Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 57

Phiên bản Dịch · 1613 chữ

Đã đi được một đoạn xa rồi mà vẫn còn nghe được tiếng Ngô Tô Nhi gọi với theo “Đi đường nhớ cẩn thận”, Miêu Nhi đành phảiquay đầu lại bất đắc dĩ mà phất phất tay, biểu thị đã biết, tốc độdưới chân liền nhanh hơn trước.

“Miêu Nhi, có mệt không? Ta cõng nhi đi” Đã cách làng Lý rất xa,Lý Học Tuấn lo lắng hỏi.

“Ta đã nói không có việc gì rồi mà, đi nhanh đi” Miêu Nhi bấtđắc dĩ đáp, một đoạn đường này Lý Học Tuấn đem mình thành búpbê thủy tinh mà chiếu cố, đi được vài bước liền hỏi có mệt không.

Lý Học Tuấn vẫn còn lo lắng nên đem mấy bao quần áo chuyển quahết một bên vai, để dư ra một tay kéo Miêu Nhi đi chậm lại.

Bởi vì Lý Học Tuấn tận lực thả chậm tốc độ, nên đến lúc trời tốiđen hai người mới có thể đến được trấn trên.

“Miêu Nhi, chúng ta đi ra ngoài ăn chút gì đi” Buông hết các thứtrên tay xuống, Lý Học Tuấn ngồi đối diện Miêu Nhi nói.

“Trong nhà không phải còn rau sao, chúng ta cứ lấy cái đó rồi xàolên ăn cũng được” Miêu Nhi lấy tay đấm đấm cẳng chân đaunhức nói.

“Đỡ phải mất công nhóm lửa, đi thôi” Lý Học Tuấn cố sức đem Miêu Nhi đang ngồi ở trên ghế kéo ra “Ta cõng nhi a, đi ănnhanh lên một chút, rồi còn về ngủ nữa”

“Đồ ăn bên ngoài mắc muốn chết” Miêu Nhi nằm sấp trên lưngLý Học Tuấn nói thầm.

“Ha ha ha, nhi muốn mỗi ngày ăn bên ngoài đều được, tiền ta sẽkiếm cho” Lý Học Tuấn vui tươi hớn hở nói: “Có thời gian ta sẽ đemsổ sách tới cho nhi cai quản, được không?”

“Tiền huynh kiếm ra, huynh đi mà quản” Miêu Nhi tức giận nói,hừ, biết ngươi kiếm được nhiều tiền rồi.

“Ta muốn ghi chép lại tất cả mọi sự việc trong cửa hàng, nhưng lạibận quá nên chưa làm được” Lý Học Tuấn đem Miêu Nhi xốclên một chút, lấy tay đặt dưới cặp mông vểnh lên của Miêu Nhi, ân, Miêu Nhi gầy xuống, nhưng mà cặp mông vẫn cònmềm mại như thế a.

Lý Học Tuấn ở tửu lâu kêu vài món ăn, cũng dặn hỏa kế làm thêmnhiều một chút, hai người thật sự rất đói bụng a, thế nên sau khiăn xong, bát dĩa trên bàn đều sạch sẽ không còn lưu lại bất cứ thứgì.

“Nhìn xem, ta nói ở nhà làm cơm đi, bây giờ không phải vẫn phảiđi nấu nước tắm sao” Miêu Nhi chọt chọt cánh tay của Lý HọcTuấn nói.

“Nhi đi ngồi nghỉ một lát đi, ta nấu nước cho” Lý Học Tuấn cũngkhông để ý, ôm bó củi vào trù phòng, trong lòng nghĩ nếu ở nhànấu cơm thì nhất định Miêu Nhi sẽ vội vội vàng vàng, mình thìchẳng giúp được gì, còn nếu nấu nước tắm thì mình vẫn có thể làmđược a.

Chờ Lý Học Tuấn đem nước nóng đổ vào mộc dũng, sau đó thêmnước lạnh vào hảo, vừa vào phòng thì đã nhìn thấy Miêu Nhiđang ngồi chồm hổm trên ghế, bộ dáng giống như đang câu cá, đầucũng sắp đụng vào ngực luôn rồi.

Lý Học Tuấn đem Miêu Nhi ôm lấy, thấy Miêu Nhi mở mắtliền nhẹ giọng nói: “Không có việc gì, nhi ngủ đi, ta giúp nhitắm rửa”

“Ân, ta muốn tắm” Miêu Nhi nhu nhu con mắt không mở rađược của mình, ngáp một cái, bắt đầu lấy tay cởi nút thắt trên áocủa mình.

“Đừng kéo, để ta giúp nhi” Lý Học Tuấn đem Miêu Nhi ômđến bên cạnh mộc dũng, đỡ Miêu Nhi còn chưa thanh tỉnh vàobên trong nói.

Ai, Miêu Nhi thật gầy, trên người chỗ nào cũng toàn là xương – Lý Học Tuấn một bên giúp Miêu Nhi chà lau thân thể, một bênthương tiếc nghĩ.

…..

Sáng sớm ngày thứ hai, Miêu Nhi có cảm giác quái dị ở bắp đùilàm cho tỉnh giấc, bên tai lại truyền đến âm thanh thở dốc của Lý Học Tuấn.

“Ưm, huynh đang làm gì vậy?” Miêu Nhi trở mình mơ mơ màngmàng hỏi.

“Miêu Nhi…Miêu Nhi… đừng nhúc nhích… a… trước tiên đừng nhúcnhích…” Lý Học Tuấn di chuyển theo hoạt động của Miêu Nhi nói.

Miêu Nhi hướng vào chăn co người lại, tay đụng tới một câygậy nóng hổi nào đó, lúc này mới giật mình thanh tỉnh lại, trênmặt nóng rần lên, lập tức liền chui ra khỏi chăn. Niên kỷ của Lý Học Tuấn cũng giống như Đại Trụ, đây chính là thời điểm bọn họgiống như lang như hổ, đây là lời A sao đã nói với mình, buổi sáng,địa phương kia có phản ứng cũng là chuyện bình thường, chỉ là,chỉ là, vì sao phải cắm vào bắp đùi của ta a a a…..

Lý Học Tuấn nằm sát vào Miêu Nhi, cắm vào bắp đùi của conMiêu Nhi mà di chuyển, bởi nội khố được thiết kế mở ra nên Lý Học Tuấn có thể trực tiếp cảm thụ da thịt nộn nộn ở bắp đùi củaMiêu Nhi.

“Uy, ta cảnh cáo huynh nha, mau lấy ra đi” Thừa lúc Lý Học Tuấn lui ra ngoài, Miêu Nhi phản xạ có điều kiện kẹp chặtbắp đùi của mình lại, có ý định ngăn cản Lý Học Tuấn tiếp tục, kếtquả không đợi Miêu Nhi nói xong thì Lý Học Tuấn đã chen vàolại, đúng lúc Miêu Nhi kẹp chặt bắp đùi lại liền hừ một tiếngthoải mái, làm Miêu Nhi đỏ bừng mặt đến khốn quẫn.

“Miêu Nhi… ân…Miêu Nhi… lại một lần nữa….” Lý Học Tuấn đang ở trongcảm giác sung sướng nên không tài nào nghe được lời cảnh cáo củaMiêu Nhi, còn tưởng rằng Miêu Nhi muốn phối hợp vớimình.

Được lắm, thật đúng là biết hưởng thụ, Miêu Nhi cắn răng tức giận,lấy tay cầm lấy cây gậy nóng hổi đang đặt ở giữa bắp đùi mình,sau đó ra sức nắm chặt lại.

“A, Miêu Nhi……” Lý Học Tuấn thảm thiết kêu lên một tiếng, khuônmặt thoáng cái trắng bệt.

“Hừ, đó là tại huynh không nghe cảnh cáo của ta” Miêu Nhi đắcý nói, nhưng qua nửa ngày cũng không nghe thấy tiếng của Lý HọcTuấn, không khỏi có chút lo lắng, sẽ không phải vì mình nắm mạnhquá mà làm nó bị hư chứ, nghĩ lại địa phương kia nếu bị niết mộtchút, hơn nữa lại đúng ngay thời khắc này, thì sẽ có bao nhiêu đauđớn a, Miêu Nhi liền chột dạ hỏi: “Uy, sao huynh không nói gìvậy?”

Vẫn không có thanh âm nào được phát ra, Miêu Nhi liền cóchút luống cuống, xoay người lại, lấy tay sờ sờ vào chỗ ấy của Lý Học Tuấn.

“Ngươi còn muốn niết nó sao” Lý Học Tuấn “ba” một tiếng đem taycủa Miêu Nhi đẩy ra, âm thanh rét lạnh nói.

“Huynh sinh khí, ta cũng không phải cố ý, rất đau sao? Nột, ta lấytay sờ sờ nó giúp huynh có được hay không?”

Lý Học Tuấn nhìn bộ dáng hổ thẹn của Miêu Nhi, trong lòngkhẽ động “Phải không? Ta đau nhức muốn chết”

“A, na, vậy huynh nói ta phải làm sao bây giờ, đau nhức một hồihẳn sẽ tốt lên thôi ha” Miêu Nhi chột dạ nói.

“Nhi lấy tay làm cho nó ngạnh lên, sau đó dùng chân kẹp lại” Lý Học Tuấn giống như kẻ trộm nói: “Như vậy ta sẽ không đau nhứcnữa”

“Thế nhưng, thế nhưng…”

“Đau quá a, đau nhức, đau nhức” Lý Học Tuấn cố ý la lên “Sau nàyta có thể dùng nó được nữa không a”

Miêu Nhi hoài nghi nhìn biểu tình khoa trương của Lý HọcTuấn, rốt cuộc vẫn không thắng được chột dạ của mình nói:“Đượcrồi, được rồi mà, vậy huynh phải nhanh lên một chút đó, chỉ chophép lần này thôi, sau này không được làm như vậy nữa”

“Khụ, nhi giúp ta lộng nhanh lên một chút” Khóe miệng của Lý Học Tuấn không nhịn được câu lên một nụ cười.

Miêu Nhi phẫn nộ dùng tay xoa xoa cho nơi ấy của Lý Học Tuấnđứng lên.

“Đưa tay vào sâu một chút, để như vậy làm quần ma sát tacũng rất đau” Lý Học Tuấn được một tấc lại muốn tiến một thướcyêu cầu nói.

“Dong dài, phiền muốn chết”

“Hắc… ân… lại mạnh một chút, đúng… cứ như vậy, a…. lại làm vài cáinữa…. ân… được rồi…. dùng chân, dùng chân…. nhanh lên một chút… a….. nhanh….”

Miêu Nhi đưa lưng về phía Lý Học Tuấn, nghe được âm thanhlầm bầm hưởng thụ của Lý Học Tuấn, liền căm tức đem hai bắp đùicủa mình ra sức kẹp lại, kẹp chết ngươi con heo động dục này.

“A…. lại kẹp chặt một chút nữa a…. ân…. đúng…. chặt…. a…”

Tuổi trẻ lực tráng, thân thể của Lý Học Tuấn lại vô cùng tốt, nênlực kéo dài đương nhiên không thể khinh thường, chỉ đáng thươngcho Miêu Nhi bị Lý Học Tuấn đưa ra đưa vào, nghĩ muốn lui ramột chút cũng không được, cho nên kết quả là, bắp đùi của con Miêu Nhi bị chỗ ấy của Lý Học Tuấn ma sát đến đau nhức, Miêu Nhi khóc không ra nước mắt len lén nhìn qua, ô ô, một mảnh màuđỏ thật lớn a, dùng lực lớn như vậy, chẳng lẽ chỗ ấy của hắnkhông sợ đau nhức sao a, ô ô…

Bạn đang đọc Ta Không Muốn Sinh Hài Tử của Nhân Sinh Giang Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.