Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hậu Thổ Tinh, quyết tâm tử chiến!

Phiên bản Dịch · 2000 chữ

Bất diệt dấu ấn giữa trán Tiếu Nhiên tựa như ánh đèn sáng chói, những Tiên Vương kia muốn không chú ý đều khó khăn.

"Thật đúng là Hỗn Độn Bất Diệt Thể, hơn nữa còn có thể tu luyện!"

"Còn đã tu luyện tới Chân Tiên Cảnh! Khó trách gần đây luôn có tin đồn nói rằng có rất nhiều lão bất tử xuất quan tìm Hỗn Độn Bất Diệt Thể!"

Mấy vị Tiên Vương khác cũng kịp phản ứng, từng người đều đưa ánh mắt ly kỳ nhìn Tiếu Nhiên.

Những tôn Tiên Vương này đã quá rõ ràng Hỗn Độn Bất Diệt Thể có thể tu luyện đại biểu cho điều gì.

"Vậy các ngươi cũng muốn bắt ta sao?"

Tiếu Nhiên tựa như cười mà không phải cười nhìn chín tôn Tiên Vương.

"Ha ha ha, tiểu hữu nói đùa, chúng ta bắt ngươi làm gì!"

Lão tiên Vương cười một tiếng rồi lắc đầu nói.

"Các ngươi chẳng lẽ không muốn biết vì sao ta có thể tu luyện, vì sao ta có vô tận thọ nguyên sao?"

Tiếu Nhiên hơi sửng sốt.

Hắn không nghĩ tới lại còn có thể gặp được người không muốn xuất thủ với mình?

"Tiểu hữu, lần này mấy lão già chúng ta vốn dự định tới nhặt xác cho những tu sĩ Nghiễm Hàn Tinh, sau đó chạy tới Hậu Thổ Tinh trợ trận Xã Tắc Tiên Hoàng cùng chống chọi với Thiên Sứ nhất tộc!"

"Thiên Sứ Tộc lại khôi phục, lần này mấy lão già chúng ta được giao phó tiếp viện ở đó, thay vì bắt ngươi không bằng chúng ta lưu lại cho chư thiên tinh vực một cái tưởng niệm còn hơn!"

"Có thể tu luyện Hỗn Độn Bất Diệt Thể a! Nếu không chết thì sớm muộn cũng có ngày có thể trưởng thành đến mức đủ để càn quét Tiên Hoàng cảnh, mà khi đó có lẽ Thiên Sứ nhất tộc sẽ bị triệt để tiêu diệt!"

Chín tôn Tiên Vương ngươi một lời ta một lời.

Giọng nói bọn họ có không quan tâm, có tự nhiên, có phóng khoáng, nhưng lại không có nửa điểm dối trá!

Tiếu Nhiên trở nên nghiêm nghị!

Xem ra ở Đông Thần Giới cũng không phải tất cả mọi người đều vì tư lợi, ít nhất là chín tôn Tiên Vương trước mắt này, bọn họ biết rõ Thiên Sứ nhất tộc rất mạnh mẽ nhưng vẫn muốn đi trợ trận.

Chỉ một điểm này đã khí phách hơn cả mấy tên Tiên Hoàng mà Tiếu Nhiên đã từng gặp phải!

"Thiên Sứ nhất tộc tại Hậu Thổ Tinh?"

Đồng thời Tiếu Nhiên cũng chú ý tới đối phương nhắc tới tinh cầu này.

"Hậu Thổ Tinh cũng giống Nghiễm Hàn Tinh như thế, từng vượt qua kỷ nguyên kiếp, Tinh Linh ẩn chứa tinh hoa cực kỳ đậm đà, tất nhiên nó cũng bị Thiên Sứ nhất tộc thèm thuồng! Xã Tắc Tiên Hoàng đã nhờ tu sĩ ở các tinh vực xung quanh cùng nhau tới trợ giúp, hy vọng có thể chặn lại Thiên Sứ nhất tộc xâm lược."

Mấy vị lão tiên Vương bất đắc dĩ nói.

"Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu (*)!"

Đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu(*): đạp mòn gót giày mà không tìm thấy, có được lại chẳng phí chút công sức nào. Hai câu này mình để nguyên cho đúng dụng ý tác giả.

Ánh mắt Tiếu Nhiên trở nên lạnh lùng.

Mặc dù Tiếu Nhiên có thể cứu sống Bạch Hiên, nhưng mà tuổi thọ mà hắn tiêu tốn thì phải dùng toàn bộ Thiên Sứ nhất tộc để trả lại!

"Kính xin mấy vị lão tiên Vương dẫn đường, chúng ta cũng đi tìm Thiên Sứ nhất tộc!"

Tiếu Nhiên nghiêm mặt nói.

"Tiểu hữu, không thể!"

Lão tiên Vương cầm đầu liền vội vàng nói, "Lòng người mưu lợi, chín người chúng ta nghĩ thoáng cũng không có nghĩa những người khác nghĩ thoáng được. Tiểu hữu kỳ tài ngút trời, tương lai nhất định có một ngày có thể uy chấn bát phương, cần gì phải vội vã nhất thời?"

"Chắc là tiểu hữu cũng có cố nhân ở Nghiễm Hàn Tinh gặp nạn, bây giờ việc cần làm trước mắt là tìm được một nơi an toàn sau đó chuyên tâm tu hành. Ngươi phải đề phòng không chỉ Thiên Sứ nhất tộc, mà còn cả những tu sĩ muốn mưu lợi kia"

Chín tôn lão Tiên Vương gấp giọng khuyên bảo.

Tuổi thọ của bọn họ hầu như sắp hết, đã không còn điên cuồng như thời trẻ, ngược lại còn nhìn thông suốt việc đời, đối với thể chất của Tiếu Nhiên thì bọn họ chỉ có ngạc nhiên nhưng cũng không tham lam.

Nếu bọn họ chết trận tại Hậu Thổ Tinh thì cũng không còn gì tiếc nuối, hồn phách và ý chí của bọn họ sẽ vĩnh viễn dẫn dắt hậu bối tu sĩ tiến tới.

Nhưng mà Tiếu Nhiên thì khác, hắn có tư cách vấn đỉnh chư thiên, nếu chết tại Hậu Thổ Tinh thì thật sự không đáng giá.

Huống chi lòng người hiểm ác, Tiếu Nhiên còn phải đề phòng những hạng người quỷ quyệt.

Để một tên thiếu niên gặp phải chuyện buồn nôn như vậy thật sự quá mức tàn nhẫn.

"Ta…"

Trong lòng Tiếu Nhiên cảm thấy ấm áp.

Hắn có thể cảm nhận được chín vị lão Tiên Vương trước mắt thật lòng thật dạ thay hắn suy nghĩ.

"Ý tốt của chín vị chúng ta xin ghi nhớ. Chỉ là chúng ta vẫn phải đi Hậu Thổ Tinh, kính xin chư vị tạo thuận lợi! Còn vấn đề an toàn, chín vị cũng không cần lo âu, Hỗn Độn Bất Diệt Thể có thể tu luyện dĩ nhiên bối cảnh sâu không lường được, sẽ không bị quỷ quyệt mánh khóe gây thương tích!"

"Huống chi, ta cùng Nam Cung Dư cũng không yếu!"

Thanh Giác mở miệng.

Ấn tượng của nàng đối với chín vị lão tiên Vương thật tốt, cho nên vẫn kiên nhẫn giải thích.

"Đúng! Yên tâm dẫn đường là được, vừa rồi tất cả những Du Mục Tinh Không kia đều bị chúng ta chém giết!"

Nam Cung Dư cũng cười nói.

"Du Mục Tinh Không bị các ngươi chém giết?"

Cả chín vị Tiên Vương đều giật mình.

Bọn họ mặc dù nhìn ra Thanh Giác là Tiên Vương, còn Nam Cung Dư mặc dù có căn cơ thâm hậu, nhưng vẫn là Chân Tiên, cho nên cũng không để ở trong lòng.

Lại không ngờ tới hai người này có thể chém giết đội thuyền của đám Du Mục Tinh Không kia!

Bọn họ đều là cường giả từ trong núi đao biển máu đi ra, có thể chém giết toàn bộ bọn họ đã cho thấy chiến lực hai người này thật kinh khủng!

"Đã như vậy thì Long Hà Tiên Vương, Nghi Thủy Tiên Vương, hai người các ngươi bảo vệ tốt vị tiểu hữu này, nếu như Thiên Sứ nhất tộc quá mạnh thì hai người các ngươi liền bảo vệ bọn họ rời đi!"

Lão tiên Vương cầm đầu chợt mở miệng.

"Cũng tốt!"

Long Hà, Nghi Thủy hai tôn Tiên Vương đều nghiêm nghị gật đầu.

Hậu Thổ Tinh!

Tinh không nổ vang, từng vệt sáng thánh khiết xuôi ngược chiếu sáng bốn phương, vô số Thiên Sứ mạnh mẽ cuốn tới giống như cá diếc sang sông!

Đó là một sinh linh có từng mảnh Thánh Quang lượn lờ khắp người!

Hình dáng của bọn họ khá giống Nhân Tộc, khuôn mắt tuấn mỹ, sau lưng có từng cặp cánh trắng như tuyết, quanh thân còn lượn lờ khí tức vô cùng thánh khiết, một khi bọn họ di chuyển sẽ sinh ra quang vũ sáng chói giống như từng tôn thần linh!

Mà ánh mắt bọn họ thì mang theo một loại tâm thái ngạo mạn, giống như thần linh đứng lặng ở trên đám mây nhìn xuống chúng sinh!

Đặc biệt là tên Thiên Sứ cầm đầu, 10 đôi cánh sau lưng hắn chấn động không ngừng buông xuống từng vệt ánh sáng trong suốt mà thánh khiết, ra vẻ Thần Thánh không thể xâm phạm.

Đây là Thập Dực Thiên Sứ, tu vi của hắn đã đạt tới Tiên Hoàng cảnh!

Tất cả tu sĩ trên tinh cầu đều bay lên trời, dáng vẻ bọn hắn như lâm đại địch, ánh mắt thì mang theo vẻ tức giận và sự cừu hận mà nhìn chằm chằm vô tận Thiên Sứ trong Tinh Không!

Ầm!

Từ Hậu Thổ Tinh cũng có một vị Tiên Hoàng đi ra từ trong hư không!

Đó là một nam tử tuổi trung niên, ánh mắt hắn thâm thúy giống như đang chứa đựng một mảnh thiên địa vậy, mà trên đầu hắn hiện lên một bộ đạo đồ lưu chuyển hào quang vừa nặng nề vừa bất hủ!

Cường giả mạnh nhấtt Hậu Thổ Tinh - Xã Tắc Tiên Hoàng!

Một vị cường giả có huyết mạch đặc thù cũng không thuộc về kỷ nguyên này!

Xã Tắc Tiên Hoàng vừa bước ra liền phóng thích áp lực mênh mông cuộn cuộn, ánh mắt hắn chứa đầy vẻ khinh miệt nhìn chằm chằm tên Thập Dực Thiên Sứ kia.

"Nghiễm Hàn Tinh đã diệt, Thánh Tử đã sinh ra, Thiên Sứ nhất tộc ta tất nhiên xưng bá kỷ nguyên này! Nếu ngươi thần phục thì Mẫu Hoàng sẽ tự mình chấp chưởng nghi thức chuyển hóa, đưa ngươi biến thành cao quý Thiên Sứ nhất tộc! Còn những tu sĩ khác thì chỉ có thể dâng lên tín ngưỡng!"

Thập Dực Thiên Sứ lạnh lùng mở miệng, giọng nói hắn vừa bá đạo vừa hung hăng, mang tư thái cao cao tại thượng.

"Ha ha ha!"

Xã Tắc Tiên Hoàng chợt cất tiếng cười to, tiếng cười của hắn cuồn cuộn mà ra, âm thanh như lôi đình, dẫn động Thiên Địa Đại Đạo nổ vang khiến khắp cả tinh không đều chấn động.

"Côn trùng bẩn thỉu, ngươi hỏi Hậu Thổ Tinh chúng ta xem có người sợ chết sao?"

Xã Tắc Tiên Hoàng không che giấu chút nào sự khinh miệt trong mắt mình, ánh mắt hắn sáng quắc mà quát lớn.

"Chiến! Cho dù toàn bộ chết trận, cũng tuyệt đối không thể để những con côn trùng bẩn thỉu này ô nhiễm Hậu Thổ Tinh chúng ta!"

Tâm tình quần hùng trong Hậu Thổ Tinh vô cùng phấn chấn.

Thiên Sứ tộc từng tại toàn bộ tinh không tạo thành diệt kiếp, toàn bộ tu sĩ đều biết lúc đó máu chảy thành sông!

Bây giờ toàn bộ trên dưới Hậu Thổ Tinh, ngay cả những tu sĩ có tu vi thấp hơn Đại Đế đều phát ra tiếng rống giận bất khuất!

"Nói tốt! Xã Tắc Tiên Hoàng, mấy người chúng ta sống đã đủ vốn, nguyện ý làm quân tiên phong!"

Phía dưới có năm vị lão tiên Vương đứng ra!

Trên người bọn họ tản mát ra khí tức mục nát, huyết khí cũng sắp muốn khô cạn, hiển nhiên tuổi thọ của bọn họ còn lại không nhiều, cho nên chủ động xin đi đầu giết địch!

"Hồ đồ ngu xuẩn, các ngươi cho là chỉ dựa vào các ngươi thì có thể ngăn cản Tiên Hoàng tộc ta đưa thánh quang soi sáng Thiên Địa sao?"

Thập Dực Thiên Sứ cười lạnh.

"Nếu lại tăng thêm chúng ta đây?"

Bỗng nhiên hư không bốn phía chợt vặn vẹo, mười mấy bóng người hoành không qua tinh vực mà tới rồi đứng cách đó vạn dặm, ánh mắt bọn họ đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiên Sứ nhất tộc!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 213

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.