Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trữ Khuyết ra sân

Phiên bản Dịch · 1431 chữ

Đột nhiên ở trên đầu Tôn Vô Địch xuất hiện một chữ “phá” to như một ngọn núi lớn trấn áp Tôn Vô Địch căn bản không đứng dậy nổi, hắn muốn né tránh cũng né tránh không được mà chỉ có thể trơ mắt nhìn chữ này cứ như vậy hoàn toàn thôn phệ hắn.

Ngưu Đại Lực đột nhiên mở miệng!

- Đại diệt thuật!

Chữ “phá” này trở lại bên người Tiếu Nhiên sau đó hóa thành một hạt bụi.

Tiếu Nhiên nhìn Ngưu Đại Lực nói:

- Không nghĩ tới thực lực của ngươi cũng sâu không lường được, nhưng mà ba người các ngươi muốn bắt được ta là chuyện không thể nào, sợ rằng phải đánh đổi mạng sống, đương nhiên ta cũng sẽ thân tử Đạo tiêu, nhưng thật sự đáng giá không?

Tôn Vô Địch cười lạnh nói:

- Cũng không nhất định, chỉ mình ngươi cũng muốn kéo ba người chúng ta đều chết ở nơi này?

Mà vào lúc này, bên tai tất cả mọi người truyền tới giọng nói của Thương Thiên Nguyệt:

- Vậy cộng thêm ta thì sao?

Thương Thiên Nguyệt đột nhiên đứng ở trước mặt ba người, bây giờ Thương Thiên Nguyệt đã không giống lúc trước, bây giờ hắn nắm giữ lực lượng có thể hủy Thiên diệt Địa, tất cả mọi người nhìn hắn mà kinh hãi nói không ra lời.

Tiếu Nhiên cười nói với Ngưu Đại Lực:

- Động thủ đi lão ngưu, quả thật thực lực của các ngươi không tầm thường, nhưng muốn cùng chúng ta khoa tay múa chân thì ước chừng phải vận dụng hết toàn lực.

Vào lúc này, Ngưu Đại Lực cũng đã hiểu mình đối mặt đối thủ kinh khủng dường nào.

Tiếu Nhiên thôi động lực lượng hủy diệt trên người mình đến mức tận cùng!

- Minh Giới mở ra!

Khi hắn nói ra bốn chữ này thì đột nhiên trên bầu trời mở ra một cánh cửa lớn, trong đó giống như có ác ma bay lượn, những quái vật kinh khủng kia giương nanh múa vuốt trông vô cùng đáng sợ.

Nhưng Tiếu Nhiên lại bình yên ngồi ở giữa bọn chúng, sau khi những quái vật kia nhìn thấy Tiếu Nhiên thì trực tiếp quỳ lạy, hình như là vô cùng sùng bái Tiếu Nhiên.

Ngưu Đại Lực thấy vậy cũng kinh ngạc đến ngây người, hắn lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ ngươi là nhi tử của Minh Vương?

Tiếu Nhiên cười nói:

- Cái gì nhi tử Minh Vương! Tiếp chiêu đi!

Vừa nói xong những yêu ma quỷ quái đó đều bay về hướng Ngưu Đại Lực, ở thời điểm này lão ngưu đã hoàn toàn ngu dốt, hắn không hiểu tại sao sát chiêu của Tiếu Nhiên lại kinh khủng như vậy, thật giống như muốn hủy diệt cả thế giới!

Nhưng lúc này hắn đã không kịp suy nghĩ gì nữa mà vội hét lớn:

- Ngưu khí trùng thiên!

Kèm theo tiếng gầm của hắn là một loại khí tức màu đen, nhưng khi loại khí tức màu đen này gặp phải Địa Ngục của Tiếu Nhiên thì trong nháy mắt liền mất đi hiệu quả!

Tiếu Nhiên cười lạnh hô lớn:

- Địa Ngục mở rộng!

Chỉ thấy cánh cửa kia trực tiếp thôn phệ Ngưu Đại Lực vào trong đó!

Ngưu Đại Lực cũng không phải dạng hiền lành gì, vào lúc này hắn bọc chính mình ở trong một mảnh màu đen nhằm ngăn cản công kích của Tiếu Nhiên.

Nhưng Tiếu Nhiên xuất thủ lại há là trò đùa?

Địa Ngục của hắn có thể thôn phệ tất cả, cho dù lực lượng của Ngưu Đại Lực cũng không thành vấn đề.

Mặc dù Ngưu Đại Lực không ngừng trùng kích trái phải nhằm tìm kiếm đường ra nhưng lại không có bất kỳ tác dụng nào.

Vào lúc này, Tôn Vô Địch xuất thủ!

Hắn vung trường côn của mình nện ở trên đầu Tiếu Nhiên.

Tiếu Nhiên đưa ra một ngón tay ngăn trở, sau đó nói một cách lạnh lùng:

- Cút!

Tôn Vô Địch không giải thích được trở thành một viên đạn bay ngược lại không biết bao xa, vào lúc này lão Trư cũng sững sốt, hắn không biết nên tham gia tấn công Tiếu Nhiên hay không.

Chính hắn cũng đã hiểu cho dù lúc này mình tham gia cũng không có khả năng uy hiếp Tiếu Nhiên chút nào.

Bây giờ Tiếu Nhiên tựa như sáng thế Thần, giơ tay nhấc chân có thể cải Thiên hoán Nhật, trích Tinh cầm Nguyệt.

Ngưu Đại Lực vẫn tận lực ngăn cản công kích của Tiếu Nhiên, vốn dĩ hắn chính là người có pháp lực cao thâm nhất trong ba người nhưng vào lúc này hắn lại vô cùng chật vật.

Sau một lúc, Ngưu Đại Lực rốt cuộc không chống đỡ được, hắn nhanh chóng hội tụ năng lượng của bản thân thành một quả bom rồi kích nổ.

Ầm!

Cho dù Tiếu Nhiên đã chuẩn bị kĩ càng nhưng cũng bị hất bay ra ngoài mấy trăm mét.

Thương Thiên Nguyệt càng bị hộc máu, không nghĩ tới Ngưu Đại Lực còn có chiêu thức như vậy.

Tôn Vô Địch trợn mắt hốc mồm, hắn không biết nên làm thế nào cho phải.

Vừa rồi Tiếu Nhiên đánh hắn xém tí nữa ngất xỉu, không nghĩ tới đối phương có thể bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ như vậy.

Cho nên hắn lui về chiếu cố Ngưu Đại Lực mà không dám tiến lên lần nữa.

Nhưng bỗng nhiên Trữ Khuyết xuất hiện ở vị trí của Tôn Vô Địch.

Trữ Khuyết vốn chính là phân thân của Tiếu Nhiên, vừa xuất hiện hắn liền trực tiếp xuất thủ.

Hắn ra tay với tốc độ nhanh vô cùng, Trữ Khuyết cũng đạt tới tốc độ cực hạn.

Thấy Trữ Khuyết lớn lối như thế, Tôn Vô Địch cười lạnh nói:

- Đã như vậy thì xem chiêu đi.

Hai người cứ như vậy đánh nhau, Trữ Khuyết là “Nhục Thân Thành Thánh”, mà Tôn Vô Địch cũng trùng hợp là lấy thân thể ngộ Đạo.

Cho nên hai người bọn họ đánh nhau hết sức mắt, ngươi một đấm, ta một gậy.

Mà ở bên này Ngưu Đại Lực áp lực rất lớn, bởi vì phương Thiên Địa này không phải nguyên của hắn, cho nên hắn phát huy ra lực lượng cũng không bằng Tiếu Nhiên.

Lực lượng hủy diệt của Tiếu Nhiên so với hắn càng dày đặc, hơn nữa lấy tốc độ mà mắt trần có thể thấy ăn mòn chế hắn tất cả.

Thậm chí bây giờ hắn có thể cảm giác được mặt ngoài áo giáp của mình đã sắp biến mất.

Tiếu Nhiên xuất thủ càng thêm mạnh mẽ, loại khí tức màu đen này ăn mòn tất cả mọi thứ giống như độc dược kinh khủng nhất trong thiên hạ vậy.

Thậm chí ngay cả không khí đều bắt đầu bị loại khí tức này ăn mòn.

Bỗng nhiên lực lượng trên người Ngưu Đại Lực bắt đầu mạnh lên, cả người hắn tràn ngập ma khí, mọi thứ xung quanh cũng giống như bị hắn ảnh hưởng.

Thậm chí hoa cỏ cây cối cũng bắt đầu khô héo.

Tiếu Nhiên nhìn Ngưu Đại Lực kinh hãi không nói ra lời.

Hắn quả thật quá khinh thường Thời Gian Thủ Hộ Giả, lúc trước lão ưng vô cùng hung hăng nhưng lại bị Thương Thiên Nguyệt giải quyết dễ như trở bàn tay.

Điều này làm cho Tiếu Nhiên cảm thấy Thời Gian Thủ Hộ Giả cũng không gì hơn cái này, nhưng lần này hắn phát hiện mình sai.

Ngưu Đại Lực có thể gia nhập Thời Gian Thủ Hộ Giả chứng tỏ tiềm lực của hắn vô cùng mạnh mẽ.

Tiếu Nhiên bắt đầu thu lại sự cuồng vọng tự đại của bản thân.

Mà ở một bên khác Tôn Ngộ Không cũng có đột phá.

Bọn họ vốn chính là người mạnh nhất tại thời đại của mình, cho nên hắn rất nhanh chóng làm quen với quy tắc của thế giới này. Lực lượng của lão Tôn bắt đầu tăng mạnh, hắn nhanh chóng lao vào quần ẩu với Trữ Khuyết.

Trữ Khuyết sợ nhất địch nhân như vậy, bởi vì tốc độ của hắn rất nhanh nhưng lực lượng lại rất yếu, mà Tiếu Nhiên lại đang khống chế hắn tương đương với Tiếu Nhiên cũng bị hắn kềm chế.

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.