Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong truyền thuyết Nghê thường vũ y khúc

Phiên bản Dịch · 1589 chữ

"Ngươi dám!"

Đại Hư Không Thủ lần nữa trống rỗng xuất hiện, mà lần này mục tiêu của Đại Hư Không Thủ chính là ở trên tế đàn một cái vương miện.

Vương miện có ánh sáng màu vàng lóe lên, phía trên khắc họa đầy phạm văn.

Đây cũng là một Tiên Binh.

Thiên Nguyên Đại Đế thần sắc lạnh lùng, trong lòng tràn đầy khinh thường.

Muốn từ trong tay hắn cướp đồ?

Rất có gan, nhưng hắn sẽ dùng thực lực nói cho đối phương biết, đó chỉ là tìm đường chết!

"Ầm!"

Thiên Nguyên Đại Đế giơ tay lên đánh ra một đám vì sao, từng vì sao ầm ầm mà di chuyển, phô thiên cái địa lao ra, đồng thời ở trong chớp mắt, hắn lấy tự thân đại đạo phong tỏa hư không!

Hiển nhiên hắn không chỉ muốn ngăn cản đối phương, càng phải đem gia hỏa đang giở trò bắt tới!

Không thể không nói, Thiên Nguyên Đại Đế tuyệt đối đủ mạnh mẽ, giơ tay lên liền có thể diễn hóa đầy trời ngôi sao, thực lực so với Miêu Cổ Đại Đế đến mạnh hơn mấy lần!

"Đùng đùng!"

Nhưng là sau một khắc, Thiên Nguyên Đại Đế giống vậy gặp mộng.

Hắn hoa lệ công kích rơi vào Đại Hư Không Thủ lại mất đi hiệu lực!

Rắc rắc!

Đại Hư Không Thủ chỉ là khẽ run, liền vọt thẳng vào tế đàn!

"Tìm chết!"

Thiên Nguyên Đại Đế sắc mặt biến hóa, từ khi bắt đầu tu luyện cho tới bây giờ, hắn lần đầu tiên bị làm nhục như vậy.

"Ầm!"

Thiên Nguyên Đại Đế thủ quyết chợt biến đổi, vô tận ngôi sao thay đổi liên tục, đồng thời đánh về phía tế đàn.

"Ong ong ong!"

Trên tế đàn liên miên trận văn sáng lên, cùng đầy trời ngôi sao va chạm chung một chỗ!

Rắc rắc!

Trong chớp mắt trận văn liền bị công kích nát bấy, nhưng Đại Hư Không Thủ đã đắm mình trong tinh quang lao ra!

"Đây rốt cuộc là thần thông gì!"

Thiên Nguyên Đại Đế sắc mặt âm trầm đến mức tận cùng, dù lấy hắn đã là Đại Đế nhận thức, cũng chưa từng nghe nói qua có thần thông gì có thể hoàn toàn không nhìn Đại Đế công kích!

Quét!

Đại Hư Không Thủ lao ra, không có lập tức rời đi, mà là bay đến trước mặt Thiên Nguyên Đại Đế!

Ong ong ong!

Đại Hư Không Thủ nhẹ nhàng run rẩy một chút, dưới cái nhìn chăm chú của Thiên Nguyên Đại Đế, hắn đem vương miện treo ở cổ tay, năm ngón tay mở ra hướng Thiên Nguyên Đại Đế sau gáy vỗ tới!

"Giết!"

Thiên Nguyên Đại Đế giận dữ.

Hắn rống giận, đế uy ngút trời bay lên, toàn thân đều có ngọn lửa đại đạo đang cháy hừng hực, một quyền trực tiếp đánh phía Đại Hư Không Thủ.

Nén giận một đòn!

Thiên Nguyên Đại Đế đã đem toàn bộ đạo tắc trong cơ thể điều động, tại hắn trên nắm tay từng vì sao ầm ầm mà động, mỗi một viên đều đủ để vỡ nát bầu trời, tịch diệt thiên địa!

Nhưng là như cũ không có hiệu quả!

Quét quét quét!

Thiên Nguyên Đại Đế thấy vậy, hắn da đầu cũng tê dại một hồi, nếu là bị thần thông quỷ dị kia chụp trúng đầu, chính mình sợ không chết cũng muốn trọng thương.

Di hình hoán ảnh, trong nháy mắt na di!

Đáng tiếc, chẳng qua chỉ là uổng công.

Đại Hư Không Thủ như bóng với hình lần nữa xuất hiện ở trước mặt hắn, trước khi Thiên Nguyên Đại Đế kịp lần nữa làm ra động tác, đã vỗ vào hắn cái trán!

Vỗ vỗ chụp!

Đại Hư Không Thủ khẽ nâng lên hạ xuống, trực tiếp tại Thiên Nguyên Đại Đế trên trán vỗ ba cái!

"A a a!"

Thiên Nguyên Đại Đế lửa giận cũng không nén được nữa.

Hắn phát ra tiếng gầm gừ so với trước kia Miêu Cổ Đại Đế càng kinh người, thanh âm đầy ắp đế uy, trong chớp mắt truyền khắp toàn bộ cổ mộ!

Đây là ý gì?

Lúc này hành động của Đại Hư Không Thủ giống như là người lớn khen ngợi con nít vậy, sau đó vỗ đầu hắn nói cho hắn biết, "Hắc! Ngươi làm không tệ, tiếp tục cố gắng nhé!"

Thiên Nguyên Đại Đế làm sao có thể không giận?

Lúc này Thiên Nguyên Đại Đế, đã có thể hiểu, vì sao Miêu Cổ Đại Đế sẽ thất thố như vậy!

Quét!

Làm xong những thứ này, Đại Hư Không Thủ liền trốn vào hư không, tại dưới mí mắt Thiên Nguyên Đại Đế biến mất không thấy gì nữa!

"Bản đế cùng ngươi không chết không thôi!"

Thiên Nguyên Đại Đế tiếng gầm gừ tức giận đến mức tận cùng lần nữa truyền ra, làm cho cả cổ mộ đều vào lúc này run lên.

Nếu không phải trong cổ mộ pháp tắc đặc thù, sợ là cả Đông Hoang cũng sẽ ở trong chớp mắt hóa thành phấn vụn.

"Thiên Nguyên Đại Đế cũng bị mưu hại?"

"Ai gan to như vậy, hãm hại Thiên Nguyên Đại Đế? Hơn nữa còn thành công!"

"Chẳng lẽ còn có nhân vật mạnh mẽ so với Thiên Nguyên Đại Đế lẫn vào tới?"

"Ha ha ha, ngươi bây giờ có thể cảm nhận được bản đế lúc ấy tâm tình chứ?"

Còn lại tám vị Đại Đế nghe được Thiên Nguyên Đại Đế tiếng gầm giận dữ thần sắc đều là rét run một cái.

Bọn họ cảm nhận được, trên người Miêu Cổ Đại Đế cùng Thiên Nguyên Đại Đế, phát sinh biến cố không thể nào hiểu được!

Ngược lại Miêu Cổ Đại Đế, lúc này tâm tình của hắn hòa hoãn không ít.

Cho dù là mạnh như Đại Đế, khi người bên cạnh gặp phải tai nạn giống như mình, cũng khó tránh khỏi có chút cười trên nổi đau của người khác.

"Phụ thân, vương miện không tệ a, đến đến, đội lên nhìn một chút!"

Tiếu Nhiên ngắm trước mắt vương miện, xa hoa đại khí, còn là một kiện Tiên Binh có thể tăng lên sức chiến đấu, rất thích hợp Tiếu Kinh Tiên.

"Kia phụ thân liền không khách khí!"

Tiếu Kinh Tiên cũng không khách khí, đã từng hắn yêu con như ma, bây giờ hưởng thụ một chút cảm giác nhi tử báo hiếu, phải gọi là rất sung sướng.

"Tiếu Nhiên, ngươi xem món chiến y kia thật là đẹp a!"

Mà lúc này, An Nhược Hi kinh hô thành tiếng.

Đây là một vị Yêu Tộc Đại Đế, niên hiệu: Thanh Huyền!

Thanh Huyền Yêu Đế bản thể, nghe nói là một con Thanh Loan, trong cơ thể chảy dòng máu Tiên Hoàng Tiên Thú, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ và kinh khủng.

Mà hắn cũng tìm tới một món Tiên Binh!

Đó là một kiện chiến y, toàn thân màu xanh thẳm, tỏa ra ánh sáng lung linh, phía trên có một đạo sóng nước xuôi ngược, nhìn kỹ có thể thấy từng giọt nước óng ánh trong suốt ở trên chiến y rạo rực.

Kia cũng không phải thật sự là giọt nước, mà là từng cái phù hiệu ẩn chứa đại đạo, hàm chứa phức tạp áo nghĩa!

"Nói hay lắm, vậy thì tặng ngươi!"

Tiếu Nhiên vừa nói, bàn tay hắn lần nữa tìm tòi!

Sau một khắc Tiên Binh chiến y đã bị Tiếu Nhiên từ ngay trước mặt Thanh Huyền Đại Đế, trực tiếp lấy ra đến, đưa cho An Nhược Hi.

"Tiếu Nhiên, cám ơn ngươi!"

An Nhược Hi ở trên mặt Tiếu Nhiên hôn một cái, mà Tiếu Nhiên lại tà ác cười một tiếng, "Một câu cám ơn cũng không đủ a!"

"Vậy phải thế nào mới đủ?"

An Nhược Hi nhìn Tiếu Nhiên, hơi thở như hoa lan như vậy hỏi.

Tiếu Nhiên liếc nhìn Tiếu Kinh Tiên, phát hiện Tiếu Kinh Tiên đang trầm mê ở nghiên cứu Tiên Binh vương miện.

Dứt khoát nhìn An Nhược Hi nói, "Nghe nói các ngươi Diệu Dục Am có Nghê thường vũ y khúc(*) rất không tồi, buổi tối chúng ta thử một chút đi!"

Quét!

Trên mặt An Nhược Hi dâng lên từng mảnh đỏ hồng, tiếp theo e lệ nói, "Theo ngươi là được!"

An Nhược Hi tư thái kia, làm trong lòng Tiếu Nhiên kêu một cái sảng khoái sung sướng.

Chỉ là lúc này chính sự quan trọng. Lúc này còn lại Đại Đế, hầu hết đều đã tìm được Tiên Binh, mà Tiếu Nhiên không ngừng thi triển Đại Hư Không Thủ, đem từng món một Tiên Binh lấy tới.

Trong cổ mộ, từng vị Đại Đế gầm gừ tức giận, không ngừng kích động bốn phương.

Nhưng là chỉ có Tây Mạc Đại Đế không bị Tiếu Nhiên cướp!

(*)Nghê thường vũ y khúc: Xuất hiện đầu tiên ở Việt Nam trong tác phẩm “Thiên Thai” của Nam Cao. Đây là một điệu múa nổi tiếng thời nhà Đường, là tác phẩm nghệ thuật tổng hợp có quy mô lớn viết cho ca, múa và nhạc cụ. Tuy nhiên trong chương này Nghê thường vũ y khúc lại được hiểu theo một nghĩa khác (18+). Hiểu? =))

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 680

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.