Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đừng duỗi tay, toi công dã tràng mà thôi!

Phiên bản Dịch · 1211 chữ

Quét!

Tiếu Nhiên hời hợt duỗi ra bàn tay của mình, chỉ thấy một đợt không gian ba động vô cùng thần dị bắt đầu khuếch tán!

“Chuyện gì xảy ra!”

Bàn tay Tiếu Nhiên vừa lộ ra thì sắc mặt Miêu Cổ Đại Đế liền thay đổi.

Miêu Cổ Đại Đế thấy không gian trước tế đàn khẽ run lên, sau đó một bàn tay trắng muốt như ngọc chợt trống rỗng xuất hiện.

“Muốn cướp đồ?”

Ánh mắt Miêu Cổ Đại Đế trở nên vô cùng ác liệt, Thần Trùng còn lại sau lưng hắn cộng hưởng mà rũ xuống vô tận tiên quang, trong đó một con Thần Trùng hóa thành một bàn tay to lớn đâm đầu về phía bàn tay kia!

Toàn thân Thần Trùng tỏa ra thần quang sáng chói, đặc biệt đầu của nó nhìn vô cùng ác liệt!

Miêu Cổ Đại Đế nở nụ cười lạnh lùng.

Hắn lấy Đại Đạo của bản thân tạo ra Thần Trùng có thân thể vô cùng mạnh mẽ, ngay cả thân thể Đại Đế cũng có thể xuyên thủng, dưới uy lực của Thần Trùng này thì bàn tay khổng lồ kia chỉ có thể bị đánh nát!

Quét!

Nhưng rất nhanh thì sắc mặt Miêu Cổ Đại Đế liền thay đổi.

Thần Trùng rơi vào trên bàn tay kia lại giống như đánh vào không khí vậy mà trực tiếp xuyên qua...

“Ầm!”

Tốc độ Thần Trùng không giảm rồi tiếp tục xông về phía trước đụng đầu vào trên tế đàn.

Ong ong ong!

Trên tế đàn có từng đường vân sáng lên rồi hóa thành một màn sáng chặn lại công kích của Thần Trùng.

Nhưng mà uy lực của Thần Trùng vẫn vô cùng đáng sợ.

Bàn tay lớn kia thừa cơ xông lên tế đàn rồi nắm con ngươi màu đen kia trong tay.

“Dừng lại cho ta!”

Miêu Cổ Đại Đế giận dữ.

Lúc trước hắn rất tự tin, chỉ là một bàn tay mà cũng muốn cướp đồ trước mặt hắn?

Nhưng lúc này hắn mới phát hiện bàn tay khổng lồ kia còn đáng sợ hơn tưởng tượng của hắn!

“Ầm!”

Miêu Cổ Đại Đế phóng ra một chưởng, hư không vang lên tiếng nổ "ầm ầm" không dứt, tất cả Thần Trùng sau đầu hắn đồng thời bay ra rồi hòa làm một thể, cuối cùng hóa thành một tia sáng đánh về phía bàn tay khổng lồ!

Đó là công kích mạnh nhất của Miêu Cổ Đại Đế!

Vĩnh hằng ánh sáng bắn ra, tất cả vạn vật trên thế gian giống như ảm đạm phai mờ, đó là một loại ánh sáng vô cùng huy hoàng.

Tốc độ của vệt sáng kia quá nhanh, nó đã vượt qua hiểu biết của bất kỳ tu sĩ nào dưới Đại Đế, có thể nói đã là cực hạn.

Vệt sáng kia chợt lóe lên ở trong hư không rồi đánh vào bàn tay kia!

Quét!

Nhưng việc quỷ dị lại phát sinh lần nữa!

Vệt sáng rơi vào bàn tay kia vẫn trực tiếp xuyên qua, sau đó công kích kia tiếp tục tiến về phía trước rồi đánh nát tế đàn cổ xưa!

“Chuyện gì xảy ra!”

Giọng nói của Miêu Cổ Đại Đế truyền tới, bàn tay khổng lồ cầm con ngươi đen bóng như mực bay quanh Miêu Cổ Đại Đế một vòng, sau đó liền chui vào hư không rồi biến mất không thấy gì nữa!

“A a!”

Miêu Cổ Đại Đế tức đến nổ phổi!

Thân là Đại Đế, tất nhiên hắn có thể kềm chế cảm xúc, dù cho núi Thái Sơn sụp đổ thì khuôn mặt hắn vẫn không đổi sắc.

Nhưng lúc này lửa giận trong lòng hắn đã không thể nào áp chế.

Hắn bỏ ra suốt 15 Thần Trùng mới đánh chết sinh linh thủ hộ ở trong cung điện dưới lòng đất.

Tuy tổn thất nhưng cũng có hồi báo.

15 Thần Trùng mà thôi, hắn bỏ ra chút tâm tư vẫn có thể bồi dưỡng ra lần nữa.

Tận mắt thấy Tiên Binh sắp đến tay lại bị người khác khác trực tiếp lấy đi, tài nghệ không bằng người hắn cũng chấp nhận!

Nhưng mà ngươi điều khiển bàn tay vòng quanh ta bay lượn một vòng là có ý gì?

Huống chi ngay cả người kia là ai hắn cũng không biết!

“Rốt cuộc là ai!”

Giờ khắc này tám vị Đại Đế ở những địa phương khác của cổ mộ đều nghe được tiếng gầm gừ vô cùng tức giận!

Mênh mông đế uy giống như từng vì sao vỡ nát khuếch tán ra toàn bộ cổ mộ!

“Miêu Cổ Đại Đế nổi điên làm gì, ở chỗ này lại không kiêng dè gì như thế rống lên?”

“Xem ra Miêu Cổ Đại Đế bị người khác mưu hại!”

“Như thế không kiên nhẫn thì thật uổng hắn là Đại Đế!”

Tám vị Đại Đế còn lại cảm nhận được lửa giận của Miêu Cổ Đại Đế đều tỏ ra ghét bỏ, Đại Đế thì cần có Đại Đế khí độ phong thái, bây giờ hắn lại hô to gọi nhỏ ở chỗ này thì còn ra thể thống gì?

“Phụ thân, ngươi xem!”

Tiếu Nhiên xòe bàn tay ra xuất hiện một con ngươi đen bóng như mực!

Trong con ngươi có ngọn lửa màu đen đang lưu động, có từng tia từng tia khí tức hủy diệt tiết ra, loại khí tức đó kinh thiên động địa, nếu không phải bị Tiếu Nhiên áp chế ở lòng bàn tay thì sợ rằng một tia cũng đủ để chấn vỡ toàn bộ Kinh Tiên Các.

“Tiếu Nhiên, ngươi làm sao làm được?”

Lúc này An Nhược Hi cũng trừng mắt tròn xoe.

Nàng vẫn đứng sau lưng Tiếu Nhiên, chỉ thấy hắn vươn tay vào trong hư không rồi sau đó Tiên Binh liền bị Tiếu Nhiên lấy ra từ trong cổ mộ.

“Ngươi muốn học?”

Tiếu Nhiên cười tủm tỉm hỏi.

“Ừ!”

An Nhược Hi gật đầu, loại thủ đoạn này quả thực quá thần bí, câu dẫn ra nàng mãnh liệt lòng hiếu kỳ!

“Ta muốn dạy thì ngươi cũng không học được!”

Tiếu Nhiên cười, Đại Hư Không Thủ là tặng phẩm của hệ thống, là thần thông phản quy tắc, trên căn bản không cách nào học được.

An Nhược Hi nghe vậy thì làm sao không biết Tiếu Nhiên đang trêu chọc mình, bàn tay nàng nặng nề đấm ở bả vai Tiếu Nhiên một cái, kết quả chỉ là nghe thấy tiếng cười vô cùng sung sướng của Tiếu Nhiên.

“E hèm! Thật không thể học sao?”

Tiếu Kinh Tiên cũng không nhịn được hỏi.

Loại thủ đoạn có thể cách không cướp đồ từ trong tay Đại Đế, dù hắn là Đại Đế cũng muốn học a.

“Thật sự không thể!”

Tiếu Nhiên lắc đầu, mà lúc này hắn đã thấy Thiên Nguyên Đại Đế giết sạch sinh linh trong một gian cung điện rồi định thu lấy Tiên Binh trong đó!

“Toi công dã tràng!”

Tiếu Nhiên đắc ý nở nụ cười, bàn tay hắn lại đâm vào trong hư không lần nữa!

Bạn đang đọc Ta Có Vô Tận Thọ Nguyên (Dịch) của Tiếu Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi maupro010
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 831

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.