Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chu kì của vũ trụ.

Tiểu thuyết gốc · 1496 chữ

Ở một căn phòng trong bệnh viện nọ.

- Uyên nhi!

Hoàng tỉnh dậy, đây vẫn là căn phòng trước khi cậu bị hệ thống lôi đi.

Cậu đứng dậy chạy ra ngoài. Vừa định mở cửa ra thì đụng ngay một cô gái. Cậu chưa kịp nhìn lên thì có tiếng nói:

- Hoàng Lâm! Cậu tỉnh rồi á.

Cậu nhìn lên, đây đích thị là Uyên nhi. Chắc chắn không sai vào đâu được

Hoàng Lâm bây giờ không nhịn được cảm xúc liền ôm cô ấy thật chặt.

- Này! Cậu đượi đ....

Uyên nhi lúc đầu tựa hồ còn có chút phản kháng nhưng sau đó đứng yên một chỗ cho người ta ôm.

Hoàng Lâm ôm được một lúc thì thả ra:

- Cậu còn nhớ tớ sao? Mọi người như thế nào rồi?...

Cô lúc này vẫn đang còn hơi mông lung sau khi được Hoàng Lâm ôm.

- À...ừm...sao cậu lại hỏi lạ vậy? Tớ mới đến thăm hôm qua thì làm sao mà quên được? Hay là cậu bị sốt rồi? Cậu nên lên giường nghỉ ngơi tiếp đi Hoàng Lâm.

- Khoan! Cậu đến thăm tớ hôm qua sao?

- Thật là cậu không nhớ chuyện hôm qua ư?

Cậu hiện tại đang rất mù mịt. Nếu đây không phải là do chính miệng của Uyên nhi thì cậu cũng không tin. Rõ là lúc trước mình bị kẹt hơn 1 năm bên đó cơ mà. Đúng rồi! Chắc chắn là do hệ thống. Nhưng hình như lúc đó hắn cũng đến an ủi mình. Thế có nghĩa là hắn biết nhưng lại không thèm nói với ta!

Hệ thống đáng chết! Thì ra ngươi chọc ta!!

Hoàng Lâm vội vàng lấy cớ giải thích cho Mộc Uyên:

- Tớ xin lỗi! Tại mình hơi mệt nên tưởng nhầm.

Hoàng Lâm gãi gãi đầu cho qua chuyện

- Mệt thì cứ nghỉ trước đi. Tớ đi về đây. À, mai là cậu được xuất viện rồi đó. Tạm biệt!

Cô nói xong liền đi ra bên ngoài.

Cậu nằm xuống giường rồi cố gắng liên lạc với hệ thống.

-" Hệ thống!! Ngươi đi ra đây cho ta!"

-" Kí chủ gọi ta có việc gì?".

Hệ thống nói chuyện qua thanh âm trong đầu.

-" Ngươi hay lắm! Tại sao lại chọc ta? Hả!"

-" Ta thích."

-" ngươi...

-" Kí chủ đã thử cái cảm giác ở một mình suốt vô số năm chưa?"

Hệ thống lại hỏi ngược lại Hoàng Lâm.

-'' Ta hỏi ngươi sao lại hỏi ngược lại ta!!".

Hệ thống bắt đầu kể chuyện bằng giọng nói u sầu:

- Tôi được tạo ra từ cách đây 12 chu kì vũ trụ. Khi đó cũng có rất rất rất nhiều hệ thống được tạo ra. Nhưng tất cả các hệ thống đều có một nhiệm vụ duy nhất. Đó là đi huấn luyện tất cả các sinh linh có năng lực trở thành các chiến binh mạnh mẽ nhất trong vũ trụ."

-" Khoan! Chu kì vũ trụ mà nãy ngươi nói là cái gì? Là đại lượng đo thời gian của vũ trụ sao?"

Hệ thống đang kể thì ngắt giữa chừng.

-" Đúng vậy. Chu kì vũ trụ chính là quá trình nở rộng và co lại của vũ trụ."

-" Ngươi vừa nói là vũ trụ có thể co lại ư! Nếu theo như ngươi nói vậy thì vụ nổ BIG BANG chính là giai đoạn đầu sao?"

-" Ngươi suy đoán chính xác. Chu kì vũ trụ được chia làm 6 giai đoạn. Giai đoạn đầu tiên chính là: "Sự bắt đầu". Vũ trụ từ một khối vật chất hỗn độn đặc bạo nổ. Sau đó liền tạo thành không gian chứa các sản phẩm sau vụ nổ đó. Giai đoạn 2: "Phát triển", đó chính là sự giãn nở của vũ trụ tăng lên. Nhưng khi vũ trụ bắt đầu ngừng sự giãn nở thì tức là đã tiến vào giai đoạn 3: "Ngưng tụ". Ở giai đoạn này thì vũ trụ không to thêm nữa và bắt đầu phát triển một lượng lớn năng lượng gọi là vật chất tối. Tiếp đến đó là giai đoạn thứ 4: "Sụp đổ". Đây là thời kì mà vũ trụ sẽ thu nhỏ lại và kéo mọi thứ lại gần nhau, kể cả lỗ đen. Giai đoạn thứ 5 chính là: "Dệt thế". Khi đến giai đoạn này, tất cả mọi thứ được chứa trong không gian này đều sẽ bị ép trở lại thành một khối vật chất hỗn độn đặc và cực kì nóng. Và cuối cùng đây chính là giai đoạn cuối: "Hạt giống". Giai đoạn này cơ bản là sự ngủ đông của vũ trụ. Khối vật chất này sẽ chờ đợi đến một ngày nó bạo nổ tạo thành một vũ trụ mới hơn, nhiều năng lượng hơn."

Hoàng Lâm nghe được hết thì giật mình. Đây là vũ trụ mình đang sống sao. Thật không thể tin nổi !!

-" Thế ta đang sống giai đoạn nào vậy??"

-" Kí chủ hiện đang sống ở giai đoạn thứ 3 trong chu kì vũ trụ."

Hệ thống cho một đáp án khiến cậu thở phào một hơi.

Hoàng Lâm đang định thoát ra để nghỉ ngơi sau khi bị thông não chi thuật của hệ thống thì sực nhớ lại cái chuyện vừa định hỏi, cậu liền quay lại.

-" Hệ thống. Tại sao ngươi lại không nói cho ta chuyện chênh lệch thời gian giữa không gian huấn luyện. Tính lừa ta hay sao?

-" Tại ta chán quá mà! Lúc nãy ta nói với ngươi rằng là ta đã tồn tại qua 12 chu kì đúng không? Ngươi nghĩ xem, phải đợi bao nhiêu năm mới xuất hiện thêm kí chủ chứ?"

Hệ thống thở dài một hơi.

-" Vậy ý của ngươi ta là thứ để làm trò đùa sao!?"

Hệ thống:"..."

Hoàng Lâm bực mình:

-" Thôi dẹp! Đừng có nhắc đến chuyện này nữa!"

Sau vài phút im lặng thì bỗng Hoàng Lâm nói:

-" Này hệ thống! Ngươi đã có tên chưa?"

-" Ta hình như cũng chưa có tên thì phải."

-" Cứ gọi là hệ thống này hệ thống nọ thì nghe hơi chối chối hay sao ý. Từ giờ ta gọi ngươi là Hắc Long được không

-" Cái danh tự Hắc Long nghe có vẻ không tệ. Được! Từ giờ ngươi cứ gọi ta là Hắc Long."

-" Được rồi! Ta đi nghỉ ngơi đây, tạm biệt!"

Hoàng Lâm ngừng kết nối với hệ thống rồi đi ngủ luôn.

Còn lại một mình trong thế giới tiềm thức. Hệ thống hưng phấn hét lên:

- " Ta cuối cùng cũng có tên gọi rồi! Hahaha!!"

Ngày hôm sau.

Uyên nhi đến đưa cậu đi để làm thủ tục xuất viện.

- Này Hoàng Lâm! Cậu khỏe hẳn chưa?

Cậu nằm dậy khỏi chiếc giường, nói:

- Không sao đâu! Tớ khỏe lại rồi.

- Đợi một nhé! Tớ xuống quầy thanh toán một lúc!

- Hoàng Lâm mỉm cười:

- Cậu cứ đi đi.

- Ưm...tớ đi đây.

Mộc Uyên đi về phía quầy thanh toán cách đây một dãy nhà

Ở quầy thanh toán.

- Các người mau gọi bác sĩ Hải ra đây!

Có một nhóm người đang đứng chặn vây xung quanh một chỗ và có một ẻm y tá ở trong đấy.

Cô y tá đấy luống cuống tay chân gọi cho bác sĩ xuống. Nhưng khi cô gọi điện thì nhận được thông tin:" Bác sĩ Hải đang phải phẫu thuật chỉnh cơ cho bệnh nhân khác".

- Xin lỗi các anh. Bác sĩ Hải hiện đang....

- Tao không cần biết bác sĩ các người đang làm cái gì! Bọn tao muốn hắn vào chữa tay cho đại ca của bọn tao ngay!.

Thì ra đám người đó là một băng nhóm đang phá hoại thanh danh của bệnh viện đây mà.

- Thực tình xin lỗi các anh! Bác sĩ Hải hiện đang bận nên không thể tiếp được. Chúng tôi có thể gọi các bác sĩ khác

- Đại ca bọn tao chỉ muốn thằng đó thôi! Nếu hắn không ra chữa tay cho đại ca thì đừng có trách bọn tao!! - Tên cầm đầu không biết lấy đâu ra một chiếc gậy bóng chày bằng sắt.

Chị y tá kia bắt đầu đổ mồ hôi:" vừa mới được chuyển lên đây đã gặp cảnh này rồi. Nếu mình xử lý không tốt thì chắc chắn sẽ bị phạt mất!"

- Được lắm! Các người không chữa cho đại ca của bọn tao sao? Vậy thì đừng có trách!!

Hắn giơ gậy lên đánh vỡ bình hoa ở bên cạnh.

" Choảng"

Mảnh vỡ bình sứ và đất văng tung tóe trên mặt đất.

Tên đó chuẩn bị ra tay lần nữa thì có âm thanh ở đằng sau vang lên:

- Các anh nhanh lên một chút được không? Tôi có người bạn đang chờ xuất viện đấy!

Bạn đang đọc Ta Có Nhiều Hơn 1 Cái Hệ Thống sáng tác bởi nhìnconcẹc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhìnconcẹc
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.