Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Uyên nhi.

Tiểu thuyết gốc · 1455 chữ

Vị thầy sư dẫn Hoàng Lâm vào trong khu chợ.

- Thưa thầy! Chúng ta cần mua những gì ạ?

Cậu hỏi thầy.

- Trước chúng ta nên đi mua dầu cải đi.

- Vâng.

Hoàng Lâm liền đi cùng thầy sư đến một cửa hàng nhỏ trong chợ.

- Cho ta mua một chai dầu cải 2 lít. Tiện thể lấy thêm 2 bịch bánh quy .

- Đợi chút.

Chủ quán đi vào trong gian hàng cầm một túi ni long. Sau đó liền đi ra:

- Của thầy hết 112 nghìn đồng.

- Của thí chủ đây.- thầy sư lấy tiền từ trong áo đưa cho chủ quán.

- Cảm ơn thầy.

- Thôi! Chúng ta đi mua thêm rau củ để về nấu cơm.- thầy quay sang nói với Hoàng Lâm

- Vâng.

Thế là 2 người đi qua vài cái sạp quán xung quanh để mua thêm đồ.

Một lúc sau.

- Thầy Đinh La. Chắc thế này cũng đủ rồi, chúng ta nên về thôi.

- Được rồi. Chúng ta về thôi.

Cậu cùng vị thầy sư có pháp danh là Đinh La đi về. Nhưng khi đi được nửa đường thì Hoàng Lâm để ý thấy có chuyện gì đó đang xảy ra ở trong ngõ tối.

...

- Lại đây nào bé cưng, chú không làm hại cháu đâu.

- Chú tránh ra tôi ra!- cô bé cố gắng dùng lực đẩy cái bàn tay của tên kia ra.

- Im lặng nào cưng, chắc chắn chả có ai để ý đến chúng ta đâu khà khà.

Tên kia vừa cười vừa thôi động đôi bàn tay thối tha đụng chạm đến bộ váy của cô bé.

- Đừng có chạm vào tôi !! Tên xấu xa!- cô bé vừa hét vừa lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn ngăn lại.

Cô bé cố ngăn lại nhưng không thành. Hắn ta vẫn chạm được vào chiếc váy của cô. Cô nhìn thấy bộ váy sắp bị xé ra thì không kìm được nước mắt trong tuyệt vọng.

"xoẹẹt....bốp"

Khi chiếc váy vừa bị xé ra thì có một viên gạch bay đến chúng phải ông ta. Hắn bị lực va chạm khiến bị ngã ra nền đất. Hắn vội vàng đứng bật dậy nhìn về phương hướng viên gạch, quát:

- Thằng ch× nào vừa ngăn cản chuyện của tao !!

Cô bé lau đôi mắt ướt đẫm len lén nhìn sang.

Ở gần đó, có một đứa trẻ độ khoảng 11-12 tuổi đang chạy đến, hét:

- Tên nghiệt súc!! Mau thả cậu ấy ra!

Tên kia nhìn thấy thì nhếch miệng, nói:

- Thằng oắt con, dám ngăn chuyện của bố!!

Thì ra, đó chính là Hoàng Lâm. Lúc cậu phát hiện điều gì là lạ ở trong đây liền chạy vào xem. Khi thấy tình huống này thì cậu liền chạy vào can.

Tên kia chờ Hoàng Lâm chạy đến gần, sau đó liền sút một phát thẳng vào ngực khiến cậu đập vào bức tường bên cạnh.

" Hự"

Cậu nằm xuống đất ôm ngực oán hận nhìn hắn.

- Nhìn cái gì mà nhìn! Có tin tao đá mày thêm phát nữa không hả?!

Hắn vừa giơ chân đá thêm phát nữa thì có âm thanh phát ra.

- Hoàng Lâm! Sao con đi nhanh vậy! chờ th....

Thầy Đinh La nhìn thấy cảnh này thì vội vàng chắp tay niệm:

- Nam mô a di đà phật! Thiện Tai! Thiện tai!

Cái tên kia ngoảnh mặt lên nhìn vị thầy sư đang đứng trước mặt.

- Mày khôn hồn thì cút đi tên sư cọ kia!

Đinh La vừa tiến lại gần vừa hỏi:

- Tại sao thí chủ lại làm những chuyện như vậy?

Tên kia thấy thầy sư tiến lại gần thì bắt đầu cảnh cáo:

- Tốt nhất mày đừng nên đến đây, nếu không thì đừng trách tao!!

Hoàng Lâm nhìn thấy thầy sư đến thì cố gắng nói ra một câu:

- Thầy....

Thầy Đinh La thấy cậu như vậy thì nhìn bằng ánh mắt hiền hòa như nói rằng," Mọi chuyện sẽ không sao đâu". Sau đó, thầy lại tiếp tục tiến đến.

Còn cô bé kia thấy thầy sư tiến đến thì ẩn ẩn một tia hi vọng. Hi vọng rằng vị thầy kia có thể đưa mình ra khỏi đây

Hắn ta nhìn thấy vị thầy sư tiến gần thì lao lên:

- Đây là tại mày đấy! - Hắn tung nắm đấm về phía thầy Đinh La.

Cô bé kia nhìn thấy thì vội vàng nhắm mắt lại. Sau đó có một tiếng kêu đau đớn vang lên. Tiếng kêu có vẻ không giống như là của vị sư kia. Cô mở mắt ra, cảnh tượng bây giờ khác hoàn toàn trong suy nghĩ mình.

Vị thầy sư nhẹ nhàng đón lấy cú đấm kia bằng một bàn tay. Biểu cảm ở trên khuôn mặt không có gì là đau đớn cả. Mà ngược lại, tên kia la hét thảm thiết không thôi.

- Đau! Đau! Mày thả tay tao ra!

Vị thầy sư nghe thấy vậy thì vẫn thả tay ra.

- Thiện tai. Thiện tai. Thí chủ không nên sử dụng bạo lực với người khác!

Tên kia đang xoa xoa tay đau thấy vậy liền vô sỉ tung ra thêm một cước.

Cô chỉ kịp kêu lên:

- Cẩn thận!

Khi cú đá đó được tung ra thì vị thầy sư cũng đã động. Ông cúi xuống quét chân một cái khiến hắn ngã ra một bên mà nằm xuống.

Tên kia nằm ở dưới đất ôm chân kêu lên đau đớn. Có vẻ như là chân của hắn gãy rồi.

Thầy Đinh La đi qua tên kia tiến về phía Hoàng Lâm đỡ cậu dậy rồi hỏi thăm:

- Con có sao không Hoàng Lâm?

- Dạ con không sao! Mà thầy chờ con một tý.

Cậu đứng dậy đi về phía cô bé đang ngồi một góc hỏi:

- Cậu có bị sao không

Cô đứng dậy kéo 2 đoạn bị rách vào với nhau rồi trả lời:

- Tớ không sao.

Hoàng Lâm thấy vậy liền cởi chiếc áo sơ mi bên ngoài ra đưa cho cô:

- Này! Cậu cầm lấy mà mặc đi.

Cô nhận lấy chiếc áo liền mặc, sau đó quay sang nói với cậu:

- Tớ cảm ơn. Mà cậu tên là gì thế?

- Tên của tớ á. Tớ tên là Lâm, còn thầy kia pháp danh là Đinh La.

Thầy sư mỉm cười chào:

- Chào con.

- Con chào thầy ạ.- Cô cúi đầu chào

Hoàng Lâm hỏi cô bé.

- Thế còn cậu tên gì?

Cô liền quay sang trả lời:

- Tớ tên là Uyên. Mọi người hay gọi tớ là Uyên nhi.

Đinh La lên tiếng:

- Này Uyên. Vị vừa nãy vừa định làm gì con vậy?

Uyên nhi đỏ mặt quay đầu đi tựa hồ như không muốn nói. Hoàng Lâm thấy vậy liền lại gần thầy thì thầm:

- Thưa thầy. Chuyện xảy ra là như thế này....

Một lúc sau.

- A di đà phật. Bây giờ ta đã hiểu rồi. Hoàng Lâm! Con mau đi báo công an để đưa vị thí chủ này đi viện đi. Ta sẽ ở đây canh trừng vị thí chủ này.

- Vâng.

Cậu liền chạy một mạch thẳng ra ngoài. Để lại một tên yêu râu xanh đang nằm quằn quại dưới mặt đất.

2 tiếng sau đó.

- Cảm ơn thầy! May mà có thầy giúp. Nếu không, con tôi đã bị tên kia hãm hại rồi.

Ở trong đồn công an, có một người đàn ông đang rối rít cảm ơn vị sư Đinh La. Đó chính là cha của Uyên nhi.

  • Thực ra không phải chỉ có mình bần tăng đâu. Thí chủ muốn cảm ơn thì hãy cảm ơn Hoàng Lâm ý. Nếu không ta cũng không biết tiểu thí chủ đang gặp nạn đâu.

Ông ta cúi xuống trò chuyện với Hoàng Lâm đang đứng ở bên cạnh:

-Cháu có phải là Hoàng Lâm không. Ta cảm ơn cháu nhé. Có gì cần giúp thì cứ nói với ta, việc gì giúp được thì ta sẽ giúp.

- Đây... Đây là việc cháu cần làm thôi ạ !!

Hoàng Lâm đang luống quống thì Uyên nhi lại gần hỏi:

- Chúng mình làm bạn nha.

.....

Từ giây phút đó, mình đã thành bạn thân của Uyên nhi. Nhưng bây giờ, không biết cô ấy còn nhớ mình không? Hay là đã nhờ người khác đi tìm mình rồi?...

Hoàng Lâm trong đầu suy diễn lung tung về bên ngoài được một lúc thì quay sang nói với hệ thống bằng giọng kiên định:

- Ta muốn trở lại thế giới thật.

- Kí chủ chắc chắn chứ?

- Đúng! Ta chắc chắn!

Khi cậu vừa nói xong thì liền có 1 vòng xoáy hút cậu vào.

" Uyên nhi! Tớ về rồi đây"

Bạn đang đọc Ta Có Nhiều Hơn 1 Cái Hệ Thống sáng tác bởi nhìnconcẹc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhìnconcẹc
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.