Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1835 chữ

Trần Minh sau khi rời khỏi Trịnh Gia liền đi một mạch đến gần một cái hạp cốc nhỏ

" Cả làng bị quái bệnh thì không biết hệ thống sẽ cho ta bao nhiêu kinh nghiệm " Trần Minh nói nhỏ trong khi hắn nhanh chóng di chuyển vào trong hạp cốc

Dựa theo tình báo thì nơi đây tọa lạc một cái thôn nhỏ chuyên thu thập trong hạp cốc thảo dược để buôn bán ra bên ngoài mà mấy tháng trước đột nhiên nổi lên một trận quái bệnh , coi như già trẻ bất phân phàm là nhiễm phải người đều mọc lên nấm trên người liên tục đến khi kiệt sức mà chết

" Khung cảnh ở đây ngược lại không tệ " Trần Minh nhìn xung quanh tràn đầy một mảnh sinh cơ rừng cây không khỏi tấm tắc nói , nhưng hít vào một ngụm không khí bỗng hắn nhíu mày " Một đầu lão hổ nhưng lại không phải "

Gần hắn đúng là đang mai phục một con hổ mà bằng Trần Minh thực lực sao có thể không biết nhưng trên người đối phương tỏa ra dược thảo hương vị lại khiến hắn cảm thấy kỳ lạ , hắn thật sự không tin một con hổ lại có mùi của người tiếp xúc lâu năm với dược liệu trừ khi trên người nó có mang dược tài nhưng chuyện đó có thể xảy ra sao

" Gào rống .. " Đầu này lão hổ tựa hồ cảm nhận được Trần Minh vô ý một ánh mắt nên thừa biết chính mình đã bị phát hiện liền điên cuồng xông vào hắn muốn cho cái này nhân loại mãnh liệt một trảo

Một cây châm bạc phá không mà đi xuyên phá đầu này lão hổ đầu lâu

" Không thể nào .. " Trần Minh lẩm bẩm trong khi né tránh đã chết lão hổ một trảo , rõ ràng đối phương sau một cú này đã chết không thể nào chết được nữa nhưng nó vẫn đứng lên là thế nào?

Một cú vồ hụt lão hổ cũng không có ý định dừng lại nên nó tiếp tục công kích , bên trong cặp mắt trắng dã không hề có lo sợ hay điên cuồng chỉ là một mảnh cá chết thần sắc , huyết dịch rơi xuống đất lại có một mùi thảo dược thơm ngát lạ thường

" Xem ra không thể bắt sống " Trần Minh âm trầm nhìn lão hổ đã bị chính mình kim châm bạc xỏ xiên thành cái sàng nhưng vẫn lao đến điên cuồng

Máu vương vãi tứ phía tỏa ra hương thơm thảo dược lạ kỳ , nếu nhìn thật kĩ có thể thấy từng hạt tử màu đen đang nhanh chóng sinh trưởng trên những huyết dịch đổ xuống từ đầu lão hổ này

" Diệt ! " Nội Khí tuôn trào , một chữ Diệt vừa ra vốn vẫn còn đang điên cuồng lão hổ bỗng chốc biến mất , đến một chút tro cặn vẫn không còn

Trần Minh bây giờ tổng hợp thực lực vốn đã so sánh với một ít 6 cấp Pháp Sư mạnh nên đối phó với một đầu dã thú là chuyện rất đơn giản nhưng hắn càng quan tâm hơn với chỗ huyết dịch của nó trong chiến đấu bị đổ ra đang mọc từng cây nấm màu đen

Mấy thứ này lan tràn ra xung quanh còn nhanh chóng hơn cỏ dại dùng linh huyết đến kích thích khiến hắn không khỏi cảm thấy kì lạ , giống như chỉ có bạo lực hủy diệt mới có thể giải quyết được đám nấm này

" Thứ này lan ra bên ngoài thì tạo thành phá hư không so với Bệnh Ôn kém " Trần Minh liên tục thử nghiệm trên một cây nấm to nhất rồi lắc đầu nói , nó ăn bất kì thứ gì kể cả Nội Khí , Huyết Khí còn Hạo Nhiên Chính Khí cũng chỉ đem tới ức chế tác dụng làm hắn nhớ đến một loại thảm thực vật trong một game nào đó ở kiếp trước chỉ là mấy cây nấm này nhìn có vẻ không ăn được

Tuy rằng cây nấm đen tỏa ra mê người mùi thảo dược nhưng bằng Trần Minh kĩ năng Y Thuật có thể dễ dàng đoán được hắn ăn xong sẽ giống như đầu kia hổ điên , không khác biệt

....

" Lão thôn trưởng , bây giờ làm như thế nào " Một cái tráng hán nhìn trước mắt có quyền uy nhất trong thôn lão thôn trưởng , đối phương cũng là người bị thứ này nấm đen mọc trên người ít nhất

" Chỉ có thể hi vọng " Lão thôn trưởng lắc đầu , nhìn thoáng qua đã bị phủ đầy sau lưng nấm đen tráng hán khiến hắn không khỏi thở dài nói thêm " Chạy đi không được thì chỉ có hi vọng lão thiên gia không đến mức diệt thôn ta "

Nghe những lời này tráng hán sắc mặt cũng không khỏi tái đi dù sao bọn hắn người chạy đi đều không ngoại lệ bị một ít hung mãnh thú dữ tập kích trong khi nhóm người đầu tiên bị nấm đen kí sinh đều đã đứng dậy đi loanh quanh khắp hạp cốc , bọn hắn thôn dân muốn đi chỉ là có lòng nhưng không có lực

" Lão thôn trưởng , chi bằng chúng ta tập hợp tất cả thôn dân một lần xung kích chạy ra bên ngoài , chúng ta vẫn còn hơn 10 thợ săn còn khỏe mạnh nên ta không tin những cái kia tỏa ra mùi cây cỏ thơm ngát đấy có thể chống lại được cung tiễn "

Tráng hán nắm chặt tay cắn răng nói nhưng bản thân hắn cũng không hi vọng gì nhiều vì một đầu heo trong thôn bị điên lên bọn hắn đã phải bỏ hơn mười mấy người mới có thể khống chế được tình hình hơn nữa là bẫy con này súc sinh vào cạm bẫy rồi dùng lửa thiêu chết

" Trương Lỗi ,vô ích thôi, bây giờ chúng ta đã năm bè bảy mảng , ta ngươi có thể tập trung được bao nhiêu thôn dân " Lão thôn trưởng thở dài đáp lại

Thực chất từ khi đầu kia heo nổi điên của bọn hắn thôn đã mất nhưng mọi người vẫn ở lại chỉ vì sợ hãi cùng tìm kiếm một thứ hi vọng nào đó từ bên ngoài mà thôi nhưng từ khi trải qua gần 3 tháng thì cơ bản mọi người đều đang chờ chết

" Chẳng lẽ không có gì để hi vọng sao ? " Trương Lỗi có chút mờ mịt nói , hắn vợ cùng con gái không nên chết ở đây nên cho dù có một tia hi vọng nhỏ nhoi thì có liều cái mạng của hắn cũng phải đoạt lấy

" Nếu cả thôn bỏ chạy thì có thể sẽ chạy được mấy người nhưng vậy thì có ích gì " Lão thôn trưởng bước chầm chậm hướng về cửa thôn , hắn thân ảnh không khỏi già đi rất nhiều

Đột nhiên lúc này một thôn dân chạy nhanh đến hai người bọn hắn , người này thân phận thì Trương Lỗi thân là thợ săn thống lĩnh trong thôn cũng biết một hai , nếu nói đơn giản chính là cái học sinh cậy biết được chút chữ liền ở trong thôn làng không coi ai ra gì kẻ ngu ngốc mà thôi

" Văn Tài , ngươi không phải đang suy nghĩ làm sao để giải quyết chuyện này hay sao ? " Trương Lỗi mệt mỏi nói nếu người này thật giải quyết được chuyện này thì đã không ở thôn của bọn hắn sinh sống rồi

" Đào Mẫn bọn hắn đã tìm được cách ức chế đám này khó chịu nấm đen nên kêu gọi thôn dân tập trung nên hai người các ngươi chắc chắn phải có mặt " Văn Tài không để ý đến Trương Lỗi trong lời nói bao hàm vẻ khinh bỉ mà hắn vênh mặt lên nói

" Thật sự ? " Trương Lỗi chưa kịp lên tiếng thì lão thôn trưởng đã cướp lời nhưng chính bản thân hắn có vẻ không tin

Đào Mẫn bọn người chính là trong thôn nổi tiếng ác bá coi như hơn phân nửa người dẫn đầu bỏ chạy khỏi thôn đều chết hết thì có thể giải quyết được trên người bọn hắn nấm đen cũng là một chuyện lạ nhưng ngồi chờ chết cảm giác không phải là dễ chịu nên ngay cả lão thôn trưởng cùng Trương Lỗi cũng không quá câu nệ về vấn đề này

" Đúng vậy ... " Văn Tài chỉ nói mấy câu rồi nhanh chóng dẫn đường

Mà hắn vừa lóe lên một tia dị dạng thần sắc đều bị thôn trưởng nhìn vào trong mắt nên hắn âm thầm ra hiệu cho Trương Lỗi cẩn thận còn hắn trong lòng thì chỉ có thể than khổ , hi vọng đám này người không làm cái gì đó điên rồ nếu không ngay cả hi vọng cuối cùng cũng khó nắm lấy được

"..."

" Một lũ súc sinh ! " Lão thôn trưởng nhìn khung cảnh trước mặt giận tím mặt không nhịn được chửi to , bên cạnh hắn Trương Lỗi sắc mặt cũng không có gì tốt còn trong túi áo hắn dao sắc cũng đã chuẩn bị sẵn sàng

" Lão Thôn Trưởng , ngươi không hiểu rồi , muốn sống sót thì chỉ có thể ăn người khác mọc giữa tim nấm đen hơn nữa các bộ vị khác ăn sạch đều có thể giúp được " Văn Tài bỗng bạo phát , hắn cười điên dại nói lớn trong khi bỏ qua thôn trưởng chạy về quảng trường hưởng dụng bữa tiệc

Trung tâm nằm sấp mười mấy thôn dân trong khi các thôn dân khác quây quanh người bọn hắn moi ra từng cây nấm đen bỏ vào miệng ăn nhóp nhép , thi thoảng có vài tiếng thi thể nổ bể ra huyết dịch văng tứ tung lại một lần nữa mọc ra một nhóm nấm đen

" Thôn trưởng , Trương Lỗi hai người đã đến " Đào Mẫn đứng ở giữa trung tâm cười như không cười nhìn thôn trưởng hai người , ánh mắt lập lòe sát ý

Bọn hắn đã từng dùng dao cắt trên người thôn dân nấm đen nhưng đúng nửa tiếng sau thì người thôn dân đó sẽ bị nổ tung thành bọt máu khiến cho bất kỳ thôn dân nào dám thử loại bỏ trên người nấm đen

Mà việc Đào Mẫn bọn người làm so với ăn thịt người còn hung ác

Bạn đang đọc Ta Có Bảng Nhỏ Để Thăng Cấp sáng tác bởi nothingabout

Truyện Ta Có Bảng Nhỏ Để Thăng Cấp tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nothingabout
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.