Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trần Thiên Y

Tiểu thuyết gốc · 3087 chữ

Trần Y Quán , Xích Vân Thành

EXP : 0

Công Pháp : < Dưỡng Khí Công > Lv1 ( 88/100): Nội khí liên tục sinh sôi

Kĩ Năng : < Y Học Thường Thức > Lv1 ( 81/100): Trị thế gian bách bệnh , < Văn Tự Tinh Thông > Lv1 (72/100) : Chính Khí sơ hiển

Đóng lại bảng nhỏ , Trần Minh thở dài một hơi rồi hắn mới bước xuống giường gỗ , xuyên đến thế giới này 3 năm cũng liền chỉ được một gian Y Quán ở trong một góc của Xích Vân Thành này

Trần Minh ưỡn ngực vươn vai một hồi rồi hắn lấy chính mình hộp thuốc ẩn sâu trong một cái tủ gỗ kế bên giường , dược thảo cũng rất thông thường cũng coi như là những cái kia cứng đầu bình thường bệnh tật cũng có thể chữa trị nhưng bách bệnh ở bên trong hệ thống miêu tả lại không có nghi nan tạp chứng các loại nguy hiểm chứng bệnh nên Trần Minh chỉ có thể làm một cái dân gian Y Sư

Bình thường Y sư đều chờ lấy bệnh nhân nhưng có lẽ riêng hắn là ngoại lệ khi Trần Minh thường đi khắp nơi tìm kiếm bệnh nhân

" Người khác hệ thống 10 ngày liền thành tiên thành thần trong khi bản thân lại vất vả lắm mới trở thành một cái tiểu Y Sư " Trần Minh âm thầm nói ra lần thứ 100 phàn nàn về hệ thống vì hắn chính là đụng vào một cái hệ thống làm người đau ruột , đau gan

Nguyên bản là để cột EXP nhưng lại không thể đánh quái thăng cấp mà khi Trần Minh hành y cứu người hoặc giúp đỡ người khác mới có biên độ nhỏ gia tăng , Trần Minh đã thử giết rất nhiều súc vật nhưng thấy vẫn vô dụng nên thôi còn giết người thì hắn vẫn chưa có cái bản lãnh kia

Vừa trải qua cơn mưa đầu mùa nên khí trời cứ man mát trong khi thường sẽ có một số bệnh tật truyền nhiễm nhanh theo đó mà sinh sôi mà Trần Minh đang nhanh chóng bước đi đến khu dân nghèo

Tuy nói là khu dân nghèo cho oai vậy thôi chứ đây là một đám người bị Xích Vân Thành vứt bỏ mà tụ tập lại với nhau hình thành nên một khu vực rộng lớn cùng đa dạng các loại giao dịch bẩn thỉu mà vấn đề trị an và vệ sinh thường là nhức đầu nhất cũng là nơi tuyệt hảo để Trần Minh luyện tập Y thuật với kiếm EXP

Con đường đi đến khu dân nghèo cũng có sự biến chuyển rõ rệt khi được lát đá hoa cương đẹp đẽ trở thành một con đường đất loang lổ những ổ gà , sau khi trời mưa vào thì bây giờ lại trở nên tệ hơn rất nhiều cho dù có một thớt tuấn mã thì cũng ngang hàng với tốc độ của người bình thường đi bộ

Mà ở cạnh bên con đường này là một gian trà lâu rách nát nhưng thần kỳ vẫn còn kinh doanh rất nhộn nhịp thậm chí Trần Minh còn thấy nửa thanh kiếm gãy được vứt trong bụi cỏ như tàn tích của một cuộc chiến xảy ra không lâu

" Trần Y Sư , ngươi đến " Đứng bên ngoài cửa trà lâu một cái hắn quen mặt tiểu nhị cười cười nói mấy câu coi như một lời chào

" Hữu Nghĩa, lần này cũng lại như mọi khi vậy " Tìm gần đó một cái bàn còn trống hắn hướng về phía tiếp đón hắn tiểu nhị nói trong khi lấy trong túi ra mấy miếng vụn bạc đặt trên bàn

" Được rồi , chuyện này ta đã hỏi chưởng quỹ nên độ chính xác rất cao hơn nữa tiền bạc phương diện rất khá " Hữu Nghĩa người này tác phong cũng rất nhanh nhẹn lấy hết toàn bộ vụn bạc đặt ở trên bàn

Việc này đơn giản là vì buôn bán bình thường ở bên trong trà lâu không phải là nơi đây chỗ đặc hữu mà bán tình báo mới chính là gian trà lâu này mục đích tồn tại nhưng riêng Trần Minh thu mua tình báo về người bệnh cùng ra tay tương đối hào phóng nên mới có đãi ngộ đặc biệt này

" Chưởng quỹ à , có vẻ ta phải đưa thêm tiền rồi " Trần Minh không do dự lấy trong áo ra một nén bạc đặt lên bàn , tiền nào của nấy ,cho dù Trần Minh bình thường không phải là cái gì giàu có người nhưng khi thu mua tình báo

Chưởng quỹ là đại diện cho cấp 1 tình báo cũng đồng nghĩa đối phương có thể cung cấp cho Trần Minh thường dùng 100 cái cấp 0 tình báo

Phải biết hắn lang thang đi tìm người bệnh so với đã xác định mục tiêu đi tìm người là khác nhau một trời một vực , cái trước không nói đến việc người khác có tin tưởng hắn hay không mà đồng ý người thường là đã gần đất xa trời hoặc bệnh độc thấm sâu vào tận xương tủy , Trần Minh cũng không phải là thần y

" Nói chuyện với người thông minh thật dễ dàng nên có lẽ ngươi sẽ hứng thú với phần tình báo miễn phí này " Hữu Nghĩa cười cười lấy ra một xấp giấy ghi vô số chữ nhỏ và không quên cầm lấy nén bạc

" Ồ , hiếm thấy đây .... các ngươi cũng có cho miễn phí đồ ăn " Trần Minh lấy ấm nước trà trên bàn đổ vào một chiếc ly đã để sẵn uống một ngụm nói , thế gian sẽ không bao giờ có chuyện tốt tự nhiên đến hơn nữa thiệt mình lợi người đối với tổ chức buôn bán tình báo lại càng không được

" Đồ ăn ở nơi đây thì sẽ không bao giờ miễn phí nhưng ta có thể nói rằng bệnh nhân này chỉ bị cảm lạnh vậy mà Y Sư toàn thành không thể chữa trị thì sao ? " Hữu Nghĩa không để ý đến Trần Minh trong lời nói mang khinh bỉ ẩn ý mà hắn chỉ bình tĩnh nói

" Vậy thì hết cách người đó có Hoa Đà tái thế cũng khó trị " Trần Minh nhún vai tỏ ý tình báo của Hữu Nghĩa là vô dụng , mặc dù hắn có hệ thống ở nhưng không dám nói chính mình so với những cái kia đắm chìm mấy chục năm Y Sư hơn được chút nào

" Mặc dù ta không biết Hoa Đà là vị nào thần y nhưng đích thật phương thuốc của ngươi cho lão Đông Bắc ở khu phía nam so với bình thường thuốc trị thổ tả càng thêm triệt để " Hữu Nghĩa đáp lại mà cũng vì một lần vô tình đó Trần Minh mới tìm kiếm được một nơi mua tình báo an toàn trong khi đối phương tìm được một cái lâu dài khách hàng

" Nếu ngươi thích thì có thể cầm lấy , coi như cuộc giao dịch này sẽ kết thúc " Hữu Nghĩa đặt lên trên bàn thêm một cái được chế tác hoàn hảo thô ráp giấy nháp rồi quay người đi vào trong bếp

" Nhớ thêm nhiều mì vào , hôm nay biết đâu ta có thể sẽ hoàn thành hết mấy ca bệnh này " Trần Minh tất nhiên sẽ không để Hữu Nghĩa đi mà không kiếm gì từ khoảng không của một cuộc giao dịch mà thường là những món đồ ăn như vầy

Còn về hạ độc , hắn y thuật chưa đến mức lụn bại như vậy

" Được rồi , được rồi , lần này coi như là ta mời " Hữu Nghĩa phẩy phẩy cánh tay có chút chán chường nói , việc này xảy ra lâu dài rồi cũng quen nên hắn cùng gian trà lâu này người cũng không quá để ý đến

....

Một gian nhà cũ nát xiêu vẹo

" Đốt đèn lên đi " Trần Minh hướng về một hài tử đang đứng trong góc nói

Tuy người nằm trên giường chỉ bị thương hàn nhưng đã đến giai đoạn cực kỳ nghiêm trọng mà nói đơn giản hơn là đã trong trạng thái hấp hối nên bây giờ Trần Minh có lấy thuốc vào cứu chữa cũng vô ích nên nhanh nhất vẫn là châm cứu

" đại nhân , ngài nhất định phải cứu ta gia gia " Nam hài lo lắng nói nhưng vẫn chạy đi tìm kiếm cho Trần Minh một cây đèn làm từ mỡ heo

" Được rồi ... nhất định có thể " Trần Minh không nói nhảm nên hắn trực tiếp lấy một bộ kim châm bằng bạc hơ nhẹ trên đèn

Nếu là bình thường thì có thể Trần Minh sẽ cần thêm thuốc sát trùng nhưng hắn đã tu luyện < Dưỡng Khí Công > nên đánh vào cơ thể của ông lão là hắn Nội Khí chứ không phải là dùng kim châm mạnh mẽ khai mở huyệt đạo

Tuy nhìn qua người này đã cách chết không xa nhưng thân thể con người tiềm lực là vô hạn cho dù già cỗi nhưng Trần Minh có thể mượn nhờ huyệt khiếu để kích hoạt cỗ này tiềm lực từ đó chữa cho người chết thành người sống

Trần Minh trong tay 36 cây kim châm bạc hóa thành tàn ảnh nhanh chóng đâm vào từng huyệt khiếu của ông lão khiến nhất thời ông lão nhìn giống như một con nhím , nhưng mơ hồ từng đầu kim châm hóa thành một màu đen kịt

Mà Trần Minh chính là không ngừng dùng chính bản thân nội khí điên cuồng rót vào 36 cây kim châm này khiến cho 36 cây kim châm cơ hồ xen lẫn trong màu đen là vằn vện từng tia huyết dịch có mùi vị làm người buồn nôn

Nửa canh giờ sau

Đinh ! + 15 EXP

" May mắn là cứu được " Trần Minh lau mồ hôi trán tuy bộ kim châm bạc hắn sử dụng đã phế đi nhưng thu hoạch được thêm 15 EXP chính là đủ đền bù hết tất cả những tổn thất , phải biết hắn cứu được một người chỉ có thể thu được 1 EXP bây giờ được gấp 15 lần không bảo hắn không vui thì là hoàn toàn sai lầm

EXP : 15

Công Pháp : < Dưỡng Khí Công > Lv1 ( 88/100): Nội khí liên tục sinh sôi

Kĩ Năng : < Y Học Thường Thức > Lv1 ( 83/100): Trị thế gian bách bệnh , < Văn Tự Tinh Thông > Lv1 (72/100) : Chính Khí sơ hiển

" Chỉ cần chữa thêm mấy người nữa liền có thể gom đủ EXP rồi " Trần Minh nhìn vào trong bảng nhỏ âm thầm nói trong khi hắn xách lên hộp thuốc dự định bỏ đi dù sao toàn thành không chữa trị được bệnh cảm lạnh chỉ cần < Y Học Thường Thức > của hắn tấn thăng lên lv2 thì có thể dễ dàng giải quyết rồi chí ít là Trần Minh nghĩ như vậy

Nếu chỉ một cái ông lão bệnh thương hàn gần chết đã cho hắn 15 EXP thì trị được cảm lạnh thì tối thiểu cũng gấp đôi chứ

" Thần Y , cảm ơn ngươi đã cứu ta gia gia " Nam hài không biết từ đâu đi đến sắc mặt tái nhợt nói thanh âm lộ ra rất suy yếu

" Ông cụ chỉ sống được thêm 3 năm hơn nữa ta không phải thần y " Trần Minh lắc đầu nói dù sao cơ thể của ông lão sau lần bạo phát tiềm lực này thì chỉ có thể duy trì 3 năm rồi sau đó chính vì khí quan suy kiệt mà chết

" Mặc dù ta không biết ngươi định làm gì nhưng nếu như ngươi cứ lấy máu của chính mình thì sẽ chết còn nhanh hơn ông cụ " Trần Minh định quay đi nhưng không nhịn được nói một câu , quy tắc mà hắn đặt ra khi đến thế giới này nếu không xung đột lợi ích hoặc đối phương tìm đường chết thì Trần Minh sẽ không vi phạm

Mà tiểu hài tử này lấy máu của chính mình cùng hắn không liên quan thì Trần Minh sẽ rất vui lòng không thấy , không nghe và không quan tâm , tất nhiên vì đối phương là tiểu hài tử nên Trần Minh mới nói như vậy

" Không , ngươi cứu ta gia gia thì ta có nghĩa vụ phải trả lại thần y thù lao " Tiểu hài tử khuôn mặt có chút u buồn nhưng nhanh chóng kiên định nói

" Ta không phải là người trong ma đạo thì sao phải cần máu của ngươi " Trần Minh nhíu mày đáp lại

" Vì ngươi đã cứu gia gia nên ta nghĩ gia gia sẽ cho phép ta nói cho thần y biết máu của ta có thể thúc đẩy cây cỏ sinh trưởng nhanh hơn với lại ta nghĩ thần y là người tốt nên sẽ không làm hại ta " Tiểu hài tử ngập ngừng nói

" Trong mắt vạn người là người tốt không bằng trong lòng chân thật với bản tâm , nếu ta là người tốt thì có lẽ thiên địa đã đổi thay " Trần Minh cười cười nói và hắn rất chân thật đi theo tiểu hài tử

" Thần Y ở trong chén này " Tiểu hài tử đi vào một chỗ khuất bên trong bếp bưng ra một chén máu đưa trước mắt Trần Minh ,Nhưng không biết vì quá sơ ý hay do thiếu máu mà sinh ra cơ thể suy nhược mà vài giọt máu bị rơi xuống đất

Bất ngờ khi khô cằn đất cứng cỏi mọc lên từng gốc cỏ dại ngoan cường hướng tứ phía bao phủ khiến một chỗ đất cứ như thế hư không mọc lên một bụi cỏ

" 3 năm nữa nếu không có chỗ nào đi thì có thể vào Xích Vân Thành tìm ta , còn 2 gốc Nhân Sâm này coi như ta dùng để giao dịch với ngươi chỗ máu này " Trần Minh yên lặng lấy ra hai gốc trăm năm nhân sâm đưa cho tiểu hài tử nói

Mặc dù trăm năm nhân sâm quý giá so với trăm lượng hoàng kim không kém nhưng Trần Minh một lúc đưa hai gốc coi như hắn < Dưỡng Khí Công > tấn thăng lên Lv2 phải kéo dài thêm nửa năm nhưng tất cả đều đáng giá khi thu được một cái tiểu hài tử như thế này

" Được , ta nhất định sẽ đến " Tiểu hài tử có chút cảm động đáp lại Trần Minh

" vậy thì tốt, đến bây giờ ta vẫn chưa biết tên nha đầu ngươi " Trần Minh nội tâm có chút vui vẻ vì trước mắt hài tử huyết dịch có đặc thù công hiệu mà nhiều hơn nói mấy câu còn về việc nàng giả nam thì ngay từ đầu hắn đã biết rõ

" Ta tên Trần Thiên Y , còn thần y tên đâu ? " Trần Thiên Y không có vẻ gì bất ngờ mà vô cùng bình tĩnh nói

" Cùng với ngươi họ Trần , ta tên Trần Minh " Trần Minh đáp lại nhưng trong lòng lại tán thưởng nữ hài dù sao thân phận bị khám phá mà vẫn rất bình tĩnh

" Đúng rồi , môn này < Dưỡng Khí Công > coi như là lễ gặp mặt đi " Trần Minh thừa nhận thịt cắt nạo xương thống khổ từ bỏ thêm 1 EXP để hư không tạo thành một quyển bí tịch đưa cho Trần Thiên Y

Hệ thống có công năng ẩn này Trần Minh từ 8 năm trước khi còn là một lang thang Y sư đã biết rõ , thực chất 36 cây kim châm bạc cùng mấy trương dược thiện cũng từ hệ thống xuất phẩm nên công năng vẫn thường rất tốt

" Đến lúc rồi , nhớ ngươi một cây còn ông lão một cây thì phải sắc đều hơn nữa làm loãng nếu không sẽ quá bổ dưỡng mà sinh tật " Trước khi đi khỏi Trần Minh không quên nhắc nhở thêm

" Anh ấy đúng là một người tốt , đúng không gia gia " Trần Thiên Y nhìn theo bóng Trần Minh khuất dạng lẩm bẩm

" Giao con cho người đó thì gia gia cũng yên tâm nhưng đối phương không đơn giản .... ta Ngũ Tán Cốt Thi Độc vốn là trên thế gian có tiếng độc dịch nhưng hắn có thể trị được " Không biết từ lúc nào ông lão đã ngồi dậy lặng yên một chút rồi đáp lại Trần Thiên Y

" Hừ , gia gia không phải nói nam tử nào giải được gia gia Thi Độc thì sẽ gả ta cho người đó sao ? " Trần Thiên Y nhìn trước mắt nàng gia gia một bộ đăm chiêu dáng vẻ không khỏi nổi lên một cỗ không tên bực mình

" Ngươi bây giờ mấy tuổi ... hơn nữa ta lúc đó mê sảng nên thần trí có chút không rõ " Ông lão lúng túng nói dù sao hắn đã nói qua nhưng bây giờ lại nuốt lời thì đối với cháu gái chất vấn thì hắn mặt mo đỏ ửng

" Lời nói của gia gia không thể tin , ta thấy Trần Minh anh ấy đáng tin hơn gia gia nhiều " Trần Thiên Y le lưỡi

" Ai , tình kiếp vẫn là tình kiếp ... 3 năm còn lại ta sẽ dùng mớ công lực sắp tàn này để thu thập cho con thêm mấy bộ công pháp " Ông lão nhún vai lắc đầu nhìn hài tử trước mắt nhưng hắn vẫn âm thầm nói

..........

Tác : Nghiêm Túc Bản

Bạn đang đọc Ta Có Bảng Nhỏ Để Thăng Cấp sáng tác bởi nothingabout
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nothingabout
Thời gian
Cập nhật minh270920045678u
Lượt thích 1
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.