Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
899 chữ

Tóc đen của Ban Họa quấn thành búi tóc hoa lệ phức tạp, bỏ mũ phượng tinh xảo ra, trên đầu chỉ còn mấy trâm cài nhánh và trâm hồng ngọc, ánh nến soi nàng, đẹp đến mức làm Dung Hà không thể chuyển dời ánh mắt.

"Họa Họa..." Giọng Dung Hà hơi khô, y bưng ly rượu trên bàn muốn uống một ngụm, nghĩ đến Ban Họa không thích mùi này, lại rót một chén trà lạnh uống, mới cảm thấy cảm giác khô nóng trong lòng mình biến mất hơn phân nửa.

Theo động tác y nuốt, hầu kết cũng run theo, ánh mắt Ban Họa rơi xuống cổ y, bỗng nhiên đứng người lên, đưa tay vuốt cổ họng y một cái.

Có chút trơn trượt, có chút non mềm, giống như đang sờ đậu hũ non mềm. Ánh mắt Ban Họa đảo qua Dung Hà ăn mặc cẩn thận, áo bào nắn nót, rất muốn học theo ác bá trong thoại bản, đè Dung Hà ngã trên giường, tháo y phục của y, sau đó sờ xương quai xanh trước ngực và sau lưng mấy lần.

Trong đầu nàng xuất hiện các loại hình ảnh đè Dung Hà lên giường, nhưng bản thân nàng vẫn đứng đấy, chỉ là ánh mắt xuyên thấu áo choàng trên người, rơi vào từng chỗ trên người y.

"Họa Họa. " Thân ảnh Dung Hà run rẩy càng thêm lợi hại, y tự tay nắm chặt tay nàng: "Đừng dùng ánh mắt như vậy nhìn ta."

Ban Họa cười vô cùng ‘tinh khiết’: "Ta dùng ánh mắt gì nhìn chàng thế?"

"Nàng muốn ăn sạch ta. " Dung Hà tới gần Ban Họa, hô hấp nóng rực ở bên tai nàng, giống như liều thuốc thần kì, khiến lỗ tai và cổ Ban Họa đều tê dại: "Chàng... Muốn ta bắt đầu ăn từ chỗ nào?"

"Chỗ này?" Dung Hà chỉ môi mình.

"Chỗ này?" Y chỉ cổ mình.

"Hay là..." Y tháo đi nội bào, lộ ra áo trong màu đỏ, y kéo vạt áo ra, lộ ra xương quai xanh hấp dẫn: "Hay là chỗ này?"

Ban Họa bổ nhào người về phía trước, cưỡi trên lưng Dung Hà, đưa tay gỡ xuống trâm hồng ngọc trên tóc mình, mặc cho một đầu tóc đen xõa xuống, môi đỏ như lửa giương nhẹ: "Ta đều muốn ăn, mỹ nhân, chàng đến đây nào."

Yêu tinh, yêu tinh!

Dung Hà cảm thấy, bây giờ để y chết trong tay nữ nhân này, y cũng vui vẻ chịu đựng, không chút phản kháng.

"Hầu Gia!" Ngoài cửa có tiếng Đỗ Cửu vang lên lo lắng: "Hầu Gia, đã xảy ra chuyện."

Ban Họa tiếc nuối liếc nhìn lồng ngực Dung Hà nửa che nửa hở, giúp y chỉnh nội bào xong, quay đầu đi tới cửa kéo ra một khe hở: "Chuyện gì?"

Trang dung của tân nương vô cùng nặng nề, người bình thường dùng trang dung như thế, đều sẽ có vẻ cứng nhắc, nhưng Ban Họa lại khác, càng là thứ diễm lệ, càng nặng nề, nàng lại càng thêm xinh đẹp. Đỗ Cửu nhìn thấy Ban Họa, đầu tiên là ngây ra, sau đó vội vàng hành lễ nói: "Vừa rồi truyền đến tin tức, Trữ Vương và Tạ gia đại lang xảy ra cãi vã, Trữ Vương tức giận, đâm một đao làm Tạ đại lang bị thương. Người Tạ gia cầu y phủ Tĩnh Đình Công, nhưng nghe nói hai đại phu này đi theo Quận Chúa... Hồi môn của phu nhân đã đến hành cung, hiện tại người Tạ gia đã cầu tới cửa."

Tương đối lạ là, tại sao là Phúc Nhạc Quận Chúa mở cửa, Hầu Gia nhà bọn họ đâu?

"Trữ Vương không lúc nào an tĩnh được?" Ban Họa tức giận nói: " Hắn ta làm như vậy, sao không một đao đâm chết mình luôn đi? !"

Đỗ Cửu nghĩ, đại khái là Trữ Vương không ngu đến mức tự mình đâm mình đâu.

"Họa Họa đừng tức giận. " Dung Hà mặc ngoại bào vào đi đến bên người Ban Họa, thấy bộ dáng Đỗ Cửu cúi đầu khom người, nhân tiện nói: "Người Tạ gia không biết hôm nay là ngày lành của Hoạ Họa và ta sao? Toàn bộ Kinh Thành chẳng lẽ không có đại phu khác, nhất định phải đến Bạch Thủ viên của chúng ta cầu người?"

Đỗ Cửu nghe ra trong giọng nói Hầu Gia không vui, vội nói: "Hầu Gia, vốn thuộc hạ cũng nghĩ như vậy, nào biết được Trung Bình Bá tự mình đến cửa khóc cầu, những người khác không làm chủ được, hiện tại trong viên còn có không ít tân khách, nếu trực tiếp mặc kệ, thuộc hạ lo lắng người khác nói linh tinh."

"Bọn họ thích nói linh tinh thì cứ để họ nói. " Ban Họa hừ lạnh: "Quấy rầy ngày lành của người khác, không sợ thiên lôi đánh xuống à."

"Ngươi cho người dẫn hai đại phu này đi. " Giọng điệu Ban Họa lạnh nhạt, đến cùng không từ chối thỉnh cầu của người Tạ gia: "Nhưng hai đại phu này là Ban gia ta tặng đến, mặc kệ người có cứu được không, cũng không thể để hai đại phu chịu ấm ức. Đỗ hộ vệ,

Bạn đang đọc Ta Chính Là Một Cô Nương Như Thế của Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.