Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đầu gối trúng kiếm.

Phiên bản Dịch · 1604 chữ

Ta là con trai Thiên Đế

Nhóm dịch: Diệp Gia Quán.

Chương 3: Đầu gối trúng kiếm!

Ánh mắt Liễu Bất Phàm và Cơ Thiên giao nhau. Cả người Liễu Bất Phàm bỗng run lên, cảm giác toàn thân đều bị Cơ Thiên nhìn thấu, tim đập nhanh không ngừng.

Nhưng mà cảm giác này chỉ xuất hiện thoáng qua, lúc cẩn thận nhìn lại thì ánh mắt Cơ Thiên đã trở về trạng thái bình thường. Liễu Bất Phàm bỗng nghĩ mình bị hoa mắt.

“Kiếm Sinh, đến đây! Cho ta xem uy lực kiếm ý của ngươi có thể bộc phát ra sức mạnh như thế nào!”

Liễu Bất Phàm đè xuống cảm giác tim đập nhanh, đứng đối diện với Kiếm Sinh, khẽ mỉm cười, ánh mắt đầy vẻ tán thưởng.

Mà trong lúc này, Cơ Thiên kề vào bên lỗ tai Kiếm Sinh nói nhỏ vài câu.

Kiếm Sinh hơi sững sờ, nhẹ nhàng gật đầu, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn về phía Liễu Bất Phàm.

Nhưng mà hắn cũng không thích nói nhiều, cho nên không hé răng một lời. Nhấc chân bước chậm rãi, đi về phía Liễu Bất Phàm.

OÀ..ÀNH!

Kiếm ý bốc lên xung quanh người Kiếm Sinh, dựa theo bước chân hắn đi mà khí thế cũng trở nên càng ngày càng mạnh.

Kiếm chưa ra khỏi vỏ, nhưng kiếm ý bén nhọn đã dâng lên rồi.

“Tỏa ra như thế sao? Nhận thức thật sự mạnh mẽ!”

Ánh mắt Liễu Bất Phàm sáng lên, hắn nhìn kiếm ý của Kiếm Sinh. Nếu kiếm xuất vỏ, nhất định sẽ giống như sấm chớp, cho dù là Võ sĩ cũng không cản được một kiếm này.

Liếu Bất Phàm cũng không ngăn cản Kiếm Sinh, mà để mặc kệ Kiếm Sinh bước lên chín bước, khí thế ở trạng thái mạnh nhất.

Quanh người hắn bắt đầu có một luồng hơi thở thần bí di chuyển, đây cũng là một dạng kiếm ý, nhưng không giống với Kiếm Sinh.

Kiếm ý của Liễu Bất Phàm giống như sinh mạng tươi tốt rồi khô héo, mang theo hương vị sinh tử thăng trầm.

Đây chính là Khô Vinh Kiếm Quyết mà Liễu Bất Phàm tu luyện!

Hắn chắp ngón tay thành kiếm, một sợi chân khí bàng bạc từ đầu ngón tay hiện ra, tạo thành một đường kiếm quang mạnh mẽ, phi thẳng về phía Kiếm Sinh!

Liễu Bất Phàm cũng không nương tay một chút nào, trực tiếp thi triển chiêu thức cao nhất của Khô Vinh Kiếm quyết. Hắn muốn dùng một kiếm để đánh bại Kiếm Sinh, khiến Kiếm Sinh hiểu ra sức mạnh to lớn của hắn.

“Đây là Khô Vinh Kiếm Quyết của Xuân Thu Tông? Chắc do Liễu trưởng lão không muốn phí thời gian nên dùng Khô Vinh Kiếm Quyết. Một kiếm này đủ để tranh đấu cùng với Tiên Thiên Võ sư. Xem ra Kiếm Sinh kiểu gì cũng phải thua!”

Có người nhận ra Liễu Bất Phàm thi triển Khô Vinh Kiếm Quyết, kinh ngạc nói to.

Tất cả mọi người đều thấy trận chiến này không phải suy nghĩ quá nhiều, Kiếm Sinh thua là điều chắc chắn.

Dù sao thì tu vi của Kiếm Sinh và Liễu Bất Phàm cũng chênh lệch quá lớn. Huống chi Liễu Bất Phàm còn hiểu rất rõ Khô Vinh Kiếm quyết. Kiếm Sinh không có bất kỳ cơ hội thắng nào.

Coong!

Ngay khi Liễu Bất Phàm ra kiếm, thì trong nháy mắt, Kiếm Sinh cũng xuất kiếm.

Ánh mắt Kiếm Sinh vừa bình tĩnh mà thâm thúy. Thời điểm hắn xuất kiếm, dường như cả người hắn cũng đang phát sáng, kiếm khí mênh mông tản mát ra.

Một kiếm này xuất sau mà đến trước, nhanh tới cực điểm.

Kiếm Sinh lĩnh ngộ kiếm ý rất nhanh, hắn cực kỳ nhớ lời Cơ Thiên nói.

Võ công thiên hạ, muốn phá thì phải nhanh!

Cho nên mọi người chỉ cảm giác được khí lạnh lóe lên, tiếng kiếm reo vang như rồng ngâm. Kiếm Sinh và Liễu Bất Phàm giao chiến!

Hự!

Màu máu hiện ra!

Kiếm Sinh đâm vào đầu gối của Liễu Bất Phàm.

Mà kiếm của Liễu Bất Phàm đâm rách quần áo của Kiếm Sinh, cách bụng của hắn chỉ 1 tấc. Nhưng mà vẫn không đâm vào được!

Bởi vì đầu gối của Liễu Bất Phàm trúng một kiếm, hắn quỳ bịch xuống.

Mấu chốt nhất là chỗ hắn quỳ vừa đúng ở trước mắt Cơ Thiên.

Kiếm Sinh: “…”

Đệ tử Xuân Thu tông: “…”

Người xem xung quanh: “…”

Toàn trường lặng ngắt như tờ, tất cả đều sợ đến ngây người.

Cơ Thiên nhìn Liễu Bất Phàm, cười tủm tỉm: “Liễu trưởng lão, ta còn chưa đồng ý nhận ngươi là đệ tử ký danh đâu. Chẳng nhẽ ngươi không thể chờ được sao?”

Phụtt!

Vẻ mặt của Liễu Bất Phàm hóa tím ngắt, thay đổi như tắc kè, lúc trắng lúc đỏ. Cuối cùng không nhịn được mà phun ra một ngụm máu. Trong nháy mắt, hơi thở trở nên uể oải không thôi.

Hắn vừa sợ vừa giận, một kiếm vừa rồi của Kiếm Sinh quả thật rất nhanh. Nhưng chưa đến mức hắn không trốn thoát được.

Chỉ là cho dù Khô Vinh Kiếm quyết của hắn có uy lực rất to lớn, nhưng khi chân khí vận chuyển vẫn có sở hở rất nhỏ. Một kiếm vừa rồi của Kiếm Sinh không lệch một phân cũng không chậm một phần, vừa vặn đâm đúng lên điểm chân khí cao nhất của hắn.

Chân khí của Liễu Bất Phàm bị cắn trả, đầu gối hắn trúng kiếm, lúc quỳ ở ngay trước mặt Cơ Thiên.

Cái tư thế này thật sự nhục nhã!

Liễu Bất Phàm muốn đứng lên, nhưng vì chân khí bị cắn trả, đừng nói là đứng lên, hắn muốn nhúc nhíc cũng không thể.

“Còn không mau đỡ lão phu đứng lên!”

Liễu Bất Phàm gầm lên một tiếng, đệ tử Xuân Thu tông mới kịp phản ứng, vội vàng nâng Liễu Bất Phàm lên.

“Liễu trưởng lão, trận này ngươi thua!”

Cơ Thiên mỉm cười nói.

Sắc mặt Liễu Bất Phàm tối sầm lại, hoàn toàn khó coi hơn khi cha mẹ chết.

Hôm nay chân khí của hắn bị cắn trả, nếu không thì Kiếm Sinh không phải là đối thủ của hắn. Nhưng hậu quả của việc thua trận chiến này cực kỳ đáng sợ.

Liễu Bất Phàm chưa từng nghĩ bản thân sẽ thua.

Nhưng bây giờ…Hắn thật sự phải lạy Cơ Thiên?

Biểu cảm trên mặt của mọi người cũng rất kỳ lạ, tất cả ánh mắt đều nhìn lên người Liễu Bất Phàm, muốn xem bây giờ hắn sẽ làm thế nào.

“Trưởng lão, không được!!”

Đa số đệ tử Xuân Thu Tông đều nói trong run rẩy.

Nếu như Liễu Bất Phàm thật sự nhận Cơ Thiên làm sư phụ. Vậy Xuân Thu tông của bọn họ sẽ bị bốn đại tông môn chê cười.

Ánh mắt Liễu Bất Phàm phức tạp vô cùng, nhìn Cơ Thiên và Kiếm Sinh rồi nói: “Mặc dù ta không biết một kiếm kia của Kiếm Sinh đâm như thế nào. Nhưng trận chiến này ta thua! Có chơi có chịu, đệ tử Liễu Bất Phàm bái kiến sư tôn!”

Cuối cùng Liễu Bất Phàm quỳ thẳng xuống trước mặt Cơ Thiên.

Mặc dù sắc mặt hắn tái xanh, đầy cảm giác nhục nhã nhưng vẫn quỳ xuống.

“Liễu trưởng lão quả nhiên là một người giữ chữ tín. Mặc dù tuổi ngươi khá lớn, căn cốt cũng rất kém. Nhưng nhìn thấy sự thành tâm của ngươi, ta đành cố gắng vậy. Ta nhận ngươi làm đệ tử ký danh!”

“Ta là con trai Thiên Đế, có thể là môn hạ của ta tức là môn sinh của Thiên tử. Đây là phúc đức lớn nhất trong cuộc đời này của ngươi! Sau này bôn ba thiên hạ, đừng có ném mặt mũi vi sư đi!”

Cơ Thiên chắp tay về phía sau, bày ra tư thế tự cho là tiêu sái nhất, cười cười nói.

Liễu Bất Phàm thì sắp nổ tung vì tức giận. Nhưng hắn đã bái sư, chỉ có thể nghiến răng lợi nói: “Vâng!”

Mà mọi người xung quanh đều tỏ vẻ khiếp sợ.

Liễu Bất Phàm thật sự bái lạy Cơ Thiên, nhận làm sư đồ?

Đây là việc cực kỳ lớn, sẽ gây khiếp sợ trên núi Thanh SƠn, chấn động bốn đại tông môn.

Mà ánh mắt những người của Xuân Thu tông nhìn Cơ Thiên đầy hận thù, như muốn phun ra lửa.

Nếu có thể bọn họ muốn giết cả nhà Cơ Thiên.

Nhưng không một ai phát hiện ra, ngay thời điểm khi Cơ Thiên nhận Liễu Bất Phàm làm đệ tự ký danh, từ nơi rất xa, xuất hiện một đường nhân quả, buộc Cơ Thiên và Liễu Bất Phàm lại với nhau.

Một lượng sinh mệnh bản nguyên tiến vào trong Cơ Thiên, khiến cho cơ thể hắn ấm áp thoải mái mà kêu lên.

Vẻ mặt mọi người trở nên cực kỳ quái dị.

Liễu Bất Phàm quỳ gối trước mặt Cơ Thiên, nhận Cơ Thiên là sư tôn. Thấy vẻ mặt đỏ rực của Cơ Thiên rất không bình thường, thậm chí phát ra âm thanh khó nghe.

Dáng vẻ này thật sự đau mắt!

Ngay cả Kiếm Sinh miệng cũng giật một cái, muốn đeo mo vào mặt.

Quá xấu hổ!

Bạn đang đọc Ta Chính Là Con Trai Thiên Đế (Bản Dịch) của Mộ Vũ Thần Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diepgiaquan.1212
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.