Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2431 chữ

Giữa trưa ánh nắng loang lổ thưa thớt xuyên qua từng lá cây, ánh nắng nhỏ vụn nhu hòa đậu trên đôi gò má người nọ, cô nghiêng đầu, áo lông thật lớn che khuất hơn nửa khuôn mặt, đôi mắt ngày thường luôn linh động lúc này đang nhắm lại.

Nguyễn Lệ vẫn luôn biết Bạc Kha Nhiễm là một cô gái xinh đẹp.

Khuôn mặt tiêu chuẩn trái xoan, làn da nhẵn nhụi trắng nõn như sữa dê, rõ ràng có một đôi mắt hoa đào mê người, nhưng lại trong suốt sáng ngời xanh biếc như hồ nước sâu, môi mỏng không tô mà đỏ.

Rốt cuộc mới 20 tuổi, đúng là như hoa như ngọc.

Lúc này Nguyễn Lệ đang nhìn Bạc Kha Nhiễm, cô hô hấp nhẹ nhàng đều đều, hồn nhiên không biết đã có người tới trước mặt, xem ra là đang ngủ say sưa.

Nguyễn Lệ vươn tay muốn gọi cô dậy, ai ngờ tay mới hướng tới áo khoác của cô, người một giây trước còn ngủ say mà lúc này lập tức bừng tỉnh.

" Lệ tỷ, chị đến rồi ?" Giọng mũi hơi ngạt.

" Ừ ". Nguyễn Lệ ngồi xuống ghế dựa ở trước mặt cô.

Vừa thức dậy nên cảm thấy lạnh, Bạc Kha Nhiễm không khỏi bọc mình trong chiếc áo lông.

Thấy thế, Nguyễn Lệ không khỏi mở miệng:" Chị đã nói với em không ít lần, đừng ngủ bên ngoài, giờ biết lạnh rồi đi?"

Bạc Kha Nhiễm hướng Nguyễn Lệ cười cười, sau đó lại kéo cao khóa kéo áo khoác lông vũ.

Nguyễn Lệ ngồi thẳng thân mình, hướng tới gần cô hơn, mở miệng nói:" Em biết Cung phi đi?"

"Cung phi?"

Bạc Kha Nhiễm kinh ngạc ngẩng đầu liếc mắt nhìn về phía Nguyễn Lệ một cái.

Như thế nào có thể không biết.

chính là một trong những kịch bản rất nhiều người muốn tranh cho mình một vai diễn.

Mà chủ nhân của kịch bản này lại là đạo diễn kim bài trong giới giải trí - Thẩm Dữ.

Người này bất quá mới hai mươi bảy tuổi, bốn năm trước xuất ngoại đào tạo sâu, năm trước dựa vào < Vây thành> làm cho sự nghiệp của hắn lên như diều gặp gió, nhất phi trùng thiên, sau liền một năm ngắn ngủi đứng vững gót chân trong vòng này, vừa mới tuyên bố chấm dứt quay

Mà lúc này mọi người đều muốn liều mạng đi nịnh bợ vị đạo diễn kim bài Thẩm Dữ

Lại nói đến người này là tiểu thúc của cô, đồng thời cũng là vị hôn phu.

Vào năm mười bảy tuổi cô biết mình có một vị hôn phu người đó không ai khác chính là Thẩm Dữ.

Cô cũng là ngẫu nhiên nghe được Bạc Lập cùng Thẩm Sưởng ở thư phòng nói chuyện, lúc ấy, trái tim cô không thể tránh khỏi mà đập liên hồi.

Tâm tình phức tạp không nói nên lời.

Hôn ước của bọn họ là do tổ tông định ra, chính là có hôn ước từ khi sinh ra.

Ở thế kỷ hai mươi mốt cư nhiên còn có việc đính hôn từ bé này, nói ra ai tin, chính là việc này lại xảy ra trên người cô.

Cô gọi Thẩm Dữ là chú nhỏ này thì cũng phải nhắc đến nguyên nhân ở Thẩm Tư Gia. Thẩm Dữ là chú ruột của Thẩm Tư Gia, mà cô là bạn tốt của cô ấy, hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Thẩm Tư Gia gọi anh là chú nhỏ, cô cũng liền theo đó gọi anh là chú nhỏ.

Rõ ràng hai người không có quan hệ huyết thống, cô liền như vậy qua nhiều năm vẫn gọi anh là chú nhỏ.

Sau khi biết bí mật này,có một đoạn thời gian rất dài cô không dám gặp mặt Thẩm Dữ.

Mà không lâu sau đó, cô lại nghe Thẩm Tư Gia nói Thẩm Dữ phải xuất ngoại.

Anh lần này vừa đi là mất bốn năm, trong thời gian đó, bọn họ trên cơ bản là không có liên hệ.

Sau khi Thẩm Dự đi một năm, Bạc Lập cùng cô đề cập qua chuyện này, không phải thương lượng mà là thông báo cho cô biết.

Bạc Lập tựa hồ chưa bao giờ cho cô quyền lợi lựa chọn.

Nhoáng một cái, cô tốt nghiệp đại học.

Mà tháng bảy năm nay Thẩm Dữ về nước, bởi vì bận quay

" Biết, làm sao vậy?" Cô ra vẻ trấn định hỏi Nguyễn Lệ.

Nguyễn Lệ đột nhiên hồi thần cười, bàn tay đem túi mở ra, lấy ra một tập văn kiện đưa cho cô.

"Cái gì?"

"Kịch bản Cung phi"

Bàn tay Bạc Kha Nhiễm run lên, kịch bản lướt nhẹ qua đầu ngón tay cô, tiếp theo rớt trên mặt đất.

"Ôi?"

Nguyễn Lệ chạy nhanh đến nhặt kịch bản lên, một lần nữa nhét lại vào trong tay cô.

" Như thế nào, cao hứng đến choáng váng luôn rồi, em đúng là không có tiền đồ?"

Bạc Kha Nhiễm theo bản năng nuốt nuốt nước miếng, cô run rẩy đem kịch bản cầm lên, mặt trên quả nhiên viết hai chữ Cung phi thật to, mà phía dưới góc phải để tên đạo diễn là Thẩm Dữ.

" Lệ tỷ không phải nói rất khó có được sao, làm thế nào mà chị..."

" Em không cần biết chị làm thế nào có được, tóm lại hiện tại cơ hội ở trong tay chúng ta, em xem kỹ rồi cân nhắc một chút."

" Cân nhắc một chút.... Làm cái gì?"

Nguyễn Lệ hồi thần

" Casting"

"A?"

"A cái gì, Cung phi chính là chế tác lớn nhất cuối cùng trong năm nay của Thẩm đại đạo diễn, điện ảnh cũng không có quay, hiện tại cũng đang cãi vã náo nhiệt, cũng có rất nhiều đại minh tinh chen chúc đều muốn đi tranh thủ...."

" Lệ tỷ, giống như chị nói, không ít đại minh tinh muốn đi tranh thủ, cạnh tranh khẳng định là phi thường kịch liệt, em bất quá chỉ là một cái tiểu hoa đán, nhiều người như thế không chọn, có thể chọn em sao?" Bạc Kha Nhiễm lắc lắc đầu.

Nguyễn Lệ chợt lóe con ngươi, trầm giọng đối với Bạc Kha Nhiễm nói:

"Quản hắn chọn hay không chọn, làm không được nữ chính số 1, nhưng chỉ cần may mắn, chỉ xuất hiện trong tác phẩm của Thẩm đạo thôi thì so với những nữ chính phim khác vẫn hơn ngàn lần vạn lần."

Nguyễn Lệ nói lời này Bạc Kha Nhiễm tuyệt đối tin tưởng, bởi vì< Cung phi> chính là của đạo diễn Thẩm Dữ, mà Thẩm Dữ đại biểu cho rasting người xem, đại biểu phong vé.

" Chính là...."

" Không có chính là, thử kính em phải đi". Nguyễn Lệ ngữ khí kiên định, không cho cô cự tuyệt.

Bạc Kha Nhiễm nhấp nhấp miệng.

" Em đã biết"

" Lúc này mới ngoan, chúng ta bắt lấy cơ hội, chỉ cẫn có thể trở thành nữ lang, sau này chính là bước ngoặc, một lần là nổi tiếng".

Nguyễn lệ tươi cười sáng lạn, bộ dáng giống như mình và Bạc Kha Nhiễm đang đứng ở trên mây cao nhìn xuống.

Bạc Kha Nhiễm liếc mắt nhìn Nguyễn Lệ một cái, thói quen ma sát bìa sách, chỉ ma sát nơi có viết tên Thẩm Dữ, bên góc bị cô ma sát đến nhăn lại mà chính mình không biết.

Nguyễn Lệ vỗ bả vai gầy yếu của cô " Chuẩn bị một chút, một hồi còn có quay phim, cuối tuần chị dẫn em đi thử kính."

" Ừ."

Sau khi chấm dứt quay phim Bạc Kha Nhiễm ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, dựa theo lời dặn của Nguyễn Lệ, cô vẫn đều cân nhắc đến < Cung phi >.

Còn thật sự xem qua kịch bản này.

Quyền lợi tranh đoạt là nội dung chủ yếu của kịch bản này.

Không biết vì cái gì, vào thời điểm xem kịch bản, Bạc Kha Nhiễm lại có một cảm giác như lạc vào thế giới của nhân vật.

Nhân vật Ngọc Khê là một cung nữ thấp hèn trong cung, lúc mơi vào cung, nàng cùng một cung nữ khác tên là Minh Châu nhận thức nhau, họ cùng dựa dẫm vào nhau mà sống.

Vốn tưởng rằng, hai người có thể vẫn như vậy mà sống cùng nhau, trong vũng bùn lầy tối đen mà sống, chung quy vẫn có khát vọng hy vọng, mà hy vọng chính là dục vọng được đứng ở đỉnh cao.

Khát vọng hy vọng, muốn thỏa mãn dục vọng, một khi dục vọng được sinh ra hết thảy đều là thân bất do kỷ.

Hữu tình cùng quyền lợi liền bắt đầu mâu thuẫn, xung đột lẫn nhau.

Bạc Kha Nhiễm trì hoãn thật lâu, mới từ trong nội dung vở kịch bước ra, nhưng vẫn như trước cảm thấy trái tim vắng vẻ khó chịu đến lợi hại.

Nhân vật Ngọc Khuê trong < Cung phi > là một vai diễn đáng giá khiêu chiến đối với nữ diễn viên.

Cô đồng thời cũng tin tưởng , mặc kệ diễn chính là ai, chỉ cần một lần tham gia cũng đủ kinh động, hơn nữa Thẩm Dữ tự mình chọn, tuyệt đối có thể dựa vào bộ phim này mà xoay người.

Nếu < Cung phi > không phải do Thẩm Dữ làm đạo diễn, cô thật sự muốn dùng hết toàn lực đi thử thử một lần, liền cố tình đạo diễn chính là Thẩm Dữ.

Cô cùng Thẩm Dữ có bốn năm không gặp nhau, cũng không biết trog lòng anh còn nhớ đến cô không, huống hồ vừa thấy anh là cô lại nghĩ đến sự kiện kia.

Cô không phủ nhận, cô có chút lúng túng.

Vào lúc 7h tối thứ sáu, các cô đúng giờ đi đến trường quay để thử kính.

Trong phòng nghỉ đã ngồi đầy các diễn viên, tùy ý đảo qua, trên cơ bản đều là các tiền bối của cô, tất cả đều ngồi ở phía trên cô.

Tầm mắt rơi vào nơi nào đó, Bạc Kha Nhiễm mở to hai mắt, bởi vì năm trước cô có xem < Vây thành > của Thẩm Dữ quay diễn viên chính chính là Liễu Hâm.

Vì thế, tên tuổi cô ấy lần nữa đi lên, nhanh chóng một đường thẳng tiến, giện tại ở giới giải trí được xem như là bạo hồng giữa bầu trời các nhân vật nữ chính khác.

Liễu Hâm là do một tay Thẩm Dữ nâng lên, bên ngoài có không ít tin tức đồn đại về hai người, nhưng vẫn chưa được hai đương sự đính chính, hai người vẫn làm cho người ngoài khó lòng phân biệt.

Vào thời điểm rút thăm, Bạc Kha Nhiễm rút trúng số 6.

Trước bàn trang điểm là sân khấu loại nhỏ, chung quanh có rất nhiều người tới thử kính ngồi, tới gần sân khấu là vị trí của các giám khảo.

Có vài vị giám khảo đã đến ngồi xuống, nhưng ánh mắt Bạc Kha Nhiễm lại dừng ở vị trí chính giữa.

Ngừi nọ còn chưa có đến.

Bạc Kha Nhiễm khẩn trương, trong lòng bàn tay đổ không khỏi đổ mồ hôi, cô ngồi bên trên nhăn nhó niết tay, có chút không được tự nhiên.

" Lệ tỷ, em cản thấy có chút khó chịu." Cô nói với Nguyễn Lệ.

Nguyễn Lệ biết Bạc Kha Nhiễm có tính hồi hộp, chỉ cần khẩn trương trong lời nói sẽ cảm thấy được áp lực, vì thế mở miệng nói.

" Thừa dịp bây giờ còn chưa bắt đầu, em ra ngoài hít thở không khí, thuận tiện giảm bớt áp lực."

Bạc Kha Nhiễm gật đầu, tiếp theo đứng dậy rời đi.

Đi ra trước phòng thử kính, hành lang rộng lớn bầu không khí áp lực bị đuổi đi không ít, Bạc Kha Nhiễm thấy được cả người mình sáng khoái hơn.

Bạc Kha Nhiễm đứng trên hành lang bằng thủy tinh, hướng mắt nhìn xuống dưới. Ban đêm đèn rực rỡ mới lên, bầu trời điểm xuyết những ánh sao, ráng chiều lấp lánh, xe đến xe đi. Cảnh đêm Tân Xuyên nổi tiếng là xinh đẹp.

Bạc Kha Nhiễm cứ đứng như vậy vài phút đồng hồ, cảm thấy không sai biệt lắm, lúc này mới theo đường cũ trở về.

Xuyên qua hành lang, cô hướng thẳng phòng thử kính đi đến, vừa qua khỏi góc, cô nhìn thấy một thân ảnh trước Trường Số 1.

Anh đưa lưng về phía cô, trong tay cầm điện thoại di động, hình như đang cùng ai đó trò chuyện, anh một lời nói ra, chính là nghe đầu bên kia nói cái gì.

Chỉ là nhìn thấy như vậy, liền không khó nhận ra anh chính là đại nhân vật. Bởi vì anh một mình độc lập nên vô tình tỏa ra khí thế mạnh mẽ.

Vóc dáng anh rất cao, tây trang màu xám được cắt may khéo léo càng tôn lên thân hình anh, khoe trọn đôi chân dài rắn chắc hữu lực.

Ánh mắt Bạc Kha Nhiễm dừng lại trên người anh không quá ba giây liền thu hồi tầm mắt, lướt qua người anh rời đi.

Thẩm Dữ tắt điện thoại, xoay người rời đi.

Hình dáng góc cạnh rõ ràng, tròng mắt quá mức lãnh đạm mang theo vài phần sắc bén, mũi cao thẳng, môi mỏng như dao gọt.

Chính vào lúc này, ánh mắt anh dừng lại ở thân hình phía trước, mơ hồ nhìn thấy có chút quen thuộc.

" Thẩm đạo?"

Xa xa có người hô một tiếng, nam nhân lúc này mới hồi phục lại tinh thần.

" Thẩm đạo, anh có sao không?" Từ Thông hỏi.

" Ừ." Âm thanh trầm thấp mà mạnh mẽ.

" Chúng ta vào đi thôi, thử kính săp bắt đầu rồi."

Anh không nói nữa, hướng cửa phòng thử kính mà đi.

Bạn đang đọc sủng nhập tâm phi của Tống Cửu Cận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MyYen050296
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.