Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Máu nhuộm trời cao

Phiên bản Dịch · 1713 chữ

"Hàn đại ca, ngươi yên tâm mở phong ấn đi."

San tiểu thư nói.

Sở Mộ gật đầu đồng ý, bất kể là vì mình hay là mẫu thân Băng Lam, cũng có thể là vì hàng tỷ dân chúng Thiên Hạ thành. Sở Mộ bắt buộc phải tốc toàn lực ứng phó, cố gắng hoàn thành sứ mạng trọng đại này.

Dĩ nhiên, Sở Mộ không có biểu hiện kích động giống như San tiểu thư.

Bởi vì Sở Mộ biết thiếu nữ phản bội không thể nào chỉ chôn hai con cờ Hắc Đình và Dương Kỳ tại Bất Hủ thành, nhiệm vụ lần này chắc chắc gian khổ vượt xa những lần xâm nhập Mê giới trước kia.

Hàn Kim Lăng bắt đầu tập trung vào việc thức tỉnh Mính Tiên Điểu.

Tại bên kia hồ nước, đám Hồn Hoàng tất nhìn thấy Hàn Kim Lăng lẩm nhẩm đọc chú ngữ mà Nữ Tôn hướng dẫn trước đó, bọn họ thật sự hi vọng Hàn Kim Lăng có thể thức tỉnh đầu Thánh sủng cổ xưa đầu tiên.

Quá trình này sẽ hao phí chút ít thời gian, đến tận lúc này tất cả Hồn Hoàng vẫn chưa thể thanh tĩnh như cũ, cả đám người nín thở ngưng thần ngó chừng Hàn Kim Lăng không dám nháy mắt một cái. Vận mạng hàng tỷ người trong Thiên Hạ Cảnh chính là phụ thuộc vào đoạn thời gian ngắn ngủi mấy phút này thôi.

San tiểu thư rất là tích cực, tựa như đổi thành một con người khác bắt đầu lôi kéo Sở Mộ ngồi xuống gần đó chỉ dẫn đường đi tới sáu tòa Trấn Yêu Bi còn lại. Sau đó mới nhấn mạnh một câu:

"Kế tiếp chúng ta sẽ đi tới nơi này, tòa Trấn Yêu Bi này ở gần nhất, rất có thể đã có một nhóm hắc đạo phục kích sẵn. Chúng ta phải nhanh chóng chạy qua đó báo tin và trợ giúp người khác thức tỉnh Thánh sủng cổ xưa."

"Này này, ngươi có nghe ta nói không? Đây là đại sự liên quan đến vận mệnh Thiên Hạ thành, là cứu vớt vô số tính mạng nhân loại, phiền toái ngươi nghiêm túc nhận thức một chút có được hay không?"

San tiểu thư vô cùng giận dữ, bởi vì nàng nói nhiều như vậy nhưng Sở Mộ hoàn toàn xem nàng không hề tồn tại. Hơn nữa, nàng còn phát hiện cái tên Sở Mộ này bình tĩnh đến mức quá phận, hình như là không có bao nhiêu nhiệt tình với việc cứu vớt thế giới nhân loại. Từ biểu hiện bên ngoài của hắn giống như là thuận tiện thì làm, còn không thì bỏ qua cũng không sao cả.

"Ngươi có nhớ đám mây đỏ kia xuất hiện từ lúc nào không?"

Ánh mắt Sở Mộ nhìn tới đám Yêu Vân cách đó không xa, mở miệng dò hỏi.

"Ta làm sao biết, ai thèm quan tâm đám mây làm gì, rốt cuộc ngươi có nghe ta nói không đó ?"

San tiểu thư buồn bực kêu lên.

Sở Mộ khẽ nhíu mày.

Hắn nhớ là thời điểm chiến đấu với Dương Kỳ, bên phía đường chân trời đã có đám mây đen dày đặc xuất hiện, nhưng tuyệt đối không có hiện tượng kinh khủng như hiện tại. Trước mắt hắn bây giờ là một nửa bầu trời bị nhuộm thành một màu đỏ rực, yêu khí lan tràn giăng đầy không gian, che kín cả đại địa.

"Bao lâu nữa Mính Tiên Điểu mới thức tỉnh ?"

Trong lòng Sở Mộ sinh ra dự cảm rất xấu, lo lắng hỏi.

Đây là trực giác sinh tồn Sở Mộ rèn luyện được từ những lần trải nghiệm sinh tử, mỗi lần sắp có nguy hiểm phát sinh, trong tiềm thức hắn sẽ sinh ra cảm giác báo động.

"Có thể mất thời gian chừng nửa nén nhang."

San tiểu thư nhìn thoáng qua Hàn Kim Lăng đang tập trung tinh thần niệm chú ngữ, mở miệng hồi đáp.

Hai hàng chân mày trên trán Sở Mộ càng lúc càng nhíu chặt.

Bởi vì … đám Yêu Vân kia đang tiến tới gần.

Sở Mộ thậm chí có thể nghe thấy mùi hương gay mũi từ đàng xa bay tới, đây là mùi vị cực độ nguy hiểm, đây là điềm báo sắp tới sẽ phát sinh chuyện tình ảnh hưởng đến tính mạng hắn. Tinh thần hắn lúc này căng thẳng vô cùng.

"Đến tột cùng là chuyện gì, tại sao lòng ta lại bất an như thế? Chẳng lẽ là do ta quá lo lắng ?"

Sở Mộ ngó chừng đám Yêu Vân càng lúc càng gần, âm thầm suy tính những khả năng có thể xảy ra.

Hoàn cảnh chung quanh gió êm sóng lặng, ngay cả sinh vật phong ấn và sinh vật thủ giới cũng không có một chút động tĩnh.

Thậm chí không biết từ lúc nào những khu vực lân cận im ắng dị thường, một tiếng gầm gừ của hung thú cũng không có. Trong phương viên mấy chục dặm quanh Trấn Yêu Bi bỗng nhiên tĩnh mịch đáng sợ.

"Không có tiếng động, đúng, tại sao không có thanh âm nào hết?"

Ngay lúc này Sở Mộ đứng bật dậy, hắn đã nhận ra sự tình khác thường ở chỗ nào.

Giọng nói Sở Mộ không lớn, nhưng lại vang vọng trong không gian trống trải khiến cho lòng người lạnh giá.

"Ngươi làm cái gì đó? Không có thanh âm đã nói lên chung quanh đây không có nguy hiểm, chuyện này không phải càng tốt sao? Khẩn trương như vậy làm gì?"

San tiểu thư lộ vẻ khinh thường, ít ra lúc này nàng cũng có thể chế nhạo Sở Mộ một lần.

"Trên đời này không có mãnh thú nào lên tiếng trước khi đánh chết con mồi, những tiếng động bình thường đột nhiên biến mất chứng minh sự tình có biến. Đây là lực chấn nhiếp của Hồn sủng cường đại ảnh hưởng tới những sinh vật cấp thấp. Lĩnh vực Hồn sủng vốn là địa phương mạnh được yếu thua, ta khẳng định đại sự không ổn rồi. Phải xuất hiện cái loại quái vật gì có thể uy hiếp tới mức cả đàn sinh vật quân chủ đỉnh phong cũng không dám lên tiếng?"

Trong đầu Sở Mộ nhanh chóng suy tính, cố gắng tìm ra điểm mấu chốt trong đó.

"Không có thanh âm chứng tỏ chung quanh đây sắp sửa phát sinh chuyện tình dị thường, chúng ta lập tức rời khỏi nơi này. Nhanh lên !"

Sở Mộ trực tiếp kéo tay San tiểu thư nhảy lên trên lưng tiểu Chập Long.

"Ngươi làm gì thế, chúng ta phải bảo hộ cho Hàn đại ca hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại thức tỉnh Thánh sủng cổ xưa Mính Tiên Điểu mới là ưu tiên hàng đầu a...aa!"

San tiểu thư cảm thấy Sở Mộ sợ quá hóa điên rồi, cứ tưởng hắn là người dũng cảm lại sợ hãi một đám Yêu Vân như chim sợ ná, đúng là không có một chút phong phạm anh hùng.

"Đừng nói nhảm, mau bảo Hàn Kim Lăng ngừng lại, chúng ta cùng nhau rời khỏi."

Giọng nói Sở Mộ vô cùng nghiêm túc, thanh âm lạnh băng không muốn bàn cãi tốn thời gian về chuyện này.

Sở Mộ kiên quyết như thế khiến cho San tiểu thư sửng sốt, trong lúc nhất thời không dám nói tiếp nữa.

Sở Mộ lập tức ra lệnh cho tiểu Chập Long bay đến trước mặt Hàn Kim Lăng, ngăn cản hắn niệm chú ngữ đánh thức Mính Tiên Điểu.

"Sở Thần huynh đệ, chỉ cần chờ thêm khoảng nửa nén nhang là ta có thể hoàn thành nhiệm vụ."

Hàn Kim Lăng phân tâm nói với Sở Mộ.

"Ta cảm thấy có sinh vật cực mạnh đang di động về phía này, thời gian nửa nén nhang quá dài rồi. Nếu tiếp tục lưu lại nơi này, chúng ta rất có thể sẽ chết."

Sở Mộ chân thành nói.

Ánh mắt Hàn Kim Lăng chuyển hướng về phương xa, rồi lại cố ý để cho Hồn sủng của mình cảm giác tình hình chung quanh.

Thế nhưng, Hàn Kim Lăng không có phát hiện gì cả.

"Sở Thần huynh đệ, ngươi cảm thấy chuyện gì?"

Hàn Kim Lăng nghi ngờ hỏi.

Sở Mộ chỉ lắc đầu, hắn không có chứng minh xác thực, đây chỉ là một loại trực giác mà thôi. Hơn nữa, hắn rất tin tưởng vào kinh nghiệm của mình, chính nhờ có trực giác này hắn đã mấy lần thoát khỏi hiểm cảnh, tìm thấy đường sống trong chỗ chết.

"Vậy Hồn sủng của ngươi cảm giác được không?"

Hàn Kim Lăng tiếp tục hỏi một câu.

Sở Mộ vẫn lắc đầu, tiểu Chập Long cũng không có nhận thấy chỗ nào khác thường.

"Sở Thần huynh đệ, ngươi quá lo lắng rồi."

Hàn Kim Lăng nở nụ cười, cố gắng trấn an Sở Mộ:

"Hơn nữa, cho dù có sinh vật cường đại xuất hiện, Hồn sủng của chúng ta đều có hủ khí trên người. Nó sẽ không đặt mấy con kiến hôi chúng ta vào trong mắt đâu !"

"Đúng vậy, ta cũng không thấy có gì nguy hiểm cả."

San tiểu thư liền nói chen vào.

"Ha hả, chuyện này là hiện tượng rất bình thường, trước kia ta ra ngoài lịch lãm hãm thân vào địa phương nguy hiểm, trong tiềm thức vẫn luôn sinh ra cảm giác không ổn. Trên thực tế đây là do tâm lý quá mức căng thẳng mà thôi."

Hàn Kim Lăng cười nói.

"Chú ý chung quanh một lát, chú ngữ cũng sắp hoàn thành rồi."

Hàn Kim Lăng trầm giọng nói.

Hàn Kim Lăng đã dứt khoát như thế, Sở Mộ cũng không biết nên nói cái gì nữa rồi. Dù sao Sở Mộ quả thật không có căn cứ chính xác để thuyết phục hai người bọn họ, chẳng lẽ chỉ vì ảo giác mơ hồ mà bỏ qua nhiệm vụ quan trọng này sao?

Bạn đang đọc Sủng Mị của Ngư Thiên Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 479

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.