Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sở Mộ nổi giận

Phiên bản Dịch · 3453 chữ

Sở Mộ do dự là bởi vì đang trao đổi với Ly lão nhi, nếu giao dịch được bảo đảm tuyệt đối thì Sở Mộ sẽ dứt khoát trao đổi, càng nhanh càng tốt.

"Ngươi dùng hồn niệm kiểm tra, bên trong có hai vạn linh."

Sở Mộ chậm rãi nói.

Sư lão đầu cảm thấy nằm ngoài dự liệu, vội vàng dùng hồn niệm tra xét không gian giới chỉ.

Mới đầu Sư lão đầu còn ôm thái độ bán tín bán nghi, nhưng khi hắn cảm giác được năng lượng linh khí khổng lồ trong không gian giới chỉ, trên mặt nhất thời lộ ra thần sắc kinh ngạc và vui mừng.

"Quả thật là linh, suốt hai vạn linh, không có tạp chất."

Sư lão đầu dành nửa đời làm công việc này, thoáng cái đã nhận ra số lượng linh trong đó. Ánh mắt lão sáng rực lên, thái độ đối với Sở Mộ nhiệt tình hơn rất nhiều.

Yểm Ma thành không thể so với Thiên Hạ thành, hai vạn linh coi như là số lượng lớn rồi, mỗi lần tiêu thụ sẽ có thể thu về không ít lợi nhuận từ chênh lệch giá.

Quá trình giao dịch rất thuận lợi, sau khi Sở Mộ đưa ra hai vạn linh, Sư lão đầu lập tức chạy đi lấy linh hồn Bạch Yểm Ma cho Sở Mộ.

Lúc trước Sở Mộ đã tìm hiểu cẩn thận loại linh vật đặc thù này, phương thức cường hóa trực tiếp nhất là để cho Bạch Yểm Ma thôn phệ linh hồn đồng tộc ẩn trong đó.

Sở Mộ cuối cùng đã có được linh vật cường hóa Bạch Yểm Ma như ý muốn, trên mặt hắn liền hiện lên nụ cười sung sướng.

Nhiệm vụ kế tiếp là cường hóa ra một con Bạch Yểm Ma cấp đế hoàng rồi, quan trọng nhất là con Bạch Yểm Ma đế hoàng này có đa thuộc tính, thực lực chân chính mạnh hơn chuẩn đế hoàng vài phần, lấy một địch hai khẳng định không thành vấn đề.

Dĩ nhiên, thật ra Sở Mộ vẫn có thể cường hóa ngay lúc này, chỉ cần Sở Mộ có lòng tin hồn niệm của mình đủ sức chế trụ linh hồn Bạch Yểm Ma ẩn trong linh vật.

Chẳng qua là lấy thực lực chín niệm Hồn Chủ cường hóa Hồn sủng lên cấp đế hoàng tương đối mạo hiểm, cho dù sử dụng linh vật tỷ lệ thành công trăm phần trăm đôi khi cũng bị thất bại.

Thời gian tương đối cấp bách, Sở Mộ dùng một số tiền lớn treo giải thưởng thu mua dược vật xử lý ôn dịch, đồng thời miêu tả tình huống trong Man cốc cho nhân viên sự vụ biết.

Sở Mộ đưa ra số tiền phần thưởng rất lớn, không bao lâu sau, một vị nữ Linh sư Yểm Ma cung từ bên ngoài đi vào.

Nữ Linh sư này dáng vẻ điềm tĩnh, dung nhan mỹ lệ, thoát tục không nhiễm bụi trần. Điều này làm cho Sở Mộ tương đối kinh ngạc, không ngờ Yểm Ma cung lại có một vị Linh sư như vậy, đồng thời trong lòng sinh ra cảm giác hình như đã gặp nữ Linh sư này ở nơi nào rồi.

"Ngươi khỏe? Ta là Thiên Cầm, Linh sư cấp chín, ngươi nói ôn dịch phát sinh ở đâu?"

Thiên Cầm nữ Linh sư mỉm cười hỏi.

"Tại Tây giới - Tây Vực …”

Sở Mộ biết sự tình cấp bách nên không có giấu diếm chuyện gì, trực tiếp nói thẳng vào chính đề.

"Thất Sắc thành? Nơi đó không phải đã luân hãm sao? Chẳng lẽ còn có rất nhiều người may mắn sống sót?"

Thiên Cầm vô cùng ngạc nhiên khi nghe thấy tin này, lập tức mở miệng hỏi tới.

Sở Mộ biết rằng nhất định phải nhờ Linh sư xử lý chuyện này, cho nên cẩn thận tường thuật lại tình huống cụ thể cho nàng nghe. Kể cả ba vạn người may mắn sống sót đang ẩn núp trong Man cốc, miêu tả rõ ràng tình hình ôn dịch đang xảy ra trong đó.

"Chỉ dựa vào miêu tả rất khó nhận ra vấn đề, Linh sư lợi hại đến đâu cũng không thể luyện chế ra dược vật hữu dụng. Ta phải tới đó chẩn đoán bệnh tình mới được."

Thiên Cầm nghĩ ngợi một lát rồi nói.

"À, vậy thì Thiên Cầm tiểu thư có thể theo ta đi Man cốc một chuyến không? Nơi đó có ba vạn người, cấp bậc ôn dịch rất cao, trong vòng mười ngày không được giải cứu sợ rằng sẽ chết rất nhiều."

Sở Mộ nói rất thành khẩn.

Sở Mộ biết nếu để cho ôn dịch tiếp tục phát sinh sẽ lây nhiễm cả thành viên Sở gia, vấn đề này phải giải quyết càng nhanh càng tốt.

"Nơi đó đã bị bộ lạc đầm lầy phía tây bao vây, Yểm Ma cung tạm thời không có cao thủ rảnh rỗi bảo vệ ta tiến vào Thất Sắc thành. Cho dù ta muốn đi ..."

Thiên Cầm nói.

"Ta có thể bảo đảm an toàn của ngươi."

Sở Mộ lập tức nói gấp.

Sở Mộ nhìn ra được vị Linh sư này rất quan tâm đến những người còn sống sót, vì thế nhanh chóng nhận nhiệm vụ bảo hộ cho nàng.

Thiên Cầm trừng mắt nhìn Sở Mộ, có lẽ nàng không tin Sở Mộ còn trẻ như vậy lại có thực lực đi xuyên một cái bộ lạc Hồn sủng.

"Ta sẽ trả thù lao cho ngươi, dược liệu và phí dụng cần thiết ta bao hết. Ngươi cứ việc nói cần mang theo thứ gì ?"

Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư chung ***ng đã lâu, vì thế hắn biết rõ muốn luyện chế dược tề cần phải sử dụng rất nhiều tài liệu.

"Ta chỉ muốn cứu bọn họ, không phải là vấn đề thù lao. Chỉ cần ngươi có thể bảo đảm ta an toàn tiến vào Man cốc, ta sẽ nguyện ý đi với ngươi một chuyến."

Giọng nói Thiên Cầm rất chân thành. Xem ra nàng thật sự là một vị Linh sư tốt.

"Thiếu chủ, nguyên lão đã nói là ngươi có thể tiếp tục sử dụng thân phận Sở Thần mà. Hẳn là cô nàng này cũng biết đại danh Hồn Điện Sở Thần, Hồn sủng sư trẻ tuổi kiêm Linh sư như nàng khẳng định từng sinh sống tại Thiên Hạ thành."

Ly lão nhi mở miệng nói.

"Nơi này chính là Yểm Ma cung, dùng thân phận Hồn Điện có đáng tin không ?"

Sở Mộ hỏi.

"Yên tâm đi, lão già Hải Thu kia biết ngươi là con nối dòng Tôn vị sẽ càng thêm khách khí đối với ngươi. Hơn nữa, dựa trên mối quan hệ với tiểu công chúa, chỉ cần ngươi không có ý định ban ngày ban mặt đập phá bảng hiệu nhà người ta, vậy thì bên trong Yểm Ma cung không có ai dám động vào ngươi."

Ly lão nhi cười cười nói.

Sở Mộ gật đầu, cảm thấy trực tiếp lấy ra thân phận Sở Thần sẽ làm cho sự tình đơn giản hơn rất nhiều.

Thiên Cầm nhìn Sở Mộ còn đang do dự, nhẹ giọng nói:

"Nếu như làm không được, Thiên Cầm không thể ra sức ...”

"Ta là Sở Thần, nếu ngươi tin được ta thì lập tức đi tới Man cốc một chuyến, ôn dịch nơi đó quả thật rất nghiêm trọng."

Sở Mộ nói rất trực tiếp.

"Sở Thần?"

Ban đầu Thiên Cầm còn chưa kịp phản ứng, dù sao nàng cũng không nhớ rõ Yểm Ma cung có thanh niên cao thủ nào tên này. Nhưng cẩn thận suy nghĩ một lát, trên mặt Thiên Cầm dần dần lộ ra thần sắc kinh ngạc, cặp mắt linh động mở to ra nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, đánh giá từ trên xuống dưới rồi mới nói:

"Ngươi là Hồn Điện Sở Thần? Người đoạt lấy hai vinh quang cuối cùng tại Thiên Hạ Quyết?"

Sở Mộ gật đầu xác nhận.

Thiên Cầm đích xác là đến từ Thiên Hạ thành, thật ra nàng cũng là cường giả bậc thang thứ nhất của Yểm Ma cung, chẳng qua là nàng không thích tham dự vào những loại tranh đấu kiểu này. Một lòng cố gắng phát triển nghề nghiệp Linh sư, chữa trị cho những thanh niên đồng lứa tham gia Thiên Hạ Quyết.

Thiên Cầm lần đầu tiên nghe nói tới Hồn Điện Sở Thần là ở thời điểm trận chiến giữa hắn với Khương Nghĩa Đằng. Lúc ấy ba đại cao thủ Yểm Ma cung là Khương Nghĩa Đằng, Tinh Dương, Lục Sam Ly đều bị hắn đánh bại, sau đó nằm trên cán đưa về cho nàng trị liệu. Nếu nam tử này là Sở Thần, vậy thì Thiên Cầm hiển nhiên tin tưởng hắn có thực lực bảo vệ mình nhập cốc.

"Thiên Cầm tiểu thư, chuyện tình cấp bách, sợ rằng những người trong cốc chịu đựng không được bao lâu nữa, tính mạng nguy cơ trong sớm tối. Ngươi mau quyết định đi, nếu như ngươi không tin, ta đành phải đi nhờ người khác."

Sở Mộ nói.

"Ừ, ừ, ta với ngươi."

Thiên Cầm sửng sốt hồi lâu mới kịp phản ứng, vội vàng mở miệng đáp ứng.

"Ta phải chuẩn bị một ít vật phẩm, ngươi đi dạo trong Yểm Ma thành mua cho ta mấy món dược liệu cần thiết. Sau khi thu thập xong dược liệu, ta sẽ đi với ngươi tới Man cốc."

Vừa nói xong, Thiên Cầm liệt kê ra một loạt dược liệu đưa cho Sở Mộ.

Mặc dù trong lòng Thiên Cầm còn hơi nghi hoặc, vẻ mặt nàng tương đối cổ quái. Nhưng Sở Mộ cũng không suy nghĩ quá nhiều, nhanh chóng cầm lấy danh sách chạy đi thu mua vật liệu. Nếu như trong đại sảnh giao dịch không có, hắn trực tiếp đi tới trụ sở Thương Minh trong Yểm Ma thành.

Thiên Cầm liệt kê mấy món dược liệu cũng không khó tìm, trước kia Sở Mộ đã giúp Khuynh Tư thu mua nhiều lần, cho nên hắn rất là quen thuộc với hành động này. Phần lớn là dược liệu cơ bản để Linh sư điều chế và một ít linh vật đặc thù khắc chế ôn dịch. Quy mô Yểm Ma thành còn lớn hơn Giới thành, trong trụ sở Thương Minh có vô số vật phẩm giao dịch, Sở Mộ chỉđi một vòng đã mua xong hết thảy mọi thứ.

Sở Mộ quay lại đại sảnh chờ Thiên Cầm, tình cờđúng lúc nhìn thấy hồn tinh U Linh hệ tương đối hiếm thấy nằm trên kệ, thế là hắn trực tiếp mua luôn.

Mặc dù Sở Mộ không rõ lắm về phương pháp áp đặt thuộc tính, nhưng bây giờ không phải là thời điểm tìm hiểu cụ thể, hiện tại cứ thu hồn tinh U Linh hệ vào trong tay rồi hãy tính sau. Thông thường linh vật U Linh hệ mắc hơn hơn những hệ khác một chút, nhưng bây giờ hắn tài chính dư dả, hơn thua chút ít kim tệ cũng không thấm vào đâu.

Thiên Cầm không để cho Sở Mộ chờđợi quá lâu, vốn là hắn cho rằng Thiên Cầm sẽ dẫn theo một người đồng hành, bởi vì một nữ nhân không thể nào mạo muội đồng hành với nam tử thuộc về thế lực đối lập, khi còn lại hai người với nhau rất dễ dàng xảy ra chuyện.

Nhưng Sở Mộ không ngờ Thiên Cầm lại quyết định đi cùng với Sở Mộ, điều này làm cho hắn hơi kỳ quái. Cho dù thân phận Sở Thần tại Thiên Hạ Cảnh vốn danh tiếng lẫy lừng, nhưng cuối cùng vẫn là thành viên trực thuộc Hồn Điện, địa vị của Thiên Cầm cũng không thấp, cộng thêm nghề nghiệp Linh sư rất được Yểm Ma cung coi trọng. Sở Mộ không hiểu tại sao nữ tử này tín nhiệm mình như thế.

Hiển nhiên Sở Mộ sẽ không hỏi nhiều, kiểm tra lại một nhóm lớn dược liệu, nước, thức ăn và vật phẩm cho bảo đảm rồi dẫn Thiên Cầm rời khỏi Yểm Ma thành.

"Hồn sủng của ta tốc độ nhanh hơn, ngươi cũng lên đây đi !"

Sau khi rời khỏi đại môn Yểm Ma thành, Thiên Cầm triệu hồi ra một con Viêm Điểu ra hiệu cho Sở Mộ thu hồi Dạ Lôi Mộng Thú lại.

Viêm Điểu của Thiên Cầm đã là quân chủ đỉnh phong, điều này cũng làm cho Sở Mộ ngạc nhiên không dứt. Khó hiểu nổi tại sao một vị cao thủ có Hồn sủng quân chủ đỉnh phong lại không xuất hiện trong đại hội Thiên Hạ Quyết? Đồng thời hắn biết phi hành sẽ ít trở ngại hơn, cũng không do dự làm gì, lập tức nhảy lên trên lưng Viêm Điểu hướng dẫn Thiên Cầm bay về phía Man cốc.

"Đã có Hồn sủng cấp đế hoàng, tại sao lại không có Dực hệ Hồn sủng thích hợp?"

Viêm Điểu vừa mới cất cánh, Thiên Cầm tò mò hỏi một câu.

"Tạm thời không gặp Hồn sủng vừa ý."

Sở Mộ nhàn nhạt giải thích.

Chập Long nhất tộc có thể bay được, nhưng không thuộc về Dực hệ Hồn sủng, không chiến chủ yếu vẫn dựa vào năng lực Trùng hệ và Thú hệ cường đại. Dưới tình huống thực lực ngang nhau, nếu như gặp phải Dực hệ Hồn sủng sẽ chịu thiệt không ít."

Sở Mộ không nói nhiều lắm, Thiên Cầm cũng là một nữ tử thích an tĩnh, dọc theo đường đi hai người chỉ nói vài câu xã giao. Sở Mộ trực tiếp tiến vào trạng thái tĩnh tu, Thiên Cầm nhắm mắt dưỡng thần, nhưng thật ra nàng rất là hiếu kỳ với lai lịch của người thanh niên tối cường này, thỉnh thoảng sẽ liếc mắt quan sát Sở Mộ mấy lần.

Đại khái qua chừng tám ngày, Sở Mộ rốt cuộc hoàn thành quãng đường qua lại từ Yểm Ma thành đến Man cốc. Sự tình khiến cho Sở Mộ cảm thấy ngoài dự liệu chính là bộ lạc đầm lầy phía tây đã chiếm lĩnh một nửa Tây vực bắt đầu có dấu hiệu lui binh, lúc trước hắn rời khỏi Man cốc đã mất không ít thời gian và công sức mới trốn ra ngoài. Nhưng thời điểm quay trở lại dễ dàng hơn nhiều, Sở Mộ thậm chí không cần để cho Mạc Tà buông thả khí tức kinh sợ Tích tộc, chỉ cần một mình Bạch Yểm Ma mở đường là được rồi.

“Thời gian chỉ mới vài ngày đã đẩy lùi bộ lạc đầm lầy phía tây, hẳn là có một vị cường giả xuất thủ. Nói không chừng những người trong Man cốc đã được cứu ra ngoài."

Thiên Cầm nhẹ giọng nói.

Mặc dù nàng ở trong Yểm Ma thành vẫn thường xuyên lưu ý tình hình Tây giới.

"Được cứu ra thì quá tốt rồi."

Sở Mộ cười nói.

Ôn dịch phát sinh chủ yếu là do thi thể thối rữa trong Man cốc tạo thành, chỉ cần rời khỏi nơi đó thay đổi không khí, cộng thêm dược vật trị liệu sẽ có thểđẩy lùi ôn dịch rất nhanh. Khi hai người bọn họ tới gần Man cốc, bộ lạc Tích tộc vẫn không hề xuất hiện, nhưng bọn họ cũng không dám phi hành tại ban ngày ban mặt, từ trên không trung hạ xuống rồi tiến hành di chuyển trong sơn mạch. Sau khi đến gần Man sơn, Sở Mộ đã có thể trao đổi thông tin với Ma Thụ chiến sĩ.

"Bọn họ vẫn còn bị vây ở Man cốc, cốc đạo đã bị phong kín, chúng ta đi đường vòng nhập cốc."

Sắc mặt Sở Mộ cực kỳ âm trầm, giọng nói lạnh lẽo dị thường.

"Bị phong kín?"

Thiên Cầm kinh ngạc hỏi lại.

Địa phương phát sinh ôn dịch bị phong kín có nghĩa là đã bị cách ly với thế giới bên ngoài, làm như thế chẳng khác nào không có phương pháp xử lí, vì không muốn ôn dịch lan tràn đã trực tiếp chôn sống những người nhiễm ôn dịch trong cốc, để mặc bọn họ sống chết.

Sở Mộ chỉ có thể nhận được tin tức mơ hồ từ Ma Thụ chiến sĩ, hiện tại phải lẻn vào cốc mới hiểu rõ tình huống thật sự. Địa hình Man cốc hiểm trở không phải là trở ngại đối với hắn, Sở Mộ và Thiên Cầm lặng lẽ vòng sang một hướng khác lẻn vào trong Man cốc.

Trong cốc vẫn dùng lều trú tạm, từ trên cao nhìn xuống sẽ phát hiện một bộ phận lớn lều đã bị cách ly ra nơi khác. Khí tức ôn dịch kinh khủng đã lan tràn ra khắp Man cốc, hiện tại không còn là ôn dịch tầm thường nữa rồi.

“Tình hình bây giờ nghiêm trọng hơn ngươi nói rất nhiều."

Thiên Cầm khẽ nhíu mày, ánh mắt nhìn xuống đám người phía dưới, không khí trầm lặng đến bức người.

"Tại sao có thể như vậy? Trước khi ta rời khỏi vẫn không tới mức này, chỉ mới tám ngày làm sao tình hình phát triển nhanh như vậy?"

Sở Mộ không nghĩ tới Man cốc thê thảm cỡ này, lập tức đi về phía lều lớn của Sở gia. Bởi vì hắn vẫn giữ vững cải trang nên không ai nhận ra thân phận. Khi hắn dẫn Thiên Cầm tiến vào lều lớn, đám người Sở Thiên Tề, Sở Thiên Lâm, Sở Thiên Tuyệt đang ngồi dưới đất đàm luận chuyện gì đó.

“Là đệ tử nhà ai? Tại sao không hiểu chuyện vậy hả? Cả gan tùy tiện xông vào nơi này."

Sở Thiên Tuyệt không biết người đến là ai liền tức giận quát lớn. Có lẽ hắn đã uất nghẹn từ lâu rồi, thanh âm chẳng khác nào hét thẳng vào mặt người khác, ánh mắt đám người kia cũng nhanh chóng chuyển về phía Sở Mộ và Thiên Cầm.

"Phát sinh chuyện gì, tại sao ôn dịch bỗng nhiên chuyển biến xấu."

Sở Mộ dùng hồn niệm báo cho mọi người biết thân phận của mình. Hắn làm vậy là vì lo lắng Ma Thụ chiến sĩđã báo trong cốc đang có vài cao thủ lai lịch bất minh tiềm phục.

"Sở Mộ ?"

Sở Thiên Hằng phản ứng rất nhanh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ xác nhận cho rõ ràng, sau đó mới bước nhanh tới trước mặt Sở Mộ, trên mặt lộ vẻ mừng như điên. Những người khác biết được thân phận Sở Mộ cũng vội vàng chạy tới, mọi người biểu hiện vô cùng kích động, tựa như thấy ánh sáng hi vọng sau cơn giông.

"Các vị thúc bá trước tiên tĩnh táo một chút, từ từ, từ từ rồi nói !"

Sở Mộ dùng hồn niệm mạnh mẽ đè nén cảm xúc đám đông xuống. Mọi người lúc này mới ý thức bọn họ hành động hơi thất thố, thế là cảđám quay lại chỗ ngồi của mình, cho mấy gã thuộc hạ ra gác bên ngoài, kiên quyết không cho bất luận kẻ nào tiến vào trong lều. Sau đó Sở Thiên Hằng tường thuật lại câu chuyện của giới chủ La Hắc và Tôn Khải Minh nói với mình. Đồng thời nói ra luôn cảm nhận về hai người đó.

Nhiệt độ trong lều bất chợt giảm xuống, nội tâm Sở Mộ biến thành sóng thần cuồng nộ khiến cho không khí chung quanh thay đổi trong chớp mắt.

"Quả thực không thể tha thứ !"

Ánh mắt Sở Mộ rét lạnh như băng, mỗi câu nói đều mang theo sát ý nồng đậm, đã lâu lắm rồi hắn không có tức giận như thế. Hai người La Hắc và Tôn Khải Minh giá họa cho hắn là một chuyện, tạm thời có thể tha thứ. Nhưng mà bọn họ lòng dạđộc ác, táng tận thiên lương đến mức phong kín Man cốc, muốn hơn ba vạn người trong này tự sinh tự diệt, hành động tàn ác đến mức làm cho người ta giận sôi.

“Hai tên này, chết ngàn lần cũng không hết tội !”

Sở Mộ cắn răng lẩm bẩm.

Bạn đang đọc Sủng Mị của Ngư Thiên Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 346

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.