Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lãnh địa lâm nguy

Phiên bản Dịch · 3452 chữ

Trước kia Sở Mộ không thể triệu hoán Hồn sủng nên thuộc về hàng ngũ rãnh rỗi nhất trong gia tộc. Còn phụ thân và mẫu thân Sở Y Thủy không có ở trong tộc, cho nên tiểu cô nương này không có việc gì nên thường đi tìm Sở Mộ chơi đùa với mình, vì thế quan hệ hai người tương đối tốt.

"Ừ, ngày hôm qua Y Thủy đã muốn nói chuyện với ca ca. Nhưng mà quá nhiều người vây quanh ngươi nên ta không chen vào nổi. À, ca ca lớn lên càng lúc càng đẹp trai nha! Làm Y Thủy thiếu chút xíu nữa không nhận ra đó." Sở Y Thủy tuổi còn nhỏ nên không suy nghĩ nhiều lắm, vừa gặp được Sở Mộ đã nói luôn một tràng dài.

Mặc dù là do Sở Mộ mang theo Sở Y Thủy đi vào lãnh địa tìm bắt Hồn sủng. Nhưng là vì an toàn cho hai người nên Sở Minh cố ý phái thủ lĩnh Sở gia vệ là Sở Ti đi theo hai người, phòng ngừa bi kịch bốn năm trước tái diễn.

Sở Ti khống chế Quang Minh Giác Thú đã đạt tới sáu đoạn ba giai, lực chiến đấu xem như là cực kỳ hung hãn. Sở Mộ hiển nhiên là khống chế Dạ Lôi Mộng Thú. Nhưng mà Sở Ti xấu hổ không dứt chính là khi chạy hết tốc lực thì sáu đoạn Quang Minh Giác Thú lại không phải là đối thủ của Dạ Lôi Mộng Thú.

"Sở Mộ thiếu gia, theo ta thấy ngươi căn bản không cần ta bảo vệ rồi?” Sở Ti cũng là người có tâm nhãn, huống chi đã tận mắt nhìn thấy thực lực Sở Mộ nên không khó để đưa ra nhận định như thế.

Ban đầu ở trong Đoạn Lâm, Sở Ti nhớ đầu lĩnh đàn sói đột ngột tử vong làm cho chúng nó mất đi đoàn kết. Người giết chết đầu lĩnh đàn sói tự nhiên là Hồn sủng của Sở Mộ, vì thế Sở Ti tin chắc Sở Mộ còn có một con Hồn sủng khác mạnh hơn Dạ Lôi Mộng Thú.

"Quả thật, Sở Ti đại thúc có thể đi làm chuyện của mình, không cần thiết đi theo chúng ta." Sở Mộ cười nói.

"Gia chủ bây giờ rất nhạy cảm đối với an toàn của thiếu gia. Ta vẫn cứ đi theo thì tốt hơn. Sau khi đưa thiếu gia và tiểu thư đến lãnh địa, ta sẽ quay trở về.” Sở Ti nói.

Lạc Dạ Lĩnh không tính là quá xa, buổi sáng lên đường thì giữa trưa đã tới nơi. Bên ngoài ranh giới Lạc Dạ Lĩnh có thành viên Sở gia trú đóng bảo vệ. Những người này ở đây phòng ngừa có người ngoài tiến vào lãnh địa Sở gia săn bắt Hồn sủng.

Trụ sở ở Lạc Dạ Lĩnh tương đối đơn giản, chỉ đủ cung cấp nơi ăn chốn ở tạm thời mà thôi. Sau khi Sở Mộ và Sở Y Thủy đi vào trong Lạc Dạ Lĩnh, Sở Ti đã hoàn thành nhiệm vụ hộ tống liền trở về gia tộc.

Sở Y Thủy vội vội vàng vàng dùng bữa trưa cho xong, khẩn cấp bảo Sở Mộ cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú tiến vào Lạc Dạ Lĩnh săn thú. Kết quả đám gia thần vừa khống chế Hồn sủng chạy không được bao lâu đã bị Dạ Lôi Mộng Thú bỏ rơi.

Sau đó khắp núi vang lên thanh âm lo âu của những gia thần.

”Thiếu gia, tiểu thư, các ngươi đang ở đâu?"

"Đúng là nhìn không ra, ngươi thế mà đạt tới bốn niệm Hồn Sĩ, đã có thể thu nhận Hồn sủng thứ năm.”

Sau khi Sở Mộ biết được thực lực Y Thủy cũng hơi ngạc nhiên.

"Đó là dĩ nhiên." Sở Y Thủy vểnh môi lên kiêu ngạo nói.

"Vậy ngươi muốn Hồn sủng gì? Trong lãnh địa tài nguyên Hồn sủng hình như hơi kém. Ta sẽ tận lực lựa chọn cho ngươi một con tối ưu." Sở Mộ nhìn chung quanh một lần, phát hiện Hồn sủng nơi này rất nhiều. Chỉ tiếc là chất lượng không cao, có lẽ là do tầm mắt Sở Mộ quá cao.

"Ca ca, ta muốn một con Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ." Sở Y Thủy hưng phấn nói.

Sở Mộ trực tiếp câm lặng.

Giúp Sở Y Thủy tìm kiếm Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ dĩ nhiên là không thể rồi. Đừng nói là Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ, có thể nhìn thấy một con Lục Vĩ Yêu Hồ coi như là vô cùng may mắn.

"Một con Yêu Linh Điệp, ta cũng muốn." Sở Y Thủy cơ hồ mơ tưởng hết tất cả những Hồn sủng khả ái, từ trưa đến xế chiều Sở Y Thủy đã nói không dưới hai mươi lần làm cho Sở Mộ cũng nhức đầu chóng mặt.

"Yêu Linh Điệp, cao đẳng cấp chiến tướng, Phong thuộc tính thuộc loại Hồn sủng nhanh nhẹn, bốn đoạn ba giai, tình trạng trưởng thành rất tốt." Sở Mộ chỉ vào một con Yêu Linh Điệp đang đậu ở trên cây, âm thầm phán đoán.

Yêu Linh Điệp là Hồn sủng rất được phái nữ ưu ái, loại Hồn sủng này có bề ngoài ưu nhã, xinh đẹp. Đồng thời còn có năng lực khống chế Phong hệ, khả năng né tránh và nhanh nhẹn vượt xa nhiều loại Hồn sủng cùng cấp.

Khi đối phó loại Hồn sủng này, Sở Mộ tự nhiên không dùng tới bốn tên hãn tướng của mình.

Sở Mộ để cho Mạc Tà trở lại không gian Hồn sủng ngủ một giấc, bắt đầu niệm chú ngữ triệu hồi Mặc Dã.

Đồ án màu đen chậm rãi xuất hiện ở dưới chân Dạ Lôi Mộng Thú, tiểu Mặc Dã một thân khải giáp đen bóng từ từ xuất hiện, dùng ánh mắt sắc bén đánh giá hoàn cảnh chung quanh.

"Mặc Dã? Hai đoạn tiểu Mặc Dã?" Sở Y Thủy lập tức trợn trừng hai mắt nhìn tiểu tử gầy yếu ở trước mặt, lại còn định lấy tay đi sờ sờ khải giáp bóng loáng trên người Mặc Dã.

Hồn sủng sư nếu không có đầy đủ kinh nghiệm sẽ có thể phán đoán sai lầm đối với giai đoạn Hồn sủng. Dĩ nhiên cũng do một phần tiểu Mặc Dã quật cường vóc dáng khá nhỏ bé, làm cho Sở Y Thủy kinh nghiệm không đủ cho rằng chỉ mới đạt tới hai đoạn.

"Chiến Dã, Yêu Linh Điệp là Hồn sủng nhanh nhẹn, đối phó cẩn thận đó." Sở Mộ nói với tiểu Mặc Dã.

Chiến Dã là cái tên do Sở Mộ đặt cho Mặc Dã. Sở Mộ cảm thấy chữ "chiến" rất thích hợp với tính tình tiểu Mặc Dã quật cường này.

"Rống rống!" Chiến Dã chậm rãi đi tới, cặp mắt đen láy lập tức khóa chặt con Yêu Linh Điệp ở trên cây.

"Ca ca, ngươi không phải là khi dễ tiểu Mặc Dã hay sao? Con Yêu Linh Điệp kia đã bốn đoạn hai giai đó?” Sở Y Thủy cảm thấy Sở Mộ có thể là triệu hoán sai lầm rồi, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

"Yên tâm, đối thủ cỡ này, nó có thể giải quyết dễ dàng." Sở Mộ nở nụ cười bình thản, hiển nhiên là tự tin mười phần đối với tiểu Mặc Dã của mình.

Sở Y Thủy nửa tin nửa ngờ, giương mắt thật to nhìn Sở Mộ chỉ huy tiểu Mặc Dã chiến đấu với Yêu Linh Điệp, nhưng nàng nhìn thế nào cũng cảm thấy bộ dạng Mặc Dã quá yếu ớt, dường như chỉ một cơn gió thổi qua cũng bay mất vậy.

Quả nhiên.

Ngay khi tiểu Mặc Dã chọc giận Yêu Linh Điệp lập tức nhận ngay hàng loạt công kích hung mãnh.

Yêu Linh Điệp thi triển ra Toàn Phong đánh bay Mặc Dã ra ngoài xa, từ trên cao rớt thẳng xuống đất còn lăn lông lốc vài vòng mới ngừng lại. Sở Y Thủy thấy vậy cũng đau lòng một trận.

Thông thường ba đoạn năm giai Mặc Dã hình thể đã đến gần thước rưỡi rồi, Yêu Linh Điệp thi triển Toàn Phong sẽ không dễ dàng đánh bay cấp thống lĩnh Mặc Dã như thế, chẳng qua Chiến Dã của Sở Mộ nhỏ yếu hơn bình thường một chút nên mới xảy ra tình huống đó.

Sở Mộ cũng không để ý nhiều lắm khi Chiến Dã bị thường. Bởi vì Chiến Dã Hồn có năng lực tự lành hơn xa những Hồn sủng khác, vừa mới bị Toàn Phong gây tổn thương xong liền có thể đứng lên tiếp tục chiến đấu.

"Ca ca, hay là đổi lại một con Hồn sủng khác đi, tiểu tử này thật sự đáng thương." Sở Y Thủy càng xem càng đau lòng không dứt, cố gắng năn nỉ Sở Mộ.

"Cho dù ta muốn thu hồi, nó chưa chắc chịu trở về." Sở Mộ nói.

Đúng là tính tình tiểu Mặc Dã rất ương ngạnh, chỉ cần là đối thủ nó cho rằng có thể chiến thắng, tuyệt đối không bao giờ chịu buông tha chiến đấu.

"Nhưng mà…" Sở Y Thủy vừa định khuyên giải đột nhiên phát hiện Sở Mộ - Mặc Dã đã bắt đầu chạy đi, tốc độ trong nháy mắt tăng nhanh lên mấy lần, thân thể gầy yếu nhanh nhẹn mượn lực trên một cành cây nhảy lên thật cao.

Sở Y Thủy vô cùng ngạc nhiên khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Mặc Dã mới vừa rồi bị Yêu Linh Điệp thi triển Toàn Phong rơi xuống thảm như vậy, tại sao lại không có việc gì nhỉ? Giống y như mới vừa được triệu hoán ra chiến đấu vậy.

Chiến Dã sẽ không dễ dàng phát động công kích, một khi phát động công kích tuyệt đối là trí mạng.

“Phấn Toái Trảo.”

Mặc trảo hung hăng vỗ lên trên người Yêu Linh Điệp, một kích là nát bấy, cơ hồ đánh nát cánh của Yêu Linh Điệp ngay lập tức.

"Rống !" Chiến Dã một kích thành công liền hung hăng chà đạp Yêu Linh Điệp, chỉ qua vài lần đã dứt khoát nện cái đầu nó lún xuống đất.

Ầm !"

Bụi đất tung bay mù mịt, thân thể Yêu Linh Điệp trực tiếp nằm dưới lớp bùn khá sâu, hoàn toàn không còn năng lực di chuyển.

Sở Y Thủy trợn mắt nhìn vào một màn khó tin này, trong lúc nhất thời nói không ra lời. Nàng không nghĩ tới tiểu Mặc Dã dưới tình huống liên tục bị thương vẫn có thể bộc phát ra lực lượng mạnh như thế, nhất cử đánh bại bốn đoạn hai giai Yêu Linh Điệp.

"Con Yêu Linh Điệp này quá kém." Sở Mộ gọi Chiến Dã trở về, không cần thiết phải giết chết Yêu Linh Điệp, nhưng cũng không cho Sở Y Thủy lựa chọn ký kết hồn ước với nó.

Y Thủy còn chưa khôi phục lại tinh thần, chỉ theo bản năng gật đầu một cái.

Sau trận chiến đấu, cái miệng nhỏ nhắn của Sở Y Thủy luôn ở trạng thái lẩm bẩm lầm bầm. Bởi vì Sở Mộ có một con Mặc Dã quả thực là đồ biến thái, y như là có lực chiến đấu vô hạn vậy.

Nguyên một buổi chiều, tiểu Mặc Dã chiến đấu cơ hồ không có đình chỉ, cho dù là năm đoạn cấp nô bộc, bốn đoạn cấp chiến tướng, thậm chí là Hồn sủng thực lực mạnh hơn nữa vẫn bị tiểu Mặc Dã lắc lư uể oải đánh bại. Sau khi đánh bại đối thủ không lâu, tiểu Mặc Dã lại khôi phục chiến lực tiếp tục khiêu chiến đối thủ khác.

Sở Y Thủy là thành viên Sở gia nên không tính là xa lạ đối với chủng tộc Mặc Dã. Mặc dù biết Mặc Dã có năng lực tự lành cường đại, nhưng mà chiến đấu liên tục như thế, thương tích chồng chất cỡ đó vẫn có thể khôi phục lại cực nhanh.

"Ca ca, ngươi … con tiểu Mặc Dã này rất kiên cường nha! Mặc dù lực chiến đấu không mạnh nhưng sinh mệnh lực quá kinh khủng. Nếu như không có lực lượng tuyệt đối sẽ không thể thương tổn được nó." Sở Y Thủy nói với Sở Mộ.

Sở Mộ chỉ cười cười không nói. Nếu Chiến Dã không mạnh thì Sở Mộ làm sao ký kết hồn ước với nó? Sở Mộ tin tưởng chỉ cần Chiến Dã cố gắng, cộng thêm mình tiến hành điều huấn. Sau này Chiến Dã khẳng định có thể trở thành một con Hồn sủng cường đại vượt xa chủng tộc hạn chế.

Lựa chọn Hồn sủng cho Sở Y Thủy hiển nhiên không thể qua loa, cả một buổi chiều Sở Y Thủy đã thấy không ít Hồn sủng rất tốt. Nhưng mà Sở Mộ cảm thấy những Hồn sủng kia tiềm lực không lớn nên không cho Sở Y Thủy ký kết hồn ước.

Lúc này Sở Mộ cần phải huấn luyện Mặc Dã chiến đấu, cho nên có đầy đủ thời gian từ từ lựa chọn Hồn sủng cho Sở Y Thủy.

Sở Y Thủy là hi vọng của Sở gia trong tương lai, âm thầm trợ giúp Sở Y Thủy có nghĩa là đã trợ giúp Sở gia phát triển.

Buổi tối, Sở Mộ cho Sở Y Thủy đi ngủ trong trụ sở còn mình thì lặng lẽ rời khỏi.

Sở Mộ trực tiếp khống chế Dạ Lôi Mộng Thú xâm nhập vào sâu trong Đoạn Lâm.

Ngày hôm sau, trời tờ mờ sáng, Dạ Lôi Mộng Thú lại chạy từ trong Đoạn Lâm trở về. Lần này thu hoạch không tệ, Sở Mộ đoán chừng hai con Hồn sủng mới bắt được ít nhất cũng có thể bán được 10 vạn kim tệ.

"Vù !"

Khi Sở Mộ đến gần trụ sở của Sở gia, bỗng nhiên một đạo hỏa diễm màu lam quỷ dị bay thẳng lên trời cao, sau đó tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

"Tín hiệu ma diễm của Yểm Ma cung?" Sở Mộ nghi hoặc nhìn lên luồng hỏa diễm màu lam kia, lập tức thay đổi phương hướng chạy về phía đó.

Dạ Lôi Mộng Thú dùng hết tốc lực di chuyển cực nhanh, không lâu sau Sở Mộ đã tìm được ra vị trí buông thả tín hiệu Yểm Ma cung, lập tức phát hiện ba tên Ma Vệ đang đứng nơi đó chờ đợi.

Ba tên Ma Vệ nhìn thấy Sở Mộ chạy tới liền quỳ xuống thi lễ.

"Chuyện gì?" Sở Mộ hờ hững nói.

"Yểm thiếu, tỳ nữ ngài bảo thuộc hạ mang đến cho ngài phong thư này.”

Gã Ma Vệ cầm đầu cung kính đưa một bức thư cho Sở Mộ.

Sở Mộ mở thư ra, đọc đến đoạn Đinh Vũ cần nói với mình thì nhíu mày suy nghĩ.

Đinh Vũ nhắc tới ở trong thơ là nàng đi tới buổi đấu giá, người của Chu gia ra giá 120 vạn kim tệ mua con Mặc Dã ưu tú, Đinh Vũ cũng đồng ý bán cho bọn họ không chút do dự. Đồng thời âm thầm nghe ngóng bọn họ hình như muốn liên hiệp với Dương gia. Dự định dẫn một con Yêu Nghĩ Hoàng tới Lạc Dạ Lĩnh để cho con Yêu Nghĩ Hoàng này chiếm cứ lãnh địa Sở gia.

Nghĩ Hoàng là thủ lĩnh Nghĩ tộc (tộc kiến), có khả năng không ngừng sinh sôi nẩy nở đời sau. Nghĩ Hoàng là Hồn sủng cực kỳ nguy hiểm, một khi trú đóng ở khu vực nào sẽ liên tục sinh đẻ phát triển nòi giống, hết thảy sinh thái ở chung quanh hang ổ của nó sẽ bị phá hủy kinh khủng, tất cả Hồn sủng trong đó sẽ bị đuổi sang nơi khác, toàn bộ mảnh đất sẽ biến thành một cái tổ kiến cực kỳ nguy hiểm.

"Bọn người kia đúng là muốn diệt Sở gia triệt để mà." Sở Mộ lạnh lùng cười cười.

Thế nhưng Dương gia và Chu gia xuất ra các loại thủ đoạn ùn ùn kéo tới, Sở Mộ hiển nhiên cũng không ngồi im chờ chết. Xem ra phải cấp một ít phiền toái để bọn họ nếm thử mùi vị trả thù rồi.

"Ba người các ngươi, biết vị trí cụ thể không?" Sở Mộ mở miệng hỏi.

"Thuộc hạ đã điều tra rõ." Ma Vệ cầm đầu nói.

Sở Mộ gật đầu hài lòng, xem ra ban đầu mình mang Đinh Vũ theo là hành động rất sáng suốt, nàng là cô gái vô cùng thông minh, làm chuyện gì cũng suy nghĩ chu toàn. Thậm chí suy nghĩ đến Sở Mộ sẽ tiến hành phản kích đối với Chu gia và Dương gia mới cố ý bảo ba tên Ma Vệ tới đây trợ giúp.

"Ở gần trang viện Dương gia cũng có một khối lãnh địa, trước tiên phát hủy một mạch sống kinh tế của bọn họ rồi lại nói sau." Sở Mộ nở nụ cười gian tà, trực tiếp khống chế Dạ Lôi Mộng Thú suất lĩnh ba tên Ma Vệ chạy thẳng tới lãnh địa Dương gia.

Ba tên Ma Vệ cũng triệu hồi ra Hồn sủng chạy theo phía sau Sở Mộ, tất cả cùng nhau băng quan rừng rậm hắc ám.

Sau giờ ngọ thì bầu trời vốn nên sáng dần mới đúng, nhưng chẳng biết tại sao phía tây Lạc Dạ Lĩnh bỗng nhiên hiện ra một đám mây yêu khí đen kịt, kéo theo đó là từng trận cuồng phong quỷ dị lạnh thấu linh hồn.

"Chuyện gì xảy ra aa.a? Mới vừa rồi còn tốt mà, bỗng nhiên nổi gió to vậy chứ?" Sở Y Thủy lấy tay che mặt mình lại, nhìn tới đám mây đen yêu dị ở phía xa xa.

“Có thể là bên đó đang có Hồn sủng cường đại tác quái." Sở Mộ liếc mắt nhìn tới đám mây, trên mặt hiện lên nụ cười … cực kỳ vui vẻ.

Vị trí đám mây đen quỷ dị bốc lên chính là lãnh địa Dương gia, đồng dạng là một vùng lãnh địa cấp sáu. Nhưng Sở Mộ tin tưởng không qua bao lâu nữa, nơi đó sẽ biến thành một cái tổ kiến kinh khủng, hoàn cảnh sống sẽ bị phá hư nghiêm trọng, cây cỏ bị hủy diệt, động vật cũng chạy trốn mất dạng.

"A? Vậy thì chúng ta phải trở về rồi?" Sở Y Thủy lá gan hơi nhỏ, bắt đầu tỏ vẻ khiếp đảm.

"Không cần gấp gáp, tiếp tục đi tìm Hồn sủng thích hợp với ngươi." Sở Mộ nhàn nhã nói, sau đó triệu hồi tiểu Mặc Dã ra tiếp tục huấn luyện chiến đấu.

Đại viện Dương gia.

"Phế vật, toàn bộ là một đám phế vật, sự tình nho nhỏ như vậy cũng làm không xong, lại ngu xuẩn đến mức để cho Yêu Nghĩ Hoàng làm tổ trong lãnh địa của chúng ta. Chẳng phải là muốn hủy diệt lãnh địa của chúng ta hay sao?" Gia chủ Dương gia - Dương Khoát vô cùng tức giận, mắng chửi liên hồi.

Hai người Dương Mãn Tham, Dương Mãn Thiên đều ủ rũ cụp đầu xuống, bao gồm Chu Thực ở bên cạnh tự dưng cũng bị mắng lây.

Yêu Nghĩ Hoàng thật ra là Hồn sủng được người của Chu gia vô tình phát hiện trong Đoạn Lâm. Lúc đó Yêu Nghĩ Hoàng đang tìm kiếm một lãnh địa mới, người của Chu gia liền nghĩ tới một diệu kế, dụ dỗ con Yêu Nghĩ Hoàng này tới chỗ lãnh địa cấp sáu của Sở gia, để cho nó phá hư nguồn sống của đối phương.

Nhưng mà ai vừa ngờ được những cao thủ dẫn dắt Yêu Nghĩ Hoàng tới Sở gia được nửa đường bỗng nhiên bị giết chết một cách khó hiểu. Lúc đó Yêu Nghĩ Hoàng phát hiện ra thổ địa phì nhiêu của Dương gia liền không chút khách khí cắm dùi làm tổ, bắt đầu sinh sôi nẩy nở nòi giống. Chỉ mới có hai ngày trôi qua đã sinh ra ba trăm con Yêu Nghĩ rồi, nếu không kịp thời ngăn chặn thì Yêu Nghĩ sẽ xuất hiện càng nhiều, bọn họ lại càng khó khăn dọn dẹp.

Bạn đang đọc Sủng Mị của Ngư Thiên Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 690

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.