Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm tai vạ cho mình, chẳng trách người khác

Phiên bản Dịch · 2436 chữ

Liễu nguyên lão đem không gian giới chỉ đưa trả cho Liễu Băng Lam, Liễu Băng Lam lập tức dùng hồn niệm thăm dò trong đó.

Thời điểm Sở Mộ giao cho nàng thì nàng không có xem qua, bởi vì đại bộ phận công việc phân phối huyền vật là do Liễu nguyên lão xử lý.

Thời điểm dùng thần niệm thăm dò thì Liễu Băng Lam cũng cảm giác được huyền khí khổng lồ ập tới, thời điểm nàng phát hiện trong không gian giới chỉ đều là huyền vật thì Liễu Băng Lam cũng sửng sốt, một hồi lâu cũng không kịp phản ứng.

Huyền vật hiện giờ cơ hồ tương đương với tổng tích lũy trong thánh vực Tân Nguyệt Chi Địa, Sở Mộ lần trước tiến vào cướp sạch Long huyệt ở Hằng hải thì như thế nào, làm gì tìm được một đống huyền vật như thế?

Một đống lớn huyền vật này làm Liễu Băng Lam cảm thấy khó mà xử lý được.

Lập tức Liễu Băng Lam lấy đại bộ phận huyền vật bên trong ra với tư cách là huyền vật tăng thực lực của Trầm Mặc cùng Đằng Lãng lên.

Còn lại tự nhiên phải đưa vào trong kho hàng, trữ hàng càng nhiều tài nguyên thì các cục diện các Địa Cảnh mở ra thì có một đống lớn cường giả cung điện đầu nhập.

Hiện tại tài nguyên của cung điện không phải rất thiếu, việc cấp bách chính là giải quyết vấn đề của Tân Nguyệt Chi Địa.

Địa thế của Tân Nguyệt Chi Địa đặc thù, người chính thức đi tới nơi này không nhiều lắm, nhất định phải dựa vào những phân điện ở Địa Cảnh khác tiến hành truyền bá, như vậy mới có thể làm danh khí từ từ lớn lên, làm cho cục diện đặc thù của Tân Nguyệt Chi Địa trở thành một lực lượng không thể khinh thường!

...

Sau khi nghỉ ngơi trong cung điện mấy ngày, Sở Mộ trong lúc vô tình phát hiện trong phòng có không ít thư tín.

Cũng chỉ có Diệp Khuynh Tư viết thư cho hắn.

Hiện tại Diệp Khuynh Tư tại Thần Tông dốc lòng tu luyện, nàng đem một ít tình huống và tiến độ tu luyện của mình nói cho Sở Mộ nghe.

Tuy như vậy cũng có chút phiền toái nhưng cũng không phải là vấn đề gì, xem hết những thư tín này thì trong lòng Sở Mộ đang suy nghĩ rốt cuộc là Thần Tông thăm Diệp Khuynh Tư, thuận tiện nhìn xem có tin tức của Sở Thiên Mang hay không, còn lại chính là dựa theo kế hoạch đi Ô Bàn đại điện tìm Trữ Mạn Nhi.

- Tính toán, vẫn cho Khuynh Tư tu luyện thật tốt đi.

Do dự liên tục Sở Mộ cảm thấy không nên đi quấy rầy Diệp Khuynh Tư. Nàng cuối cùng vẫn nói ở trong thư rằng sau khi nàng chữa tốt cho lão tông chủ, lão tông chủ cố ý đem một ít tiên thuật cổ xưa dạy cho Diệp Khuynh Tư.

Diệp Khuynh Tư cách tiên thuật còn một đoạn. Nàng phải tiến hành khổ tu một phen mới có thể đạt tới được.

Thần Tông cung cấp cho Diệp Khuynh Tư hoàn cảnh tu luyện thật tốt, còn có tài nguyên liên tục không ngừng, Diệp Khuynh Tư tu luyện tương đối nhanh, Sở Mộ cũng không muốn không công bỏ qua cơ hội này, việc cấp bách chính là tăng cường hồn niệm lên cao hơn.

- Sở Mộ! Ta bế quan chấm dứt, đi ra khoa tay múa chân một chút nào.

Bỗng nhiên trong sân nhỏ có âm thanh hét lớn lên.

Thị nữ, thánh vệ quay đầu tìm kiếm, âm thầm kỳ quái là gia hỏa nhà ai to gan như vậy, không ngờ muốn tìm Sở vương khoa tay múa chân?

Nghe âm thanh này thì Sở Mộ cũng biết là Diệp Hoàn Sinh.

Lần trước Sở Mộ quay lại thành Vạn Tượng thì nghe nói Vân Môn lão nhân thu Diệp Hoàn Sinh làm đệ tử. Được Vân Môn lão nhân chỉ điểm nên thực lực thằng này tăng lên trong phạm vi lớn, nếu không thì một hai năm qua vì sao không nghe âm thanh của thằng này.

Quả nhiên không lâu lắm, Diệp Hoàn Sinh hứng thú bừng bừng chạy tới. Không ngừng lôi kéo Sở Mộ luận bàn một phen.

- Ta nghe nói ngươi đã tìm được mộng thú quay về, ha ha, vừa vặn ta tìm nó khoa tay múa chân.

Diệp Hoàn Sinh vô sỉ cười rộ lên.

Tìm Sở Mộ luận bàn đương nhiên Diệp Hoàn Sinh không có đi tìm Chiến Dã, Mạc Tà, tiểu Chập Long cái gì đó, đánh nhau với chúng chỉ biệt khuất hơn mà thôi, Diệp Hoàn Sinh đương nhiên phải tìm quả hồng mềm rồi.

- Cũng tốt, vậy luận bàn một chút a.

Sở Mộ bất động thanh sắc gật gật đầu.

...

Hai người đến ngoài thành, Diệp Hoàn Sinh lải nhải:

- Một năm qua cũng khổ ta thật, lão già khọm khẹm kia thiếu chút nữa bức ta điên rồi, ngươi phải biết ta là một tuần không ăn mặn toàn thân không chịu nổi, kết quả một năm qua ta không đi tìm nữ nhân chẳng phải muốn mạng của ta sao.

Diệp Hoàn Sinh vừa đi vừa tố khổ thời gian một năm qua của hắn, hắn niệm chú ngữ triệu hồi Ban Lan Ma Hổ.

Ban Lan Ma Hổ hiển nhiên đã bước vào chúa tể cao đẳng, điều này cũng làm cho Sở Mộ có chút kinh ngạc, xem ra thời gian này Diệp Hoàn Sinh không có lười biếng, không ngờ tăng Ban Lan Ma Hổ tấn thăng hai cấp.

- Hắc hắc, cũng không chỉ như vậy, cân nhắc đến mộng thú của ngươi vừa trở về ta không hung hăng càn quấy đâu.

Diệp Hoàn Sinh dương dương đắc ý cười rộ lên.

- Ngươi còn có hồn sủng khác tiến vào chúa tể cao đẳng sao?

Sở Mộ càng thêm kinh ngạc hỏi.

- Đương nhiên, Nữ Hoàng Thiên Đình Xà vừa đột phá không lâu.

Diệp Hoàn Sinh vẻ mặt hưng phấn nói ra.

- Xem ra Vân Môn lão đầu thật sự có chút bổn sự đấy.

Sở Mộ nói ra.

Diệp Hoàn Sinh tiến vào Vân Cảnh cũng chỉ có Ban Lan Ma Hổ là hồn sủng ra hồn, nhưng bây giờ đã có được chúa tể cao đẳng.

Thực lực của Diệp Hoàn Sinh tăng lên thật lớn, Bạch Ngữ, Mục Thanh Y, Diệp Khuynh Tư hiện giờ thực lực cũng không yếu, hơn nữa Tân Nguyệt Chi Địa mời chào những cường giả cấp chúa tể, chỉ sợ Vân Cảnh ở trước mặt Tân Nguyệt Chi Địa đã không đủ nhìn.

- Triệu hoán đi, cho ta nhìn thấy mộng thú của ngươi thực lực thế nào.

Diệp Hoàn Sinh nói ra.

Diệp Hoàn Sinh ngày hôm qua gặp được Triêu thái tử, Triêu thái tử nói cho Diệp Hoàn Sinh nghe Sở Mộ đã tìm được hồn sủng còn lại quay về..

Trong suy nghĩ của Diệp Hoàn Sinh thì hồn sủng trở về nhất định là Dạ Chi Lôi Mộng Thú, mà Triêu Lãnh Xuyên nói thực lực rất mạnh vậy khẳng định là chúa tể cao đẳng, Diệp Hoàn Sinh không dám đi tìm Chiến Dã, Mạc Tà, tiểu Chập Long phiền toái, khi dễ Dạ Chi Lôi Mộng Thú thì có thể!

Sở Mộ gật gật đầu, niệm chú ngữ.

Đọc chú ngữ thì Sở Mộ âm thầm nói cho Dạ che dấu khí tức của mình đi, đừng để Diệp Hoàn Sinh nhìn thấy là được.

Dạ tự nhiên là biết Diệp Hoàn Sinh thằng này, Sở Mộ triệu hoán nó ra ngoài thì Dạ liền thu liễm toàn bộ khí tức lại, con ngươi màu đen nhìn qua Ban Lan Ma Hổ.

- Ồ, tại sao có huyết vân, những thứ kia là cái gì?

Diệp Hoàn Sinh nhanh chóng lưu ý điểm khác biệt của Dạ.

- Không có gì, chúng ta bắt đầu đi.

Sở Mộ nói ra.

Diệp Hoàn Sinh không nghĩ quá nhiều, hồn niệm lập tức tập trung Dạ, cũng ra lệnh Ban Lan Ma Hổ tấn công Dạ.

Diệp Hoàn Sinh cũng hiểu về Dạ Chi Lôi Mộng Thú của Sở Mộ, cố ý dùng tinh thần chi âm nhắc nhở Ban Lan Ma Hổ nói:

- Năng lực né tránh của thằng này mạnh lắm. Hơn nữa còn có thể chế tạo mộng cảnh, tập trung tinh thần đừng bị vẻ ngoài mê hoặc.

- Hống hống hống ~~~~~~~~~

Ý chí chiến đấu của Ban Lan Ma Hổ ý sục sôi, thân thể lập tức thể hiện sức bật kinh người.

Dạ tỉnh táo nhìn qua Ban Lan Ma Hổ đột tiến, cặp mắt đen thâm thúy nhìn chằm chằm vào động tác của Ban Lan Ma Hổ, đem động tác của Ban Lan Ma Hổ thu vào trong mắt của mình.

Ban Lan Ma Hổ đã phi thường gần, loại khoảng cách này mà thi triển kỹ năng thì cho dù năng lực né tránh mạnh hơn nữa cũng không tránh được.

Diệp Hoàn Sinh tươi cười lên. Trong nội tâm thầm nghĩ: Sở Mộ cũng quá coi thường Ban Lan Ma Hổ của mình rồi!

Trong quá trình khổ tu Diệp Hoàn Sinh đạt được Vân Môn lão nhân chỉ điểm nên giúp Ban Lan Ma Hổ có được thú hồn chi lực.

Cổ xưa thú hồn chi lực một khi kích phát thì có thể cho Ban Lan Ma Hổ lực công kích tăng gấp bội, dùng phòng ngự của yêu linh mà bị đánh trúng một lần thì đường mơ đứng lên được!

- Thú hồn!

Diệp Hoàn Sinh gọi ra một tiếng. Lệnh cho Ban Lan Ma Hổ phóng thích cổ xưa thú hồn.

Cổ xưa thú hồn chi lực bám vào hai chân trước của Ban Lan Ma Hổ, khí thế Ban Lan Ma Hổ tiến công tăng vọt, kỹ năng tập trung vào Dạ.

Sở Mộ nhìn thấy cổ xưa thú hồn xuất hiện thì sững sốt.

Lúc trước minh chủ Lăng Xiển có Đấu Thiên Cơ Giác Vương sử dụng chiêu này thì Sở Mộ vẫn còn nhớ rõ, lúc ấy Đấu Thiên Cơ Giác Vương là chuẩn chúa tể, hiệu quả công kích tiếp cận cấp chúa tể cấp thấp, có thể thấy được cổ xưa thú hồn chi lực cường đại.

Diệp Hoàn Sinh cho Ban Lan Ma Hổ sử dụng năng lực này không thể không thừa nhận Sở Mộ có chút xem thường Ban Lan Ma Hổ của hắn.

- Hắc hắc!

Diệp Hoàn Sinh nhếch môi cười rộ lên, luận bàn với Sở Mộ nhiều lần nhưng hắn vẫn bại mà chấm dứt. Lần này cuối cùng là cơ hội chiếm tiện nghi.

Có cổ xưa thú hồn chi lực gia trì, bàn tay của hồn sủng sẽ có thêm năng lực hủy diệt, lực phá hoại tương đối kinh người!

Trong lực lượng hủy diệt này Dạ hóa thành một đạo tàn ảnh, dĩ nhiên đã vượt qua không gian nghiền nát.

Lông đuôi màu trắng phiêu dật. Tất cả năng lượng hủy diệt đều ở sau lưng của Dạ, Dạ lặng yên không một tiếng động xuất hiện sau lưng Ban Lan Ma Hổ.

- Ba! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !

Lông đuôi màu trắng hóa thành một cây roi lăng lệ ác liệt, hung hăng đánh lên người của Ban Lan Ma Hổ!

Bởi vì là bằng hữu cho nên Dạ cố ý giảm nhẹ lực đạo. Thế nhưng một đuôi này quét qua làm Ban Lan Ma Hổ da tróc thịt bong, thân hình trực tiếp bay ra bên ngoài.

- B-A-N-G...GG ~~~~~~~~~

Ban Lan Ma Hổ dán mặt đất trượt ra rất xa, qua hồi lâu không đứng lên nổi.

Cuối khe rãnh là Ban Lan Ma Hổ lung la lung lay, mấy lần muốn đứng lên đều thất bại.

Diệp Hoàn Sinh trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy không dám tin nhìn qua Ban Lan Ma Hổ của mình bị một kích đánh bay.

Diệp Hoàn Sinh cố ý nhìn qua tiểu Mạc Tà trên vai của Sở Mộ, xác định tiểu Mạc Tà vừa rồi không có nhứng tay vào thì cái cằm của hắn như rơi xuống đất.

Rất lâu rất lâu sau Diệp Hoàn Sinh còn chưa lấy lại tinh thần.

...

Nửa giờ sau, cung Thái Tử.

Trong sân Hạ Chỉ Hiền đang chữa thương cho Ban Lan Ma Hổ của Diệp Hoàn Sinh, Ban Lan Ma Hổ rũ cụp cái đầu, bộ dáng ủ rũ.

Triêu Lãnh Xuyên ở bên canh nhìn thấy Ban Lan Ma Hổ của Diệp Hoàn Sinh có vết thương quen thuộc cũng cười rộ lên.

- Triêu Lãnh Xuyên, ngươi hãm hại ta thật độc ác mà! ! Ban Lan Ma Hổ của lão tử bị một chiêu đánh bại.

Diệp Hoàn Sinh đấm ngực dậm chân nói ra.

- Ta đâu biết ngươi thật sự chạy đi tìm Sở Mộ luận bàn, hơn nữa còn cố tìm Dạ Chi Lôi Mộng Thú luận bàn, ta không phải nói cho ngươi mộng thú của hắn rất mạnh sao?

Triêu Lãnh Xuyên nói ra.

- Ngươi trực tiếp nói cho ta biết nó là chúa tể đỉnh phong thì chết à?

Diệp Hoàn Sinh mắng to.

Nghe được Diệp Hoàn Sinh mắng to, Hạ Chỉ Hiền lại cười rộ lên, nhìn Diệp Hoàn Sinh nói ra:

- Dạ của Sở Mộ đã hạ thủ lưu tình đấy.

- Đúng vậy a, lúc trước chúng ta xông vào đường Hoàng Tuyền thì Vạn Triêu Thú của ta nổi danh phòng ngự mạnh mẽ cũng bị một kích đánh bay, khi đó chúng ta có chín con chúa tể cao đẳng và một chúa tể đỉnh phong vây công nó, kết quả một đám té xuống đất không đứng dậy nổi.

Triêu Lãnh Xuyên nói ra.

- Chín chúa tể cao đẳng và một chúa tể đỉnh phong vây công?

Diệp Hoàn Sinh nghe xong càng kinh hãi, đội hình như vậy vẫn bị đánh bại!

- Diệp Hoàn Sinh, ngươi đang tự tìm tai bay vạ gió, chẳng trách người khác ah.

Triêu Lãnh Xuyên cười rộ lên.

Bạn đang đọc Sủng Mị của Ngư Thiên Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 408

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.