Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mạnh là tốt rồi, mới có ba?

Phiên bản Dịch · 3014 chữ

- Lý Nghĩa này thực lực coi như cũng được, bọn họ sẽ phái người nào ra ứng chiến đây?

Thị vệ Vương Đồng mở miệng nói ra.

- Ha ha, bọn họ chẳng lẽ sẽ mời Sở vương khí thế dọa người ra đấy chứ?

Lam Nhiêu vũ mị cười rộ lên.

- Sở vương chắc không nhanh ra tay như vậy đâu, thực lực của nữ tôn kia còn mạnh hơn Trụ Tôn nhiều, còn co một nữ nhân khác thực lực không thể khinh thường, chính là nữ nhân ngồi bên cạnh ba vị trí chủ vị, nàng còn không có ra tay.

Trịnh Thác nói ra.

- Ah, nàng đến, ân? Lại là một con hỏa hệ hoàng tộc!

Trịnh Thác ngẩng đầu, ánh mắt nhìn qua một đạo thân ảnh kinh diễm trên không trung thành Vạn Tượng.

- Ta đây xem thường nàng.

Lam Nhiêu cũng lộ ra vài phần kinh ngạc, sau đó vẫn cười nói.

- Nữ nhân này hình như tên là Mục Thanh Y a? Họ Mục...

Vương Đồng thì thào tự nói.

...

Tươi cười kêu ngạo trên mặt Lý Nghĩa hơi có chút cứng lại, anh mắt của hăn lúc này nhìn chằm chằm vào Quan Hoàng Vương.

Quan Hoàng Vương màu vàng hoa lệ xuất chúng, xuất hiện trước cổng thành thì làm không khí chung quanh lập tức nóng lên, mà nữ tử khí chất cao quý dáng người thướt tha đứng trên người Quan Hoàng Vương càng làm cho người ta động tâm không thôi.

Lý Nghĩa không nghĩ tới ở địa phương này lại xuất hiện một con hỏa hệ hoàng tộc, biểu hiện trên mặt cũng bởi vì cảm thấy thực lực của Quan Hoàng Vương không dưới hồn sủng của hắn.

Lý Nghĩa như lâm đại địch, con mắt của Lý Cương Tương sáng ngời giống như phát hiện bảo vật gì đó, trong mắt hiện ra một tia ý niệm chiếm hữu.

Cường thế, cao quý, xinh đẹp, nữ nhân như vậy không dễ tìm, so vơi Tiết Loan thì đẹp hơn cả ngàn lần, trong nội tâm Lý Cương Tương mừng thầm, xem ra đi tới nơi này cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu.

- Nữ nhân này...

Lý Cuồng quay đầu nhìn Hàn Vạn Nông nói ra.

Hàn Vạn Nông cũng là nam nhân, tự nhiên có thể hiểu được Lý Cuồng nói như vậy là co y gì, không đợi Lý Cuồng nói xong thì vội vàng nói ra:

- Nàng hẳn là hậu nhân Mục thị, thời điểm rất sớm đã có được Quan Hoàng Vương mà nổi tiếng, nhưng mà bây giờ còn chưa bước vào cấp chúa tể...

Hàn Vạn Nông đã sớm rời khỏi Vạn Tượng Cảnh từ lâu, đối với những cường giả mới xuất hiện không quá hiểu biết, chỉ có thể suy đoán mà thôi.

- Ha ha, ta muốn.

Lý Cuồng nói ra.

- Nàng thực lực không kém, Lý Cương Tương cũng dễ hàng phục nàng.

Hàn Vạn Nông ý vị thâm trường cười rộ lên.

- Đây chẳng phải là càng có ý tứ, bằng không thì đi tới nơi này rất không thú vị.

Lý Cuồng nói ra.

Hai người này noi chuyện thì huyết thú cấp chúa tể của Lý Nghĩa đã tranh tài với Quan Hoàng Vương!

Hỏa diễm kim sắc của Quan Hoàng Vương giống như đang thiêu đốt sĩ khí ngút trời, chuyện này làm huyêt thú của Lý Nghĩa bị ép lui lại phía sau!

Thực lực của Quan Hoàng Vương cho thây đã tăng lên môt cấp bậc, đạt tới tiếp cận cảnh giới chúa tể cấp thấp, huyết thú của Lý Nghĩa thực lực kém hơn một cấp bậc, mặc dù Lý Nghĩa khống chế huyết thú rất thành thạo, thế công của Quan Hoàng Vương vẫn chiếm cứ thế thượng phong tuyệt đối.

Vẻ đắc ý trên mặt Lý Nghĩa đã sớm không còn nữa, rất hiển nhiên hắn đánh gia thấp thực lực cường giả ở Tân Nguyệt Chi Địa này.

Tiếp tục chiến đấu thì da của huyết thú bị đốt cháy, Lý Nghĩa nhìn qua liền âm trầm, ánh mắt Lý Nghĩa không thể không mang theo vài phần giúp đỡ nhìn qua Lý Cuồng

Lý Cuồng vẫn bảo trì bộ dạng tươi cười không đổi, khó có được nhìn thấy nữ nhân cực đẹp bên đối phương, Lý Cuồng tâm tình thật tốt, về phần Lý Nghĩa vô lực chống cự đối vơi Lý Cuồng chỉ là chuyện râu ria.

- Chỉ có chút bổn sự này sao?

Mục Thanh Y ngữ khí bình tĩnh nhìn qua Lý Nghĩa.

Sắc mặt Lý Nghĩa càng thêm khó coi, không ngờ bị nữ nhân xem thường, lại là một nữ nhân ở Tân Nguyệt Chi Địa thì đây quả thật là nhục nhã vô tận.

- Lý Nghĩa, để cho ta tới.

Lý Cuồng không có đọc chú ngữ, hắn lơ lửng trên không trung, Ám Sư dưới háng đạp không bước ra.

Lý Nghĩa như trút được gánh nặng. Vội vàng thu hồi huyết thú toàn thân bị bỏng quay về, sau đó dùng ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm vào Mục Thanh Y.

- Mục tiểu thư, tùy ngươi triệu hoán, chỉ cần ngươi có thể đánh bại Ám Sư của ta thì ta sẽ lập tức quay về.

Lý Cuồng dò xét Mục Thanh Y hồi lâu, lúc này mở miệng nói ra.

Mục Thanh Y bị nam nhân dò xét nhiều, tự nhiên biết rõ trong ánh mắt của Lý Cuồng này có cái gì, lãnh lãnh đạm đạm nói ra.

- Nói không chừng các ngươi không thể quay về.

- Nha. Mục tiểu thư thịnh tình giữ lại Lý Cuồng cam tâm tình nguyện tới cực điểm, có giai nhân như vậy làm bạn thì Lý Cuồng không thể quay về a, ha ha ha.

Lý Cuồng cười lên ha hả.

Lý Cuồng nói những lời này làm cho những người khac tức giận. Thằng này không ngờ dám đùa giỡn nữ chiến thần a, quá cuồng vọng, coi chừng bị Quan Hoàng Vương đốt thành cặn bã!

Quả nhiên là cuồng vọng mà, Mục Thanh Y cho tới bây giờ vô cùng chán ghét loại nam nhân này, mặc kệ thực lực của hắn mạnh bao nhiêu.

Mục Thanh Y không có nói nhảm với Lý Cuồng làm gì, khống chế Quan Hoàng Vương tạo hỏa sóng trên bầu trời, bển lửa từ trên trời rơi xuống, dung nham cuồn cuộn giống như thác lửa từ trên cao đổ xuống, vô cùng tráng lệ.

Ám Sư mở cước bộ ra. Lông bòm màu trắng bay bay trong gió, thần hình màu đen của nó biến mất khó hiểu.

Hỏa diễm như thác nước xuyên qua người của nó nhưng lại lông tóc không tổn thương, ngay sau đó thân hình Ám Sư lại xuất hiện phía sau hòa quang màu vàng, mở cước bộ nặng nề đánh về phía Quan Hoàng Vương.

Mục Thanh Y không hiểu kỹ năng của Ám Sư, không có kịp thời cho Quan Hoàng Vương chuẩn bị né tránh, đợi thời điểm nàng kịp phản ứng thì Ám Sư đã đâm vào người của Quan Hoàng Vương, đánh Quan Hoàng Vương bay lên bầu trời.

Hắc ám bạo liệt!

Ám Sư ngẩng đầu lên, lăng không phun ra một cột màu đen, chăm chú nhăm thẳng vào Quan Hoàng Vương mà bắn tới!

- B-A-N-G...GG! !

Sau vụ va chạm thì Quan Hoàng Vương bị năng lượng hắc ám phóng tới. Giống như lỗ đen xuất hiện giữa không trung.

Quan Hoàng Vương bị một kích này làm hỏa diễm trên người ảm đạm, may mà Mục Thanh Y kịp thời cho Quan Hoàng Vương thi triển dương thuẫn mới không bị năng lượng hắc ám ăn mòn.

Sau khi Mục Thanh Y đứng vững thì thần sắc ngưng trọng nhìn qua Ám Sư.

Thực lực của Ám Sư này cho thấy đã đạt tới cấp chúa tể cấp thấp, mặc dù nói hỏa hệ có khắc chế ám hệ nhưng nếu không cách nào đánh trúng Ám Sư thì khắc chế này có cũng như không.

- Bạch Hổ!

Mục Thanh Y cũng không có do dự, trực tiếp niệm chu ngữ triệu hồi Bạch Hổ ra chiến đấu.

Bạch Hổ của Mục Thanh Y cũng đã từ tiếp cận cấp chúa tể bước vào cấp chúa tể chính thức, sau khi triệu hoán thì nhiệt độ trong thành lâu giảm xuống rất nhiều, gió lạnh giống như đao cắt qua da thịt mọi người!

Lại là một sinh vật cấp chúa tể xuất hiện, mặt mũi Lý Nghĩa cùng Hàn Vạn Nông đều cả kinh, vốn tưởng rằng nữ nhân này có được một Quan Hoàng Vương là phi thường được, nhưng không nghĩ tới nàng vẫn còn một sinh vật cấp chúa tể.

Thật muốn đánh thì Lý Nghĩa cũng chưa hẳn là đối thủ của Mục Thanh Y, chuyện này làm mặt của Lý Nghĩa đen lại!

Ánh mắt Lý Cuồng cũng cải biến rất nhiều, nhưng mà hăn nhìn qua Mục Thanh Y hứng thú càng đậm, dù sao nhân vật như Mục Thanh Y đặt ở Vân Cảnh cũng là nhân tài kiệt xuất, trọng yếu nhất là dáng người của nàng, khí chất đều tôt.

- Ha ha, rất không tồi, rất không tồi, hai hồn sủng cấp chúa tể, nhưng mà hứa hẹn của ta không thay đổi, tùy ngươi triệu hoán, có thể đánh bại Ám Sư của ta thì ta lập tức quay về.

Lý Cuồng tự tin nói ra.

Mục Thanh Y chẳng muốn nói chuyện với loại người này làm gì, mệnh lệnh Bạch Hổ cùng Quan Hoàng Vương đồng thời phát động công kích về phía Ám Sư.

Băng và hỏa, Mục Thanh Y có hai hồn sủn cấp chúa tể này là hai thuộc tính trái ngược nhau, nhưng mà khí tức của cả hai không có xung đột, lực lượng băng và hỏa chỉ cách nhau một đường ranh giới, lại đan xen vào nhau bắn tới.

Tính nhanh nhẹn của Ám Sư phi thường cao, xuyên qua lại giữa băng và hỏa dày đặc rất tự nhiên Mục Thanh Y có thể nhìn thấy bờm màu trắng của nó phiêu dật, dáng người kiện tráng, mỗi lần băng và hỏa bay tới thì nó lại phiêu phù khó hiểu, khó bắt được hành tung!

Sinh vật am thuộc tính cũng có vài loại khác biệt, chủ lưu là tập kích, phong ấn, trói buộc, tận lực tăng công kích ám thuộc tính, kể cả ăn mòn, ám độc, già yếu, cuối cùng chính là quỷ dị, ám mị, loại sinh vật này có thể thường thường thông qua bóng mờ và hắc ám tiến hành di động, loạisinh vật ám thuộc tính cường đại còn khó bắt được hơn cả yêu linh.

Mục Thanh Y dùng Ti Dạ Chi Hoàng cũng có thiên hướng này, nhưng Lý Cuồng có Ám Sư quả thực phát huy năng lực ám thuộc tính tới tận cùng, Quan Hoàng Vương cùng Bạch Hổ hợp lực công kích cũng không thể chạm vào nó.

Mục Thanh Y phi thường tinh tường, Ám Sư có chủ thuộc tính nhất định là thú. Nếu như thuộc tính hắc ám của nó mạnh mẽ thì sau khi lực lượng thú hệ bộc phát thì hai hồn sủng của nàng sẽ không áp chế nổi.

Quả nhiên không ngoài sở liệu của Mục Thanh Y, Ám Sư liên tục né tránh Bạch Hổ cùng Quan Hoàng Vương công kích thì trực tiếp phát động công kích vào Bạch Hổ!

Cũng là trảo nhưng mang theo thuộc tính hắc am đánh nát trảo băng của Bạch Hổ, áo giáp của Bạch Hổ bị một kích đánh nát.

Biểu hiện của Mục Thanh Y phi thường tỉnh táo, thời điểm Ám Sư cùng Bạch Hổ va chạm lực lượng thì nàng bảo Quan Hoàng Vương phát động công kích.

Sua đó dùng dực hệ giam cầm và hỏa hệ vây công với Ám Sư. Hơn nữa còn tiến hành thiêu đốt thân thể Ám Sư!

Thời điểm này ưu thế thuộc tính đã thể hiện rõ ràng, Ám Sư cấp chúa tể cấp thấp sau khi bị hỏa diễm thiêu đốt thân thể thì gào thét, no tức giận thống khổ hét lên đầy giận dữ với Quan Hoàng Vương!

- Giải quyết nó!

Lý Cuồng ra lệnh cho Ám Sư.

Ám Sư nương vào lực lượng thú hệ cưỡng ép chấn bay hai cánh của Quan Hoàng Vương, thân hình của nó bay ra ngoài, dùng quỹ tích phiêu hốt bất định xuyên qua công kích lưới lủa của Quan Hoàng Vương. Xuất hiện bên cạnh người Quan Hoàng Vương!

- Rống! ! ! ! ! ! !

Cuồng sư gào thét, sóng âm mang theo lực lượng hắc ám nồng đậm cuốn về phía Quan Hoàng Vương, cuốn Quan Hoàng Vương bay ra ngoài.

Đám gió đen này nhanh chóng vượt qua tường thành, thân thể Quan Hoàng Vương xoay tròn rồi ngã vào con đường lớn của tòa thành, mà Mục Thanh Y cũng bị gió đen này ảnh hưởng, bị quét qua chỗ khác.

Lý Cuồng hiện ra bộ dáng tươi cười, nhưng lại rất biết chọn thời cơ nhảy lên người của Ám Sư, sau đó lại cho Ám Sư bay về hướng Mục Thanh Y bị quét đi.

Lý Cuồng đương nhiên không phải chặn giết Mục Thanh Y, giết nữ tử cực phẩm như vậy thật sự quá đáng tiếc. Hắn đang muốn đi tới chỗ Mục Thanh Y, bày ra phong độ thân sĩ của mình.

Chỉ có điều Lý Cuồng mơi vượt qua thành lâu thì phát hiện một đạo lôi điện ám tử sắc từ trong thành lao ra, quỹ tích tinh diệu khúc triết ở trên không trung, bay tới vị trí của Mục Thanh Y.

Một đạo thiểm điện ám tử sắc lóe lên bên người của Mục Thanh Y, nâng giai nhân mất đi trọng tâm lên. Sau đó quỹ tích lại bay tới bên cạnh chỗ Quan Hoàng Vương ngã!

Quan Hoàng Vương sau khi đạt được giảm xóc thì lập tức ổn định bay lượn, vỗ cánh lửa lơ lửng trên không trung đường phố, mọi người trên đường nhìn qua mà ngẩn ngơ.

Mục Thanh Y liếc mắt nhìn qua đường phố bình yên vô sự, trong nội tâm cũng an tâm nhiều.

Quan Hoàng Vương rơi xuống. Bản thân Quan Hoàng Vương cũng không có chuyện gì nhưng người trên đường bên dưới sẽ chết không ít. Mục Thanh Y thiện lương không hy vọng thấy cảnh như vậy.

Nhưng mà Mục Thanh Y rất nhanh lại ý thức được mình bây giờ được Sở Mộ ôm lấy, ngửi được hương vị của nam tử làm cho người ta mê muội này trái tim đập thình thịch, đôi má lập tức đỏ bừng.

- Không có sao chứ?

Sở Mộ mở miệng hỏi, biểu lộ của hắn không có mất tự nhiên.

Mục Thanh Y lắc đầu, ý bảo Sở Mộ có thể buông mình ra, bất kể nói thế nào thì đây là không trung thành thị, có rất nhiều ánh mắt nhìn bọn họ.

Từ vị trí thành lâu mọi người thấy Sở Mộ kịp thời đuổi đỡ lấy Mục nữ thần đều buông lỏng một hơi. Về phần hai người trong nháy mắt có mập mờ cũng không thể trách được, hiện tại người nào không biết hai người này quan hệ không bình thường?

Bên kia, Lý Cuồng nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, sắc mặt khó coi.

Thứ nhất hắn rất không thích nữ nhân mình nhìn trúng nằm trong ngực của người khác, thứ hai là hoàng tộc ám tử sắc kia làm cho hắn kinh ngạc, ẩn ẩn cảm giác được vài phần uy hiếp!

- Sở Mộ, thực lực thằng này rất mạnh, cẩn thận.

Mục Thanh Y lĩnh giáo năng lực của Ám Sư thì nhắc nhở Sở Mộ một câu.

- Mạnh là tốt rồi, nhưng mà tại sao có ba?

Sở Mộ nhíu mày hỏi.

Nói thật sau khi thiên hạ thái bình thì Sở Mộ hiếu chiến đang rãnh rỗi muốn điên lên.

Mà tiểu Mạc Tà nhàn chán mỗi ngày chỉ ngủ rồi ăn, nó đang tìm đối thủ dưới một vuốt của nó mà không chết đây!

Vị trí hải đăng.

- Ám tử... Ám tử sắc hoàng tộc, hơn nữa nhìn qua là chúa tể cấp thấp!

Vương Đồng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào hoàng tộc cuồng đã và cao quý kia.

Tuy Trịnh Thác đã suy đoán được Sở vương sẽ có sinh vật cấp chúa tể cấp thấp, nhưng nhìn thấy một con hoàng tộc đặc thù thì trên mặt vẫn hiện ra vẻ kinh ngạc.

Về phần Trữ Trường Thanh thằng này thì hắn càng trợn mắt há hốc mồm, có chút không dám tin tưởng nhìn qua một người trẻ tuổi không khác gì mình lại là cường giả chúa tể cấp thấp.

Ánh mắt Lam Nhiêu ở bên cạnh nhiều hơn một tia mị ý, khóe môi có chút nhếch lên, hiển nhiên là càng ngày càng có hứng thú với Sở vương này.

- Sở vương này thật sự có chút ít bổn sự nha, loại hồn sủng này đặt ở chỗ của chúng ta cũng cực kỳ hiếm thấy.

Vương Đồng nói ra.

Trịnh Thác gật gật đầu, ánh mắt nhìn qua Sở Mộ có nhiều hơn một tia biến hóa.

Nhưng mà kinh ngạc thì kinh ngạc, Trịnh Thác cũng không cho rằng Sở Mộ có thể là đôi thủ của Lý Cuồng, dù sao ai cũng nhìn ra được Lý Cuồng không chỉ có một con chúa tể cấp thấp.

Bạn đang đọc Sủng Mị của Ngư Thiên Không
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 317

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.