Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Qua đây!

Phiên bản Dịch · 863 chữ

Tâm tình của người đàn ông lúc này đã tốt hơn nhiều. Ôm chặt cô gái, vuốt ve khuôn mặt của cô.

-Nếu em dám nói tôi là Cố Thiệu Khuynh, tôi liền xé nát em ra!

-Thô lỗ như vậy làm gì? Chán!

Lâm Hoàn Nhĩ nở nụ cười kiều mị, có lẽ do hơi cồn của rượu mà cô đã dám nói những lời mà trước đó bản thân cô không dám nói ra. Làm những hành động mà trước đó cô không dám làm.

Ngẩng đầu lên, cô đưa tay ôm lấy cổ người đàn ông, hôn lên cằm của anh.

-Lãnh tổng, anh đẹp trai thật!

-Bây giờ mới phát hiện tôi đẹp trai? Tôi có đẹp trai hơn Cố Thiệu Khuynh không?

Lãnh Hách Thành khẽ nhíu mày, chợt nhận ra bản thân mình thật ngây thơ. Hỏi những câu này thì có ý nghĩa gì chứ? Nhưng bản thân lại không tự chủ được mà hỏi ra mất rồi.

Đột nhiên Lâm Hoàn Nhĩ bật cười.

-Anh… anh thích so đo với tên đó vậy sao?

-Bỏ đi. Em không cần trả lời đâu!

Lãnh Hách Thành đối với vấn đề này cũng chẳng có mấy hứng thú.

Đúng là…. Không cần so đo với người kia, có gì tốt để mà so đo chứ?! Anh ta cũng chỉ là cặn bã mà thôi, từ trước đến nay Lãnh Hách Thành không để Cố Thiệu Khuynh trong mắt.

-Tôi lạnh… Lạnh quá!

Đột nhiên Lâm Hoàn Nhĩ rên lên khe khẽ, đôi bàn tay nhỏ nhắn đang lạnh như băng đưa vào trong đồ của người đàn ông đó với ý muốn được sưởi ấm.

-Ôm chặt tôi đi, được không?

Cô hiện giờ như tìm được một cái phao cứu mạng. Cô đã chìm xuống đáy hồ rồi, khó khăn lắm mới kiếm được một thứ đồ để cứu mạng, cô muốn dùng toàn lực để giữ vật đó lại.

Người đàn ông đó vào thời khắc này, giống như là thứ duy nhất để cô chống đỡ.

-Cầu xin anh… Ôm chặt tôi đi…!

Lãnh Hách Thành nghe vậy, trong lòng nhói lên cảm giác đau đớn. Đem cô gái trong ngực ôm chặt hơn.

Rốt cuộc cô gái này có bao nhiêu chuyện trải qua khiến cô ấy sợ hãi như vậy? Tên đàn ông kia trong hai năm qua đã làm gì với cô ấy?

Nếu anh trở về sớm hơn một chút thì tốt rồi?! Lâm Hoàn Nhĩ sẽ không bị người đàn ông kia ức hiếp suốt hai năm.

-Hoàn Nhĩ… Em biết không? Tôi biết em từ rất lâu rất lâu rồi, rất lâu trước đó… Chúng ta…

Người đàn ông thấp giọng nói, trong mắt thoáng qua vẻ bất đắc dĩ. Anh cúi đầu, con ngươi đen nhạnh lẳng lặng ngắm nhìn cô gái đang ngủ say trong lòng anh.

Cuối cùng anh cũng không nói gì nữa, đem tất cả cất giấu lại vào trong.

Lãnh Hách Thành cúi đầu, hôn nhẹ lên trán cô một cái. Dịu dàng như vậy, giống như đang nâng niu một bảo vật vô giá.

-Ngủ đi! Ở đây có tôi, không ai dám bắt nạt em hết!

Mặc dù lần đó anh rất tức giận, tự thuyết phục bản thân mình không xen vào chuyện của cô gái này nữa… Nhưng cuối cùng anh vẫn không nhịn được mà cho người đi điều tra thông tin về cô, biết được cô ở quán bar này. Anh liền đi theo qua tới đó, vẫn luôn âm thầm quan sát cô.

Nhìn cô uống hết ly rượu này đến ly rượu khác, bộ dáng khóc lóc đáng thương. Trong lòng anh vừa đau vừa tức giận, cô gái này đem bản thân mình biến thành bộ dạng này để làm gì??? Tên đó có đáng không?

Lãnh Hách Thành xoay đầu nhìn ra cửa sổ, cảnh sắc ngoài đường cứ thế lướt qua. Trong mắt anh lúc này chỉ có màn đêm tịch mịch, không có chút ánh sáng.

--------

Đến khách sạn, Lãnh Hách Thành bế Lâm Hoàn Nhĩ ném lên giường.

Lâm Hoàn Nhĩ xoã tóc dài nằm ở trên giường. Bộ dạng lôi thôi nhưng rất đẹp, giống như một nàng tiên cá rơi xuống nhân gian, vô cùng động lòng người.

Lãnh Hách Thành tháo cà vạt ra, cởi áo khoác ném qua một bên. Cảm thấy vẫn chưa đủ, anh thẳng tay xé luôn áo sơ mi của mình, từng chiếc cúc áo rơi xuống mặt đất. Cả nửa người phía trên của Lãnh Hách Thành lộ ra.

Thân thể cường tráng, bắp thịt rắn chắc đủ để không biết bao nhiêu người phụ nữ si mê. Nhưng đối với con “sâu rượu” kia mà nói những thứ này không còn hấp dẫn gì cả.

Hiện giờ Lâm Hoàn Nhĩ không biết trời cao đất dày, cô quay đầu nhìn người đàn ông đó… Mỉm cười, đôi môi đỏ mọng câu dẫn, vươn tay về phía anh.

-Qua đây!

--------

Dịch: Chi Chi

Biên tập: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 02/05/18

Bạn đang đọc Sủng Hôn Triền Miên: Chồng À, Chậm Một Chút! của Lăng Nhất Cảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.