Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đứa trẻ kì lạ

Tiểu thuyết gốc · 3097 chữ

Khoảng gần trưa hôm sau....

Nó mệt mỏi ngồi trên đất dậy vậy là đau đến ngất ,nằm hôm qua đến giờ.

Ráng ngồi dậy để lấy nước uống ,an ủi cái bụng cùng cổ họng nó ,chắc nó cũng kêu cả đêm nên giờ cổ nó cũng cảm thấy rát.Ngày hôm nay thế mà trễ đồng hồ sinh học của nó ,nó chưa tập thể dục ,cũng trễ để coi cô giúp việc làm việc nhà thế nào .

Lấy cốc nước trên bàn uống một hơi,cảm nhận dòng nước lạnh lẽo trôi tuột xuống cái bụng xẹp lép ,ưm.Có chút sốt ruột của nó.Nó cảm khái khen cái tính gọi là chu đáo của nó ,đêm nào khi lên giường ngủ cùng Nin đều để một cốc nước trên bàn,phòng ngừa khát có thể uống ngay ,mà không đi xa nếu Nin trực giấc thức không thấy sẽ khóc .Tối hôm qua nó cũng định xuống lấy uống ,nhưng không ngờ cơn đau quá lợi hợi ,ngẫm lại nó vẫn sợ ,đau quặn từng cơn in ỏi ,muốn mất cả mạng .Thế là nằm lăn quay mãi dưới đất ,mà Nin không thấy có hơi người mình khóc thật ,cũng không còn sức bò lên..........................................

Nó đang ngồi suy suy tư tư nhớ chuyện hôm qua thì không biết thò đâu ra một bàn tay nắm lấy đầu tóc của nó lôi nó đi xệch xạc, nó cảm nhận kéo muốn tróc cả da đầu ..Đau đến tê dại sao từ hôm qua đến nay toàn ăn đánh và đau đớn không nó than thầm ..Đôi tay nhỏ của nó cố giữ  bàn tay kia ,kềm theo nó lắc dữ dội mong thoát ra nhưng vẫn không được..Nó muốn coi là ai nhưng bị giựt nắm lôi  từ đằng trước nên không  thấy rõ được .Thế là nó chưa kịp hiểu mô tê gì cả mà vẫn đành mặc cho ai đó kéo lê đi cả một đoạn đường dài vô cùng...Khi đến nơi thì nó chỉ mừng  trước là được buông đầu ra .Không biết là rụng bao nhiêu cọng tóc .Nó thầm hỏi.

Rồi nó nghe một chất giọng lấp ba lắp bắp quen thuộc.Mà nghe đến giọng này thì nó chỉ muốn bật cười ,thường ngày là chỉ cười mỉm mà giờ là cười thật to ,dẫu sau đó là bị một cú sút bóng vào ngực.Mà đó vẫn là chuyện sau .......

  Mày...Mày....Mày...Là...Tao...Tao...Thằng ... Láo...Chết............Tiệt!!!

Mày....Mày....Không...Mà...Hại...Hại...

Hại...Tao....Mệt ...Gần ...................Chết!!!

Bà...Bà...Chạm ...Vào...Mày ...Là May...Mắn...Nha...Con...Hầu...Mày .........

Cả...Đoạn........................Đường !!!

Nhìn bộ dáng vừa nói vừa thở nó đã vô cùng mắc cười rồi đây là vừa đấm vừa xoa sao ,mới lôi đau đớn giờ kể chuyện hài...Nó muốn cười nhưng vẫn cố nhịn ....Vì nó biết cái bà cô giúp việc này không dừng ở đó.

Phải cái giọng lắp bắp đặc trưng ấy là của bà cô giúp việc cho nhà cha mẹ nó .Mà nó sáng nào cũng đã quen dậy sớm để nhìn và học hỏi ,cô làm những gì ,vì cha mẹ nó không thích nó nên đương nhiên cũng không muốn nhìn  mặt nó nhiều ,nên tầng sức nó gặp mặt vô cùng ít cho dù là ở chung trong nhà ,nên nó không biết cha mẹ nó hay làm gì ,chỉ thấy cô này là giúp việc hay làm nhiều hoạt động mà nó biết được là việc nhà ,còn vụ cửa hàng cũng nhờ biết từ cái này ,vì nó cũng chả bao giờ cho được đi đau ngoài phòng em nó và chỗ bếp có cô giúp việc đâu.Cái bữa nó lén theo cô giúp việc này lên sảnh nhà trên ,vì cô đem cà phê lên cho cha .Thì nó mới biết được phía trước là thế nào ,với lại nó nghe thấy có người nói gù là cửa hàng này bán tốt và nó thấy nhiều hợp lạ trong đó cũng có loại em nó hay uống .Nghĩ đến vụ ấy nó vẫn không quên chuyện đau bụng hôm qua.

Đang suy nghĩ nhưng nó nghe nhắc đến nó nên cũng giật mình và nghe tiếp giọng nói lắp bắp ấy.

Ông ....Bà....Chủ....Từ...Vụ ....Hôm...Qua.....Đến....Nay....Đang....Lo....Lắng.......

Không ...................Yên!!!!!!

Điều....Do...Mày...Không....Chăm.....Sóc..

Cho...Nin....Tốt......Hại....Nin.....Phải Nhập.................................Viện!!!!

Cái gì Nin nhập viện sao???Nó hưởng hốt hỏi???Nó im lặng nãy giờ cũng phải thốt lời ,nó không biết sao em nó lại nhập viện không biết có sao không ??Hôm qua mình ngất nên không biết gì cả ,nhưng mình thấy cha mẹ vào mà phải dỗ Nin lo cho Nin rồi chứ.??Một bụng đầy câu hỏi nó muốn cô giúp việc này nói nhanh hết ,thường ngày nó mắc cười vì cái này nhưng giờ nó mong cô không còn bị nữa mà nói nhanh cho nó nghe.

Phải..............Do.....Mày......Mày...Ngủ......

Sướng .....Quá.....Mà.....Để.....Nin......

Khóc......Đến .....Nhập .....Viện......Thật....Không ......Hiểu ......Sao ......Nin.....Lại.....

Thích .....Mày ....Thế ....Không...Là.......

Mày ......Thì ....Không.............Nín!!!!

Hại......Ra...Cớ....Sự....Này..........

Mày .....Đúng....Là.....Thằng.....Đáng......

Chết!!!!!

Nó tiếp thu xong một cách khó khăn những lời ấy thì vô cùng lo lắng cùng sợ hãi ,không biết em nó có sao ...Và nó liệu có bị tống ra khỏi nhà sau vụ này.......Thế là nó tiếp tục lắng nghe tiếp.....

Mày .....Đúng...Thật...May....Đáng......Ra....Nên...Cút....Khỏi.....Nhà....Mà.....Vì.......

Ông...Bà....Chủ .....Tao....Tốt....Quá.....Mà

Vì.....Mày....Tao...Phải .....Hi....Sinh...ĐôiTay...Ngọc...Ngà...Này...Lôi...Mày....Đến..Đây!!!

Vậy là nó không bị đuổi nó vẫn có thể ở lại ,nhưng chắc giờ là ở đây.Còn bây giờ nó không thèm quan tâm cô ta nói gì nữa ,vì nó biết chỉ toàn mắng .Nó cũng đã nghe cái nó cần nghe .Tuy vẫn lo cho Nin nhưng chắc sẽ không sao ha có cha mẹ nó lo lắng rồi cần gì đến nó ,nhưng lòng vẫn mong em nó không sao.

Giờ thì nó mới bắt đầu nhìn ngắm xung quanh ,bị lôi đến đây giờ mới có thể nhìn rõ mọi thứ...Đúng là mọi thứ,vì chỗ này có ngổn ngang đồ ,mà toàn là cũ kĩ vì nó thấy rất nhiều mạng nhện giăng dày kính ở trên..Cả căn phòng nhưng chỉ có chút xíu ,vô cùng chật hẹp ,may là nó còn nhỏ nên không lo lắm không có chỗ nằm ,vì chỗ này đâu đâu cũng là đá vụn vỡ của tường ....Vỡ nát đến nói nó cao thể thấy bóng tối ăm u phía sau xa là rừng ..Nó run lên ,từ đây nó phải sống chỗ tối tăm này sao..Thảo nào hồi nãy lôi xa đến thế ,hóa ra là căn phòng bỏ phía gần trong rừng ..Đây có khác gì là đuổi ra khỏi nhà rồi chứ...Nhưng khác là có căn phòng đổ vỡ này ...Chắc lúc trước xây dựng gì không thành nên giờ đổ đóng đây....Phía trên đầu phòng cũng chỉ có một bên có tôn ,chưa lợp xong đây mà......Cuối cùng cũng phải rời khỏi cái gọi nhà...................

Nó thầmcười to một tiếng đau đớn........................

Cô gọi là giúp việc của nó ,đứng nói muốn rát cả cổ một đỗi lâu ,mới để ý nó không nghe chỉ lo nhìn xung đã vậy còn cười nữa chứ...Thì ra thằng này khinh thường tật cà lăm mình đây mà ,đúng là chả phải loại tốt đẹp gì ,lúc mình bắt đầu nói khi nãy nó đã mỉm mỉm khóe môi rồi ,nhưng mình phải nghĩ phải hoàn thành nhiệm vụ cho tốt của mình xong ,truyền đạt lời mìn cho nó hiểu ,nói giảng giải muốn chết mà nó làm cái điệu này.Tức điên lên được ..Thế là dùng đôi chân đá tung một cú hết sức như bóng đá vào ngực nó ,đá văng nó dính vào đống bùn phía sau nó ....

Nó không biết gì cả chỉ biết ở đâu một lực sút làm văng nó ra phía sau lần này đúng là kiểu bay ngàn mét như võ hiệp rồi ,đủ thấy người đá tức giận và dùng sức cỡ nào....Khoảng khắc nó đáp xuống đống bùn lầy phía sau ,nó cảm giác xương cốt muốn gãy đây ra roi vào bùn nước ,còn niếu văng lỡ   trúng vào đá thì............................

Cô ta làm xong một cú sút thế thì vô cùng hả hê vì chút được giận....

Thấy thằng nhóc láo xược đó mìn dính đầy bùn đất mặt đều dính thì miệng tự tiếng một ngụm nước miếng to và phun ra phía ra đất..Đá vậy mà vẫn không sao.....

Mạng.....Thật .....Lớn.......Nhưng.....Vì .....Là ..... Đồ... Quái............. Dị.......Đồ...Dơ.....Bẩn......Mà .........Ha........

Là.........Bùn .....Đất....Mà....Ha....Ha...Ha.

Một......Đứa......Dơ.....Bẩn....Dị.....Dạng...

Nói rồi bỏ đi nhanh ...Vì đã hoàn thành xong mà vô cùng xuất sắc, cũng không rảnh hơi gì mà dây dưa lại nơi khỉ ho cò gáy làm gì .......Vì...Nhìn càng nhiều một khắc thì bẩn mắt một khắc .........Miệng vẫn bỏ lại một câu...

À...Còn....Nữa ....Mày....Phải ....Làm ........

Việc .....Nhà.....Chứ.......Không.....Ở.....

Chùa .....Nha....Con......

Quay lại phía nó ,nó vẫn còn ngây ngốc ngồi trong bùn lầy đen đúa ....Giờ  thì mặc nếu có cho một người nào đến đánh nó nữa ,hay xui xẻo có thú hoang trong rừng nào ra ăn thịt nó ,nó  cũng không nghe thấy hãy để tâm nữa ........

Cái nó quan tâm là những lời nói ,hành động mới đây ,những cơn đau tới tấp từ bữa đến nay... ....Nó không hiểu sao hôm nay những lời nói của cô ta lại xé tâm can nó đến thế ,lúc trước nó cũng nhiều lần nghe cô ta chửi nó ,nhưng nó không sợ ngược lại thấy mắc cười hơn vì là những lời nói lắp bắp ,liệu đây là quả báo sao...Nhưng nó chỉ thấy quá mắc cười thôi mà!!!!

Dơ bẩn sao ??? Quái Dị Sao??

Đây là những từ nó không muốn nghe nhất ,nó muốn quên câu chuyện ngày hôm ấy nó nghe thấy nhưng những lời này lại làm nó nhớ lại rồi.


Nửa đêm......

Nó đi lấy một cốc nước uống .Lúc này nó vẫn chưa ngủ cùng với Nin ,nó chỉ ngủ một mình nhưng nằm trong nhà kho ,mà nhà kho vô cùng tối tăm dơ bẩn nhưng được vẫn có đèn ,vì cũng để đồ cần lấy hơn hết có những bộ đồ cũ bỏ nó cũng có chỗ nằm và ủ ấp ...

Theo thường lệ ,nó vẫn đi lấy một cốc nước uống .Khi uống xong từ nhà bếp xong nó đi ngang qua phòng của cha mẹ nó thì nghe thấy động gì ,nó muốn đi nhưng cứ nghe mà nó nghĩ có cả Nin trong đó nếu thế này thì sẽ thức sao ,nó cũng không biết cha mẹ nó còn làm gì lúc nửa đêm hay là có ăn trộm,nghĩ thế đôi chân hướng nhà kho bèn xoay hướng đi về phía phòng ...

Rón rén đẩy cửa vào nhìn ,thế mà không khóa ...

Khi nó nhìn vào trong thì thấy cha cùng mẹ nó dang làm loại hành động gì đó vô cùng kì lạ ,cả hai đều không mặc gì cả ba thì nằm đè mẹ ,nó nghĩ mẹ sẽ chịu không nổi vì ba rất nặng ,nó nhìn quanh thấy em nó đang nè trên nôi.Nên yên tâm ,với lại thấy cha mẹ nó cứ làm hành động này ,nó không biết là gì nhưng không hiểu sao cảm thấy ngại ngại ," cái đó " của cha cứ liên tục đưa vào " chỗ hẹp nào" của mẹ nó..Nó không muốn xem nữa vì nó cũng không thích rình người khác ..Nhưng khi nó định đi thì nghe mẹ nó hét lên một tiếng và thế nó lại tò mò nhìn vào thì thấy ba nó không còn nằm đè mẹ nó nữa ...Và thầm trách sao hôm nay mình nhiều chuyện thế nhỉ?? Rồi nó nghe hai người chuyện mà là chuyện liên quan đến nó..Nên..Dù gì mình đã nhìn ,thì nghe cũng không khác mấy.......

Nó thấy mẹ nó mở miệng trước..."Cái thằng ngu dốt ấy anh yêu em vẫn không tin là mình đã sinh ra nó luôn."

"Ừm! Anh cũng không tin mình đã tạo ra một giống loại như vậy".Cha nó nói lại.

"Ừ!!! Không hiểu sao ,chúng mình ăn ở tốt thế mà sinh ra cái loại con như thế ,đúng là nghiệt chủng ,nhưng trời vẫn phải thương cho vợ chồng mình hiền lành mới sinh ra Nin là người bình thường.."

Mẹ nó vừa nói vừa nhăn nhó,khi nói đến nó thì vẻ mặt vô cùng chán ghét ,mà đổi sang Nin thì vẻ mặt trở nên dịu dàng..

"Giờ phải chịu thôi!!"Cha nó ngán ngẫm trả lời.

"Mà anh cũng thiệt là nha ,sao lại mắng em trước mặt chó đó chớ ,sao lại cho nó thấy vẻ thất thố của em chứ ,thật nhục hà,với lại vụ sữa nữa lại trách em ,em cũng chỉ nghĩ cho anh và Nin mà .Còn biết nước cơm phải nấu ,coi bộ anh quan tâm nó lắm nha!!"

Nói xong vẻ mặt hờn dỗi quay lưng không muốn nhìn mặt chồng .

Người chồng vòng tay ôm lấy người phụ nữ vào lòng vỗ về ,nhẹ nhàng nói ..

"Em này thật là ,anh nào quan tâm tới nó ,nó sinh ra dị dạng thế kia ,liết nhìn còn không muốn nói chi là chăm sóc suy nghĩ cho nó ,chỉ là lúc chưa phát hiện vụ kia đấy ,nó mới đẻ ra còn nhỏ là ai kia không chịu cho nó bú sữa ",...nói nói..tay vo vê bớp lấy cặp gò bòng kia..Người vợ thẹn thùng " "Thì cũng để cho anh".Mà anh có ít gì còn nói không quan tâm em không cho nó bú sữa vì chán ghét nó ,anh lại lấy sữa pha hoài cho nó uống  ,vậy mà nói không thương ,em để dành cái này là cho ai chứ??".Nói rồi lấy tay gạt đôi tay đang làm loạn trên người ra.

Người đàn ông thấy thế vội vã ôm lấy tôi miết nhẹ nhàng ,giọng dỗ dành ..

"Anh sai rồi khi không nghĩ đến cảm nhận của em ,mà em yên tâm ,vụ gì chứ sữa làm sao cho nó uống được ,tốn đồng tiền cắc bạt..Anh vẫn cho nó uống nước cơm từ đó đến nay thôi ,chỉ là phải nói lên ,không lúc đó nó còn nhỏ lữo chết mắc công để tai tiếng cho tụi mình ,nó có chết thì để nó tự nó làm thôi.Trời có mắt mà không cho nó sống lâu đâu".

Người vợ như hiểu ra liền quay lưng lại hôn nhẹ vào má chồng lấy lòng .

" Em cũng sai ..."

Mà nghĩ đến nó vẫn thấy tức .Sinh ra thì trời gió to ,như giông bão .Chào đời thì không khóc ...Đã vậy kinh dị là mới đẻ ẳm trên tay đã kêu . "Mẹ!! Mẹ."

Cái lúc ấy em mới sinh xong vô cùng mệt mà khi được bác sĩ chuyền tay để bên cạnh nó kêu thế ,em đã ngất luôn ấy...Quá đáng sợ ..Em cứ tưởng là chết luôn rồi ,dẫu gì cũng còn yếu.Đúng là nghiệt tử  mới sinh đã muốn sát chết mẹ".Nói xong lời nói như chứng tỏ vai khẽ run run lên làm cho chồng mình phải đau lòng vỗ vỗ về về .

"Anh cũng chả kém gì em ..Phải biết trước  thế thì trực tiếp đem cho ,hoặc bỏ cho rồi ,chứ để giờ đem về làm cục nợ đây...Khi vào thấy em ngất thế là anh đã liền không thích nó ngay ,nhưng sợ dị nghị nên đành đem về nhà trước ..Ngờ đâu về nhà đặt lên giường nó kêu : "Cha !! Đói !! Đói ."

Nghe thế anh rụng rời luôn.Nhưng lấy ngay lại bình tĩnh, đây là số trời rồi ..Anh văng đó cho cô giúp việc mặc cho cô ta chăm sóc..Thế là cô ta cho nấu cho nó uống nước gạo gì đấy.

Sau này ảnh biết cũng từ cô ta ,nhưng không dám vào phòng nữa ...Vì vào nó cứ kêu : "Cha !! Cha .Hồi.."

Lần đầu tiên mới thấy vừa chào đời đã biết nói ..Mà anh nghe lại từ lời cô giúp việc thì chắc chắn nó là một đứa trẻ quái dị..Vì nghĩ cũng có thể đột biến gen ..Nên nói sớm ..nhưng cái này...

Người vợ nôn nóng " Mau nói đi anh ".

" Không vội không vội" .Rồi khẽ hô lên trán .

" Chuyện là nó không có bài tiết ,thải phân như người thường ..

Người vợ nghi vấn ??? " Là sao anh"??

"Thì là nó vẫn uống nước gạo đồ bình thường nhưng nó không thải phân đấy ,ban đầu anh không tin ,nhưng để ý nhìn quan sát ,thì thật thế..Con người ai cũng bài tiết ,kể cả em bé ,nhưng không cả một tháng nó không hề ...Tưởng là nó có thể chậm hơn người khác .Nhưng đến khi lên một tuổi bỏ ra một khoảng tiền mua bột cho nó ăn đến nay vẫn là không....

Ngươi vợ kinh ngạc"

" Sao anh không nói vụ này sớm "..

"Vì thấy lúc đó em vẫn còn yếu "

Sợ lại". Nói rồi hiện trên vẻ mặt vô cùng đau thương làm ngườ vợ cũng cành đau hơn...

" Vẫn là anh nghĩ cho em " ..Đúng tất cả tại nó..Nguyệt súc ..Quái Dị..Thật Quái Dị."

"Mỗi khi nhìn nó bây giờ em cũng đủ run rồi ..Chỉ mới 2 gần 3 tuổi mà có suy nghĩ chẳng khác gì mười mấy tuổi đầu ..Em và Anh cũng chưa từng nhìn lâu nói chỉ dạy nó nói hay tập đi ,mà nó biết hết ,đã vậy khuya nào cũng đi uống nước ,bữa nó leo lên mình em ,em cứng đờ luôn.."

Lại một nụ hôn trấn an lên trán. "Ừm ..Anh đánh nó cũng vì thế "!!

"Oa..oa...oa...oa...."

Là tiếng Nin khóc và nó cũng đang khóc ...

Cha mẹ nó liền nhanh chóng. xuống giường vỗ lấy Nin.

Nó thì vội chạy về nhà kho để khóc ,vì nó biết để cha mẹ nó phát hiện thì xong..Đêm nó không thể ngủ được mà khóc đến sưng mắt..Vì nó biết lí do sao cha mẹ ghét nó đến nói không nhìn mặt ,người hầu nào trong nhà đều khinh bỉ và đánh nó ,cho dù trước mặt cha mẹ nó ......Nên nó không bao giờ muốn nhớ đến câu chuyện ấy nữa ,muốn như trước đây dẫu có ghét thì nghĩ cha mẹ hà khắc thôi.Nhưng giờ thì nó không quên được rồi ..Vì nó đang khóc mà ,đang ngồi trong vũng bùn khóc to , đến hết đêm như cái đêm làm cuộc đời nó chuyển ngoặc .

Quên cả lạnh lẽo cả  hôi tanh ..Cả những trận đánh ,đá vào người .......

Bạn đang đọc Sự trái ngược của ảo mộng sáng tác bởi nguclepz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguclepz
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.