Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thù Hận Lạc Lối

Phiên bản Dịch · 2031 chữ

Hôm nay là một ngày hiếm có khi cả bọn nhỏ đều tập trung ở nhà, nửa năm qua vì bận công việc nên họ chưa từng họp nhau trò chuyện dù ở chung một nhà. Nhưng hôm nay không phải đơn giản chỉ là trò chuyện, Exline vừa nhận được một bức thư khiêu chiến được gửi từ bang chủ Devil_Ruchia Vương Bảo Vy. Trong căn phòng họp tầng 2, 6 gương mặt cực kì nghiêm túc đang suy tính

-Thực sự bức thư khiêu chiến đó là của chị Ruchia sao ?_Hani cất tiếng hỏi

-Đúng ! Thời gian qua Devil và Hắc Vương liên tục gây sự với bên ta, Black Moon cứ nhượng bộ giảng hòa nên tổn thất khá nhiều !_Exline trả lời

-Nhưng mục đích của trận đấu lần này là gì ?_Salena hỏi

-Có lẽ Ruchia muốn diệt trừ toàn bộ Black Moon để nắm vương quyền thế giới đêm và trả thù cho Ken !_anh lên tiếng

-Lần này phải ra mặt đối đầu nhau thật sao ? Chúng ta từng là bạn mà, sao Ruchia có thể thù hận mù quáng như vậy ? Chuyện ngày đó chẳng ai muốn xảy ra hết nhưng sao cô ấy cứ khăng khăng là do Moon ?_Kelvin bức xúc

-Chị Ruchia đã không còn như xưa nữa rồi ! Đúng như anh nói, họ “đã từng” là bạn, nhưng bây giờ có lẽ là không !_Kun góp lời

-Thời gian và địa điểm chính xác diễn ra trận chiến ấy là lúc nào ?_anh hỏi

-2 giờ chiều ngày 17 ở cánh đồng hoang ngoại ô thành phố !_Exline nhìn trong thư

-Ngày 17 ? Chỉ còn 15 ngày nữa là tới ngày đó rồi, chúng ta phải chuẩn bị thôi !!_Kelvin nói

-Mọi người cần những thứ gì làm vũ khí ?_Salena hỏi

-Em cần côn nhị khúc, Hy Ân chắc là gậy trúc ! Còn lại thì các anh chị tùy ý ạ !_Kun lên tiếng trước

-Tôi nghĩ chúng ta cần đến loại giày có dao găm trong đế giống lúc giao chiến lần đầu giữa chúng ta ấy !_Kelvin nhớ tới lúc Devil thách đấu Black Moon lúc trước

-OK !! Những thứ đó tôi sẽ làm ngay bây giờ, mỗi người sẽ trang bị sẵn 2 khẩu peacekeeper nhé !_Salena nêu ý kiến

-Cô chế tạo được peacekeeper sao ?_Kelvin nghi hoặc nhìn Salena

-Salena từ nhỏ đã có niềm đam mê đối với vũ khí rồi, tài năng được chuyên gia công nhận nên cậu không cần lo !_anh vỗ vai Kelvin

-Vậy tớ sẽ lo chế tạo HA52 nhá ! Không biết số lượng cần khoảng bao nhiêu nhỉ ?_Exline góp lời

-Khoảng 100-200 quả là đủ rồi ! Chị nhớ nén khí độc vào đấy nhé !_Kun tính toán

-Còn em lo phần quần áo nha, em sẽ dùng loại vải nhẹ và lồng lớp chắn giảm sát thương vào đó giúp các anh chị !!_Hani nói

-Được, vậy xem như là tạm ổn rồi ! Bắt tay vào việc ngay thôi !!_Salena nói rồi cả bọn nhanh chóng về phòng chuẩn bị

~~~~~~~~~

Chỉ còn 2 tiếng nữa là trận chiến bắt đầu. 6 người đã sẵn sàng, vận trên người bộ quần áo màu đen bóng, giày bata đen có bộ phận dao găm trong đế, thắt lưng là chiếc roi mây dài khoảng 3 mét, hai túi sau quần được trang bị hai khẩu peacekeeper có tầm bắn 25 mét. Anh Kan thì đeo găng tay sắt vì sở trường của anh là đánh đối kháng tay không, Kelvin ôm trên tay khẩu súng trường vì cậu giỏi thiện xạ bắn tỉa, Kun cầm côn nhị khúc, Salena thì roi gai tẩm độc, Exline không cần vũ khí cầm tay vì nhỏ có công tắc điều khiển 200 quả bom phòng thân rồi (cầm cái công tắc đó là nắm toàn bộ sinh mạng 2 phe rồi còn cần gì vũ khí nữa ^^), Hani cầm cây gậy trúc có lõi sắt. Tất cả lên 3 chiếc xe phóng tới cánh đồng hoang ở ngoại ô thành phố…

Ruchia, Kaito và lão Rick Jackson đã có mặt ở đó, bên cạnh cô và lão ta có một tốp vệ sĩ, sau lưng họ là khoảng 10.000 người có vẻ như được huấn luyện rất kĩ càng. Nhìn lực lượng 2 phe bây giờ chênh lệch rất lớn, Black Moon ngoài 6 người bọn nhỏ thì chỉ có khoảng 2000 người, nhưng những người này cũng không phải tầm thường, họ đã trải qua 4 đợt huấn luyện khắc nghiệt ở những môi trường khác nhau, thể lực có thể 1 chọi 10.

-Ầy, sao đông người dữ vậy ?_Salena nhăn mặt

-Cô sợ sao ? Bây giờ rút lui và biến khỏi đây còn kịp đó !_Ruchia cười khẩy

-Tớ sẽ không rút lui đâu Ruchia ạ !_Salena đáp lời

-Cô không sợ chết sao ? Hay là cô đã có kế sách gì đó và tự tin rằng mình sẽ thắng ?_Ruchia ngạc nhiên

-Không phải tớ không sợ chết mà còn có một điều làm tớ sợ hơn, đó là mất đi tình bạn mười mấy năm qua của chúng ta !_Salena nói

-Cô…cô.._Ruchia hơi bất ngờ vì câu nói đó của Salena

-Dừng lại đi Ruchia ! Chúng ta sẽ trở lại như ngày trước, sống vui vẻ một nhà !_Exline lên tiếng

-Tôi…tôi…

-Cô quên anh hai của cô bị họ hại ra sao à ? Cậu ta sẽ không bao giờ có thể tỉnh lại nữa ! Cô đã mất đi một người thân vì họ…_Rick nhanh chóng kéo Ruchia trở về sự thù hận

-Phải ! Các người hại anh hai tôi ! Các người bênh vực cho kẻ thù của tôi, bây giờ các người còn muốn lừa gạt tôi trở về đó nữa sao ?_Ruchia nhìn bọn nhỏ với ánh mắt căm phẫn

-Không đâu, bọn em…

-Các người im đi ! Tất cả lên đi, ai giết được một trong 6 người đó sẽ được thưởng !!!_Ruchia nói lớn

Lập tức 10.000 người xông lên, 2000 người bên ta cũng bước tới ứng chiến. Một trận chiến hỗn loạn xảy ra

-Chúng ta cũng lên thôi ! Cố gắng đừng giết người nhé, chỉ cần họ gục xuống là đủ rồi !_anh nói

-OK !!!_5 người đồng thanh

6 người sát cánh chiến đấu, anh dùng găng tay sắt đánh tay không với những tên to con, mỗi đòn giáng xuống là 1 tên đo đất. Kelvin ôm khẩu súng trường trên tay, cậu chỉ việc nạp đạn vào và nhắm vào chân của những tên đó mà nhả đạn, chúng không đi được thì sẽ không thể chiến đấu. Nhóc Kun cầm hai cây côn khị khúc, cậu nhóc vung côn lần nào là số thương binh gia tăng lần đấy. Salena cầm trên tay cây roi gai tẩm đầy chất độc, cô vung roi đến đâu là có người nằm xuống đến đấy, roi gai sẽ gây xây xát trên da, độc tố trong từng chiếc gai nhọn sẽ thấm vào cơ thể qua những vết xước ấy làm bọn lính của phe kia lăn lộn vì đau đớn. Exline gỡ những quả bom bi thủy tinh được xâu thành vòng đang đeo trên tay ném về phía chúng, những mảnh thủy tinh sắc nhọn bắn tung tóe gây sát thương bất kì cho kẻ nào xui rủi đứng gần đấy (>.
- Không ai muốn bỏ cuộc chứ ?_Kelvin lên tiếng hỏi trong khi tay vẫn bóp cò nhả đạn

- Không bao giờ !!!_5 người đồng thanh

- Cứ như vậy không phải cách, tới lúc trực diện rồi !!_anh nói rồi vứt đôi găng sắt đi

- Được ! Rút roi mây ở thắt lưng ra đi mọi người !_Salena nói

- OK ! Sẵn sàng ! Lên !!!

6 người rút roi mây ra quất túi bụi vào đám người ấy, tiếng la hét vang lên khi chiếc roi va chạm vào da thịt, những vết roi in hằn lên người chúng đỏ tấy lên rồi tím dần và đen lại

- Salena à ! Anh không nghĩ đây là roi bình thường đâu !_anh quay sang Salena

- Em có ngâm 6 sợi roi này vào lọ độc mà em chế theo công thức trong sách ! Em chỉ mới thử nghiệm thôi nhưng có vẻ thành công rồi !_Salena trả lời

- Cô làm tốt lắm !_Kelvin góp lời trong khi tay vẫn quất roi

- Em nghĩ bây giờ không phải lúc tán thưởng ! Bên kia còn ít nhất cũng phải 2000 người, còn thứ gì khác không ?_Hani nói

- Mọi người giậm mạnh chân xuống đất đi, hệ thống dao găm trong đế giày sẽ bật ra !_Exline nói lớn

6 người quăng roi và bật dao dưới đế giày ra lao tới, những cú kick-back vào đầu là thế mạnh cho thứ vũ khí này, mũi dao ghim sâu vào động mạch từng tên. Nhưng dù sao bọn nhỏ cũng là người, họ đang thấm mệt dần và sắp không chịu nổi nữa rồi, con số lính bên kia còn khá ít, khoảng 800 nhưng phe ta chỉ còn 200 là cùng

- Mọi người rút peacekeeper trong túi ra đi ! Mỗi khẩu chứa 50 viên đạn, một người hai khẩu nên số lượng cũng khá nhiều. Tất cả bọn mình cộng lại sẽ có 600 viên đạn, trừ xác suất bắn trượt thì còn 500 ! Cố lên !!!_Salena nói

6 người tựa sát lưng vào nhau thành 1 vòng tròn và xung quanh là quân của Devil, Hắc Vương. Họ bất chấp và bắt đầu xả đạn kịch liệt, người bị thương chồng chất thêm, tốt rồi, giờ chỉ còn vỏn vẹn 200 người thôi nhưng sức lực bây giờ của 6 người đã cạn. Bỗng…

“ Phậppp…”

-AAA !!!_Hani hét lên, một con dao nhỏ đã găm sâu vào bả vai trái của cô bé, là lão Rick Jackson

-Hani ! Em không sao chứ ?_Exline hoảng hốt

-Em..em không sao !_Hani cố gắng cười nhẹ

-Em đừng nói nhiều nữa ! Cố chịu đựng đi, lát nữa anh sẽ đưa em ra khỏi đây !_Kun đỡ lấy Hani

Salena cũng đang lo lắng cho Hani thì bất chợt cô cảm thấy bất an, quay sang thì thấy Ruchia đang chĩa súng về hướng anh đang đứng

“ Pằngggg…” tiếng súng vang lên, khẩu súng trên tay Ruchia bốc khói

Salena không kịp suy nghĩ nhào tới xô anh ra xa và cô lãnh viên đạn ấy vào bụng mình

-Salena !!!_anh hét lên

Salena ngã xuống đất, máu loang ra ướt cả bàn tay của cô, cô không còn đủ sức để mở mắt ra nữa rồi

-SALENA !!!_Ruchia hét lên, cô chỉ định bắn vào vai của anh để hù dọa thôi nhưng không ngờ…

-Cô quên họ là kẻ thù sao ? Chết bất kì đứa nào thì ta cũng có lợi mà !_Rick lên tiếng

-Ông im đi !_Ruchia quát lên

-Ru…Ruchia !_Salena cố mở mắt ra

-Salena ! Hức…tớ…tớ xin lỗi…tớ…_Ruchia không ngăn được dòng nước mắt, cô đã hối hận

-Cậu…cậu không...có lỗi…đừng..đừng khóc !_Salena thều thào

-Tớ…hức…là tại tớ.. !! Hức..

-Ngốc !...Khóc…sẽ xấu lắm..đấy ! Tớ…không sao đâu…_Salena nắm lấy bàn tay của Ruchia

-Salena à, cậu đừng nói nữa mà ! Cậu không còn sức nữa đâu !_Exline nói

-Em đừng nói gì nữa hết, bây giờ anh sẽ đưa em đến bệnh viện !!_anh bế Salena lên

-Muốn đi sao ? Tụi bây sẽ không có cơ hội đâu !! Haha…_Rick cười man rợ

“Pằnggg…” cây súng trên tay lão ta bốc khói

“Phụttt… Cốppp…” viên đạn được bắn từ cây súng của lão rơi xuống đất, đồng thời một vật thể lún sâu vào thân cây gần đó, lão ta bước tới rút vật đó ra. Là phi tiêu hình bông tuyết màu đỏ

-Huyết Băng tỷ !!!_bọn nhỏ, Rick Jackson và một người nữa đồng thanh

Bạn đang đọc Sự Trả Thù Của Ánh Trăng của bengok_tramanh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.