Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hễ đụng là phát

Phiên bản Dịch · 3844 chữ

Hơn hai trăm cái quang giáp tới gần phía bên này với tốc độ cao, trải qua nhiều năm như vậy, loại hình quang giáp của năm thiên hà lớn đã xảy ra cải biến khá lớn, Diệp Trùng đã rất khó nói ra tên của chúng. Đây chắc là một cái quang giáp tiêu chuẩn, cặp cánh màu lam xám, chủ thể quang giáp kết cấu chắc nịch, nhìn ra được, vì theo đuổi tính cơ động, người thiết kế của cái quang giáp này đã khá là cố gắng.

An Bỉ Lạc Kỳ nhíu mày, hắn nhìn thấy quang giáp đối phương ở trong trạng thái chiến đấu. Loại phương thức không thân thiện một cách rõ ràng này rõ ràng không phải là thứ hắn có thể chấp nhận.

Hắn liếc Diệp Trùng một cái. Diệp Trùng lắc đầu với hắn, hai trăm cái quang giáp này không sao tạo thành bất cứ tổn thương nào đối với tàu Darkness. Chiến hạm kiên cố nhất trên đời này, làm sao có thể ngay cả công kích của mấy quang giáp này cũng không sao chống đỡ được chứ? Diệp Trùng không hy vọng làm cho sự việc hỏng bét, nếu như là lúc trước, hắn sẽ không chút do dự tiêu diệt mấy người này. Nhưng hắn hiện giờ, chín chắn hơn nhiều, thời gian của hắn rất gấp, không cần thiết gây thêm phiền toái.

- Ta đến ứng phó cho. Cố Tình chủ động xin đi đánh trận, nàng tới cùng là gia chủ nhà họ Cố, tự nhiên chuyện đời gì đó đều từng thấy qua.

Diệp Trùng gật đầu, loại tình huống này, có Cố Tình ra mặt tự nhiên là tốt hơn hết thảy.

Liên lạc hai bên rất mau liền kết nối.

- Xin làm rõ thân phận. Giọng nói của người tới rất lạnh.

- Họ Cố ở Thiên La. Trả lời của Cố Tình cực kỳ ngắn gọn.

- Hoan nghênh cô tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni. Người đến vẫn nói đâu ra đấy: “Chúng tôi hoan nghênh bất cứ con người nào tiến vào thiên hà của chúng tôi phát triển, trừ tập đoàn hải tặc. Tất cả tin tức về đội ngũ của cô đã truyền tới Sở quản lý di dân, Sở quản lý di dân sẽ rất mau thực hiện phân phối chỗ ở cho đội ngũ của cô, xin hợp tác.”

- Được. Cố Tình lạnh nhạt nói. Nàng tự nhiên hiểu rõ cái gọi là phân phối chỗ ở là có ý gì, nhưng trải qua một nạn này, có thể có mạng đã rất không dễ dàng gì rồi. Muốn tiếp tục giữ hoàn chỉnh họ Cố, vậy thì không thể nào. Người chấp chính của thiên hà Thiết Bối Tây Ni làm sao có thể cho phép phía dưới lại thêm một tập đoàn lớn sẽ tạo thành uy hiếp đối với bọn họ chứ.

- Căn cứ điều lệnh mới nhất của quân bộ, phàm tàu vũ trụ cỡ lớn, chúng tôi sẽ tạm thời điều động, cải tạo thành chiến hạm, dùng để chống chọi Xích vĩ thú. Đối với tổn thất của quý đội, chúng tôi sẽ bồi thường theo giá thị trường.

- Cái gì? Cố Tình ngớ người, nàng lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, phủ định một cách vô ý thức: “Không được!”

Lời này vừa thốt, trán nàng lập tức nổi lên một lớp mồ hôi. Trong nháy mắt, nàng liền hiểu rõ sự lợi hại của cả việc này. Có việc nàng khẳng định dị thường, đó chính là mặc kệ thế nào, Diệp Trùng sẽ không đưa chiến hạm này của mình ra.

- Xin cô đăn đo cẩn trọng. Ý uy hiếp đong đầy trong ngữ khí đối phương. Cũng khó trách bọn họ cậy thế như vậy, tới nơi này tìm kiếm sự bảo hộ, tự nhiên cần trả ra cái giá nhất định. Với lại, nhiều đại thế gia như thế, có cái nào không ngoan ngoãn giao ra tàu vũ trụ cỡ lớn.

Dư quang nơi khóe mắt đã liếc thấy An Bỉ Lạc Kỳ đang làm dấu tay chuẩn bị chiến đấu. Cố Tình hoảng sợ trong lòng, đầu óc vận chuyển cấp tốc, nàng mau lẹ nói: “Chúng tôi cần giữ lại một tàu vũ trụ cỡ lớn. Còn lại đều có thể cho các người, ừ, để trao đổi, chúng tôi không cần bồi thường.”

- Xin lỗi, lệnh điều động của quân bộ, tôi không có quyền làm trái. Trong giọng nói của đối phương tràn ngập cảm giác áp bức.

Thuyền viên tàu Darkness nào từng nuốt cục tức thế này, lập tức lòng người phẫn nộ, nếu như không phải Diệp Trùng ở chỗ này không nói gì, bọn họ đã sớm đánh rớt hơn hai trăm cái quang giáp này rồi. Ngay cả Sa Á vẫn luôn tự dưỡng cực tốt cũng không kiềm được mà lộ ra vẻ giận, nàng chỉ từng chịu thiệt hai lần, một lần là trên tay Tô Môn Tây Gia Hoa, lần khác chính là trên tay Diệp Trùng. Một vị là vua, một vị là chủ nhân, điều này nằm trong phạm vi chấp nhận của nàng.

Xạ thủ cực kỳ coi trọng vinh dự và tôn nghiêm, yêu cầu vô lý của đối phương với cái nhìn của nàng, quả thật là khiêu khích trắng trợn.

An Bỉ Lạc Kỳ ra một dấu tay với thuyền viên bên cạnh, thuyền viên đó lập tức hiểu ý gật đầu.

Hắn xoay người lại, chờ đợi mệnh lệnh của Diệp Trùng.

Diệp Trùng không muốn làm lớn chuyện, nhưng không hề có nghĩa hắn sẽ chùn chân vô điều kiện. Với lại, từ ngữ khí của đối phương, Diệp Trùng đã phán đoán ra, việc này không có chỗ xoay chuyển khó khăn.

Đã như vậy, muốn để người khác cho đủ, thì cũng phô bày đủ sức mạnh.

Diệp Trùng gật đầu với An Bỉ Lạc Kỳ. Nhìn thấy một màn này, Cố Tình tuyệt vọng nhắm mắt lại, nàng biết, đôi bên vừa va chạm, phe mình đây liền bị động.

An Bỉ Lạc Kỳ đã sớm chuẩn bị sẵn sàng không chút do dự hạ lệnh: “Bắn cảnh cáo!”

Mười hai chùm sáng bỗng bắn ra từ tàu Darkness, chui vào trong bầy quang giáp này.

Cổ họng mười hai cái quang giáp lập tức bị xuyên thủng, mất đi thăng bằng, chúng lập tức rơi xuống mặt đất. Oành, mười hai cái quang giáp không kém một ly, đồng thời tiếp đất, đập mặt đất vỡ ra mười hai cái lỗ lớn. Phía dưới một trận khói bụi bốc lên, mười hai cái quang giáp lại không có cái nào nổ tung, nhưng chúng đã hoàn toàn mất đi năng lực hành động.

Đối phương đột nhiên nổ súng, suy nghĩ đầu tiên của Vi Chinh là, bọn họ đã điên rồi sao? Chẳng lẽ bọn họ còn không biết hoàn cảnh của mình hiện giờ, chẳng lẽ bọn họ không biết, bọn họ là đến tìm kiếm sự bảo hộ sao?

Mà khi mười hai cái quang giáp bị bắn trúng, Vi Chinh chấn kinh với sự chính xác của đối phương. Mà khi mười hai cái quang giáp rơi xuống lại không hề bị nổ, Vi Chinh thở phào một hơi, không thể không nói, cảm tình của hắn đối với bộ hạ khá sâu.

Nhưng hơi lạnh chui sâu vào xương tủy kéo tới tiếp theo gần như làm hắn đông cứng trong nháy mắt. Hắn lúc này mới ý thức được khoảng cách của bọn họ và hạm đội đối phương, lúc này mới ý thức được bắn thủng cổ họng quang giáp mà không làm chúng bị nổ có độ khó cao thế nào.

Sư sĩ bắn tỉa!

Hắn khó khăn nuốt nước bọt, hắn cảm thấy mình sắp điên rồi, sư sĩ bắn tỉa, ít nhất mười hai sư sĩ bắn tỉa, điều này có ý nghĩa gì?

Ý nghĩ là… Hắn gần như muốn lập tức rút người ra xa, phải biết vừa rồi chính là ở khoảng cách này, đồng bạn của mình dễ dàng bị bắn hạ. Nói cách khác, giả dụ đôi bên xảy ra xung đột, mình sẽ lập tức bị bắn hạ.

Lưỡi hái tử thần ở giờ phút này giống như đã chạm tới đôi má bọn họ, hơi lạnh băng lạnh sâu thẳm không thể kìm nén lan khắp toàn thân.

Sư sĩ bắn tỉa, được gọi là người có thể thay đổi chiến cục. Vừa nhắc tới bọn họ, suy nghĩ đầu tiên hết trong đầu bọn họ không hề là bọn họ có bao nhiêu mạnh mẽ, mà là bọn họ có bao nhiêu ít ỏi.

Nhưng hiện giờ, lại thoáng cái xuất hiện mười hai, điều này đủ làm Vi Chinh có chút trố mắt ra.

Một sư sĩ bắn tỉa thì đã cực kỳ đáng sợ rồi, mười hai sư sĩ bắn tỉa ở cùng nhau, sức chiến đấu đó… Da đầu Vi Chinh tê dại một trận.

Thỉnh cầu tìm kiếm chi viện lập tức được phát ra, phiền phức thế này, vẫn là giao cho cấp trên tới xử lý.

Vi Chinh ra lệnh thủ hạ từ từ lùi ra sau. Ở khoảng cách này thêm một khắc, trong lòng hắn đều cảm thấy khủng hoảng.

Nhưng bốn chùm sáng sượt sát rạt bốn cái quang giáp cuối cùng, hành vi đầy cảnh cáo này lập tức làm cả đội ngũ dừng lại.

- Các người cần phải nghĩ rõ ràng, hành vi khiêu khích của các người cuối cùng chỉ làm cho an toàn của các người không cách nào được bảo đảm… Một chùm sáng dán sát cổ họng quang giáp của Vi Chinh bay đi. Khoảng cách giữa hai bên, không vượt quá một cm.

Giọng nói của Vi Chinh tắc nghẽn ngưng bặt, toàn thân hắn đã ướt sũng, toàn bộ là bị mồ hôi thấm ướt. Lúc này, họ Cố ở Thiên La mạnh thế này sao? Mười hai sư sĩ bắn tỉa, con số này… rất đáng sợ…

Thời gian dần trôi gần như làm Vi Chinh phát điên, bộ hạ của hắn ai nấy cũng run rẩy. Ai cũng không ngờ hôm nay lại gặp phải một nhân vật gai góc như vậy. Họ Cố ở Thiên La, quả nhiên không phải hào môn thông thường a. Rất nhiều người đều đang than thở trong lòng hôm nay lại xui xảo vậy, bọn họ vẫn chưa từng gặp phải đội ngũ huênh hoang thế này.

Con em nhà họ Cố trên tàu vũ trụ khác không hề hiểu rõ nguyên nhân bên trong, nhưng nhìn thấy tàu Darkness đột nhiên phản kháng, cho rằng hai bên đã xảy ra xung đột. Mấy ngày lại đây, bọn họ đã quen ở cùng một chiến tuyến với tàu Darkness, với lại, mấy sư sĩ trên tàu Darkness đó còn phụ trách huấn luyện bọn họ. Điều này cũng làm cho bọn họ ở mặt cảm tình càng nghiêng về phía tàu Darkness.

Do đó, bọn họ lập tức có phản ứng.

Trận hình của hạm đội lúc đầu lập tức bị phá vỡ, bọn họ mau chóng tạo thành đội hình chiến đấu, gần như trên mỗi tàu vũ trụ đều vang lên cảnh báo chiến đấu. Tất cả nhân viên chiến đấu dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào giai đoạn lâm chiến.

Nhìn thấy mọi thứ này, sắc mặt Cố Tình hơi biến đổi, trong lòng than một tiếng, lúc này xem ra chỉ có thể cùng tiến thoái với tàu Darkness. Trải qua sự chấn kinh ban đầu, nàng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, tính toán tỉ mỉ một phen, nhưng bỗng nhiên kinh ngạc cảm thấy đây ngược lại là một cơ hội. Tuy mấy người Diệp Trùng lai lịch thần bí, nhưng nàng biết rõ lực lượng mạnh mẽ của bọn họ.

Mình vẫn luôn chỉ nghĩ tới tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni, thế nào lại chưa từng nghĩ theo bọn họ chứ? Tuy nguy hiểm rất lớn, nhưng nhà họ Cố cũng có thể tránh được vận mệnh bị đánh tan. Chỉ là một khi như vậy, vận mệnh của nhà họ Cố và đối phương sẽ quấn chặt lấy nhau.

Cố Tình vốn là người quả quyết, trong khoảnh khắc thì đã hạ quyết tâm.

Con em nhà họ Cố đã nhận được mệnh lệnh của Cố Tình càng thêm dốc sức, bọn họ thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng xuất kích.

Sự kiên quyết của nhà họ Cố làm sắc mặt Vi Chinh càng thêm biến sắc. Trong lòng lại đang chửi bới mấy đội chi viện đó, bình thường có chỗ tốt gì ai nấy đều chạy vui vẻ. Bây giờ vừa gặp phải cọng rơm cứng, ai nấy đều giống con rùa đen.

Vi Chinh không biết, việc này đã triệt để kinh động giới lãnh đạo Thiết Bối Tây Ni. Từ sau khi tai họa Xích vĩ thú xảy ra, vẫn là lần đầu tiên xảy ra việc thế này. Tuy đối phương là đại gia tộc họ Cố thế này, nhưng giới lãnh đạo lại không hy vọng nhà họ Cố mở ra tiền lệ này, một khi như vậy, hậu hoạn vô cùng.

Tiền lệ một khi mở ra, người đến sau nhao nhao bắt chước, vậy địa vị thống trị của bọn họ không còn nghi ngờ gì, sẽ chịu khiêu chiến nghiêm trọng.

Cho nên mệnh lệnh của bọn họ cực kỳ nghiêm khắc, ra lệnh quân đồn trú tại chỗ, một khi hạm đội nhà họ Cố không chấp nhận mệnh lệnh, lập tức giết chết. Vì để chấn nhiếp thế lực khác, giới lãnh đạo cuối cùng quyết định thực hiện truyền hình trực tiếp hiện trường đối với cả trận chiến.

Vì đề phòng hải tặc cũng thông qua điểm bước nhảy không gian này tiến vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni, giới lãnh đạo đã đồn trú lượng lớn quân đội ở chỗ này, số lượng cao tới trăm ngàn.

Tin tức đối phương có mười hai sư sĩ bắn tỉa cũng lập tức truyền tới trên tay giới lãnh đạo, điều này cũng càng làm kiên định quyết tâm tiêu diệt bọn họ của giới lãnh đạo. Sư sĩ bắn tỉa, với bọn họ mà nói, là ác mộng, nếu như ẩn tàng trong bóng tối, vậy thì phòng cũng không phòng được.

Ba mươi ngàn cái quang giáp khí thế hung hãn lao thẳng về phía bên này, đội ngũ này cách chỗ này gần nhất, bọn họ cũng tới đầu tiên.

Tàu Darkness từ từ bay ra từ trong hạm đội, thân tàu to lớn dẫn tới vô số ánh mắt tham lam. Nếu như có một tàu vũ trụ thế này, chắc là việc hạnh phúc biết bao. Thân tàu dài mười lăm km đủ làm nó trở thành một pháo đài trên không, một căn cứ cao cấp có thể di động.

Tất cả ánh mắt đều tụ tập trên tàu Darkness.

Dưới cái nhìn chăm chú của muôn người, tàu Darkness trông ôn thuận cuối cùng đã lộ ra nanh vuốt dữ tợn của nó.

- Mở tấm chắn.

- Năng lượng nạp đầy.

- Mục tiêu khóa chặt.

……

Mệnh lệnh như dòng nước truyền đi trong kênh liên lạc. Cả chiến hạm bắt đầu trở nên hoạt động khẩn trương, mỗi thuyền viên không chút sơ suất hoàn thành tất cả thao tác. Hung khí chiến tranh này, ở giờ phút này, đã được kích hoạt triệt để.

Tấm chắn trên tàu Darkness mở ra, từng khẩu pháo hạm khổng lồ không chút che đậy xuất hiện trước mắt mọi người. Họng pháo thô to kinh người uy nghiêm đáng sợ ép người, màu lam tối do năng lượng đầy đủ tỏa ra, chiếu rọi ở thân tàu đen thui thậm chí có chút làm người ta hoa mắt mê đắm.

Mọi người đồng loạt hít ngược một hơi. Trong tần số liên lạc giữa sư sĩ phía Thiết Bối Tây Ni yên lặng như tờ.

Một hai ba bốn… bốn mươi sáu! Bốn mươi sáu khẩu pháo hạm, con số này quả thật làm người ta phát cuồng.

Nhưng vẫn chưa hết, sáu trăm xạ thủ đã hoàn toàn vào vị trí, sáu trăm khoang xạ kích cũng mở ra toàn bộ vào lúc này. Tất cả súng quang đều chỉ thẳng đám quang giáp này.

Hôm nay, đã định trước là ngày mà rất nhiều người cả đời cũng không sao quên được.

Một cái rồi một cái cửa thông đạo mở ra, một cái rồi lại một cái quang giáp như cá nối đuôi bay ra.

Lần này, mọi người đã triệt để trợn tròn mắt.

Sương chi Vịnh thán điệu trong số quang giáp Diệp Trùng sử dụng, có thể coi như là phong cách khá rực rỡ, lúc đó nó thuộc về quang giáp đỉnh cao nhất của nhà họ Cơ. Mà hiện giờ, do sử dụng lượng lớn hợp kim hiếm có, ánh sáng đặc hữu của mấy hợp kim hiếm có này làm chúng xem ra càng thêm hoa lệ, càng thêm có chất cảm.

Mà súng quang trên tay bọn họ sử dụng, chính là thành quả tầm cao của tổ nghiên cứu khoa học Hôi cốc. Ánh mắt đầu tiên của mọi người liền có thể nhìn ra sự bất phàm của khẩu súng quang này.

Thế giới này quá điên cuồng rồi!

Thoáng cái chui ra nhiều quang giáp siêu cấp thế này, với lại toàn bộ đều giống y chang nhau. Sư sĩ chỗ này có ai không phải là kẻ lão luyện, đầy kinh nghiệm lăn lộn, mò mẫm nhiều năm trong giới sư sĩ trần trụi? Chỗ tốt xấu của quang giáp này, bọn họ vừa nhìn liền có thể nhận ra.

Trong kênh liên lạc vang lên một loạt tiếng hít hơi lạnh đồng loạt.

Nếu như chỉ có một cái quang giáp, thì nó có xuất sắc hơn cũng không sao đạt được hiệu quả thế này. Hơn bốn ngàn cái Sương chi Vịnh thán điệu nhất tề xuất hiện trên không, xung đột thị giác điều đó mang lại cho mọi người mạnh mẽ tới bực nào.

Một cái quang giáp siêu cấp và hơn bốn ngàn cái quang giáp siêu cấp, khác biệt giữa hai thứ này không chỉ là ở mặt con số.

Tin tức đột nhiên chen ngang. Ống kính đầu tiên xuất hiện chính là cảnh tượng này. “Xét thấy họ Cố ở Thiên La không phục tùng sắp xếp của giới lãnh đạo, cố ý gây ra rắc rối, giới lãnh đạo vốn dĩ phụ trách an toàn của tất cả cư dân…” Lời người chủ trì vẫn chưa hết, nàng nhìn thấy cảnh tượng trên màn hình, ngây ra tại chỗ, giọng nói bỗng nhiên tắc lịm.

Các nàng vừa mới nhận được mệnh lệnh của giới lãnh đạo, nhưng vẫn chưa kịp tiêu hóa tin tức này, thì nhìn thấy một màn làm người ta chấn kinh này. Lời phía sau, nàng lập tức quên ngoài chín tầng mây.

Nhưng dân chúng trước màn hình lại sôi sục lên.

- Trời ơi! Đây là chuyện làm sao?

- Quá đẹp đi, đây là quang giáp gì, chỗ nào có bán? Có thể đặt mua được không?...

- Thế trận thật mạnh mẽ… Mẹ nó quá tuyệt rồi!

……

Không giống sự im lặng giữa sư sĩ tại hiện trường, dân chúng đột nhiên nhìn thấy một màn này không ai không vỗ tay khen hay. Mà tình huống này lại là điều mà giới lãnh đạo không liệu tới, đợi bọn họ phản ứng lại thì đã trễ rồi. Do bọn họ lúc đầu chiếm được tiên cơ, Thiết Bối Tây Ni đã thành vùng đất yên lành cuối cùng. Cho nên người muốn tới tìm kiếm sự bảo hộ kéo tới như ong, đút lót, giao dịch ngầm… Giới lãnh đão cũng đang hủ bại với tốc độ kinh người. Giới lãnh đạo hiện giờ, đã sớm không phải giới lãnh đạo lúc trước đó.

Ba mươi ngàn cái quang giáp ở trước mặt tàu Darkness, thành thật giống như đứa trẻ nhỏ của nhà trẻ đứng trước mặt thầy giáo, không có ai dám cử động.

Ai cũng không ngốc, quang giáp của đối phương và của bọn họ căn bản không phải cùng một cấp bậc, sai rồi, là cách biệt mấy cấp bậc. Tuy phe mình người đông, nhưng người ta còn có chiến hạm a! Thứ đó, quẹt trúng một điểm cũng sẽ hóa thành tro. Mà thứ quan chỉ huy của đội quân đồn trú này nhìn thấy càng nhiều hơn, tố dưỡng chiến thuật của đối phương soi với phe mình, quả thật cao hơn quá nhiều. Một điểm này, là kết luận hắn có được từ quan sát một số chi tiết rất nhỏ của đối phương. Thí dụ thời gian xuất kích, trong không tới năm phút, hơn bốn ngàn cái quang giáp đã hoàn thành xuất kích toàn bộ. Nếu đổi thành đội ngũ của mình, không có mười lăm phút, nghĩ cũng đừng nghĩ. Chi tiết không cho người ta phát giác này lại có thể hiển thị chân thật được cách biệt của hai phía.

Người ta đó mới là tinh nhuệ, vậy làm sao đánh? Tuy số người phe mình đông đảo, nhưng người chỉ huy rất rõ ràng, lực lượng hai bên chênh lệch xa, số lượng hoàn toàn không cách nào bổ sung. Với lại, đối phương còn có chiến hạm, nhìn thấy chiến hạm hào hoa đó, hắn có có nuốt nước bọt.

Quân đồn trú tại chỗ vốn dĩ diễu võ giương oai lúc này kiềm nén làm rất nhiều người kêu gào cho thỏa nguyện, dân chúng cơ bản từ bên ngoài nhảy vào thiên hà Thiết Bối Tây Ni, ở chỗ này đều phải chịu một phen bóc lột. Lúc này nhìn thấy có người không chịu thua, ai nấy phấn khởi.

Mà theo thống kê sau việc này, khoảng thời gian này, tỉ suất coi kênh quân đội lần đầu tiên đột phá bốn mươi hai phần trăm, mà lúc trước, cao nhất mới mười một phần trăm. Mà người chủ trì lúc này cũng vẫn chưa khôi phục lại từ trong chấn kinh.

Mọi người đều đang chú ý cặn kẽ tới sự phát triển của sự việc.

Còn Diệp Trùng, lại quyết định lựa chọn hành động, bởi vì hắn đã phát hiện lượng lớn quang giáp đang bay về phía bên này.

Bạn đang đọc Sư Sĩ Truyền Thuyết của Phương Tưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 148

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.