Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn sát sâu bọ (Hạ)

Phiên bản Dịch · 2734 chữ

Chọc phải tổ ong vò vẽ rồi! Đây là ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu Diệp Trùng.

Biển sâu đã sôi sục rồi! Vô số Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng giống như thủy triều lao về phía bên này, khói xanh cuồn cuộn, cả biển sâu xao động bất an. Nơi này giống như một vòng xoáy khổng lồ, hấp dẫn vô số Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng điên cuồng bay về phía bên này mà vị trí của Diệp Trùng chính là ngay trung tâm của vòng xoáy này.

Biến cố đột ngột xảy tới này tác động đến mỗi người trong biển sâu.

Là cao thủ đệ nhất của Diệp gia, Diệp Nhân khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt cũng không khỏi sắc mặt kịch biến. Chính ngay lúc này, hắn lại đột nhiên phát hiện một con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng trên màn hình im hơi lặng tiếng xuất hiện một vết thương!

Ý! Hắn hơi ngơ ngẩn, chuyện gì thế này? Chính trong khoảnh khắc hắn suy nghĩ, con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng này giống như một khối nham thạch nóng đỏ đột nhiên bỏ vào trong nước đá, bề mặt xuất hiện vô số vết nứt, vết thương trên bề mặt mao trùng đan xen dùng tốc độ kinh người tăng lên.

Con mao trùng đó phảng phất cũng biết số mạng của mình, điên cuồng vặn vẹo thân thể, nhưng vẫn không có ích gì, tốc độ tăng của vết thương trên người nó không chịu bất cứ ảnh hưởng nào, không có chút xu hướng kìm lại.

Trong nửa giây, toàn thân con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đậm này đã nhiều thêm hai mươi mốt vết thương, con số này lập tức làm cho Diệp Nhân run rẩy trong lòng! Hắn biết, cho dù là mình, đối diện loại công kích mức độ này cũng là một việc cực kỳ hóc búa.

Rốt cuộc là ai đang tấn công nó? Diệp Nhân nhìn thấy trên màn hình xung quanh con mao trùng đó không có vật gì, không khỏi trong lòng rất kỳ quái.

Toàn thân con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng chịu công kích bất minh này đột nhiên co thắt dữ dội, giật giật hai cái, rồi không chút động đậy.

Con thứ hai… con thứ ba…

Diệp Nhân kinh ngạc nhìn màn hình, một con rồi lại một con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng chịu công kích bất minh, độ cao hiệu suất công kích của người tấn công phảng phất như có thể ẩn hình này, Diệp Nhân tự nhủ cho dù là mình ước chừng cũng rất khó nhanh hơn nó. Hơn nữa, Diệp Nhân còn chú ý, chịu công kích đều là mấy con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đậm. Mà mục tiêu tấn công của người tấn công này rõ ràng là tập hợp thể nhỏ đó!

Chẳng lẽ… Diệp Nhân máy động trong lòng, vội vàng mở phương thức quang học của quang giáp.

Trên màn hình, một cái quang giáp yếu ớt mà xinh đẹp đang tấn công tập hợp thể nhỏ này một cách đâu vào đấy.

Là hắn? Trong đầu không khỏi hiện lên thiếu niên lạnh lùng đó, Diệp Nhân lúc này mới thật sự cả kinh. Tuy hắn và Diệp Trùng chỉ thoáng liếc qua, nhưng khí chất lạnh lẽo, khô khan của thiếu niên này, đặc biệt là cái toàn cốt quang giáp đó, ấn tượng cho hắn quả thật quá sâu sắc!

Nghiên cứu đối với toàn cốt quang giáp của Diệp gia vẫn luôn chưa từng ngừng nghỉ, nhưng tới giờ vẫn không có được bất cứ tiến triển có tính đột phá nào. Thể hình cái toàn cốt quang giáp trước mắt này ưu mỹ hợp lý, vũ khí đặc biệt, hơn nữa, từ sức chiến đấu mà nó hiện biểu hiện ra mà xét, vô nghi là một cái quang giáp khá lợi hại.

Mà hệ thống chống quét hình xuất sắc của vật liệu xương, ngay cả loại người quen thấy đồ tốt như Diệp Nhân cũng không khỏi nhìn bằng ánh mắt khác.

Hắn làm sao cũng đến rồi? Hắn rốt cuộc là ai? Hai nghi vấn này ở trong đầu hắn, đuổi cũng không đi.

Nhưng hiện giờ rất hiển nhiên không phải là lúc suy nghĩ mấy vấn đề này. Cái toàn cốt quang giáp không biết tên này đang điên cuồng tấn công tập hợp thể nhỏ.

Chẳng lẽ…

Tất cả Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng của cả biển sâu đều lao bổ về phía này, khí thế hung hãn che kín trời đất, cảnh tượng này, người nhát gan một chút hiện giờ chỉ e đã miệng sùi bọt mép, trực tiếp hôn mê rồi. Diệp Nhân vẫn có thể giữ được bình tĩnh, đủ nói rõ hắn gan dạ hơn người.

Nếu như không phải tốc độ của Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng khá chậm chạp, chỉ sợ hai người hiện giờ đã bị mao trùng lao bổ tới ép thành một đống bùn thịt rồi.

Nhưng cho dù như vậy, thời gian cho Diệp Nhân suy nghĩ cũng không đủ. Hắn hiện giờ chỉ có hai loại lựa chọn, một loại là nhân lúc mấy con mao trùng này hoàn toàn lao tới trước mà rời khỏi biển sâu, số lượng mao trùng tuy nhiều nhưng hắn vẫn có đủ tự tin an toàn rút lui. Một loại khác là trước khi đám mao trùng tới tiêu diệt tập hợp thể nhỏ đó. Nếu như thế, hắn cũng mất đi thời cơ tốt nhất để rời khỏi. Có thể tưởng tượng, tới lúc đó mao trùng không bờ không bến sẽ bao vây chỗ này không lọt giọt nước, trong đám mao trùng dày đặc như vậy, muốn rời khỏi, đó là một việc vô cùng đau đầu!

Nhưng Diệp Nhân chỉ suy nghĩ nửa giây!

Mười bảy cái chùy tròn hình giọt nước nối đuôi nhau, xếp thành một đường thẳng, giống như một tia chớp màu đen, mạnh mẽ lao vào trong tập hợp thể nhỏ trước mắt đó.

Diệp Trùng bình tĩnh nhìn tập hợp thể nhỏ trên màn hình này.

Con mao trùng màu xanh đen đó hoàn toàn co lại trong sự bảo hộ của Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng ở vòng ngoài. Nhất thời, trước mắt Diệp Trùng ngoài thân thể cuồn cuộn thịt của Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đậm ra, nào còn có chút bóng dáng của con mao trùng màu xanh đen đó.

Trong lòng Diệp Trùng đã gần như khẳng định 100%, con mao trùng màu xanh đen đó chính là Vương trùng của quần thể Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng khổng lồ này!

Trừ giết chết Vương trùng, Diệp Trùng không còn nghĩ ra phương pháp nào khác. Đối với kẻ đơn thương độc mã như hắn mà nói, đây là điều duy nhất hắn có thể làm, tuy hắn không biết kết quả thế nào, nhưng, hắn còn có lựa chọn sao?

Không chút do dự, Hàm gia giống như kỵ sĩ trong truyền thuyết, nâng trường thương trong tay, dũng cảm lao lên, xông về kẻ địch!

À, trên sự thật, Diệp Trùng đối với truyền thống không quân tâm lắm, cho dù hắn từng học lịch sử một khoảng thời gian.

Nhưng vì sinh tồn, không chỉ là mình, còn có Nhuế Băng, còn có lão già Phá Xa và Griffiths, mấy lý do này đủ cho hắn làm ra hành vi xem ra ngu ngốc này!

Bình tĩnh nhìn chằm chằm màn hình, gương mặt hơi gầy của Diệp Trùng lúc này lạnh lùng không nói ra lời, giống như nham điêu thạch khắc. Mà đôi tay đó, bỗng nhiên biến mất phía trên bàn điều khiển chính, chỉ có thể ẩn ước nhìn thấy một làn khói nhẹ.

Tất cả xúc tu tấn công của Hàm gia vung lên, mà hai thanh trủy thủ trên tay càng giống như khói đen lướt qua trong khói xanh.

Đường kính thân thể Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng đạt tới sáu, bảy mét, trủy thủ căn bản không cách nào tạo thành thương tổn trí mạng đối với nó.

Đáng tiếc mấy con mao trùng này miễn dịch đối với công kích năng lượng, nếu không, Diệp Trùng trực tiếp thả ra đạn nổ mạnh, nổ chúng nát nhừ.

Không thể không nói, sinh mạng lực của của mấy mao trùng này cực kỳ ngoan cường. Có vài mao trùng, trên người bị rạch mười mấy vết thương đều vẫn sống như cũ.

Nhìn đám mao trùng khó dây trước mắt, đã bị bức tới tuyệt cảnh, Diệp Trùng cũng mạnh mẽ lao lên!

Mười đao rạch không chết phải không? Vậy thì rạch mấy mươi đao!

Động tác trên tay Diệp Trùng lập tức tăng lên. Đây chính là một màn mà Diệp Nhân nhìn thấy vết thương trên người Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng tăng lên với tốc độ kinh người.

Thân hình Hàm gia trôi một cái, hơi kéo dãn khoảng cách một chút với tập hợp thể nhỏ này. Tiếp đó chỉ thấy Hàm gia lao tới đâm!

Khoảng cách quá ngắn, tốc độ của Hàm gia không sao đạt tới tối đa! Nhưng cho dù là vậy, thương hại nó tạo ra lần này cho mao trùng lớn hơn nhiều lần trước! Một vết thương hình chữ nhất khổng lồ, con mao trùng này lập tức đau tới mức rơi khỏi tập hợp thể.

Trước mắt Diệp Trùng sáng lên, bản năng chiến đấu lập tức làm cho hắn tìm thấy phương pháp tác chiến tốt nhất! Cùng lúc đó, tay liền cử động. Hàm gia lại lướt một cái, lao về phía một con mao trùng khác.

Bụp! Trủy thủ của Hàm gia đâm sâu vào thân thể con mao trùng này, nhân lúc con mao trùng này vẫn chưa phản ứng lại, Hàm gia liền dán vào con mao trùng này mà bay với tốc độ cao. Mà thanh trủy thủ đó vẫn luôn không rút ra. Thủy thủ nhỏ xíu lúc này lại giống như cái cày, cày từ đầu tới đuôi con mao trùng!

Một vết thương hình chữ nhất hoàn chỉnh! Kéo dài một mạch từ phần đầu tới phần đuôi con mao trùng. Nếu như không phải trủy thủ không đủ dài, cú này tuyệt đối là một nhát chia hai, giống như chẻ chân giò hun khói ra từ giữa vậy.

Vết thương to thế này, con mao trùng này lập tức đau tới mức cuộn người lại, không ngoài dự liệu của Diệp Trùng, lập tức rơi ra từ trên tập hợp thể, ở một bên lăn lộn không ngừng.

Diệp Nhân há mồm trợn mắt nhìn cái toàn cốt quang giáp này chiến đấu, sự linh hoạt cơ biến của đối phương làm hắn tán thán không thôi.

Nhưng nếu nói tới hiệu suất, Diệp Trùng vẫn không sao so được với Diệp Nhân. Mười bảy cái chùy tròn hình giọt nước của Diệp Nhân quả thật quá đáng sợ, lực xuyên thấu khủng bố, thao tác tùy theo ý muốn. Đây đều không phải thứ mà Hàm gia có thể so sánh được. Hơn nữa, chúng có thể trực tiếp chui vào trong người mao trùng, bắt đầu phá hoại từ bên trong.

Mao trùng đối mặt Diệp Trùng chẳng qua chỉ trọng thương mà thôi, nhưng nếu như là mao trùng đối mặt Diệp Nhân, vậy tuyệt không có đường sống. Chùy tròn hình giọt nước với tốc độ cao giống như máy xay thịt, xay bên trong thân thể mao trùng thành hồ dán, mao trùng như vậy làm sao có thể còn sống.

Diệp Trùng hoàn toàn không chú ý tới ở chỗ không xa lại còn có một cái quang giáp đang giúp đỡ mình. Tầm nhìn của phương thức quang học rất nhỏ, không sao nhìn thấy khu vực quá lớn, điều này cũng là tại sao phương thức quang học sử dụng càng lúc càng ít.

Thời gian không nhiều! Nếu như không giải quyết Vương trùng trước khi mấy mao trùng phía sau kéo tới, vậy tất cả mọi nỗ lực mình làm đều uổng phí. Đôi tay Diệp Trùng từ đầu tới giờ vẫn luôn chưa từng ngừng lại, hắn thậm chí không có thời gian liếc nhìn một cái xem mao trùng sau lưng cách mình gần nhất bao xa.

Đầu óc hắn bình tĩnh đến bất ngờ, tính toán tỉ mỉ góc độ mỗi một lần xuất đao, phương vị mỗi một lần công kích. Mao trùng trên tập hợp thể này dùng tốc độ kinh người rơi xuống rào rào!

Giữa tầng tầng mao trùng, Diệp Trùng bỗng nhiên nhìn thấy một sợi màu xanh đen. Hắn không khỏi phấn chấn tinh thần! Động tác trên tay càng lúc càng trở nên sắc bén.

Diệp Nhân rất mau liền phát giác ra phạm vi công kích của cái toàn cốt quang giáp đó tăng thêm, không chút ngập ngừng, hắn lập tức tăng mạnh công kích. Giao ước ngầm giữa cao thủ có lúc không hề cần giải thích với nhau, thường một ánh mắt, một động tác, đối phương liền có thể biết đại khái của ngươi.

Diệp Nhân đoán đối phương nhất định có phát hiện mới gì đó!

Giữa hai con Nhuyễn thể tiêm thích mao trùng màu xanh đậm sát nhau lộ ra một sợi màu đen.

Hàm gia bỗng nhiên bay ngược ra sau, Diệp Nhân vẫn luôn chú ý bên này không khỏi hơi ngạc nhiên, tên này muốn rút lui?

Chính dưới ánh mắt kinh ngạc của Diệp Nhân, cái quang giáp xinh đẹp giống như con bướm sặc sỡ này bỗng mở đôi cánh năm màu lấp lánh màu vàng kim đó ra! Đôi cánh rung một cái, thân hình cái toàn cốt quang giáp này hơi hướng lên trên co lại. Nhưng trong thời gian không tới 0,1 giây tiếp đó, nó liền giống như mũi tên sẵn sàng, lao xuống tập hợp thể nhỏ đó!

Giống như một cầu vòng nhiều màu sắc!

Giống như một tia cực quang!

Hàm gia trong khoảnh khắc đó nở rộ ánh sáng rực rỡ kinh người, đồng tử Diệp Nhân bỗng nhiên co rút lại!

Mắt Diệp Trùng nhìn chằm chằm sợi màu đen chỉ thấy hơi lộ ra giữa hai con mao trùng trên màn hình đó, tính thần của hắn tập trung trước giờ chưa từng có! Tốc độ tay của hắn nhanh đã làm trong căn phòng điều khiển nhỏ bé sinh ra dao động không khí rõ ràng. Không khí dao động làm cảnh tượng trong mắt Diệp Trùng phát sinh chút méo mó, Diệp Trùng mở to mắt, trên gương mặt lạnh lùng thoáng qua một ráng hồng!

Chính là hiện giờ!

Đôi tay biến mất trong không khí bỗng nhiên xuất hiện trên bàn điều khiển chính, gắt gao ấn trên một nút, nằm im bất động! Từ cực động sang cực tĩnh, sự thay đổi cực tốc trong này làm một màn trước mắt đầy cảm giác ngụy dị!

Nhưng trong mắt Diệp Nhân, lại là một cảnh tượng khác!

Hàm gia nhỏ bé lúc này lại giống như một máy bay oanh tạc, mang theo khí thế trước giờ chưa từng có, xông về phía tập hợp thể!

Trong khoảnh khắc tới gần tập hợp thể đó, cái quang giáp xinh đẹp, yếu ớt này cuối cùng đã đưa ra nhát đâm trí mạng của nó! Một thanh trủy thủ, chuẩn xác vô bì đâm vào giữa hai con mao trùng!

Xoạt! Tuy không có bất cứ âm thanh nào truyền tới, nhưng Diệp Nhân lại giống như nghe thấy âm thanh này!

Hai con mao trùng dán sát Hàm gia đó lao vọt tới với tốc độ cao.

Sau khi hình bóng Hàm gia mau chóng biến mất, một chất lỏng màu xanh đen bắn vọt ra từ trong khe hở giữa hai con mao trùng!

Phản hồi và góp ý:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212

Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451

Bạn đang đọc Sư Sĩ Truyền Thuyết của Phương Tưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.