Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

“Công đức”

Phiên bản Dịch · 1533 chữ

Chương 98 : “Công đức”

Đây là, đang làm gì thế?

Do tiên thức bị bảo quang phía Bắc quấy phá, những người giấy của Lý Trường Thọ phân thân tiếp cận trại trốn ở ngọn cây của đại thụ, hướng mắt từ xa nhìn tình hình ở trong trại.

Mấy trăm thôn dân vây ở phụ cận cửa trại, ở đó có dựng một sân khấu kịch, một vài bóng người mặc đạo bào đang nhảy qua nhảy lại bên trên.

Có người truyền đạo…

Thấy rõ nguồn phát ra bảo quang, thực chất là một pho tượng đằng sau mấy “người truyền đạo”;

Lý Trường Thọ cười trong lòng, người đàn ông trung niên do người giấy hóa thành nhảy xuống khỏi ngọn cây, lập tức chuẩn bị rời đi.

Hắn vẫn cho rằng bảo vật nào đó xuất thế nên muốn qua nhặt.

Đầu năm nay, nào có nhiều bảo vật để nhặt như vậy…

Việc truyền đạo này, nếu như xảy ra ở ngoài Nam Thiệm Bộ Châu, 80% chính là hoạt động tuyên truyền chiêu nạp đệ tử của một số tông môn lớn.

Nhưng nếu như xảy ra trong Nam Thiệm Bộ Châu, không phải là lừa gạt, thì sẽ là thu gom công đức hương hỏa.

Loại chuyện này cũng không hiếm thấy.

Tu vi mà mấy người truyền đạo để lộ ra, đều là tam, tứ giai của Hóa Thần cảnh;

Lão đạo canh giữ bên cạnh pho tượng đất cao 3 thước thì hiển lộ ra tu vi đỉnh phong Phản Hư cảnh gần đến Quy Đạo cảnh…

Tóm lại, là chuyện không liên quan đến mình.

Người giấy hai tay bấm pháp quyết, trốn ở phía sau cây bắt đầu thi triển độn thổ;

Tiếng tụng xướng kinh văn theo gió mà tới, truyền vào trong tai người giấy, vào tâm Lý Trường Thọ.

Rồi nghe được kinh văn được xướng là:

“... Hoành nguyện chứng đắc vô thượng đạo, hứa khiếu Tây phương kết bồ đề…” (nôm na: Chí nguyện to lớn làm chứng với đạo trên cao, cầu gọi phương Tây nối với cửa Phật)

Tây phương giáo?

Tốc độ hai tay bấm pháp quyết của người giấy càng nhanh hơn, mặt đất trước mặt vừa xuất hiện chút gợn, người giấy liền không kịp đợi chui ngay vào trong đó;

Chạy còn nhanh hơn ba lần so với trước đó.

Cùng lúc đó, bản thể trên hoang đảo của Lý Trường Thọ cũng đứng dậy, thi triển huyễn hình thuật hóa thành một con cá, trực tiếp đi về hướng Đông.

Tây Phương giáo chính là đại nhân quả, không chạy thì ở chỗ này chờ cái gì!

Thật không ngờ, nơi này đã là tây nam bộ của Nam Thiệm Bộ Châu, cách Tây Ngưu Hạ Châu vô cùng xa xôi, vậy mà Tây Phương giáo đã đưa xúc tu hương hỏa tìm được đến đây.

Nhưng bên Lý Trường Thọ vừa muốn bỏ chạy, tiên thức bỗng bắt được sự thay đổi trong biển ở hướng Đông Nam.

Hình như bên ngoài tám trăm dặm, có một luồng yêu khí nồng đậm đang di chuyển theo phương hướng bảo quang lóe lên…

Lý Trường Thọ lập tức dừng lại để thân mình rơi vào đáy biển, hết sức ẩn giấu hành tung;

Hắn cũng để đám người giấy qua lại như con thoi dừng động tác, nán lại ở dưới đất không động đậy.

Có đại yêu trong biển bị bảo quang trong trại hấp dẫn?

Đây không phải là chuyện gì tốt đẹp.

Quan sát kỹ, tu vi của đại yêu trong biển này tương đương với Luyện Khí sĩ Chân Tiên cảnh ngày trước, thân thể được bao trọn dưới yêu khí là một con cá lớn bộ dáng cổ quái, khá giống với cá đuối, nhưng thân thể khổng lồ, trải dài rộng đều hơn trăm trượng.

Nếu cân nhắc đến việc đối phương che giấu tu vi, không chừng là Chân Tiên cảnh hậu kỳ.

Dưới yêu khí nồng đậm, quanh thân của yêu vật còn quấn từng sợi huyết quang nhìn tựa như hỏa diễm;

Đây là tiêu chí cho thứ hung ác cực cùng, sát nghiệt rất nặng, nghiệp chướng đã hiện hình.

Tim Lý Trường Thọ đập thình thịch.

Tất nhiên, không phải hắn có yêu thích đặc biệt gì đối với vật có hình thù kỳ quái, chỉ là đơn thuần coi trọng lực nghiệp chướng từ trên thân của đại yêu.

Thanh trừ nghiệp chướng dày đặc như vậy, sẽ có thể kiếm được không ít công đức!

Có nên tiện tay giết đại yêu này không nhỉ?

Đáy lòng Lý Trường Thọ nhanh chóng suy xét.

Sau khi mình thành tiên, bên trong còn quá yếu, lại thêm bảo vật không tính là nhiều.

Công đức là một thứ tốt, hơn nữa rất hiếm có được;

Nếu núp ở trong sơn môn tu hành, không làm chuyện tốt cho thiên địa yên ổn, mấy trăm năm cũng không có cơ hội.

Nếu là một ngoan nhân với tâm trí “Dùng lực chứng đạo”, thì phải tránh bị công đức giữ lại, từ đó đảm bảo hậu kỳ không bị Thiên đạo ảnh hưởng.

Nhưng Lý Trường Thọ không có lý tưởng rộng lớn như vậy, vấn đề hắn cân nhắc rất thực tế.

—— nếu có thêm chút công đức hộ thân, hệ số an toàn của mình cũng có thể cao hơn một chút.

Nếu như bản thân mình sau này có thể đạt được đại công đức, cũng sẽ không học tập các vị đại lão đi nuôi dưỡng pháp bảo, mà chắc chắn trước tiên sẽ làm công đức kim thân!

Có công đức kim thân, tức tương đương với một kim bài miễn tử, nên bất kể gặp phải kiếp nạn gì cũng không cần quá mức sợ hãi;

Đến lúc đó, dù là Thánh Nhân muốn mạnh mẽ phủi hắn đi, cũng phải do dự có chăng sẽ tiêu tốn lực công đức của công đức kim thân.

Đương nhiên, thứ đồ chơi công đức kim thân này rất khó luyện thành, cần có lực công đức nhiều như biển.

Cho tới nay, Thiên đạo hướng tới sự hoàn mỹ, cơ hội đạt được đại công đức đã không còn nhiều.

Nhưng đi Thiên đình càng có thêm nhiều cơ hội kiếm công đức, trước đây Lý Trường Thọ cũng từng xét qua việc liên quan đến nó.

Trước nói đến chuyện hiện tại.

Xử lý con đại yêu này, công đức tất sẽ không nhỏ;

Chính cái gọi là tích cát thành núi, tích nước thành biển, vạn sự chung quy đều phải có sự bắt đầu.

Đến nỗi, nhiễm nhân quả với yêu tộc…

Nhân tộc với Yêu tộc vốn là tử địch, mình dù có khách khí với Yêu tộc, nhưng nếu có ngày rơi vào trong tay cao thủ Yêu tộc, cũng chỉ có nước bị ném vào chảo dầu.

Đối với Yêu tộc, hoàn toàn không cần phải khách khí.

Nhưng nếu xét đến việc đối phương có thể đã che giấu tu vi, chính hắn cũng phải thừa nhận có hơi nguy hiểm…

Nơi đây là Nam Hải, không phải là nơi tụ tập Yêu tộc, hai ngàn dặm xung quanh cũng chỉ có một luồng yêu khí này của đại yêu, và có lẻ tẻ tiểu yêu trên hòn đảo mà thôi…

Nếu bây giờ thủy độn, thổ độn đã thành, ngày đi mười vạn dặm cũng không đáng kể, mình giết thứ này rồi lập tức chạy trốn đến thế tục để trốn tránh, không sợ sẽ có Yêu tộc khác trả thù…

Hơn nữa, dưới tiền đề bảo đam được an toàn của bản thân, có năng lực đi ngăn cản, nhưng lại trơ mắt nhìn con đại yêu ngư này sát hại đồng tộc, thật sự là không nói nổi.

Dù sao hắn đã hai đời làm người...

Dù Lý Trường Thọ đối với sinh vật của Hùng trại có phải là đồng tộc hay không, vẫn phải duy trì thái độ.

Ôm tâm thái muốn thử một lần, Lý Trường Thọ khai triển thủy độn, tốc độ so với con đại yêu nhanh hơn mười mấy lần, lặng yên không một tiếng động vọt tới một vùng biển cách bờ khoảng trăm dặm.

Trừ tam giáo tiên tông, độn pháp trong hồng hoang phần lớn đều rất khó tìm;

Lại thêm trong quần thể Luyện Khí sĩ ngày nay, nếp sống ‘bảo nặng pháp nhẹ’ rất thịnh hành, làm rất nhiều người đều coi khinh tác dụng của độn pháp.

Tính chuẩn lộ tuyến con đại yêu đi, Lý Trường Thọ vung tay áo một cái, sáu người giấy bay ra xung quang, hóa thành nam nữ khác biệt diện mạo, khác biệt thân hình, khác biệt khí tức.

Sáu người giấy lập tức bận bịu vào đáy biển, bắt đầu lặng lẽ bố trí thi triển khốn trận thích hợp trong nước.

Dù hiện tại bảo tạm thời chưa phát huy được tác dụng, còn chưa hoàn toàn thăng cấp.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 282

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.