Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hùng thị Hùng trại (2)

Phiên bản Dịch · 1542 chữ

Chương 97:

Trại này có chút dị thường, mà đây cũng là nguyên nhân duy nhất Lý Trường Thọ vẫn dừng lại ở ngoài trăm dặm chưa trực tiếp rời đi.

Chuyện có khác thường nhất định có chỗ yêu, cũng có thể là ẩn giấu bảo bối.

Bên trong trại có hơn ngàn Nhân tộc, sống dựa vào việc đánh cá đi săn trồng trọt, sinh hoạt tương đối phong phú, nơi đây cũng là mưa thuận gió hòa không có thiên tai gì.

Về phần nhân họa...

Vương quốc bộ tộc người phàm có tới mấy ngàn quân chính quy, cũng không chắc chắn có thể đánh bại cái trại này, chứ đừng nói là những nhóm sơn tặc cướp biển kia.

Nhưng phần lớn người trong trại này đều không có tu hành, đều là phàm nhân nhưng lại có dáng người khỏe mạnh giống như thiếu nữ kia, điều này thật có chút không thể giải thích nổi.

Đầu tiên, dinh dưỡng tuyệt đối không nhiều hơn.

Đừng nói là những người ở nơi này cũng không có động tác chuyên rèn luyện cơ bắp...

Lý Trường Thọ có nghĩ đến mấy loại khả năng trong đó tình huống có xác suất lớn nhất chính là nơi này có cái thủy mạch, nguyên liệu nấu ăn, hay là rất nhiều các loại quả ăn phong phú đặc biệt gì đó.

Thường thường, loại người phàm tục này không lưu tâm đến vật thần kỳ, sẽ dùng bảo vật luyện đan, luyện khí, bày trận, tu hành.

Hơn nữa nơi đây cũng không có tung tích của Luyện Khí sĩ từ bên ngoài vào, mấy cái Luyện Khí trong trại nhân vật cấp Hóa thần chắc là tu hành một loại pháp quyết không hoàn chỉnh nào đó, chuyện này trong phạm vi Nhân tộc thế tục cũng không ít...

Cái này mới làm Lý Trường Thọ có chút hứng thú, cũng quyết định dừng lại ở ngoài trăm dặm quan sát sơ qua.

Đám tráng sĩ trong trại tìm kiếm không có kết quả, vì vậy đã điều động nhóm gấu.

Dốc hết toàn bộ lực lượng Hùng trại tìm tòi nửa ngày, một lão nhân bất đắc dĩ kêu:

"Hải thần trở về đại dương rồi!"

Thế là đám thôn nhân phần lớn đều họ Hùng này lại trở về trại bắt đầu đại hội nhóm lửa náo nhiệt, vui vẻ đưa tiễn Hải thần trở về biển khơi.

Lý Trường Thọ quan sát ba ngày, cũng âm thầm đi tra xét nguồn nước nơi đây, điều tra đồ ăn thường dùng trong trại, tìm tòi vài trăm dặm gần đây nhưng không có phát hiện một chút dị thường nào.

Chẳng lẽ thật sự là dáng người tổ truyền?

Hắn không muốn ở chỗ này chậm trễ quá lâu, tìm không thấy nguyên nhân dị thường ở đây nên quyết định rời đi.

Nửa đêm, Lý Trường Thọ từ trong thân cây to này ép ra ngoài, hóa thành một con cá có hình dáng vừa phải, dấn thân vào trong nước biển ấm áp, tìm nơi để mình tiếp tục bế quan.

Nơi đây là tây nam bộ Nam Thiệm bộ châu, thuộc phạm vi thế lực của Nam Hải Long cung;

Nhưng bởi vì Long cung Nam Hải cách đất liền quá xa, cũng không sinh động như Long cung Đông Hải, vùng biển này lại yên lặng an lành dị thường, Lý Trường Thọ rất nhanh đã tìm được một chỗ hoang đảo nho nhỏ, ở chỗ này giấu hành tung bế quan.

Sau ba tháng.

Vết thường của Lý Trường Thọ đã khôi phục hoàn toàn, tất cả uy năng của thủy độn và thổ độn đều tăng lên đáng kể, lại lần nữa tu hành một viên Tam Mội chân viêm, ngưng ra tiên hỏa.

Năm tháng sau.

Lý Trường Thọ ngồi xếp bằng trên đá ngầm trong động, quanh người tiên quang thu liễm lại toàn bộ, hít vào thở ra lại không lộ thanh khí ra ngoài, trong hai mắt cũng mất đi thần quang bức người, trên người mùi thơm ngát cũng biến mất không thấy gì nữa.

Đứng dậy, cúi đầu đánh giá một trận, khí tức bản thân lại không có một chút chấn động...

Lý Trường Thọ đi đến bên cạnh đá ngầm đứng thẳng quan sát phản ứng của sinh vật trong nước biển.

Trước đây bởi vì có uy thế của tiên nhân nên tôm cá trong biển sẽ rối rít tránh né;

Bây giờ hắn đứng ở đây, tôm cá trong biển ngoại trừ bị quấy rầy một chút sau đó chơi đùa nhàm chán như bình thường...

Suy nghĩ một chút, trước Lý Trường Thọ mô phỏng ra khí tức Phản Hư cảnh cấp bảy, lại giấu đi phần khí tức này hiển lộ ra khí tức Phản Hư cảnh cấp ba.

Trang thứ ba [ Tiên Quy Tức Bình Khí quyết ] đại thành.

'Sau khi trở về sẽ lấy trang thứ hai truyền cho Linh Nga.'

Thở hắt ra một cái, tâm tình của Lý Trường Thọ rất tốt, không muốn lãnh phí nhiều thời gian, phải trở về hang động ẩn thân trước đó tiếp tục tu hành;

Hắn vừa định quay người thì phía bắc chân trời đột nhiên xuất hiện một luồng bảo quang bảy màu.

Tiên thức của Lý Trường Thọ lập tức quét tới, phát hiện nguồn gốc của cái bảo quang này chính là từ trại của thiếu nữ thiết tháp Hùng Linh Lỵ...

Cái trại kia quả nhiên có đồ tốt.

Nhưng mà gây ra động tĩnh lớn như vậy rất có thể dẫn tới Luyện Khí sĩ khác chú ý, mình tùy tiện đi đến chỉ sợ dễ bị lâm vào nguy hiểm.

Cân nhắc một chút, Lý Trường Thọ từ trong tay áo lấy ra một người giấy, thổi một ngụm khí vào người giấy.

Người giấy này run run mấy cái, từ từ sống lại, giang cánh tay bắp chân nhỏ ra, nhảy từ trong tay Lý Trường Thọ xuống trên mặt biển;

Người giấy nhỏ đạp nước biển đi hai bước, oành một cái hóa thành một người đạo sĩ trung niên, tiếp lấy hai cái bảo túi mà Lý Trường Thọ ném tới, xoay người chui vào trong nước biển biến mất không thấy gì nữa.

Lý Trường Thọ trở về nham động, nhắm mắt ngưng thần, tâm thần ký thác vào trên người người giấy.

Hắn thả lỏng tâm tình vô cùng nhẹ nhõm.

Nếu như có thể nhặt được bảo vật thì nhặt, nếu như phải làm nhiều động tác đọ 'Nhặt' vậy thì để người giấy bứt ra mà quay về.

Dù sao theo cảnh giới của mình tăng lên, người giấy càng cao cấp hơn, luyện chế cũng càng phí nhiều tâm lực hơn.

Mà thế tục ở đây chắc cũng sẽ không có pháp bảo lợi hại gì.

...

Ranh giới Nam Hải và Đông Hải, trên đảo giống như đại ngao một chỗ hẻo lánh.

"Các vị đạo hữu, bần đạo thật sự không hề nói dối;

Lần trước trên đường trở về tình cờ bắt gặp một người vượt qua Cửu Tiên Thần Ma kiếp, bần đạo nói hắn không độ được không nghĩ tới lại vượt qua!

Người này sau khi độ kiếp xong còn bị trời phạt bổ một nhát, bần đạo lại cảm thấy hắn chắc chắn là không qua khỏi, nhưng...

Các đạo hữu thử đoán xem thế nào?"

Bên cạnh ao, một lão đạo Luyện Khí sĩ đang nói chuyện phiếm với hơn mười người có đạo hạnh xấp xỉ đi cùng, nói sinh động như thật.

Trong góc dưới hồ nước, Ngao Ất khôi phục bản thể thanh long, chiếm giữ ở đáy hồ không nhúc nhích...

Hồng Hoang, thật quá đáng sợ.

Ác mộng vẫn chưa lui, nhưng lần này Ngao Ất chủ động xin Long mẫu đưa mình đến địa bàn của Tiệt giáo tiên nhân.

Bởi vì Ngao Ất biết, bên trong Tiệt giáo cũng có một số Nhân tộc, mình có thể quan sát bọn họ, từ trên người bọn họ học được những thứ Long tộc còn khiếm khuyết.

Nhất là phần xảo trá và tính toán kia.

Bên cạnh ao, chủ đề của đám Luyện Khí sĩ, bất tri bất giác (không biết từ lúc nào) chuyển lên người tiểu long dưới đáy ao.

Một người thở dài: "Khe hở phía dưới ao đã hạ cấm chế.

Không biết vị Long thái tử này rốt cuộc là ghét bỏ Kim Ngao đảo của chúng ta không tốt chỗ nào, lại muốn chạy trốn."

"Tiểu hài tử gia, không muốn nghe lời nói của lão nhân, đây cũng là chuyện bình thường."

Lão đạo vừa rồi nói trên đường gặp chuyện độ kiếp thú vị cười cười, đỡ đầu nói: "Yên tâm đi, chúng ta chỉ cần đối đãi với vị Long cung Thái tử này thật tốt, kiểu gì hắn cũng sẽ cảm kích ở đây an tâm tu hành."

Chúng Luyện Khí sĩ đồng loạt gật đầu.

Trong ao nước, Ngao Ất xê dịch đầu rồng, vẫn không phản ứng.

Bạn đang đọc Sư Huynh Ta Thật Quá Vững Vàng (Dịch Free) của Ngôn Quy Chính Truyện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Snowagle90
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 301

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.