Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Chiến

Tiểu thuyết gốc · 4920 chữ

Mây tăn hằn đông ơi đông ru :

Nhà rơm sau đường núi xa xa bông hương hương hướng núi á châu

Gáy gáy o o con trống con mái lái nhau qua lại lại cầm ư thế lan dư

Bất chơ nớ chợt sâm phong cuốn lây lá phong cào cào rào rào

Hướng xa hường la bỗng….

Chậm chân nhanh chân rảo rảo bước :

-Mình ơi ! Nhỡ ru không được mất mơ mất mộng mình ơi !

-Ta hương chi trời phật thật lòng chắc đất dung ?

-Nhanh thôi nhanh đi mình ơi !

-……

Gâu gâu vẫy vẫy nheo nheo lư…….

-Hư hư không trông không sao….

Két két….Cập cập….

-Quốc em đâu?

-Mơ hoài 2 cánh cửa chẳng thấy đâu/Đi xa bất chợt về thấy giường 3 cách 1.

-Gia gia la cà xà ruộng chư/Phong ba bão tố nhớ 4 tư ơi !

-Má vội lội sông suối đông á phong/Hỏi trời có thiêng sao xa cách/Bách thiên bách vận vận tư tứ

-Cơm canh nóng hổi đổi tình cha/Mong sao lũ lớn không xa nụ cười ?

-Gọi con dậy đi dậy đi thương/Mộng gì mà lắm hờn chi mẹ già ?

-Nam/Lào/Chia/Gia gia mẫu mẫu về rồi.Dậy đi dậy đi chư !

Kéo kéo…Xoa xoa….Mỉm Mỉm

-Anh quốc đà đà quá dì nữa đây…Bực mà bực mà !

-2 đứa kia say giấc quá…Em lay đi.

-Chia thư ơi dậy nào…Dậy nào….Cả lào nữa !

Lay lay…Vỗ nhẹ…Vỗ nhẹ

-Trưa rồi ư ! Em đang mơ mà !

-Dậy để ăn cơm cho đỡ đói…Còn mơ mộng chi nữa…

-Chia thư ơi….Anh dậy rồi em dậy đi…

-Mơ mộng đã đủ đủ đường đủ với em

-Ừ đủ mộng đủ rủ anh anh dậy rồi

-Gia gia mẫu mẫu ơi anh không cho con ngủ

-Gia gia ướt áo Mẫu mẫu sẫm mi/ Dậy đi dậy đi

Quốc dọn ghế bốn tứ 2 phương….

Gia gia ngồi Mẫu mẫu ngồi….4 đứa ngồi

Quốc sới cơm…Chia cơm ra 6 bát

Gia gia 1 bát Mẫu mẫu 1 bát 3 em có phần

Và vội và vội anh nam nói :

-Ăn vội lo vội/Không mời Gia mẫu

-Em đói ngủ đói/Lười chẩy thây

-Gia gia nhìn các con/Bỗng thấy ngày xưa ta cũng vậy

-Ăn đi ăn đi/Nói nhiều quá

-Mẫu mẫu ăn 1 miếng

-Ta ăn 1 miếng/Nói 1 tiếng/Chia thư cười

-Sao không nói con/Con sao với trời

-Ta bay gió đây/Mây sao với đời

-Đời mây phong cuốn/Nghĩ điều xa vời

-Xa vời tận xa/Trong lòng gần xa

-Gần gần chẳng xa/Lòng xa chẳng gần

-Gia gia mẫu mẫu chẳng gần/Gần gió gần mưa gần thừa tứ chi

-Quốc nam vẳng lặng trong tâm/Lào chia gần gủi mần tủi có nhau

-Ta ăn 1 bát nữa

-Để con sới

-Cơm gần hết rồi ai ăn cuối đây

-Chia thư chia thư

-Thôi anh lào ăn đi em lo rồi

-Mai Quốc lên tỉnh với ta không

-Lai 1 chuyến/Lái 1 buôn dài dài dằng dặng

-Dài lắm dài/Hài nhọc bất bất thương dư

-Nhiều hàng không gia gia

-Có ít rau hào sương xa

-Sương xa phong sương/Nhọc công đông rồi thu rồi hạ

-Mai dậy sớm

Lạch cạnh ù ù

-Mình ơi gạo gần hết rồi

-Thì mai ta đi là có gạo liền

-Tắt đèn đi

Phong bi phong tủi hờn mái mái

Đêm dài 1 giấc 2 giấc 4 mộng mơ

Trời nhô gà gáy….

Quốc dậy sớm vét nốt gạo thôi cơm canh

Gia gia chuẩn bị vào gánh vài mớ rau

-Quốc chuẩn bị song chưa

-Con gần xong rồi

-Nhanh nhanh không nắng cháy da cháy thịt

-Cháy rồi nguội đen thui thui

Đường dài phía trước cuồn cuộn phong thư

2 cha con rảo bước người cao người thấp

Trời nhìn mây nhìn cuối cùng cũng đến tỉnh

Người qua người lại nhộn nhịp

Bỗng…..

-1 mớ mấy hào

-5 xu 5 xu/thành 1 hào

-2 hào đổi xu/thành 4 xu

-Không được đâu 4 xu cơm canh không đủ

-Nhà cũng nghèo 4 xu cũng đáng đổi cơm canh

-Bán đi cha người ta cũng nghèo

-Ừ thì nghèo nghèo rớt mùng tơi

-5 xu hết nghèo nghèo đuổi theo sau

-Đành 5 xu tôi lấy 1 mớ

-Chờ đợi chơi với mới có 1 khách/Thời gian tiếp theo là của ai

-Vía nặng vía nhẹ bất dung thân

2 giờ trôi qua chẳng có ai

Lủi thủi 2 người 1 bố 1 con

Gánh nặng cơm canh là vậy

Gian nan dư nan hương mây

Bất chợt….

-Quốc ơi hay đổi rau lấy bộ quần áo cho em mặc chung

-Không biết họ có chịu không

-Ta nghĩ 1 nơi có thể đổi

-Không những có quần áo mà họ sẽ mua hết hàng

-Đi với ta

Rẽ trái nhìn phải ngó quanh quanh

Bước cao bước thấp chầm chậm chân

Gõ cửa”Cốc Cốc”

-Âm dương lịch thiệp hỏi tại thiên

-Đối

-Cao thấp thập tử ngự tại điền

-Tung tang tung tăng tung tung tăng

-Vần tung vần tăng vần vần hăng

-Mời vào

-Tôi còn 5 mớ rau ông chịu không

-Chịu thì cũng chả chịu chỉ là có 3 bộ quần áo cũ không biết có vừa không?

-Cảnh ôm trời nằm đất đòi hỏi chi

-5 mớ rau ông ăn hết mai lấy gì ăn

-Càng héo càng thấy cuộc sống nhiều màu sắc

-Quần áo đây !

-Về đây !

Ngang qua con sông thấy cảnh lạ

1 người vừa ngồi ngắm phong cảnh

Gió heo mây gió heo mây

2 người lội qua sông bỗng thấy con cá vàng

Người kia bất chợt hắng giọng

-Thấy cá là thấy vàng sao không bắt

-Nhìn thấy tự do tự tại ai cản lối

-Cá bơi ở đây lâu rồi chưa thấy đi đâu

-Cá bơi người đi sầu lạc bi

-Hỏi quan khách có khát nước mời dùng trà

-Đàm thoại 1 lúc là hết chén chà

-Trà không còn nhiều lấy nước sông

-Thế lấy đâu ra nước cho cá bơi

-Vừa gặp như đã quen từ lâu râu không dám mọc

-Học được con chữ không có quyển sách nào

-Sắp tới thi trạng nguyên ta biết đề thi

-Trời ban năng theo gió lấp lánh cả con sông

Quốc im lặng hồi lâu rồi giờ mới nói

-Cuộc đời thư dung không lung tung không sung nhung

Ông già mỉm cười…..

2 người lặng lẽ bước đi

Như gió như cây đối đáp

Cơn mưa trút xuống cuốn mọi phiền ưu tư

2 người ngồi dưới bóng cây

-Sắp tới thi trạng nguyên rồi/Con cảm thấy có lạnh không

-Lúc nóng lúc lạnh/Tĩnh tâm

-Ở kia có cây táo con ăn không?

-Lấy 2 quả thôi hôm nay ăn mai còn được ăn

-Nhỡ mai chim ăn hết thì sao

-Cuộc sống chia nhau từng miếng ăn không biết ai dạy

-Vẫn là thiên và địa thôi con

Sau vài canh giờ cuối cùng 2 cha con cũng về kịp trời tối

Quốc đưa quần áo cho mỗi đứa 1 bộ

3 em hớn hở….Cười

-Mặc đi/Bộ cũ của em tẹo anh giặt

-Cha đi ngủ đây/Mấy đứa đi ăn đi

Đêm hôm đấy quốc không ngủ được….

Bất chợt muốn ra bờ sông hóng mát !

Thì thấy dưới nước có 1 con vật vàng óng ánh bơi ngược dòng

Ông ta nên tiếng…

-Đêm hôm ra đây làm gì

-Bắt mây cưỡi gió/con gì dưới nước thế ông

-Muốn đi hay không?

-Đi đâu ?

-Đi thì biết mà không đi thì cũng không biết

-Quốc im lặng 1 hồi rồi cũng đống ý !

Bất chợt con cá vàng phình to lên

2 ông cháu cưỡi lên…

Rồi con cá hướng lên trời bay đi

Ông ta hỏi….

-Cháu đại diện cho làng đi lên thiên đình để sắp xếp thứ tự con giáp/Chỉ có 12 làng được chọn thôi

Quốc im lặng….

Chỉ chốc lát đã tới thiên đình

Tướng nhà trời xếp thành 2 hàng uy nghiêm

2 ông cháu từ từ bước vào….

Gặp gỡ cũng 12 làng khác đã đến trước…

Giờ đã đông đủ Ngọc Hoàng nói ….

-Ta đợi ngày này đã lâu/Ta thích văn thơ/Mỗi người có 2 canh giờ để viết

-Giấy bút đâu…..

12 người nhận lấy mỗi người đại diện cho 12 con vật….

Ai sẽ là người đứng đầu….

Thời gian bắt đầu !

Chẳng mấy chốc thời gian đã hết 2 canh

Ngọc hoàng nói….

-Thơ là thử thách trí tuệ/Nên ai nộp đầu tiên sẽ đứng đầu 12 con giáp

Bài đầu tiên của Tí….

-Phùng chĩnh an an/Phùng rậm tâm tâm

-Lanh lanh thiểm độc/Phi phi bộc lộ

-Gia chủ giàu có/Tất mai nghèo

Bài thứ 2 của Sửu…

-Ăn nắng ăn mưa/Cày đất tìm vàng

-1 thủa 2 thủa/1 ngày 5 cây

Bài thứ 3 của Dần…

-Sơn lâm 1 thời/Phải đi nhanh

-Giờ đây trốn chịu/Tận hang cốc

Bài thứ 4 của Mão…

-Hằng ngày kiếm tim/Trên mái ngõ hẻm

-Thức ăn chả có/Ngủ tìm mộng

Tí nói….

-Mão mão dần dần/Ý nghĩa chi

Mão im lặng…..

Bài thứ 5 của Thìn….

-Cưỡi mây đạp gió/Cùng mây xanh

-Thấy canh thấy tư/Lòng không tư

-Ở đời còn tiếng/Vi long tại thiên

Bài thứ 6 Tị….

-Ẩn lấp trong hàng chờ thời cơ/1 khi chui vào không có đường ra

Bài thứ 7 Ngọ….

-Ngao du bốn bể/Đâu là nhà

-Móng đã mòn/Lưng đã đau

-Cũng sướng cũng khổ/Hý Hý Hý

Bài thứ 8 Mùi….

-Sống được bao lâu !

Bài thứ 9 Thân…

-Sống để biết mất đất chon/Sống để biết vị đắng vị cay

Bài thứ 10 Dậu…

-Con gà có trước hay quả trứng có sau

Bài thứ 11 Tuất….

-Bất trung bất dung bất nghĩa/Bất tương phùng

-Tranh chấp miếng đất/Lấy vợ con

-Thời gian còn được bao lâu/Bao hay !

Bài thứ 12 Hợi….

-Cơm thừa canh cặn/Ngon Ngon Ngon

-Ngủ êm trong tối/Sáng có người tắm

-Cuộc sống là gì/Không thấy nhau

Ngọc hoàng nói…

-Vậy mọi chuyện đã xong

-Ta phái thêm 1 người hạ trần xuống để họ biết về các ngươi

-Thầy bói biết nhiệm vụ lần này chưa

Thầy bói hạ trần ngay….

12 con giáp cũng về cùng

Trên đường về mọi người bàn tán

-Tại sao chúng ta phải phục vụ loài người 1 cách vô điều kiện. Rồi chết cũng không yên. Cuộc đời này là gì !

-Vẽ hưu vẽ vượn/ Màu sắc ai oán quanh co/Tháng nọ ngày này/Qua đi….Đi

-Chúng ta đại diện cho tuổi của họ/Chỉ vì thời thủy tổ loài người ăn thịt nên giờ vẫn có lối sống như vậy

-Có người còn cho là hóa kiếp cho chúng ta

-Âm dương bất trung/Trời đất dung

Cuối cùng cũng xuống hạ giới

Mỗi người đi mỗi ngả

Quốc về nhà nhìn mặt mọi người rồi ra đi….

Đến đầu làng quốc nhìn lại lần cuối…..

Không biết liệu rằng có ngày gặp lại….

Quốc ăn bờ ngủ bụi….

Ngày ngủ 2 tiếng tối 3 tiếng…

Thời gian đi thật thất thường…

Bỗng qua đã 2 tháng….Vẫn chưa thấy ngôi làng nào cả…..

Rồi ngày đó cũng đến….Ngày quốc ngủ sai giờ….

Đó là địa phận của 1 con ác ma….

Nó gọi quốc dậy nó hỏi:

-Ngươi định đi đâu?

-Cơm áo gạo tiền không đủ lang thang đó đây/Cảm nhận gió từng đợt u minh

-Ngươi định đi đâu?

Quốc im lặng….

Rồi bỗng dưng con ác ma biến mất để lại cho quốc 1 túi kỳ lạ…Màu đen chả ra màu đen màu vàng chả ra màu cam…

Quốc nhặt lấy rồi chạy thật nhanh…

Chưa bao giờ quốc phải chạy lâu như vậy….

Thấm thoát thoi đưa thời gian cũng đã 4 năm….

Tóc Quốc dài buộc thành bím tóc cho gọn….

Bất chợt…..

1 chiếc xe ngựa đi qua….Có chở vài người….

Quốc mừng ra nước mắt….

2 người nói 2 thứ tiếng khác nhau….Thật lạ kỳ

Rồi họ đưa tay ám chỉ có muốn lên hay không….

Quốc từ từ đi vào….

Bên trong là 1 bà lão 1 ông già và 1 cô gái…..

Chẳng mấy chốc đã về đến nhà của họ….

Họ biết quốc chẳng phải người nơi đây….Nên họ cho ngủ nhờ vài đêm….

Đêm đó là đêm kinh hoàng nhất của quốc….

3 đứa đó hiện nguyên hình trò chuyện trong đêm….

Quốc không hiểu gì cả…Rồi đi ngủ lúc nào không biết…

Sáng sớm hôm sau cơm canh đã dọn ra sẵn…Người thì không thấy đâu…

Quốc ăn vội rồi đi luôn….Ra ngã rẽ quốc không biết đi đường nào….

Quốc quay tròn nhiều vòng rồi ngã về bên phải….Nhưng lý tính mách bảo quốc lên đi bên trái….

Điều này chưa bao giờ xảy ra với Quốc….Quốc đi bên trái…..

Đi được vài dặm đường quốc thấy 1 tòa thành to lớn….

Ở ngoài cổng thành có người cầm vật sáng loáng rất giống con dao quốc thái rau….

Quốc liền bình tĩnh đi vào…Trước mặt hiện ra thành phố hoa lệ….Tựa chốn bồng lai tiên cảnh

Đèn hoa đăng treo khắp nơi….Người qua người lại nhộn nhịp biết bao….

Nhưng người ở đây họ thường ăn con vật….

Sau khi tìm hiểu 1 vòng…Quốc ra ngoài tìm bãi đất trống….

Quốc lấy túi màu sắc kỳ lạ reo xuống đất mỗi chỗ 1 hạt….

Quốc chăm chỉ chăm sóc hạt giống đó….

Sau khi 1 buổi làm việc vất vả….Quốc lại vào thành học tiếng của họ…..

Cứ thế trôi qua được 6 tháng….

Cây đã ra hoa kết trái…Quốc nghĩ mãi mới ra cách gặt để giữ cây lần sau còn thu hoạch tiếp…..

Cây này không giống cây ăn quả chả giống bất kỳ loại cây quốc thấy trong mấy năm qua….

Quốc nghĩ lên lấy ít nước rồi thổi lẫn cả hạt màu vàng…..

Đúng 30 phút sau hương tỏa ra ngào ngạt

Quốc nghĩ chin rồi….Rồi ăn

Nó không giống loại cơm quốc ăn hồi còn ở nhà…

Nó hơi sượng sượng nhưng ăn xong thấy khỏe ra….

Sau đó quốc vào thành bán 1 nửa chỗ mình thu hoạch…

Nhiều người thấy lạ hỏi mua….

Quốc nói :

-Muốn ăn có thể cho/Chỉ là từ giờ không được ăn thịt nữa

Thế rồi chỉ còn vài người ở lại hứa với Quốc….

Quốc nói thêm:

-Phải cắt trọc tóc thờ phật tổ/ Sẽ gạt bỏ mọi bụi trần/Con người sẽ trở thành thiện lương/Ta giao cho quyển sách này để tụng đừng để mất

3 người đó gật đầu nhận lấy rồi đi ngay

Quốc cũng đi theo vì mấy tháng qua toàn ngủ bờ ngủ bụi….

Thế là 4 người cũng xây 1 ngôi chùa nhỏ….

Hằng ngày tụng kinh….

Quốc thấy không đề biển trước cổng thì coi như không phải chủ người khác có thể đến cướp nhà….

Quốc hỏi 3 nhà sư họ đều đặt tên là Thiếu Lâm Tự….

Họ đặt tên như vậy chỉ vì là ở nơi đây có nhiều cây cổ thụ nhưng không chỗ nào mọc được 1 cây dại…

1 hôm quốc ra ngoài cửa ngõ thấy không còn đông vui như trước nữa….Chỉ còn vỏn vẹn vài gia đình….

Giờ hỏi mọi gia đình mới biết đây là thành Tường An

Hỏi rõ hơn mới biết cứ mỗi ngày trôi qua là 1 gia đình lại thu gom hành lý ra đi…

Quốc chợt hiểu rằng bọn họ toàn nửa người nửa yêu ma….

Quốc rủ họ xuống tóc đi tu….Mọi người đều đồng ý….

Mấy ngày qua đi nhanh chóng….Quốc ra ngoài thành thì thấy bao nhiêu động vật tìm tới nơi đây….

Bất chợt….Quốc sực nhớ ra có 2 quyển Long giáp đưa cho….

1 Quyển là Thức Long Cầm Nã Trảo và Cước Long Bộ….

Tự dưng trong túi còn 1 quyển nội công tâm pháp nữa là Hổ Nhu Tâm…

Thức Long Trảo có 24 thức đại cầm nã và 48 thức tiểu tiểu cầm nã….Cước Long Bộ…..Tựa như rồng đạp mây cuốn gió…..Uyển chuyển phi thường….

Khó khăn nhất vẫn là Hổ Nhu Tâm…Có 3 tầng tất cả…Khi luyện thành móng tay sẽ dài ra và cứng như thép….

Từ ngày đó 4 người có giác ngộ cao mới được luyện….

Luyện để bảo vệ con vật bảo vệ những người di chuyển từ nơi khác đến đây…..

Người đầu tiên luyện thành 3 cuốn này là Quốc giờ có tên gọi là Thích Tu Chi…Vì vốn dĩ Thích Tu Chi là người có giác ngộ cao hơn ai cả….

Người thứ 2 là Thích Mây Phong mới luyện thành tầng thứ 3 Hổ Nhu Tâm cuốn Thức Long Trảo 12 thức đại cầm nã và Cước Long Bộ

Người thứ 3 thứ 4 thì chỉ muốn tụng kinh hóa giải oan nghiệp….

1 ngày nọ….Có 1 toán người từ nơi khác đến…Chiếm nơi đây thành căn cứ…Họ tự nhận mình là Cáp Ma Cung….

Không biết họ đến đây có chuyện gì….Không ai dám hỏi….Họ đến không vì vàng bạc thì vì cái gì mà đi đông người thế…..

Cuối cùng hỏi ra họ đang đi lánh nạn…Các thành khác bị người hãn đánh chiếm cả rồi….Giờ chỉ còn vài thành chờ chết thôi….

Thích Tu Chi thở dài

- Liệu chúng ta còn bao nhiêu thời gian/Họ người đông thế mạnh/Biết làm sao

Thích Tu Chi cùng mọi người mới đến bàn bạc….Kêu gọi các hào kiệt 4 phương về Tường An….

-Các vị có thể ở trong chùa nếu muốn gia nhập làm sư chùa thì cứ cạo đầu…

-Cung chủ chúng tôi quyết tử với bọn hãn….Giết cả trăm mạng….Thế mà vẫn bị thương nặng đang điều trị ở nơi khác….Nên chúng tôi vẫn sẽ mãi sống với danh nghĩa Cáp Ma Cung….

-Đến giờ chia tay rồi hẹn ngày tái ngộ….

-Dùng bữa đã rồi đi

-Hạt gì vàng óng thế này ăn vào sức lực như sống lại….Cho chúng tôi mang theo 1 chút để giúp Cung Chủ phục hồi chân khí….

Chẳng mấy chốc bàn ghế hiu quạnh….

Cơn mưa man mác….

Lúc đầu Thích Tu Chi chỉ nghĩ hoàn thành nhiệm vụ reo rắc hạt giống cây này cho mọi người không ăn thịt động vật nữa…Ai ngờ binh biến thế này….11 con giáp kia sao rồi….Nào ai hay !

Độ 10 ngày trôi qua không thấy động tĩnh gì….

Rồi từ ngày thứ 11 trở đi…..Từng tốp từng tốp tiến vào thành….Các sư thầy ra chào đón lồng nhiệt….

Đến ngày 20 chả còn ai nữa…

Mọi người bàn luận….

Người đầu tiên lên tiếng là Bang chủ Bang Cạp Hung….Nổi tiếng với 2 bàn tay phóng kình độc chết người….Uy danh rất lớn….Tự danh là Mộng Hoài…

Mộng Hoài lên tiếng :

-Triều đình thối nát thì mới mất đất chôn/Hào kiệt tứ phương đã vào sinh ra tử nhiều lần vẫn bại

-Sóng gió này chưa qua/Con sóng khác đã đến….Biết bao giờ mới dừng lại…..

-Hoài niệm thủa yên bình còn đâu/Chúng ta đều là con nhà võ/Lãnh thổ lâm nguy dù sai hay đúng vẫn phải đánh

-Phải lắm Tỉ tỉ Hân Tiểu Nhi

-Chỉ 3 ngày nữa thôi bọn hãn sẽ đánh thành Tượng Dương/Các vị nghĩ sao

-Tương trợ chứ còn gì nữa/Nhưng tương như nào trợ như nào thì phải nghĩ

-Đánh chặn quân lương….

-Hay hay thật lạ hay

-Có ai giỏi phóng hỏa đốt nhà thì ra mặt đi

-Có ta đây/Bình Phong Hỏa

Trong người y lúc nào cũng mang lưu huỳnh để đốt nhà giàu lấy của đi phân phát cho bọn lưu manh…Thế lực của y rất rộng lớn…Y người đông thế mạnh…Tai mắt nhiều…Không lo thiếu thông tin

-Vậy là xong rồi ư ?

-Đốt quân lương chỉ là 1 chuyện thôi/Làm chậm bọn hãn thêm 1 tí/Phải nghĩ kế sách vẹn toàn….

-Đánh rắn động cỏ/Chặt đầu chặt đuôi/Còn được bao nhiêu….

-Chí phải chí phải

-Biết rằng anh hung hảo hán không màng sống chết/Theo ta nghĩ giờ luyện trận pháp chắc vẫn còn kịp/Nếu trận pháp bao vây được thì chúng nó chỉ còn nước chết từ từ thôi

-Ai thạo dùng đao sang bên phải/ Ai chuyên dùng kiếm đứng bên trái/Còn ai giỏi khinh công thì đứng vị trí cũ

-Trận pháp đầu tiên ta nghĩ ra là Thao Thao Bất Tuyệt Trận/Trận này đan xen nhau đao kiếm kiếm đao/Còn những người luyện không thành thục thì ở ngoài tương trợ/Cứ vây từng toán như vậy chắc cũng thắng được thôi/ Còn ai giỏi khinh công cứ lao vào chém 1 cái rồi chạy/Mọi người nghĩ sao….

-Vậy giờ bắt đầu luôn à….

-Mời các vị ăn hạt vàng đã…

Cứ thế mọi người ăn xong cơ thể xung mãn…Chỉ muốn bọn hãn tới đây là tử chiến…Không biết còn có cơ hội gặp nhau lần nữa….Khi chuyện này qua đi có nhiều người muốn ngao du bốn bể….

Cứ thế 1 tuần trôi qua trận pháp hoạt động lúc đông lúc tây….

Lúc xé gió rồi gạt phòng….Trận pháp đã luyện thành….

Theo tin mật báo từ Bình Phong Hỏa….Có 2 nghìn binh vận chuyển quân lương đi Tương Dương…Chắc sắp đánh nhau to rồi…

Sau khi nghe tin quần hùng hào kiệt cùng nhau 1 lần trong đời mãi ghi tạc trong lòng…..Còn chưa kịp kết bái huynh đệ…

Mật báo lại tới….Sắp ngang qua hẻm núi….

Thời có tới rồi….Đi

Cơn gió thoáng qua như cản lối….

Nhưng vẫn đi….Vẫn bước

Nhiệt huyết trong lòng càng trỗi dậy….Muốn cháy lên ngọn lửa của tự do

Họ quyết định chia làm 5 tốp….Người yếu kẻ mạnh đan xen vào nhau….Chỉ còn những bậc tôn giả không muốn theo trận pháp ở ngoài yểm trợ….

Cuối cùng cũng đến mọi người đợi…..

Không gian càng lúc càng tĩnh lặng dưới cái nóng khắc nghiệt….

Sau 3 canh giờ….

Có người nói :

-Không biết tin mật báo có đúng không sao chưa thấy kẻ địch

-Cứ chờ đi

Bất chợt 1 đoàn quân dài chưa thấy người cuối xuất hiện….

Những người yểm trợ chia 3 đành vào đầu giữa đuôi….Thích Tu Chi vận Long Cước Bộ đạp gió lao vào như long thần xuất hiện….

Hào khí bốc lên ngùn ngụt…Tất cả đều lao vào…..Kiếm thức đao dung không từ 1 ai…..

Thức Long Cầm Nã Trảo uy lực khôn cùng…Đi đến đâu 2 tay đều bị bẻ gãy khớp….Rồi vây binh tung hoành trận pháp….

Bên ta đang chiếm thượng phong….

Tuy có vài người bị thương…Nhưng quyền vẫn tung vẫn hung….

Địch nhân tổn hại cũng đến 1 nghìn….

Kẻ đứng đầu gặp người đến sau

Thức Long Cầm Nã Trảo – Phi Diệp Thủ uốn lượn quanh co đánh vào mạn sườn trái tướng quân bên địch.

Ông ta cũng trạc tuổi ngũ tuần thân thủ không xoàng chút nào….Nhưng vì trảo lực uy mãnh không cản nổi….

Khắc…Gãy 1 xương sườn…

Ông ta múa kiếm phòng thủ nghiêm tuyệt….

Kiếm chiêu thật lạ tưởng bên trái hóa đâm thẳng thỉnh thoảng chém như đao….

Nhưng nhờ có Cước Long Bộ nên Thích Tu Chi vẫn tránh được trong đường tơ kẽ tóc…

Bên trận pháp đang hoạt động uyển chuyển nhưng long phượng hòa hợp….

Tránh cũng không được mà né cũng không xong….Uy lực khôn cùng…..

Càng về sau càng khốc liệt….Những người võ thuật chưa thông thì yểm trợ…..

Dần dần Thích Tu Chi cũng hiểu kiếm pháp đối phương….

Thích Tu Chi vận đến Thức thứ 2 Thức Long Cầm Nã Trảo - Hồng Ân Phi .Đi cùng 48 thức tiểu cầm nã….

Không chống đỡ nổi….Gãy 1 tay nhưng họ vẫn kiên cường…..Không chịu rút…..

Đồng Quy Uy Tận….Đánh !

Thế mới hiểu chuyến quân lương này thực sự quan trọng….

Ai ai cũng đánh chí tử….

2 tướng quân bên địch bị Thích Tu Chi đánh gục….Lính theo đó mà đầu hàng…..

1 người nói :

-Áp giải về Tương Dương

-Mọi người cũng sức cùng lực cạn rồi ăn ít bánh khô đi

-Ta có mang theo Thảo Tần Di dùng để trị thương….Công hiệu vô cùng

Chẳng ai nói chẳng ai dằng….Mọi người vận khí chữa trị nội thương ngoại thương….

1 tiếng nói cất lên….

-Tưởng bọn hãn thế nào cũng thường như cứt với lá xoan….

-Đừng coi thường đây chi là quân thường thôi chưa phải quân tinh nhuệ

Nói vậy thôi chứ trận chiến vừa qua khốc liệt vô cùng….

-Bao giờ mới đuổi hết bọn hãn đây

-Ta nhớ có thằng tên Thôi Dật Đi đại bác uyên thâm….Kình địch đấy !

-Uống chút nước cho đỡ khát…

-Uống thì uống….Về Tương Dương rồi nhất định phải ăn 1 bữa thịnh soạn…Ta không muốn làm ma đói

-Chí phải !

Rồi từng đoàn kéo nhau về Tương Dương…Áp giải 234 tù binh cùng quân lương….

Cả thành hoan hỉ ầm trời….Họ mở tiệc 3 ngày 3 đêm….

Hào kiệt gặp cao nhân….

Lời qua tiếng lại….

Nào là tí mất đi bộ râu…

Hung hiểm là đường về…

Sống để không thẹn với đất trời…..

Chuyến này mọi người đều ở lại thành tương dương….

Vì nếu mất nốt….Thì chẳng còn gì cả…

Mọi người đều muốn cứu các thành khác….

Cuộc bàn luận càng lúc càng xốn xang….

Thích Tu Chi đưa hạt giống cho mọi người…..Và dạy cách nấu….Dặn rằng sau khi thiên hạ thái bình reo hạt này khắp các thành khác….Ăn hạt này không được ăn thịt….Muốn ăn thịt thì không được ăn hạt này.

Bọn hãn thiếu lương thực chắc vài tháng nữa mới dám đánh Tương Dương….

Thành Tương Dương tổng có 3 ngàn binh thêm cả hào kiệt giang hồ là 4 ngàn….

Tính tiếp như nào không ai nghĩ ra….Đành chờ tin mật báo từ người của Bình Phong Hỏa….

Ở đây người ra giỏi bắn cung…

Thích Tu Chi quan sát thấy khá mất nhiều thời gian mới đi được 1 tên….

Thích Tu Chi có sáng kiến về 1 loại cung uy lực xuyên qua mọi manh giáp….

Chế tạo cũng khá nhanh mọi người bắn thử…..Đều ưng ý….Rồi đặt tên cho loại tên bắn nay là nỏ….

Binh lúc đó luyện ngày đêm….Giáp Binh,Cung Binh,Thương binh,Hào kiệt chả ai bảo ai cũng đều đồng nhất 1 lòng….

Đêm ngắn ngày dài đêm dài ngày ngắn

Đi đâu cây bông vang xa ngân nga

Có sinh có tử Có hoạn có bi

Có nhi có già có ca có cầm

Cuộc sống là gì sao đầy sầu ai

Vượt qua phong ba lạc chốn mây hồng

Bồng lai ai giữ địa ngục dung ai

Thiên tai vận mệnh đều từ 1 khắc

Thắc mắc lá rơi lác đác

Con người chất phác mộng thác chảy

Dài đến đâu không ai biết

Sâu hay nông đi vào mới biết

Ngày 18 tháng 9 Năm 202 Trước công nguyên….

Tất cả già trẻ lớn ai đủ dũng mãnh cầm binh khí đều lên đường…..

Ai cũng muốn sống 1 lần chết 1 lần

Khắc hoài khắc khoải cảnh xưa

Nhất cốt đắc tâm có tấm thân

Nước đến đắp bờ nào bằng ai

1 ngày đường trôi qua…..

Nắng gió mây mưa tán lá khẽ lay

Ngày hôm nay ai chết ai sống

Vì sao lại có ngày này

Dã tâm từ đâu mà có

Người tốt đến từ đâu người xấu về nơi nào….

Không ai biết chẳng ai hay….

Rồi tiếng ngựa vó rầm rộ vàng 1 góc trời

Nhìn xung quanh có những ai

Ai nhìn ai

Lặng…..

Dương đôi mắt lên tay cầm hung khí

Sát……

2 bên giáp công rung trời nở đất

24 Thức Long Cầm Nã Trảo đánh tới tấp….Long Cước Bộ di chuyển xuất hóa nhập thân….

Mưa tên rào rào….Binh hùng tráng kiện

Mất 1 tay chuyển tay khác

Trẻ con người già cầm kiếm khua loạn xa….

Ngày hôm nay trời đất chứng dám…..Mưa rơi cuốn trôi những giọt máu vương trên đất

Thích Mây Phong vận Hổ Nhu Tâm….Bàn tay móng dài cứng như thép…Nhảy bước cao bước thấp vồ vập….

Hào kiệt mặt đầy máu tươi…..

Quân hãn tấn công dồn dập….

Cứ bị 1 vết chém thì quân ta càng hung hang…..

Thời thế nằm trong ngày hôm nay….Ai giữ ?

Mây có mưa rồi cũng tạnh…

Không có cái gì tồn tại mãi mãi….

Có người nằm,Có người nghiêng,Có người đứng

Tay có thương,Đầu có mũ,Chân có giày

Ý trí lấn át mọi vật xung quanh….

Tán lá không dám lay…

Đôi mắt bất khuất…Liệu còn nhắm được….

4 ngàn binh địch 5 vạn quân

Từ thời xa xưa chưa từng xuất hiện….Ai thắng ai thua….Đó đâu phải là câu chuyện…..

Đó là dành lấy sự tự do !

Sự tự do là gì?

Chia sẻ từng bát cơm

Nói với nhau những câu chuyện

Cầm tay nhau đi nơi nào

Đó là sự đơn thuần….Mỗi con người đều có sự tự do riêng…..Khi mất hết tất cả……Bản năng sẽ trỗi dậy

Vậy mới nói về cuộc sống đâu có đơn thuần mà hình thành ra như vậy….Sau lần này họ sẽ đầu thai vào tuổi gì ?

Cứ xuống cửu tuyền mới biết?

Bạn đang đọc Sự Hình Thành Của 12 Con Giáp sáng tác bởi manhletinh

Truyện Sự Hình Thành Của 12 Con Giáp tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi manhletinh
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.