Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một sai lầm lớn

4881 chữ

" Ngài Haku, tôi thấy ngài đang có một chút lo lắng." Ếch nói. " Ngài đã không ngủ cả đêm qua. Tại sao ngài không để tôi thay ngài đợi cô ấy trở về và lúc đó ngài có thể chợp mắt một lúc."

Nét mặt Haku không thay đổi gì sau khi nghe nó nói thế. " Không, cảm ơn, Ếch. Không phải vì tôi không tin tưởng cậu hay là không tưởng một ai khác, tôi chỉ muốn mình là người đầu tiên nhìn thấy cô ấy quay trở về. Và tôi không muốn bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào để có thể gặp lại cô ấy. Ngoài ra, tôi có quá nhiều lo lắng nên không thể nào chợp mắt được."

" Ông Kamajii có thể sẽ giúp được một chút gì đó cho ngài." Ếch nói. Rồi quay sang nhìn những con bồ hóng lấp ló gần đó. " Liệu ngài ấy...?"

Những con bồ hóng rít lên và gật đầu. Haku lại một lần nữa từ chối. " Cảm ơn mọi người nhưng tôi sẽ ổn thôi. Mọi người cứ tiếp tục tìm tên có ý định giết Chihiro ấy đi."

Ếch thở dài nhưng nó vẫn gật đầu đồng ý. " Tôi sẽ đi ngay, thưa ngài." Nó quay đi nhưng Haku đã nhanh chóng ngăn nó lại.

" Hãy tìm mọi cách để bắt cho được tên đó, ngươi sẽ làm được chứ?"

" Tôi sẽ làm mọi thứ có thể. Liệu ngài có nghĩ rằng chúa Okaia nói như thế chỉ vì ngài ấy không muốn ngài tiếp tục tìm cô ấy không?"

Haku tròn mắt. Anh chưa từng nghĩ đến khả năng này. Anh lặng lẽ suy nhĩ về điều đó. " Không, ông ta sẽ không nói dối chúng ta đâu. Nhưng ta nghĩ phải có một cái gì đó mà chúng ta không được phép biết đến."

Ếch gật đầu. " Chúng tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm và báo cáo lại cho ngài khi có chút tin tức gì."

Cùng với đó, khi con ếch rời khỏi phòng. Ở bên ngoài là Lin và Rita. Cả hai đều có vẻ lo lắng cho Haku.

" Anh ấy thế nào rồi?" Rita hỏi.

Ếch thở dài. " Ngài ấy đang rất chán nản và thực sự lo lắng về việc của Chihiro. Và ngài ấy không chịu ngủ."

Lin gật đầu. " Chắc chắn rằng cậu ta sẽ không thể nào khỏe được nếu cứ như thế, cho dù có là một vị thần mạnh mẽ cũng không thể."

" Anh ấy chỉ biết lo lắng." Rita nói. " Anh ấy không muốn mình ngủ bởi vì nếu Chihiro quay trở về lúc anh ấy ngủ, anh sẽ tự mình làm lỡ mất cơ hôi cuối cùng mà mình có."

" Nhưng ngài ấy sẽ cần sức khỏe để đối mặt với người mà chúng ta đang tìm kiếm." Ếch nói một cách bất chợt. " Ngài ấy sẽ không thể nào đánh bại được hắn với sự mệt mỏi." Lin đã đánh đầu nó một cái. " Oww! Tại sao mọi gười lúc nào cũng đánh tôi thế? Tại sao?"

" Chỉ là đối với là một thằng ngốc." Lin lẩm bẩm. " Haku là vị thần mạnh nhất ở đây. Ngay cả cực kỳ yếu, tên đó vẫn sẽ xuống và chấp nhận bất cứ ai dám thách thức hắn."

Ếch lườm cô. " Một lần nữa, cô lại không cho tôi nói hết. Đúng, ngài ấy rất mạnh mẽ, nhưng nếu đó không phải là một nhân viên của nhà tắm thì sao? Có thể đó là một vị thần bên ngoài và mạnh hơn ngài thì sao! Oww! Đau đấy!"

" Ngốc quá." Lin cáu kỉnh nói. " Theo Chúa Okaia, có thể là một trong số những người ở đây rất lâu mà có biết về Chihiro."

"HÃY ĐỂ TÔI CÓ THỂ NÓI HẾT CÓ ĐƯỢC KHÔNG!" Ếch hét lên. " Hãy suy nghĩ về những gì Chúa Okaia đã nói, ông không hề nói rằng đó là một nhân viên của nhà tắm, chỉ nói rằng đó là một người đã ở đây trong một thời gian dài. Ở đây thường có rất nhiều khách thường xuyên đến đây, không thể ngoại lệ điều này được."

Lin và Rita im lặng và xem xét về khả năng này. Họ cùng thét lên và chạy đến chỗ song chắn gần đó rồi nhìn xuống những khách hàng bên dưới họ.

" Tại sao chúng ta lại không nghĩ đến điều này chứ?" Một vài giọt nước mắt rơi xuống từ mắt của Lin.

" Đây là một khả năng có thể xảy ra rất cao." Rita hét lên. Cô đập đầu mình vào lan can trong thất vọng.

(-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-)

Zeniba nhận thấy rằng Chihiro có một chút gì đó đang lo lắng. Từ sau khi gặp vị thần hồ, cô trở nên yên lặng và có nhiều suy tư. Bà tự hỏi liệu cô có lo lắng về việc đi gặp vị thần tức giận Yuteela này không?

" Chihiro, cháu có chuyện gì sao?" Bà hỏi với vẻ quan tâm Chihiro.

Chihiro chỉ thở dài. " Cháu ổn. Cháu đoán rằng cháu chỉ đang lo lắng về Haku."

Zeniba sẽ nhướn mày hỏi thăm. " Vậy tại sao cháu lại lo lắng?"

Chihiro thở dài một lần nữa. " Cháu đang suy nghĩ về việc liên kết tâm hồn mà vị thần hồ đã nói. Khiến cháu có chút suy tư về việc liên kết tâm hồn giữa Haku và dòng sông của anh ấy."

Chihiro nghĩ về nó, cố gắng để quyết định làm sao để đưa những gì cô muốn nói thành lời. " Một vị thần như bà, Vô Diện, Kamajii, Lin, và Chúa Okaia, đều có không liên kết với bất kỳ vùng đất nào giống như Haku. Liên kết đó làm cháu cảm thấy lo lắng."

Zeniba gật đầu như đã hiểu. Bà đã có một số suy nghĩ về vấn đề mà Chihiro nói, nhưng bà vẫn còn một số thắc mắc. " Ta vẫn không thể nhận thấy được vấn đề ở đây là gì?"

Chihiro cau mày. " Cháu nghĩ rằng cháu đã hiểu tại sao có một số vị thần không thích con người. Hầu hết họ là những thần có lẽ ngoại quan và họ ghét khi phải nhìn thấy con người tàn phá những vùng đất liên kết với họ. Yuteela chính là một ví dụ điển hình cho việc này. Cô bị mất toàn bộ khu rừng của mình do sự tàn phá của con người. Cho nên cô ấy căm thù con người sâu đậm."

" Ta hiểu rồi." Zeniba lẩm bẩm. " Nhưng tại sao cháu lại lo lắng cho Haku?"

Chihiro dừng bước. " Cháu chỉ nghĩ về những việc mà loài của cháu đã gây ra với dòng sông của anh ấy. Hãy nhớ lại vị thần hồ lúc nãy xem, vì loài của cháu mà ngài ấy phải chịu đau đớn. Nếu lúc đó cháu không giúp thì có lẽ ngài đã phải chịu đau đớn thêm vài tháng nữa. Nhớ lại lúc cháu giúp đỡ vị thần sông vào 12 năm về trước xem, nếu lúc đó cháu không giúp ngài ấy thì ngài ấy chẳng khác nào một linh hồn u ám. Cháu chỉ sợ điều đó cũng sẽ xảy ra với Haku."

Bây giờ Zeniba đã hiểu tại sao Chihiro lại buồn bã như vậy. Mặc dù cô vẫn chưa thể thích nghi hoàn toàn với nơi này nhưng có vẻ cô đã hiểu về nó một cách rõ ràng. Zeniba nhẹ nhàng tiến đến và xoa đầu cô.

" Chihiro, cháu không cần phải lo lắng về điều đó đâu." Bà bảo đảm với cô. " Cháu cần phải hiểu một vị thần ngoại quan sẽ như thế nào nếu họ mất đi liên kết với vùng đất của họ. Tất cả những vị thần ngoài quan đều có khả năng liên kết sức mạnh với vùng đất của họ bời vì họ được sinh ra từ đó và cũng vì nó là một phần của họ. Khi liên kết nếu vùng đất của họ có chuyện thì họ cũng bị tổn thương. Hầu hết họ đều dành cả thời gian để liên kết với vùng đất của họ."

Bà nói tiếp. " Tinh thần hồ mà cháu đã giúp có khả năng kết hợp với hồ của ông trong nhiều năm, trước khi hồ ô nhiễm và buộc phải rời đi để hồi phục. Ông sẽ phải mất nhiều tháng mới có thể hồi phục nhưng ông cuối cùng đã có thể quay trở lại hồ của mình và vị thần sông kia cũng là một ví dụ điển hình. Và ta sẽ cho cháu biết những gì đã xảy ra với cậu ta. Do dòng sông của cậu ta bị lấp đầy bởi rác thải và cũng từ một cơn bão dữ dội nên dòng sông đã bị chặn nó. Do đó đã có ảnh hưởng đến cậu ta trong quá trình liên kết. Vấn đề duy nhất chỉ là loại bỏ nó thôi."

" Nhưng nếu như điều đó xảy ra với Haku thì sao?" Chihiro khóc.

" Cháu không cần phải quá lo lắng về nó. Haku có thể là một vị thần ngoại quan, nhưng cậu ta không phải lúc nào cũng liên kết với dòng sông của cậu. Một số vị thần ngoại quan không phải lúc nào cũng liên kết. Haku là một trong số họ. Vì vậy, những gì xảy ra với con sông của cậu sẽ không ảnh hưởng đến cậu quá nhiều, trừ khi cậu ta liên kết với nó quá nhiều mới xảy ra."

" Nhưng nếu như thế, cậu ta chắc chắn sẽ phải tìm người giúp đỡ mình, nhưng may mắn thay là cậu ta vẫn bình yên."

"Tại sao?"

Zeniba cười khúc khích. " Đừng nói là cháu không nhớ nha?" Chihiro lắc đầu. " Sông của cậu chỉ bị bao phủ lên. Bây giờ thì nó chảy ngầm và tránh xa được các tác hại từ con người. Cậu ta chỉ là không tìm thấy dòng sông của mình trong vài năm thôi. Nhưng nói thật thì trong cái rủi vẫn có cái may."

Chihiro cảm thấy thoải mái sau khi nghe tin này. Ít nhất là sông Kohaku sẽ được an toàn. Nhưng vẫn có điều gì đó khiến cô phải lo lắng. " Điều đso có vẻ khá là tốt nhưng cháu vẫn cảm thấy chưa ổn lắm. Nhưng hãy đặt một giả thuyết như thế này, nếu dòng sông Kohaku cũng bị tàn phá nhưng khu rừng của Yuteela thì hãy thử nghĩ xem anh ấy sẽ như thế nào?"

" Ah." Zeniba lẩm bẩm. " Cơ hội để có thể lắp đầy một con sông là rất mong manh nhưng nếu thực sự nó bị ảnh hưởng thì Haku cũng bị ảnh hưởng không ít. Đối với một vị thần ngoại quan thì nó nhưng một phần của họ vậy. Nếu mất đi nó thì chẳng khác nào một con người không có tay hay chân hay mắt,... vậy thì cháu sẽ nghĩ như thế nào nếu cháu không có một cánh tay hay chân của mình?"

Chihiro nuốt nước bọt. Cô không muốn nghĩ về điều đó. Để mất một phần cơ thể của mình là một điều vô cùng tồi tệ nhưng để khôi phục nó thì đó là một điều không thể. Chẳng trách gì Yuteela được vì con người đã lấy đi một phần của cô. Nếu Chihiro bước vào vùng đất của Yuteela thì chắc cô sẽ nổi điên. Xét theo trường hợp này thì từ " Điên" là một cách nói nhẹ nhất có thể.

Lần đầu tiên, Chihiro thực sự cảm thấy chán ghét với việc là một con người. Loài của cô đã vô tình phá hủy đi một phần của những vị thần nơi chốn đây và họ vẫn chưa thực sự nhận ra việc mà họ đã làm. Vã những linh hồn và vị thần nơi đây lại phải chịu đau đớn. Thật là không công bằng.

" Cháu cảm thấy tiếc cho cô ấy." Cô lẩm bẩm.

Zeniba tò mò nhìn Chihiro. " Ai cơ?"

" Yuteela. Cô ấy thực sự đã trải qua một cơn ác mộng và cô ấy đã rát căm phẫn về những việc mà con người đã gây ra cho cô. Cháu không trách gì cô ấy. Nếu là cháu, cháu cũng sẽ như thế. Làm sao cháu có thể đối mặt với cô ấy khi mà người gây ra là loài của cháu và cô là người phải chịu đựng những việc làm đó."

" Cháu đừng quá lo lắng." Zeniba khuyên cô. " Cháu luôn có thể quay trở lại nhưng tình yêu của cháu đã ngăn cháu lại và nó sẽ là thứ giúp cho cháu đối mặt với Yuteela."

Chihiro gật đầu không một chút do dự. " Vâng, cháu sẽ làm bất cứ điều gì để có thể đến được với Haku." Cô buồn bã nói. " Cháu ước gì có một cách nào đó để giải quyết việc này."

Zeniba chỉ thở dài và gật đầu. " Ta cũng vậy, cháu yêu. Ta cũng vậy."

(-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-)

Chúa Okaia quay trở lại phòng, ông nhìn vào tương lai của cô một lần nữa. Cô đã hoàn thành một phần của tương lai mà ông đã tiên đoán. Cô ấy cần phải có đủ sự mạnh mẽ đến đối mặt với nguy hiểm đang phía trước.

Chúa Okaia đặt rất nhiều niềm tin vào cô, nhưng điều đó không có nghĩa là ông không phải lo lắng. Cho đến khi cô chính thức là một vị thần, Chihiro vẫn còn gặp khá nhiều nguy hiểm. Và đây là lý do tại sao ông lại nhìn vào tương lai của cô một lần nữa. Ông cần phải xem xét thêm về những nguy hiểm trước mắt. Cô đã gần tiến đến sự nguy hiểm, ông nhìn thấy rõ được sự nguy hiểm cận kề.

Ông dùng quyền hạn của mình để nhìn vào tương lai của cô. Chihiro đã đến rất gần vị thần tức giận. Ông chăm chú nhìn vào tương lai mà vị thần ấy vẫn bị lấp đầy trong sự giận dữ nhưng ngày một căng thẳng hơn. Ông xáo trộn một chút và cắt bỏ cái tương lai đó. Ông dùng sức mạnh để tìm kiếm sự chỉ dẫn và tìm kiếm những tương lai tốt.

Chúa Okaia lại lấy một tấm thẻ khác, ông lại thở dài thất vọng. Đó là hình ảnh của một hộp sọ. Sẽ có một cái chết không đáng có trong tương lai trên con đường của Chihiro. Ông luôn hy vọng rằng sẽ không có những tương lai như thế, nhưng điều đó là bất khả thi.

" Đó sẽ là cái chết của ai?" Ông tự hỏi thành tiếng, mặc dù ông đã có một suy nghĩ tốt. Ông nhắm mắt lại và để số phận dẫn lối tương lai. " Hãy cho tôi xem những tương lai thực sự tốt. Ai sẽ chết và ai sẽ sống? Và ai sẽ là người sẽ là người lấy đi sinh mạng của người khác?"

Ông lấy một tấm thẻ nhưng sức mạnh đã hướng ông đến một tấm thẻ khác và ông đã lấy nó. Thẻ đầu tiên là hình ảnh của một trái tim được bao bọc bời nền màu hồng và hình ảnh đảo ngược là một trái tim màu đen với nền màu đỏ máu.

" Phải rồi, Tình yêu và Căm Thù." Ông lẩm bẩm buồn bã. " Hoặc có thể là trái tim được lấp đầy bằng tình yêu sẽ chết hoặc trái tim được bao phủ bởi sự căm thù sẽ chết."

Nhưng vẫn còn rất nhiều những tương lai khác. Ông lại lấy tấm thể thứ 3, mắt ông nheo lại khi nhìn thấy tấm thẻ này, nó bảo: " Một trong 2 người họ sẽ chết hoặc cả hai sẽ phải chết." Ông thở dài và lẩm bẩm. " Một cái chết đã là quá đủ rồi. Tiếc rằng không còn cách nào khác. Kết quả sẽ là như thế nào đây? Ai sẽ là người giành lấy được cuộc sống cho mình."

Dùng trực giác của mình, ông vẽ ra 3 tương lai khác nhau. Ông rất ngạc nhiên khi nhìn thấy 3 tấm thẻ này. Mỗi một thẻ đại diện cho một người. Một trong số những người giành được cuộc sống, ông lật nó lại.

" Một người trong lòng bị vùi lấp bỏi lòng hận thù. Rõ là người này sẽ không thể nào giành được cuộc sống xứng đáng cho mình. Nếu thực sự là người đó, thì sinh mạng thứ hai phải mất chính là Chihiro. Hy vọng rằng điều đó sẽ không xảy ra trong tương lai." Ông quay sang nhìn tấm thẻ thứ hai. " Đây là một tiên đoán khác. Haku, phải rồi, cậu nhóc này sẽ tiêu diệt những ai có ý định làm hại Chihiro. Nếu cậu ta phát hiện ra người đó là ai trước khi cuộc sống của con người bị xâm hại thì tốt. Ta chỉ muốn trên con đường của cô nhóc ấy sẽ không có ai phải chết cả. Nhưng than ôi! Có vẻ như số phận trớ trêu thay, thật là tàn nhẫn."

Ông nhìn vào tấm thẻ cuối cùng. Bây giờ là đến phần thú vị. Ông đã nghĩ rằng sẽ có hai kết quả tốt. một người nào đó có ý định làm hại con người sẽ bị Haku tước đi sinh mạng hay là người đó sẽ cướp đoạt mạng sống của Chihiro. Ai sẽ là kẻ phạm tôi giết người, ai sẽ giành được cuộc sống, Chihiro hay vị thần độc ác kia.

Ông lật thẻ bài lên và đôi mắt ông mở to. Đây quả là một điều bất ngờ. Ông chưa bao giờ nghĩ đến khả năng này. Thật là một điều khó có thể tưởng tượng được, điều này có thể sao?

Đôi mắt vàng của ông nhìn qua một lượt các thẻ bài, thẻ đầu tiên là hình ảnh tượng trưng cho Haku, thẻ thứ hai tượng trưng cho vị thần mang nỗi căm hận sâu sắc và tấm thẻ cuối cùng. Ông nhắm mắt lại rồi đưa ra một quyết định khó khăn nhưng cần phải được thực hiện. Nếu khả năng đầu tiên xảy đến thì Chihiro sẽ phải chết. Ông không thể để lộ suy nghĩ về cái chết vô tội ấy bởi vì cô còn cả một đoạn đường dài phía trước, cô chưa thể chết được. Và ông sẽ không để điều này xảy ra, ông hiểu cảm giác này hơn ai hết và ước gì không ai phải trải qua nó giống như ông.

Nếu khả năng thứ hai xuất hiện thì Haku sẽ là người lấy đi cuộc sống của người khác. Đúng là vì lợi ích của Chihiro và Haku vẫn sẽ không bị nghĩ xấu về việc làm ấy, nhưng Chúa Okaia không muốn Haku sẽ là người lấy đi cuộc sông của người khác, thậm chí đó có là cuộc sống của một kẻ ác chứa toàn thù hận trong lòng.

Nếu khả năng thứ ba xảy ra. Ông không hề thích cái này hơn cái trước đó. Nó cũng không hơn gì cái trước đó là mấy. Nhưng một trong hai lựa chọn này tốt hơn?

Ông không còn cách nào hay hơn để giải quyết vấn đề này, cuối cùng, ông cũng phải đưa ra quyết định cuối cùng và một giọt nước mắt đã lăn xuống má của ông.

           (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-)

Haku cảm thấy cơ thể mình ngày một mệt mỏi hơn, anh cố lắc đầu của mình để cố tỉnh táo hơn. Anh cần phải tập trung vào việc chờ đợi cô quay trở lại.

Anh đột nhiên cảm nhận được có một sự hiện diện khác thường. Một nguồn năng lượng mạnh mẽ. Nguồn năng lượng vô cùng hắc ám, một lúc sau thì nó biến mất. Anh đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt với sức mạnh ấy.

Có một cái bóng tiến đến phòng của anh, cái bóng có hình dạng như chúa Okaia, nó mở cửa và bước vào. Haku nhận ra đó là phù thủy vĩ đại.

" Xin chào, Kohaku." Ông nói.

" Chúa Okaia." Haku trả lời rồi cúi đầu. " Bây giờ, tôi phải làm gì tiếp theo đây, tôi đã làm đúng những gì ông dặn. Tôi đã trở về nhà tắm này."

Chúa Okaia cười khúc khích. " Ta biết, ta mừng khi cậu chịu quay về."

" Chihiro thế nào rồi?" Haku hỏi. " Cô ấy..."

" Cô ấy không sao." Ông trả lời. Ông nghĩ rằng hiện tại tốt nhất là không nên nói cho Haku biết về việc Chihiro sắp phải đối mặt với vị thần chứa đầy lòng căm hận con người ấy, nếu anh tham gia vào cuộc hành trình của cô, thì vị thần ấy sẽ giết cô. " Thực ra thì cô ấy chính là lí do mà ta đến đây. Nhưng trước tiên, hãy cố để tìm ra vị thần căm ghét con người đó trước đã."

Haku đoán rằng ông đang cố đề cập đến người muốn Chihiro chết. " Ông biết người đó là ai không? Ông có thể nhìn thấy tương lai mà."

Chúa Okaia thở dài. " Haku, ta có thể nhìn thấy tương lai nhưng không có nghĩa là ta biết mọi thứ."

Haku cảm thấy thất vọng. Chúa Okaia đang cố gắng để giúp đỡ. " Hãy tha thứ cho tôi, tôi đã không ngủ được một giấc nào từ lúc tôi trở về. Nhưng phải nhanh chóng tìm ra tên sát nhân đó."

" Không ngủ sao." Chúa Okaia hỏi. " Kohaku, khi tôi bảo cậu quay trở về để chờ đợi Chihiro, không có nghĩa là cậu không được ngủ. Cậu cần phải ngủ nhiều hơn."

" Tôi biết." Haku lẩm bẩm rồi ngáp. " Nhưng bởi vì tôi không muốn phải lỡ mất cơ hội cuối cùng của mình để thổ lộ với Chihiro nhưng sẽ dễ dàng hơn nếu ngài chịu nói ra ai là người muốn giết cô ấy."

Chúa Okaia lắc đầu. " Ta không thể vì điều này có thể làm thay đổi tương lai phía trước và sẽ dẫn đến một kết quả khác, có thể là kết quả xấu. Nhưng ta sẽ tiếc lộ với cậu điều này, Chihiro sẽ sớm phải đối mặt với vị thần mang đầy lòng căm phẫn con người. Nếu cô ấy có thể vượt qua, cô sẽ gặp được vị thần cuộc sống."

Haku nhảy dựng lên ngạc nhiên. " Ông nghiêm túc đấy à?"

" Phải. Nếu mọi việc đều diễn ra tốt đẹp, thì ngày mai cô ấy sẽ quay về."

" Ngày mai sao." Haku thì thầm. " Cảm ơn trời."

" Người đầu tiên cô ấy muốn gặp chính là cậu, Kohaku. Hãy chuẩn bị để gặp cô ấy."

Haku gật đầu. " Được, tôi sẽ đợi."

" Ta đã xong việc ở đây rồi, ta sẽ trở về đây."

Ngay sau lời nói đó, ông biến mất.

           (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-) - (-)

" Tôi không chắc đây là một ý tưởng tốt." Rita thì thầm, vẻ mặt lo lắng.

" Tôi cũng không thích ý tưởng này như cậu." Lin nói. " Nhưng Haku cần phải nghỉ ngơi để có đủ sức khỏe mà đối mặt với kẻ thù của cậu ta được chứ."

Ếch xen ngang cuộc nói chuyện, trên tay nó cầm một tô súp. " Số thảo dược này đủ để có thể khiến một con voi ngủ trong một thời gian dài. Chúng ta có thể khiến ngài ấy phải ngủ."

" Cậu ấy sẽ nổi điên lên nếu cậu ấy biết chuyện này." Rita nói.

Lin và Ếch bảo Rita im lặng và gõ cửa phòng của Haku. Cánh cửa tự động mở ra và họ bước vào.

" Ngài Haku, tôi làm một món súp cho ngài." Ếch nói rồi đưa tô cho cậu.

" Cảm ơn." Haku lẩm bẩm trong cơn buồn ngủ.

" Ôi trời, trông cậu thật kinh khủng." Lin lẩm bẩm.

" Tôi không sao." Anh lẩm bẩm rồi húp một ít súp. " Mọi người có chút tin tức gì không?

" vẫn chưa." Ếch lẩm bẩm. " Tôi vẫn chưa nhìn thấy ai có những hành động khả nghi."

" Tôi cũng vậy." Lin nói.

Rita chỉ lắc đầu.

Họ im lặng nhìn Haku ăn. Nếu anh đủ tỉnh táo có thể anh sẽ nhận ra được sự lo lắng trên khuôn mặt của họ. Nhưng những gì anh biết được lúc này là anh càng cảm thấy mệt mỏi hơn trước và tầm nhìn càng lúc bị thu hẹp. Có một cái gì đó sai sai và anh nhận ra điều đó. Anh quay lại nhìn những gương mặt mang đầy tội lỗi kia trước khi anh không còn nhận biết gì nữa và làm rơi tô súp xuống đất.

" Thảo mộc gây buồn ngủ sao!" Anh kêu lên trong khi tô súp đang rơi xuống. " Tại sao mọi người lại làm thế?"

Ếch nuốt nước bọt và lẩm bẩm. " Ngài Haku, hãy để tôi giải thích về việc này."

" Mau giải thích đi." Vừa dứt lời thì anh liền gục xuống.

" Chúng tôi sẽ cố hết sức có thể." Lin nói. " Cậu đã không ngủ mấy ngày liền rồi, hãy lấy lại sức khỏe trước rồi đối mặt với kẻ thù của cậu sau."

" Chúng tôi quyết định sẽ khiến cậu ngủ trong vài giờ và sẽ để đồng hồ đánh thức cậu sau." Rita nói nhanh.

Haku quỳ xuống và chống bằng một tay. Anh thật sự rất giận họ. Anh đã quá bất cẩn vì anh đang rất mệt, nhưng họ không có quyền đánh thuốc anh, mặc dù họ có ý muốn giúp cho anh.

" Tôi vẫn chưa muốn ngủ!" Anh hét lên. " Cho đến khi cô ấy quay trở lại."

" Ai có thể biết được chuyện gì sẽ xảy ra?" Lin nói. " Tôi cũng lo lắng cho cô ấy như cậu vậy nhưng tôi không thức liền suốt mấy ngày như cậu. Cô ấy vẫn chưa quay về liền mà."

" CÔ ẤY SẼ QUAY TRỞ LẠI VÀO NGÀY MAI." Haku hét lên. Mọi người trở nên lặng đi sau khi nghe tin này. " Chúa Okaia vừa bảo tôi rằng cô ấy sẽ...quay về vào... ngày..." Anh ấy ngã sầm xuống sàn. " Tốt nhất, mọi người hãy đảm bảo rằng cô ấy sẽ không sao."

Anh cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ say. Ba vị thần đứng choáng váng một lúc sau khi biết mình đã làm một việc vô ích. Sự im lặng bị Ếch phá bỏ bằng một tiếng hét the thé.

" Ồi không! Chúng ta sẽ làm gì thế này? Chúng ta phải giải quyết làm sao đây?" Nó kêu lên rồi nhảy xung quanh. " Chihiro sẽ quay về vào ngày mai, chúng ta vẫn chưa tìm được kẻ sát nhân và chúng ta đã đánh thuốc mê người duy nhất có khả năng ngăn chặn kẻ đó! Chúng ta đã gây ra rắc rối lớn rồi."

" Tôi đã nói rằng đây là một ý tưởng tồi mà." Rita hét lên.

" MỌI NGƯỜI HÃY IM LẶNG NÀO!" Lin hét lên. " Được rồi, chúng ta đã gây ra một sai lầm lớn. Bây giờ, chúng ta phải tìm kẻ sát nhân thật nhanh chóng. Một trong số chúng ta hãy ở lại đây và chờ đợi Chihiro quay trở lại và còn lại thì tiếp tục tìm kiếm."

" Tôi sẽ đợi cô ấy cho." Ếch nhanh miệng nói. " Nếu không những vị thần nữ sẽ lại đánh tôi."

" Đó lại tại vì cậu nhìn trộm làm chi." Rita nói.

" Không, vì tôi nghĩ rằng đó là vị thần nữ hay ghen."

" Thôi đủ rồi!" Lin hét. " Chúng ta không có thời gian để ở đây mà cãi nhau đâu, chúng ta còn có việc khác đê làm đấy." Cô dừng lại một lúc rồi nói. " Nhưng trước tiên chúng ta hãy để Haku lên giường của mình đã."

Ba vị thần nâng anh lên giường của mình. " Một trong số chúng ta có nên ở lại đây hay không?" Ếch hỏi.

" Không, anh ấy sẽ ổn thôi." Lin nói. " Kẻ sát nhân chỉ muốn giết Chihiro, không phải là Haku."

" Phải có thể là cô nói đúng

" Được rồi, mọi người hãy chia ra." Nói Lin. " Chúng ta phải tìm ra kẻ sát nhân càng nhanh càng tốt. Chúng ta không còn nhiều thời gian nữa đâu!'

Bạn đang đọc Spirited Away 2: Trở Về Vùng Đất Linh Hồn [Fanfiction] của moviefan-92
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 659

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.