Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Làm tân lang

Tiểu thuyết gốc · 2229 chữ

Chap 8 : Làm tân lang

Tiểu Ngạo Long cùng tiểu hồ ly tiếp tục hướng về phía Đông đi tới, đi ngang qua con suối cả 2 tẩy rửa 1 phen, máu khô trên người tiểu hồ ly được tẩy sạch sẽ, bộ lông trắng toát như tuyết hiện ra, tiểu Ngạo Long tắm sạch sẽ cho tiểu hồ ly xong cũng chính mình tẩy trên người máu khô do tiểu hồ ly để lại trước đó.

Sạch sẽ xong tiểu hồ ly cũng năng động hơn nhiều, cứ thích ngồi trên vai tiểu Ngạo Long, đi nữa ngày cả 2 đã đến 1 toà thành to lớn, trước cổng thành đều có người canh gác thu phí vào thành. Tiểu Ngạo Long trên người chẳng có tiền cũng không có linh thạch, nên hắn trực tiếp dùng dịch chuyển tức thời lẻn vào trong.

Tiểu Ngạo Long đi dạo trên phố cùng tiểu hồ ly, rất nhiều nữ nhân nhìn thấy tiểu hồ ly xinh đẹp đáng yêu đều muốn mua lại, tiểu Ngạo Long đương nhiên không đồng ý. Đang đi ngang qua đám đông thì có thứ gì đó đập vào đầu tiểu Ngạo Long, hắn cúi xuống nhặt lên nhìn thì ra là 1 quả cầu được may bằng vải đỏ rất đẹp mắt. Tiểu Ngạo Long chuẩn bị ném nó đi thì có 1 nhóm người đến trước mặt hắn, 1 nha hoàn đi đến nói :

- Cô gia , mời ngài theo ta cùng đi gặp tiểu thư .

Tiểu Ngạo Long ngơ ngác nhìn tiểu nha hoàn lại nhìn trong tay quả cầu, rồi hắn thấy 1 mỹ nhân đứng trên 1 toà lầu được trang trí vải đỏ cũng đang kinh ngạc nhìn hắn.

- Tại sao lại trúng đứa bé, hắn còn quá nhỏ ta không thể hại hắn.

Vị mỹ nhân kia nhìn tiểu Ngạo Long lẩm bẩm, nói xong nàng liền đi. Vị mỹ nhân này tên là Đào Yên Ngọc, nàng là con của 1 phú thương giàu có nhất ở đây, nhưng không may là lần trước nàng ra ngoài mua sắm thì bị Thạch Kiên để mắt tới. Thạch Kiên là con trai độc nhất của tộc trưởng Thạch gia, là 1 trong 3 đại gia tộc trong thành, vì có địa vị nên hắn cũng ngang ngược vô cùng, không biết bao nhiêu thiếu nữ bị hắn cưỡng bức đến chết, hắn tình cờ gặp Đào Yên Ngọc trên phố, nhìn vẻ đẹp hoa nhường nguyệt thẹn của nàng làm hắn lập tức có ý nghĩ phải chiếm được nàng , hắn trở về cho người tới nhà Đào Yên Ngọc cầu hôn. Đào Yên Ngọc nàng khi biết mình bị tên súc sinh kia để ý tới thì như bị chết đứng, nàng không muốn bị gả cho tên súc sinh này nên nghĩ ra chuyện ném cầu chọn phu quân, nàng muốn là gả cho ai thì cũng phải mình chọn cho dù kẻ đó có như thế nào, nàng nghĩ thà tuỳ theo số phận còn hơn bị gả cho tên kia, nhưng nàng không ngờ đạt được tú cầu lại là 1 đứa bé.

Tiểu Ngạo Long bên này, thấy vị mỹ nhân kia rời đi, hắn mới nhìn nha hoàn gật đầu đi theo, mỹ nữ trên trời rơi xuống cho hắn làm lão bà cớ không thu, hắn cũng không ngốc a. Tiểu Ngạo Long đi theo nha hoàn vào 1 trang viên rộng lớn, nha hoàn dắt hắn đến 1 gian phòng, hắn bước vào liền thấy trong phòng đang ngồi 1 vị trung niên bên cạnh là vị mỹ nhân hắn thấy lúc trước.

- haizz, đúng thật là đứa bé, nhưng việc đã lỡ rồi thì cũng chấp nhận vậy, chỉ cầu tên súc sinh kia biết ngươi thành thân sau sẽ không lại quấn lấy ngươi.

Vị trung niên nhìn tiểu Ngạo Long rồi thở dài nói với Đào Yên Ngọc, hắn là Đào Triết cũng chính là phụ thân của Yên Ngọc, việc ném tú cầu hắn cũng đồng ý. Đào Yên Ngọc nghe phụ thân nói cũng đành nhẹ gật đầu, nàng lúc này cũng đành chấp nhận, gả cho 1 đứa bé còn hơn là gả cho tên súc sinh kia. Đào Triết uống trà nhìn tiểu Ngạo Long hỏi:

- Tiểu bằng hữu , ngươi năm nay bao nhiêu c, trong nhà có phụ mẫu hay không?

- Thưa nhạc phụ đại nhân , ta năm nay 2 tuổi, là trẻ mồ côi được sư phụ nhận nuôi.

Tiểu Ngạo Long trả lời, Đào Triết nghe hắn gọi mình là nhạc phụ đại nhân thì kém chút phun trà ra ngoài, Đào Yên Ngọc cũng nghe được cười duyên không ngừng, lườm hắn 1 cái nghĩ thầm “ thì ra là tiểu sắc lang”. Đào Triết nhìn hắn hỏi :

- Ngươi có sư phụ? Ngươi là người tu luyện!

- Vâng, ta theo sư về tông môn tu luyện được 1 năm, giờ ta đang ra ngoài rèn luyện mình.

Tiểu Ngạo Long trả lời .

Đào Triết nghĩ nghĩ lại hỏi hắn:

- Ngươi đồng ý cưới Ngọc nhi của ta hay không?

- Nhạc phụ đại nhân, ta đều gọi ngài như thế mà ngài còn hỏi ta câu này..

Tiểu Ngạo Long vừa nói vừa lắc đầu, Đào Yên Ngọc ( Ngọc nhi) nhìn nén cười không thôi, Đào Triết thì mặt đỏ lên mắng :

- Xú tiểu tử, ta hỏi ngươi trả lời không phải là được sao, ngươi là cố ý làm ta mất mặt phải không?

- Ta nào dám, nhạc phụ ngài bớt giận, ta đương nhiên đồng ý cưới Ngọc nhi.

Tiểu Ngạo Long vội làm lành, Đào Triết cũng chỉ là giả bộ để bớt xấu hổ thôi, Đào Triết hướng về phía ngoài hô:

- Lão Tạ có ở ngoài không ...

- Lão gia có gì phân phó.

1 ông lão đi vào cung kính nói, hắn là quản gia ở nơi này, Đào Triết nói:

- Lão Tạ , ông mang cô gia đi chọn gian phòng nào đó nghỉ ngơi đi , xong hãy sai người trang trí vải đỏ hỷ sự cố gắng làm xong trong chiều nay, tối nay sẽ tổ chức hôn lễ cho Ngọc nhi và cô gia, trễ sẽ không kịp.

- Vâng lão gia, cô gia ngài hãy theo ta.

Lão Tạ cung kính đáp xong liền mang theo tiểu Ngạo Long đi , trong phòng chỉ còn Đào Triết và Ngọc nhi, Ngọc nhi đỏ mặt hỏi:

- Tạo sao phụ thân lại tổ chức hôn lễ gấp như vậy?

- Chuyện ngươi ném tú cầu chọn phu quân có lẽ đã đến tai tên súc sinh kia, nên ta muốn tổ chức hôn lễ trong ngay hôm nay, Ngọc nhi ngươi cũng trở về phòng chuẩn bị đi.

Đào Triết giải thích.

- Vâng phụ thâ.

Ngọc nhi nói xong mang theo khuôn mặt đỏ ửng chạy về phòng, nàng muốn trang điểm thật xinh đẹp, dù sao đây cũng là nàng xuất giá gả cho người, mặc dù chỉ là tiểu sắc lang.

Tiểu Ngạo Long đi theo lão Tạ đến gian phòng được chuẩn bị sẵn, hắn bảo lão Tạ đi làm việc của mình chính hắn có thể tự lo, vào phòng hắn thả tiểu hồ ly ra, nãy giờ trốn trong người hắn làm nó khó chịu cực kì. Tiểu Ngạo Long cũng không nhìn nó mà ngồi đả toạ tu luyện, không bao lâu có 1 nhóm nha hoàn ở bên ngoài gõ cửa :

- Cô gia, chúng ta đến giúp ngài chuẩn bị y phục cho hôn lễ lát nữa.

- vào đi.

Tiểu Ngạo Long nói.

- Cô gia hãy cởi y phục đang mặc ra đi.

1 nha hoàn trong đó thấy tiểu Ngạo Long vẫn không nhúc nhích nói.

- Không cần, cứ để vậy mặc vào là được.

Bọn nha hoàn cũng đành làm theo ý hắn, hắn cũng phối hợp mặc hỷ phục chứ không thì cho cả bọn nha hoàn cũng không di chuyển nổi hắn, phải biết hắn luôn mặc bộ phụ trọng 500 cân trên người, dù là nam nhân nếu không có 3 4 người cũng không di chuyển nổi chứ chi mấy nha hoàn chân yếu tay mềm. Giúp hắn thay xong hỷ phục, bọn nha hoàn lập tức cáo lui, trong phòng giờ chỉ còn tiểu Ngạo Long với tiểu hồ ly, Tiểu Ngạo Long quay sang nói với nó:

- Tiểu hồ ly, tối nay ngươi ở yên trong phòng này chờ ta biết không, ta trở lại sẽ mang đồ ăn ngon cho ngươi.

- Cô gia, giờ lành đã đến, ngài đi theo ta.

Tiểu Ngạo Long vừa mới dặn dò tiểu hồ ly xong thì bên ngoài vang lên tiếng lão Tạ, tiểu Ngạo Long đi ra khỏi phòng bước theo lão đến nơi cử hành hôn lễ. Phòng khách đã được trang trí chữ hỷ và đèn cày đỏ dành cho hôn lễ hoàn tất, tiểu Ngạo Long bước vào liền thấy Đào Triết ngồi ở ghế dành cho trưởng bối, bên cạnh đang đứng 1 tân nương đội khăn đầu chính là Ngọc nhi. Đào Triết thấy hắn đến thì nói với lão Tạ:

- Bắt đầu hôn lễ đi .

- Nhất bái thiên địa.

Tiểu Ngạo Long đi đến bên cạnh Ngọc nhi, 2 người quay về phía cửa khom lưng cúi đầu .

- Nhị bái cao đường.

Tiểu Ngạo Long cùng Ngọc nhi cầm ly rượu do nha hoàn đưa, quay về phía Đào Triết khom lưng cúi đầu đưa ly rượu , Đào Triết nhận lấy 2 ly rượu mừng uống sạch, miệng không ngừng kêu “ tốt tốt tốt “.

- Phu thê giao bái.

Tiểu Ngạo Long cùng Ngọc nhi quay lại đối diện nhau cúi người, tiểu Ngạo Long nhìn tân nương trước mặt mình thầm nghĩ “ ngươi là nữ nhân đầu tiên bước vào Ngạo gia ta, ta quyết sẽ bảo vệ ngươi cho tới phút cuối cùng “.

- Đưa vào động phòng.

Tiểu Ngạo Long nắm lấy bàn tay nõn nà của Ngọc nhi chuẩn bị đi vào phòng hoa chúc, hôn lễ hôm nay tổ chức bất ngờ nên không có khách khứa gì cả, hắn cũng không cần phải đi chúc rượu. 2 người đi vào phòng, tiểu Ngạo Long cầm lấy cây trâm gỗ chuẩn bị sẵn trên bàn đến bên Ngọc nhi, dùng trâm gỗ vén khăn che mặt của Ngọc nhi lên, hắn ngắm nhìn vị thê tử đầu tiên của mình, thâm tình nhìn nàng nói:

- Lão bà, ngươi thật xinh đẹp, ta hứa sẽ bảo vệ ngươi suốt đời suốt kiếp.

Ngọc nhi nhìn tiểu phu quân của mình cười duyên nói:

- Hi... tiểu phu quân ngươi mới bé tí thế này có thể bảo vệ được ta không , hay để ta bảo vệ ngươi đi ...hì hì

Ngọc nhi nói xong định bế tiểu Ngạo Long lên nhưng nàng cố gắng thế nào cũng không nhấc nổi hắn lên, nàng bất đắc dĩ nhìn hắn:

- Tiểu phu quân, ngươi làm sao nặng như vậy a?

Tiểu Ngạo Long thấy vậy cười nhìn nàng rồi cởi hết hỷ phục cùng phụ trọng ra thả dưới đất.

- Ầm...

- tiểu....ưm....ưm...

Ngọc nhi há miệng anh đào ngơ ngác nhìn, không ngờ hắn trên người lại đeo thứ nặng như vậy, nàng định nói gì đó thì thấy hắn bây lên cao bằng nàng rồi không nói 1 lời đột nhiên ôm hôn môi nàng. Tiểu Ngạo Long đưa tay ra sau phát ra luồn khí thổi tắt hết đèn cày trong phòng, hắn thì vẫn đang thưởng thức hương vị mỹ nhân , Ngọc nhi phản ứng lại cũng ôm hắn, bỗng nhiên nàng rờ được cái gì đó có lông dài dài còn động đậy, hốt hoảng nàng buông hắn ra, nhìn hắn run run nói:

- phu...phu quân, ngươi không phải người sao?

- Ta là người nhưng lại có 1 cái đuôi hơi kỳ quái thôi, Ngọc nhi không muốn gả cho ta nữa sao?

Tiểu Ngạo Long cũng bất đắc dĩ, cái đuôi là nguồn sức mạnh của người saiya cũng thứ không thể thiếu khi biến thân siêu 4, nên hắn không muốn cắt đi nó nhưng cũng tại nó mà không ai nói hắn là người, hắn thật sự rất phiền muộn a.

- Gả gà theo gà, gả chó theo chó....đã gả cho phu quân ngươi thì ta đã là người của ngươi rồi, lúc nãy chỉ là hơi bất ngờ mới phản ứng như vậy thôi.

Ngọc nhi chủ động ôm lại hắn, tay còn vuốt đuôi hắn , nhìn hắn nói.

- Ngọc nhi ngươi nói không sai, dù sao ta cũng hơn con chó mà, lão bà ngươi đương nhiên là phải theo ta rồi.

Tiểu Ngạo Long gật gù nói, Ngọc nhi buồn cười nắm lấy đuôi hắn, lườm hắn nói:

- Đúng rồi, tiểu phu quân ngươi không phải chó con, ngươi là tiểu sắc lang mới đúng.

Tiểu Ngạo Long cười hì hì ôm lấy cổ nàng đột nhiên hôn xuống đôi môi anh đào của Ngọc nhi,Ngọc nhi cũng hôn lại hắn, nàng cởi hỷ phục ra rồi ôm hắn nằm trên giường, ôm hôn nhau 1 lúc rồi 2 người ôm nhau ngủ lúc nào không hay biết.

Bạn đang đọc Songoku Ngao Du Vạn Giới - Jack Ken sáng tác bởi Jackken
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jackken
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.