Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu chuyện xưa cũ

Tiểu thuyết gốc · 1936 chữ

>

Tư cảm, tư cảm giả.

Các nhà tư cảm vĩ đại, cha đẻ của series trí năng chiến đấu mạnh nhất liên bang.

Ngay lúc tiếng khóa hệ thống vang lên tiếng khóa, cả 4 người máy đều ngây người.

Thằng nhóc trước mắt không ngờ chính là một tư cảm giả, hơn nữa là một tư cảm giả rất mạnh… Một lúc đã có thế khóa chủ nhân với bốn bọn họ cùng một lúc.

Dù đã chọn bị tự hủy, nhưng được cứu rỗi trong chốc lát không khiến bọn họ muốn đơ luôn bộ nhớ.

Sướng ngây máy luôn.

Cơ mà vị chủ nhân nào đó vừa nghe các bác với anh không đi nữa liền ngay lập tức mệt mỏi ngất đi.

Hộc.

Khuôn mặt cáu bẩn không che được tia đỏ ửng bất thường trên mặt, cả người nhóc con đều ướt đẫm mồ hôi, mày kiếm nhíu chặt, cả người đều toát ra hơi thở suy yếu.

Cap không ngờ thánh tử mới 3 tuổi đã có thể thức tỉnh tư cảm, hắn vừa mừng vì những đồng loại mới đến được cứu nhưng bàng hoàng lại chiếm phần hơn.

Không được.

Chuyện này không nên xảy ra sớm như vậy.

Tinh thần lực của thánh tử quả là rất mạnh, mạnh như thế nhỡ đâu bị 'ngài' cảm ứng được.

'Ngài' nhớ ra thánh tử thì phải làm sao.

Ta phải làm sao để bảo vệ người – đứa con trai duy nhất của chúng ta.

Đôi tay lỏng lẻo của hắn run run cùng bọn Al đỡ người. Cap muốn đưa thánh tử về phòng thí nghiệm. Hắn vừa chỉ đường vừa suy nghĩ, nghĩ đến độ bộ nhớ bắn ra tia điện, hắn điều khiển băng truyền nát nhanh đến bất ngờ, như uống viraga cả vỉ nhưng so với người máy chân dài linh kiện tốt thì kém xa.

Bọn Al chưa kịp sướng thì bị Cap bất thường làm tỉnh lại. Al nhấc Cap lên vai mình, truyền sóng nói:

‘Bình tĩnh.’

‘Chuyện của nhóc cũng đã trở thành chuyện của chúng ta.’

‘Ngươi sắp làm nổ bộ nhớ.’

Cap vẫn không bình tĩnh trả lời, hắn sắp muốn phát điên giống loài người, bộ nhớ vô dụng chết tiệt này:

‘Sig, phía trước. Tảng đá lớn ở ngách thứ 3. Đẩy nó ra, chúng ta cùng nhảy xuống.’

Beta nhướn mắt quét thẳng vào hang động sâu không đáy truyền thông tin cho đồng bạn:

‘Sâu 5km sẽ chạm đất, hướng gió là Tây Nam với vận tốc 20km/h, luồng sóng lạ rất mạnh, càng xuống càng được tăng cường, áp suất cao không phù hợp với con người.’

Cap ngắt lời luôn: ‘Không sao, xuống đi. Mang thánh tử xuống, hắn được sinh ra ở nơi này nên không bị ảnh hưởng.’

Đôi mắt hắn chăm chăm nhìn cái động, cả thân phận thánh tử cũng chả có đủ tỉnh táo mà để lộ ra. Cap chả quan tâm gì nữa, Thánh tử của hắn nhất định phải an toàn cho đến khi hắn chết máy.

Cả bọn người máy nhảy xuống, ma sát xoẹt qua thành hang bắn lên tia lửa sáng xèo xèo. Càng đi xuống lại càng sáng, Cap cũng đang nhanh chóng vô hiệu hóa cạm bẫy trên đường và liên hệ với cơ sở ngầm sâu trong lòng đất.

Eta đặt thằng nhóc đã bị hun như con tôm đặt trên chiếc bụng rộng rãi, trong lòng vô cùng lo lắng, muốn nói rất nhiều nhưng qua miệng hắn lại chỉ có 2 chữ:

-Làm sao?

Cap cũng hiểu mọi người ở đây đều là người mình, không chút do dự, Cap dựt luôn cái bộ nhớ đen tuyền của mình ra ngoài, cắm 4 dây vào 4 người máy trí năng, giọng cát sét khản đặc chói tai:

-Kết nối.

>

Bộ nhớ của Cap không ngờ trông rất mới, dung lượng cũng hề kém các người máy chút nào. Cho nên phải một lúc sau, bọn họ mới có thể thâm nhập bộ nhớ của Cap. Giọng hắn lúc này rất anh khí, rất xịn, khác hẳn với giọng các sét dởm ngoài kia, Cap nói:

-Chào mừng đến với quá khứ của tôi.

……………………………………………………………………………..

Nền văn minh của trái đất khi xưa chỉnh là một nền văn minh phát triển đến tột cùng. Nó chính sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa nền đế chế cổ đại cùng khoa học kĩ thuật.

Rừng cây bạt ngàn chẳng những không thiếu những loài động vật dữ dằn to lớn mà còn được đan xen bởi rất nhiều máy móc lớn kì lạ. Thậm chí trên bầu trời còn có từng hàng chim bay rượt qua như máy bay trinh sát không ngừng nghỉ suốt ngày.

Kiến trúc mang hơi hướng cổ xưa lại chẳng thiếu những đường nối chằng chịt như pháp trận.

Quý tộc cao quý sống trong nhung lụa giàu sang vô cùng sung túc trong các kim tự tháp khổng lồ cao đến ngàn tầng. Thời tiết hanh đến quỷ quái, cây cỏ vẫn xanh tốt lạ thường, hầu hết loài người đầu trú trong các tòa kiến trúc kín rộng lớn.

Nguồn năng lượng hoạt động đều lấy từ một tòa tháp to lớn nằm giữa các kim tự tháp ấy, máy móc đều xuất hiện các đường vân cổ như cộng hưởng với hoa văn trên tháp. Tất cả đều lóe lên sự tinh mĩ và sáng bóng của dòng năng lượng được cung cấp bởi dân hạ đẳng và người máy.

Chả biết tại sao hay từ bao giờ có sự phân chia đẳng cấp của con người, người máy chả quan tâm điều này. Họ chỉ quan tâm nhiệm vụ của mình, nhiệm vụ lặp đi lặp lại không ngừng nghỉ. Lấy đi sinh lực của người hạ đẳng, một số người máy làm việc thu sinh lực, kẻ thì đem lương thực tương ứng cho loài người, số khác lại ở trong quy trình chuyển hóa và biển đổi năng lượng.

Vào thời điểm đó, sự tồn tại của thần chẳng phải là điều ngạc nhiên, con người ở đó cũng có sức mạnh không tưởng. Sinh lực của con người vừa dồi dào vừa cường đại, năng lượng phát ra còn hơn xa hạt nhân.

Sinh lực cũng chia thành 2 loại, một loại đến từ thân thể, loại còn lại đến từ tinh thần.

Từ thân thể thì quá nhiều, nhưng từ tinh thần thì gần như chẳng có ai.

Bởi vì những kẻ có sinh lực từ tinh thần chỉnh là những người mang theo tinh thần lực mạnh mẽ.

Bọn họ là tư cảm giả, quý tộc trong quý tộc, cao quý đứng đầu của chuỗi thức ăn.

Kẻ có tinh thần lực mạnh mẽ chắc chắn là kẻ mạnh, thân thể dẻo dai đủ để chứa đựng tinh thần, họ hiếm có như long phượng sừng lân. Sức mạnh của họ như thần.

Người máy khi ấy nhỏ yếu vô cùng, tuy nhiên họ được tạo ra bởi tư cảm.

Tư cảm chính là thứ kết nối giữa thần và vạn vật. Nó là linh hồn của thần, cũng là tay sai tốt nhất của thần, mang cho thần sức mạnh khống chế tuyệt đối.

Thần ban linh hồn cho những khoáng vật thô sơ.

Khoáng vật được chế thành linh kiện. Đồ vật vô tri ‘nghe lời’, nhiều khi càng hữu ích hơn con người. Vì vậy, người máy đã ra đời như vậy đó.

Người máy càng tinh xảo, khả năng càng nhiều, uy lực càng lớn.

Cứ như tiến hóa vậy, các người máy càng ngày càng nhiều chi tiết, càng ngày càng nhiều tính năng, càng ngày càng nhân cách hóa. Qua chẳng biết bao nhiêu lâu, người máy tinh xảo nhất lúc ấy liền có thể so với thần.

Thật vô lý làm sao.

Bởi người máy lúc đầu nhỏ yếu không linh hồn ấy làm sao để có thể tự mình phát triển.

Có tư cảm giả nào rảnh rỗi chú ý đến con kiến, còn nuôi nó lớn. Nực cười.

Ấy vậy mà có đấy.

Ngài xuất hiện.

Ngang trời xuất thế ở nhóm dân hạ đẳng, không biết gen phải phản tổ đến bao nhiêu lần mới có thể tạo ra ngài.

Ngài tạo ra người máy tiến hóa, nghe nói vì ngài lười ra tay với bọn yếu đuối.

Ngài yêu tự do, cuồng mạo hiểm. Ngài lãnh huyết, lại tiêu sái không trói buộc.

Dù là quý tộc hay thường dân, dù là thú tộc, nhân loại hay người máy đều chỉ là hạt bụi trong mắt ngài, ngài quậy đến tung trời lở đất, giết đến nỗi loài người suýt nữa diệt vong.

Họ phải nhờ vả kẻ thù, cùng nhau đồng lòng để …

Trốn ngài.

Cứ thế qúy tộc tại các tinh cầu đều hợp lại, thống nhất loài người mà tựa như trò đùa.

Họ giả dối xưng ngài là vua, vị vua Lous duy nhất – Lous đệ nhất, Lous trong ‘Loustisch’ có nghĩa là Hủy diệt, thần hủy diệt của loài người.

May thay cho loài người, ngài chán họ rồi. Họ yếu quá.

Mặc cho bọn họ vừa run rẩy vừa muốn đâm sau lưng giết sạch rô bốt tiến hóa, ngài lại phát hiện ra một công trình mới.

Gen phản tổ.

Ngài không chỉ là 1 tên điên, mà còn là một tên điên thiên tài.

Ngài muốn tạo ra thật nhiều đối thủ tương xứng, vậy thì phải có vạch xuất phát tương ứng trước đã.

Nhưng mà đợi gen thành người thì rất là lâu.

Ngài liền vứt hết mẫu thí nghiệm của mình cho các người máy tiến hóa, đưa đến các khu vực có năng lượng mạnh mà ngài tìm ra để thúc đẩy gen phản tổ. Chư thần mộ là điểm cuối người ta còn thấy ngài.

Cap xuất hiện cùng với một nhóm rô bốt khác bước đến tinh cầu thời không hỗn loạn.

Chả có gì ngoài đất cát núi non.

Nơi đây tràn ngập năng lượng mà chẳng có sinh mệnh.

Ngài thả diệp lục, năng lượng cắn nuốt nó liền biến thành cỏ xanh. Nơi đây cỏ xanh ngợp trời thoáng chốc đã héo úa chỉ trong một ngày, cứ thế lặp đi lặp lại.

Ngài ủ chút máu, vạn năm sau nó liền biến thành động vật to lớn. Khủng long tiền sử, chân thật đến không tưởng.

Ngài tạo ra một hang động, gắn thật nhiều dụng cụ. Nơi ấy có mẫu ống nghiệm yêu thích nhất của ngài, cùng người máy theo ngài lâu nhất- Cap.

………………………………………………………………………

Bên Cap lúc này, trên hành tinh xa lạ còn đến hơn chục robot khác. Cap đứng đầu, cả bọn cùng nhau ‘ghi nhớ’ nhiệm vụ được giao.

Thánh tử chính là tất cả của họ, là trách nhiệm, là ý nghĩa tồn tại của họ.

Tiếc thay, chả mấy linh kiện chịu được sự nhàm chán của thời gian, nhất là bộ nhớ trí năng được dính phép màu, lại như cô nàng lọ lem biến về nguyên hình quá sớm.

Vài chục người, sau vạn năm chỉ còn vài người.

Sau vạn năm, chỉ còn mình Cap, cùng lọ ống nghiệm…

Vạn năm, vạn năm rồi vạn năm.

‘Lão’ Cap cảm thán:

-Câu chuyện kết thúc.

//chúng bây sợ ngây người rồi chứ gì, đây là lão tổ tông chính hiệu ISO9001 đó.

Bạn đang đọc Sinh tồn sáng tác bởi hakufufu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hakufufu
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.