Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

1892 chữ

Liên Hoa Ổ

- Giang Trừng, ta về rồi này, mau ra đón tiếp sư huynh ngươi đi.

Vừa bước vào cửa lớn, Ngụy Vô Tiện liền lớn giọng hét, tiếp tục chạy vào nhà, có vài ba môn sinh đi ngang qua cúi người chào hắn, hắn liền cười vẫy tay chào họ đáp lễ.

- A Tiện! Đệ về rồi sao.

Giang Yếm Ly ngày hôm nay cũng vừa vặn về Liên Hoa Ổ thăm Giang Trừng, ngồi trong nhà nghe thấy giọng Ngụy Vô Tiện liền đi nhanh ra nhìn, đúng là A Tiện đệ đệ của nàng trở về.

- Tỷ tỷ, tỷ cũng về chơi sao. Tốt quá rồi, ba chúng ta lại cùng nhau ở chung.

Ngụy Vô Tiên ngạc nhiên khi thấy Yếm Ly tỷ tỷ của hắn từ trong nhà bước ra liền chạy lại ôm lấy nàng.

- Ngụy Vô Tiện ngươi cũng biết đường về Liên Hoa Ổ cơ đấy, ta tưởng ngươi bám dính Hàm Quang Quân quên đường về nhà rồi. - Nhìn Ngụy Vô Tiện cùng tỷ tỷ vui vẻ Giang Trừng cũng vui hẳn lên, mở miệng mỉa mai hắn.

- Giang Trừng a Giang Trừng, không phải ta đã trở về rồi hay sao. Tính tình ngươi vẫn cứ như thế thì còn lâu mới có người yêu thương ngươi a.

- Ngươi... Ngụy Vô Tiện, ngươi có tin ta thả chó ra không.

- Đừng đừng đừng, tỷ tỷ à, tỷ xem, hắn lại bắt đầu ăn hiếp đệ rồi kìa.

Có Yếm Ly tỷ ở đây, Ngụy Vô Tiện không tin Giang Trừng dám thả chó đuổi hắn thật.

- Thôi nào, hai đệ chẳng lẽ muốn giữa buổi chiều nắng như thế này đứng ngoài trời cãi nhau. Đi vào nhà thôi, có dưa hấu, vào ăn cho mát.

- Tỷ tỷ là nhất. - Ngụy Vô Tiên reo hò, nhanh chóng kéo tay Giang Yếm Ly vào trong nhà.

Ba người ngồi ăn dưa cười nói vui vẻ với nhau. Tuy hiện tại mỗi người một hướng nhưng vẫn có thể quây quần bên nhau, giống như ngày trước vậy, thật hạnh phúc.

- Tỷ tỷ à, tỷ vẫn khỏe đúng không, tỷ về đây chơi Kim Tử Hiên sẽ không nói gì đi?

- Sáng hôm nay là Tử Hiên đưa tỷ đến đây. Tử Hiên chàng ấy bận nhiều việc, A Lăng thì đi cùng Tư Truy, Cảnh Nghi bên Cô Tô Lam thị và Ôn Ninh đi diệt trừ tà ma, tỷ ở Lan Lăng cũng buồn chán liền nói Tử Hiên đưa tỷ về Vân Mộng chơi vài ngày, may mắn đúng dịp đệ trở về, nếu không tỷ cũng sẽ bảo Vãn Ngâm gọi đệ về.

- Đệ cũng vậy a, dạo này ở Vân Thâm có chút buồn chán, liền nói Lam Trạm để đệ trở về đây vài ngày.

Nhắc tới Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện có chút buồn bã, không hiểu sao sáng hôm nay lại to tiếng nặng lời với y như vậy, không biết bây giờ y đang làm gì, có vì lời nói của hắn ban sáng mà suy nghĩ linh tinh hay không.

Giang Trừng nhìn thấy vừa nhắc đến Lam Vong Cơ thì Ngụy Vô Tiện có chút buồn bã, rồi lại thở dài. Kì lạ, hai người họ không nơi nào là không ân ân ái ái, biểu hiện này của Ngụy Vô Tiện khiến Giang Trừng cảm thấy không đúng.

- Sao tự nhiên nhắc đến Hàm Quang Quân mà ngươi lại thở dài thế, sao vậy, hai người cãi nhau nên ngươi mới trở về đây đi.

Ngụy Vô Tiện lại thở dài, nằm nhoài lên bàn, tay mân mê tay áo của Giang Yếm ly, uể oải nói:

- Không phải a, từ ngày hôm qua, ta cảm thấy thân thể ta có chút mệt mỏi, lại buồn chán nên sáng hôm nay mới nói với y rằng ta về đây chơi vài ngày, ta cũng không cho y theo, rồi lúc đang thu dọn đồ dùng cần thiết để đi thì y... y...

- Ta hiểu rồi, y muốn nhưng ngươi không đồng ý nên ngươi to tiếng với y chứ gì, Ngụy Vô Tiện ngươi ta còn xa lạ gì nữa. - Giang Trừng khinh bỉ nói, hai người này quá là ân ái rồi

Giang Yếm Ly ngồi bên cạnh nghe hai đệ nói chuyện lấy tay che miệng cười.

- Tỷ tỷ à, tỷ đừng cười đệ nữa. Đệ muốn ăn canh sườn ngó sen tỷ nấu.

- Tỷ nấu sẵn rồi, đang để trong nhà bếp, đệ muốn ăn luôn không, tỷ mang lên cho.

- Có a, tỷ tỷ vẫn là nhất.

- Đệ nữa, đệ khi nãy ăn cũng chưa no. - Giang Trừng cũng chen miệng vào đòi

Một lúc sau, người hầu mang đến một nồi canh sườn ngó sen đặt lên bàn, Giang Yếm Ly phía sau mang lên một đôi bát, cùng thìa đũa và vài quả ớt tươi, A Tiện rất thích ăn cay mà. Mùi thơm của sườn hầm hòa quyện cùng hương thơm của ngó sen khiến cái bụng ban trưa ăn chưa đủ lại réo lên, Giang Trừng nhanh chóng lấy múc đầy bát bắt đầu ăn. Nhưng Ngụy Vô Tiện thì ngược lại, rõ ràng ban nãy rất muốn ăn nhưng bây giờ ngửi mùi lại khó chịu, cảm giác buồn nôn lại xông đến cổ họng, hắn bịt miệng, chạy vội đến một góc sân nôn nôn ọe ọe. Từ sáng đến giờ chỉ ăn có vài miếng bánh, sớm đã tiêu hóa hết, ban nãy cũng chỉ ăn hai miếng dưa, nôn ra hết chỉ còn cái bụng rỗng, nhưng cảm giác buồn nôn vẫn xông đến, nôn khan vài lần chỉ ra dịch mật, Ngụy Vô Tiện mệt mỏi, ngồi xuống dựa vào bức tường nhắm mắt lại.

Giang Trừng cùng Giang Yếm Ly không hiểu chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng Ngụy Vô Tiện là người đòi ăn canh sườn ngó sen đầu tiên, vậy mà khi mang đến lại bịt miệng chạy đi.

- Hình như A Tiện không khỏe, để tỷ đi xem đệ ấy như thế nào, đệ cứ ăn đi.

Giang Yếm Ly vừa đi thì một môn sinh chạy đến báo:

- Giang tông chủ, có Lam tông chủ Trạch Vu Quânđến.

- Mời Lam tông chủ vào đây. - Nói rồi, Giang Trừng gọi người hầu đến mang lên thêm một cái bát và một đôi đũa đến.

Giang Yếm Ly vội vã chạy theo hướng Ngụy Vô Tiện ban nãy chạy đi, ngó xung quanh thì thấy đệ đệ của mình đang ngồi ở một góc sân, mặt mũi không còn sắc hồng như ban nãy mà nhợt nhạt hẳn đi, nàng lo lắng, vội vã đến lay lay Ngụy Vô Tiện:

- A Tiện, A Tiện, đệ làm sao vậy, đừng dọa tỷ.

- Tỷ tỷ à, đệ không sao, có chút buồn nôn, giờ không sao rồi.

- Thân thể không khỏe đúng không, tỷ gọi thầy thuốc cho đệ nhé, giờ tỷ đỡ đệ vào nghỉ ngơi.

- Không sao đâu tỷ tỷ à, khỏi cần mời thầy thuốc, nôn xong đệ thấy đỡ hẳn rồi, tỷ đừng lo. Chúng ta đi vào, đệ phải ăn canh sườn ngó sen tỷ nấu, nếu không tên Giang Trừng kia ăn hết mất.

Giang Yếm Ly cười, hai người cùng nhau đi vào. Ở bàn ăn nhiều hơn một người, là Lam Hi Thần, Ngụy Vô Tiện ngạc nhiên.

- Hi Thần ca, sao ngươi lại... Ụa. - Chưa kịp nói hết câu, ngửi thấy mùi thơm của canh sườn , Ngụy Vô Tiện lại bịt miệng chạy đi.

- Ngụy công tử bị sao vậy?

- Tỷ tỷ, hắn sao vậy?

Giang Trừng cũng lo lắng không kém, sức khỏe của Ngụy Vô Tiện xưa nay đâu có yếu như vậy. Từ hồi trọng sinh đến giờ cũng không thấy đau ốm vặt vãnh, vậy mà hiện tại liền yếu ớt như vậy.

- Tỷ cũng không rõ, bảo mời thầy thuốc, A Tiện không chịu, cứ nói không sao. Nhưng có điều, tỷ thấy, đệ ấy cứ như tỷ năm xưa lúc bắt đầu có A Lăng vậy, ngửi thấy mùi đồ ăn liền muốn ói.

- Tỷ tỷ à, hắn là nam nhân mà.

- Cũng có thể là Ngụy công tử có thai, ta thấy, triệu chứng này quá rõ ràng rồi. - Lam Hi Thần từ tốn uống canh, nói

- Lam tông chủ, ngươi đừng phỏng đoán lung tung.

- Giang tông chủ, trên đời có rất nhiều chuyện kỳ diệu xảy ra mà.

Lam Hi Thần không hiểu vì sao rất thích trêu đùa Giang Trừng, cái con người ấy khi xù lông lên trông thật dễ thương. Vì vậy, liền thong thả uống canh, mỉm cười trêu tức Giang tông chủ.

Bên trong ba người bàn luận Ngụy Vô Tiện rốt cuộc bị làm sao rất náo nhiệt thì bên ngoài ngược lại hoàn toàn. Ngụy Vô Tiện đang ra sức nôn.

Rõ ràng là nôn khan, chỉ toàn dịch mật đắng ngắt miệng mà vẫn buồn nôn, Ngụy Vô Tiện thật không thể hiểu nổi cái thân thể này của hắn rồi.

Giang Trừng cùng Lam Hi Thần đi ra tìm Ngụy Vô Tiện vừa vặn thấy hắn tay chống tường mà bước đi, bộ dạng rất chật vật. Giang Trừng chạy đến đỡ hắn, lo lắng hỏi:

- Ngụy Vô Tiện, rốt cuộc ngươi bị sao vậy?

- Không sao, ngươi đừng lo.

Vừa dứt lời, Ngụy Vô Tiện liền ngất xỉu, có lẽ do đi từ Vân Thâm Bất Tri Xứ đến đây giữa trưa nắng nóng, thêm cả hai lần ói vừa rồi đã làm cho hắn đuối sức, trực tiếp ngất trên tay Giang Trừng.

- Ngụy Anh, Ngụy Anh, tỉnh. Ngươi đừng có mà dọa ta. Ngụy Anh, tỉnh lại.

- Giang tông chủ, ngươi dìu Ngụy công tử vào nhà, mời thầy thuốc đến xem rốt cuộc hắn bị cái gì.

Lam Hi Thần thấy Ngụy Vô Tiện ngất xỉu ngay trước mắt cũng vô cùng hốt hoảng, nếu là Lam Vong Cơ đứng đây, chắc hẳn đệ đệ sẽ lo lắng đến cuống tay cuống chân mất.

Mang được Ngụy Vô Tiện vào trong phòng, một lúc sau hắn mới tỉnh liền yếu ớt nói với Giang Trừng, Giang Yếm Ly cùng Lam Hi Thần đang lo lắng đứng bên cạnh:

- Mọi người đừng nói gì cho Lam Trạm biết, y sẽ lo lắng. Hi Thần ca, ngươi hãy giấu kín chuyện này giúp ta được không?

Mọi người đều gật đầu đồng ý với hắn, lúc này thầy thuốc đến, bắt mạch, kiểm tra thân thể hắn một hồi, ngạc nhiên nói:

- Cái này, vị công tử này, ngươi có phải ngửi thấy mùi đồ ăn là muốn ói đúng không?

- Đúng vậy, ta ngửi mùi liền muốn nôn.

- Ngươi đúng thật là nam nhân đi?

- Thầy thuốc có cần kiểm tra xem ta là nam hay nữ luôn không? - Ngụy Vô Tiện cảm thấy thầy thuốc này thật kì lạ, nhìn còn không biết hắn là nam hay nữ sao.

- Nhưng... Nhưng chính là ngươi có thai a.

- Cái gì? - Ba người Giang Trừng, Giang Yếm Ly, Lam Hi Thần cùng Ngụy Vô Tiện như không thể tin nổi, đồng thanh nói.

Hắn có thai, không thể a, hắn là nam nhân đấy.

Bạn đang đọc Sinh cho ngươi một tiểu Lam Trạm của bé mew
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi chienca123123
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 160

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.