Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đầu Óc Tên Kia Là Cái Gì Vậy?

Phiên bản Dịch · 1643 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Lưu Tâm Di cảm giác mình sắp điên rồi, phế phổi như sắp nổ tung, tại sao lại có loại nam nhân này? Dám trước mặt bản cô nương nói dối mà mặt không đổi sắc, lại còn phối hợp với biểu cảm ánh mắt nữa chứ? Thằng đó là diễn viên tốt nghiệp Hoc viện điện ảnh chắc ?! Diễn xuất cỡ này chẳng lẽ muốn giật cúp vàng Oscar chắc !?

Lưu Tâm Di hiện tại tâm tình rất chi là táo bạo, táo bạo tới cực điểm. Ném ly nước, chưa hết giận! Ném cái ghế, còn chưa hết giận! Ném bàn hội nghị! Ném không được . . .

Tâm trạng cô lúc này, đáng lẽ phải là bản thân đào hố bẫy người mới đúng, thế quái nào kết quả người thì không bẫy được, lại tự mình đi đào hố chôn mình, còn nhảy ra nhảy vào nhiều lần nữa chứ, trí thông minh thế nào cũng nát bét rồi! Điều này khiến cho một con người luôn muốn tạo một hình tượng hiền hòa nhưng thực tế lại tâm cao khí ngạo như Lưu Tâm Di phải tức điên.

Sau một lúc đập đồ trút giận, nhìn văn phòng một mảnh bừa bộn, cảm xúc thoáng bình tâm lại, Lưu Tâm Di như không có việc gì xảy ra, nhấc chiếc ghế làm việc dậy rồi ngồi xuống.

Trước tâm tình bởi vì quá mức tức giận, cô còn không có chú ý tới, hiện tại tỉnh táo lại, cô mới ý thức được La Triệt là một nam tử kinh khủng thế nào.

Trước hết, La Triệt chắc chắn là một tân thủ, đối phương ngay từ đầu không biết mình là người chơi Money Country, nhưng chính là tại dưới tình huống không biết trước như vậy, chỉ dựa vào việc sử dụng lý luận ngược đối với một vài thông tin cùng chi tiết ít ỏi, đã nhanh chóng đem gốc gác của nàng đoán ra!

Mà đáng sợ hơn là, đồng thời dưới tình huống cho ra kết luận, người đàn ông này trong nháy mặt qua mặt mình, tạo nên một loại ảo giác dường như tất cả mọi thứ đều thực sự ở trong lòng bàn tay hắn, dẫn dắt cô vào khuôn khổ. Mà cô lúc đó nửa điểm nhận thấy cũng không có, nếu không phải phút cuối La Triệt không nhịn được cười, cô muốn phát giác ra chắc phải mất một thời gian dài nữa.

"La Triệt . . ." Ngồi trên ghế làm việc, không một nụ cười trên khuôn mặt Lưu Tâm Di, hơi buông mí mắt khiến khó ai nhìn ra được ánh mắt cô, không biết cô đang suy nghĩ điều gì . . .

"Trong thoáng chốc đã có thể làm nên được những điều đó, đầu óc tên kia được làm từ gì vậy?"

Ở một phía khác, La Triệt còn đang cố gắng nhẫn nhịn, bước ra khỏi cổng trường đại học Z trong khi còn xoa xoa cái bụng vẫn còn đau nhức. Trận cười vừa nãy cũng không phải là hắn cố ý đặc biệt biểu diễn, cho đến bây giờ, vừa nghĩ tới cái khuôn mặt sợ đến ngu người của Lưu Tâm Di đã không thể nhịn được cười: "Kiệt tác, quả là một kiệt tác, . . . ha ha ha . . ."

Lại nhịn không được cười một trận, vô số sinh viên ngoài trường lúc này đều đang nhìn La Triệt với ánh mắt kiểu "Tên này có bệnh". Một lúc sau, La Triệt dùng sức hít sâu 2 cái, điều chỉnh tốt cảm xúc của mình.

Trong trường học cũng có người chơi Money Country, nói thật thì, độ phổ biến của cái trò chơi này, so với hắn tưởng tượng còn cao hơn, cảm giác thật giống như đi tới chỗ nào cũng đều gặp vậy.

Loại cảm giác này khiến La Triệt trong lòng dâng lên cảm giác nguy cơ. Trong khi đi bộ, La Triệt nhanh chóng mở ra danh sách khiêu chiến của Money Country.

Khi danh sách khiêu chiến mở ra, hệ thống sẽ bắt đầu tự động tìm kiếm người chơi trong phạm vi nhất định xung quanh La Triệt. Đồng thời, ở góc bên phải danh sách khiêu chiến còn hiển thị thời gian đếm ngược, đó hẳn là thời gian tu dưỡng còn lại của người chơi.

Một tuần chỉ cần hoàn thành một trận giao dịch là xong. Quy tắc này theo La Triệt thấy về cơ bản là âm mưu, sau khi hoàn thành một trận hệ thống sẽ không cưỡng bách người chơi phải chủ động bắt đầu một trận giao dịch khiêu chiến. Nhưng nương theo 24 giờ đồng hồ trôi qua, người chơi khác chắc chắn sẽ tới tận cửa tìm bạn!

Đối mặt với người chơi đẳng cấp cao hơn mình, có một cơ hội từ chối miễn phí, mà những lần sau đó có thể sử dụng 10 vạn tài sản làm cái giá, lựa chọn từ chối. Qua đó có thể thấy được, cơ hội từ chối miễn phí chỉ có một lần! Còn phải là người chơi có đẳng cấp cao hơn bản thân!

Giả dụ chi ra 10 vạn tài sản để lựa chọn từ chối, vậy một tuần khả năng bị khiêu chiến là bao nhiêu lần? Ngày hôm qua La Triệt chính là đích thân thể nghiệm qua, cơ hồ chỉ vừa mới kết thúc thời gian tu dưỡng không tới mấy phút, đã bị người chơi khác khiêu chiến.

Dĩ nhiên cũng không loại trừ khả năng La Triệt lúc đó vận khí cứt chó, vừa lúc gặp phải người chơi khác, dù sao lượng người di chuyển bằng tàu điện ngầm cũng tương đối cao.

Nhưng ngay cả như vậy, căn cứ theo La Triệt suy đoán, có thể gặp phải khiêu chiến ít nhất là 4 đến 5 lần trong một tuần. Đẳng cấp cao, tài sản có mấy nghìn vạn, đương nhiên là có thể từ chối, nhưng mấu chốt là hắn hiện giờ tài sản còn ít hơn 200 vạn, bị trừ đi mấy chục vạn phí từ chối, điều này làm sao có thể chấp nhận? Mà nếu quả vẫn tiếp tục lựa chọn từ chối, số tài sản phải trả giá chắc chắn sẽ vượt ra ngoài 10 vạn, thậm chí còn dẫn đến trực tiếp bị phá sản.

Xem xét tới những điểm này, La Triệt làm ra một sách lược đơn giản, đó chính là tận lực tránh đi vào nơi có lưu lượng người di chuyển cao, giảm thiểu khả năng bị người chơi khác tìm thấy. Nếu trong trường hợp vẫn bị khiêu chiến, phải đối mặt cùng người chơi có cấp bậc tương đương, vậy thì chấp nhận, cấp bậc cao hơn mình thì từ chối.

Còn đối với người chơi cấp bậc thấp hơn mình khiêu chiến, nói thật, La Triệt không nghĩ rằng sẽ có bất kỳ người chơi nào lại muốn đi tìm chết như vậy, dám đi khiêu chiến người chơi có cấp bậc cao hơn bản thân.

Tiếp tục suy nghĩ, La Triệt nhanh chóng rút điện thoại ra bấm số, gọi điện cho Phùng Tiếu Tiếu: "Alo? Học tỷ, chị bây giờ đang ở phòng tập đúng không? Vâng, em muốn ghé qua, yên tâm đi, thân thể em không có việc gì. Ừ, em sẽ . . ."

Phòng tập của ban nhạc, để tránh trong lúc luyện tập gây ồn ào cho người khác nên trước đây lúc chọn lựa phòng luyện tập, đã cố ý chọn một vị trí hẻo lánh. Hẻo lánh, đại biểu lưu lượng người qua lại ít, gặp phải người chơi khác cũng thấp hơn.

Từ đại học Z ở quận Đông chạy tới quận Tây, rồi tiếp tục chạy tới phòng tập của ban nhạc, thời gian miễn cưỡng còn đủ, La Triệt vẫn còn thời gian tu dưỡng, tự nhiên cũng lười nghi thần nghi quỷ đi đoán già đoán non người chung quanh có ai là người chơi không.

Đôi mắt khép hờ ngồi tựa ở trên ghế tàu điện ngầm nhắm mắt dưỡng thần, Giao dịch đối chiến trong Money Country tuy rằng đối với thân thể ngoài đời thực không có ảnh hưởng gì, nhưng đối với tinh thần sẽ tạo thành ảnh hưởng. Sau tất cả, đây chính là quan hệ đến cái mạng nhỏ của chính mình, mỗi người chơi ở trong chiến đấu đều là thần kinh thắt chặt, sau khi chiến xong, cũng khó tránh khỏi việc mệt mỏi về tinh thần, điểm ấy ngay cả La Triệt cũng không ngoại lệ.

Tàu điện ngầm đã đến ga, dọc đường đi hữu kinh vô hiểm mà đến được quận Tây, tiếp đó đạp bước tiến tới phòng luyện tập.

Đồng thời, ở quận Tây, bên trong phòng một gian nhà có chút đơn sơ, rất nhiều túi thức ăn vặt nằm ngổn ngang trên mặt đất, một gã thanh niên đeo một cặp kính vuông đang ngồi trên giường, lưng tựa gối đầu, đang mang vẻ mặt buồn chán nhìn giao diện ảo trước mặt.

"Chán vl, cái địa phương hẻo lánh như này, thậm chí ngay cả một người chơi cũng tìm không ra . . ." Nhìn giao diện liên tục đổi mới cả chục lần vẫn trống không, thanh niên đeo kính không khỏi buồn chán đánh ngáp một cái. Bỗng ngay khi hắn định chuẩn bị đóng thiết bị lại, đi đánh một giấc ngủ trưa, giao diện trống không trước mặt hắn lóe lên, một cái tên đột nhiên xuất hiện trước mắt hắn.

"Hử? Ma Thuật Sư? Kiệt kiệt kiệt, ta đây liền đích thân xuất thủ đem nhà ngươi Huyết tế !!"

Bạn đang đọc Trò Chơi Chiến Tranh Siêu Thứ Nguyên (Dịch) của Phi Tường Lại Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.