Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 38

Phiên bản Dịch · 2670 chữ

- Rồi, cô giỏi thì tự vẫn đi.. – nó đứng khua tay.. – đấy, giỏi thì làm đi.. (O.O)

- Đ.. đừng thách tôi.. – Devil rướn cổ lên cao hơn..

- Nguyệt Nga..- hắn hét lớn, - em làm gì vậy..(>’’ - Thì cô ta muốn chết mà.. – nó nhìn hắn, nó chúa ghét kẻ nào uy hiếp nó, mà nhất là lấy tính mạng con ng ra để đùa giỡn - ..cô ngăn đc tôi lấy anh ý thì cô có theo anh ý ngăn cả đời không.. giờ cô chết, thì ba cô buồn, mẹ cô buồn, cô thì cũng vẫn đâu có đc anh Hero.. lễ cưới vẫn tiếp tục, tôi vẫn sống vui vẻ.. đấy giờ thì cô chết đi..(=.=’’ con này, vô tâm)

- NGUYỆT NGA,.. – hắn hét lớn.. (>’’ - Gì chứ.. – nó quay sang hắn..- nếu cô ta muốn chết thì chết lâu rồi.. giỏi thì chết này.. cô mà ngã xuống tôi bước qua mặt cô đi lên lễ đường.. lễ cưới vậy mới có chút vui vui.. (vui hả.. chị này phải xếp vào hàng á quỷ chứ ko phải đùa)

- Cô.. – Devil tức giận quay ngoắt sang 1 cô đang ngồi trên ghế chém 1 phát vào ng cô ấy.. vết thương may mà còn nhẹ nhưng máu chảy khá nhiều.. nó mắt như bị hút sâu vào máu của cô gái và tai hướng theo tiếng kêu thất thanh của cô gái..

Thảo Uyên lắc nhẹ cái đầu.. giơ tay lên mặt rồi ngồi sụp xuống..

- Thôi.. thôi.. ko... đừng như thế nữa.. – Cô lo lắng nhìn về phía nó.. cả Kim Anh cũng giật mình.. Evil cũng nhận thấy sự khác biệt..

Cả thánh đường dường như có 1 bầu không khí lạnh toát, u ám bao quanh, bao nhiêu ng cũng thấy rùng mình.. nhìn nó.. nó đứng yên, tay nắm chặt, máu từ vết đạn bắn vào lòng bàn tay túa ra rất nhiều.. bỗng nó thả tay ra.. viên đạn từ lòng bàn tay nó rơi ra cùng với máu… Devil nhìn cảnh tượng ấy không khỏi kinh hoàng.. lắp bắp giơ phớ về nó để tự vệ…

- Hừ.. hừ hừ.. – nó nhìn Devil với con mắt lạnh toát.. – cứ tưởng sẽ ko bao giờ phải xuất hiện nữa chứ..

BÙM.. tiếng súng nổ chói tai vang lên, Devil giật lùi lại khi nó vừa bắn súng xuống chân nhỏ.. nó cố tình bắn trượt.. khiến cho Devil sợ hãi.. nó tiến đến Devil lừ lừ mắt.. Devil sợ hãi lùi lại.. nhỏ nhìn nó với con mắt thỏ non đáng sợ.. nó vẫn tiếp tục bước.. mẹ hắn đứng lùi ra xa.. tất cả mọi ng trong thánh đường nín thở.. nhìn nó..

- Cô.. – Devil lắp bắp.. – cô.. tính..

- Sao.. – nó nói bằng giọng lạnh hơn tiền.. – biết sợ hả.. đặt phớ xuống,, không phát đạn này vào con mắt của cô đấy…

- Cô ấy lại trở lại làm thiên thần sa ngã rồi ư.. – Evil hốt hoảng.. – đây là trường hợp hiếm gặp.. 1 thiên thần sa ngã trở lại..có thể mức độ nguy hiểm sẽ tăng lên.. (=.=’’ nghe chị là đã biết chị đang giỡn rồi hả)

- Cô.. – Devil sợ hãi.. buông phớ xuống.. - ..tôi đấu không lại..

- .. – nó cúi xuống nhặt phớ rồi đứng lên.. – hị…. (?!!?)

- HỊ..?!?! – cả thánh đường khó hiểu.. không hiểu nó vừa phát ra âm thanh gì..

- Há.. há há há há há há .. he he he.. hơ hơ hơ.. – nó tuôn ra 1 tràng cười ra nước mắt (thì ra tiếng vừa nãy chị ý nhịn cười.. giờ lại cười kinh khủng không đỡ đc).. – không tin đc, ng như cô mà lại sợ thiên thần sa ngã thế cơ đấy.. trò lừa vẫn có kẻ mắc lần 2 là sao… ha ha ha… tất cả mọi ng đều căng mắt ra nhìn mình.. mình thật là giỏi… (=.=’’)

- Cô.. – Devil như thấy mình bị mất mặt liền phi đến nhanh như chớp cầm con dao bấm.. nhằm thẳng tim của nó đâm thẳng.. nó ko kịp tránh đc mà cứ đứng đơ ra đấy ngoác miệng cười, bị đâm xong mắt vẫn đang còn chớp chớp...

- Nguyệt Nga.. – cả thánh đường bao gồm hắn hốt hoảng.. riêng Evil thì chỉ to mắt nhìn..

- Cô đang làm gì thế..- nó ngạc nhiên hỏi.. (=.=’’ bộ không thấy sao hả trời)

- Tôi đâm cô.. – Devil đâm mạnh hơn..(=.=’’)

- vậy à.. – nó nhìn xuống tay Devil đang cầm con dao đâm xuyên qua áo.. – vậy là tôi phải ngất đúng ko.. ôi.. tôi đau quá, sắp chết rồi.. tôi sắp chết rồi.. khụ khụ... (nghe là biết con này giả vờ nè)

- Cô..- Devil vẫn giữ nguyên tư thế.. (=.=’’ không hiểu chuyện gì xảy ra)

- Khoan đã.. – nó đẩy Devil ra xa.. – cô đứng lùi ra, cô đâm tôi sao tôi ko thấy đau... từ từ.. tôi xem trúng tim chưa nhá.. (=.=’’)

Nó cởi cúc áo bò ra rất tự nhiên rồi rút ra trong túi bên trong có 1 cuốn sách dày cộm và 1 vết đâm từ con dao khi nãy, thì ra nhỏ Devil đã đâm ngay phải cuốn sách.. nó cầm cuốn sách giơ lên..

- Sách dày ghớm.. – nó chỉ cho Devil... – ra là cái này, thảo nào thấy cồm cộm nãy giờ.. cơ mà Evil.. cô đọc sách cơ á.. (=.=’’ bơ luôn Devil kìa)

- Thì tôi vẫn đọc sách mà.. – Evil nhún vai.. (^^ không đọc sách thì sao mà nghiên cứu về thiên thần sa ngã chứ)

- Khì khì.. – nó cười hì hì.. – cô mà đọc sách cơ á..có biết chữ không vậy.. (=.=’’ bụng ta suy ra bụng ng)

- Không.. nên mới phải tập đọc.. – Evil nhìn nó..(=.=’’ )

- Cô..- Devil tròn mắt.. nhỏ ko tin nổi vào mắt mình là nhỏ vừa bị lừa..

Lúc này mẹ hắn phi lên dùng vài đòn cơ bản khóa chặt tay Devil rồi giao cho bảo vệ với lời nói :

- Đưa cô ta về cho ba nó xử lí.. – mẹ hắn lại quay trở về vẻ băng lãnh.. – con bé đã quá khích rồi..

- Bác vẫn sẽ muốn con làm con dâu của bác chứ.. – Devil quay lại nhìn.. vẻ rơm rớm... (@.@ còn lâu pư pư..)

- Trước đây.. – mẹ hắn nheo mắt.. – nhưng giờ.. ta sẽ ko bao giờ tha thứ cho kẻ nào dám chĩa súng vào ta...

- .. – Devil mỉm cười.. nụ cười đầy đau khổ.. nhỏ đi qua Minh Trí, chưa bao giờ nhỏ muốn anh quay lại với nhỏ thế.. nhưng nhỏ đã làm những gì.. để khiến mọi ng phải xa lánh nhỏ..

- Nguyệt Nga.. – Thảo Uyên khẽ tiến lại.. – tay bà chảy máu, để tôi băng cho.. vào trong phòng thay đồ đi.. (^^)

- Để ta.. – mẹ hắn ra hiệu cho Thảo Uyên đứng lùi ra.. (>’’ - Mẹ.. – hắn lo lắng..

- Tránh ra.. ko có việc của con.. – mẹ hắn ra lệnh.. nó ngoan ngoãn theo.. trước khi đi, nó còn quay lại lè lưỡi với hắn ra bộ không sao, nhưng chính điều đó mới khiến hắn lo lắng..

Mẹ và nó vào trong phòng thay đồ, tay bà chảy máu.. nhưng bà không quan tâm, bà ngồi xuống và băng bó vết thương cho nó.. 2 ng im lặng.. bầu không khí cực kì căng thẳng, nó dường như nín thở..

- Có cần thiết phải căng thẳng vậy không.. – mẹ hắn lên tiếng.. (=.=’’)

- Đ.. đâu có đâu.. – nó giơ tay xoa xoa đầu cười khì khì. – tay bác chảy máu để con băng cho bác..

- Không cần,.. – mẹ hắn che tay đi.. – vết thương nhỏ ấy mà.. (>’’ Nói rồi bà với cây nhíp, rồi chọc hẳn vào vết thương gắp viên đạn ra,.. nó khẽ rùng mình.. rồi nó đứng hẳn dậy, thoăn thoắt nhanh như cắt.. lấy bông băng, gạc rồi đủ mọi thứ để băng bó ẹ hắn..

- Sao cô lại tốt với tôi vậy.. – mẹ hắn nhìn nó khó hiểu.. – viên đạn đó nếu trúng vào tôi, mọi sự lo lắng của cô sẽ ko còn..

- Con ko nghĩ vậy đâu nhé.. – nó nhìn bà cười hiền.. – dù là ai thì cũng như nhau.. cháu nói thật, đầu tiên cháu ghét bác lắm ý.. vì bác khinh ng kinh khủng.. nhưng mà.. dù thế nào đi nữa.. bác cũng là mẹ của cái tên chết bầm đó..(=.=’’ ăn nói vói mẹ chồng thế đấy) nên cháu hiểu rõ cảm giác mất mát ng thân như thế nào.. mà cháu thì cũng ghét việc lôi ng ngoài cuộc vào can thiệp chuyện của mình cơ.. nên cháu chỉ ko muốn bác bị liên lụy.. với lại cháu ko muốn ai chết dưới tay Devil nữa.. bố mẹ cháu là quá đủ rồi..

- Bố mẹ.. – mẹ hắn ngạc nhiên.. – Devil đã..

- ... – nó cúi đầu im lặng rồi nhìn lên với nụ cười cùng 2 giọt nước mắt long lanh.. – nhưng giờ ko sao nữa rồi.. mọi thứ quanh ta mất đi rồi ta mới biết trân trọng nó.. con ng mà bác..

Mẹ hắn nhìn nó.. tim bà thấy ấm hơn..

- Rồi.. – nó băng bó xong.. – bác đừng để bị chảy máu nữa nhá.. hở vết thương ra là bị nhiễm trùng đấy.. (=,=’’ có thật là nó biết băng bó không vậy trời)

Bà nhìn xuống cánh tay.. trời ơi.. băng gì mà xấu kinh khủng.. bà khẽ cười.. nó không giỏi băng bó.. không giỏi lấy lòng ng khác nhưng nó quả thực rất chân thành..

- Sao lại gọi ta là bác.. – mẹ hắn nghiêm mặt.. – không đc gọi thế.. (=.=’’)

- Dạ.. – nó lúng túng.. - ..phu..phu nhân.. bà chủ.. (=.=’’)

- Không phải hết.. – mẹ hắn phì cười.. – gọi ta như khi con gọi mẹ con.. con có muốn làm con dâu của ta không? (^^)

- Dạ.. – nó nghệt mặt rồi bật cười.. – mẹ..

Thật ra lúc nó đang nghệt mặt ra thì nó đang nghĩ gọi mẹ hắn là bà la sát hay sư tử hà đông đây vì ở nhà nó toàn gọi mẹ nó thế.. may mà nó không nói gì làm mất mặt…

Mẹ hắn khẽ ôm nó vào lòng..

1 lúc sau, nó mở cửa đi ra.. cả lũ đang đứng áp tai 1 loạt ở bên ngoài cánh cửa.. mẹ hắn đi ra nhìn cả lũ với bộ mặt nghiêm túc, nó thì bẽn lẽn theo sau..

- Nhìn gì mà nhìn.. – mẹ hắn quát.. (>’’ - … - nó giơ 2 ngón tay lên rồi nhe răng cười khiến ai nấy đều vui vẻ cười tươi.. (chỉ đc vậy là nhanh)

Mọi ng lại nháo nhào chuẩn bị lại lễ cưới.. dì hắn tiến đến gần mẹ hắn rồi cười tươi..

- Con bé dễ thương chứ.. – dì đắc ý.. (^^)

- Em cũng có mắt nhìn ng đấy..- mẹ hắn cũng nói lại.. (^^)

- Em biết.. hô hô hô.. – dì hắn che miệng cười.. bỏ đi.. (=.=’’ nản)

Lễ cưới diễn ra suôn sẻ.. và tối hôm đó.. sau khi tắt đèn..cả nó và hắn cùng mệt mỏi ngả lưng xuống giường.. cả ngày hôm ấy hội tụ toàn những việc khó khăn..

“Bẹp”…(?!?!)..

- Nguyệt Nga.. – hắn mở mắt.. em làm gì vậy.. (>’’ - Ngủ đi.. – nó cau có.. (=.=’’)

Hắn cũng nhắm mắt.. “Bẹp”..

- Hiru.. – nó cau có.. – anh không để cho em ngủ thì anh cứ liệu hồn.. (=.=’’)

- Anh tưởng em làm chứ.. – hắn ngồi dậy.. (>’’ “Bẹp”.. “Bẹp”.. “Bẹp”…. nó cũng ngồi dậy.. 2 đứa bật đèn lên thì… ôi cái giường yêu quý mà cả 2 đứa đang nằm có những cái túi nho nhỏ.. bên trong đựng toàn thuốc tím.. nằm lên là nó sẽ nổ và thuốc tím dính khắp ng.. cả hắn và nó mặt mũi nhem nhuốc.. thuốc tím.. 1 lời nhắn nhỏ.. “nhắc nhở các cháu trước khi ngủ thì phải dọn giường.. còn không thì tắm ngay sau khi bị nhọ không thì.. he he.. ngày mai nhà ta sẽ mở 1 gánh xiếc nhỏ..” (=.=’’)

- Bà dì chết tiệt… - cả 2 đồng thanh hét to (t/g: thủ sẵn cái nút tai òi)

Đọc xong cả nó và hắn cùng phi vào nhà tắm.. con gái lanh chanh nên nó đã chạy vào trước.. còn hắn đứng bên ngoài nhà tắm cau có.. đập cửa rầm rầm..

- Em không muốn mai anh làm hề đó chứ.. – hắn đau khổ.. (@.@)

- Vậy thì anh tắm bên ngoài vòi hoa sen còn em trong bồn tắm.. – nó khẽ mở cửa.. (^^) (tắm chung, tắm chung… t/g tắm với.. )

Ông, bà, mẹ, ba, dì hắn thì đứng ngoài nghe lén rồi cười khì khì..

Nó vừa đi ra khỏi nhà tắm:

- Woa.. – nó thích chí .. – tắm xong sạch sẽ quá.. um.. um (=.=’’)

Tự nhiên bị hắn bịt mồm.. nó cau có.. nhìn hắn.. hắn chỉ xuống dưới gầm cửa có bóng ng đang ở ngoài nghe lén.. nó gật gật.. rồi 2 đứa đến bên cánh cửa.. bất chợt mở ra và mọi ng ngã cái rầm.. nó với hắn đập tay rồi nhìn cả nhà vội chạy về phòng.. híc.. ng lớn mà thế đấy..

2 giờ sáng..

- Anh chăng bên kia đi.. – tiếng nó nho nhỏ.. (=.=’’ lại bày trò rồi)

- Em rải cái kia ra đi.. – hắn giục.. (>’’ Hí hoáy 1 lúc đã xong tác phẩm có 1 không hai..

Sáng sớm ba hắn có thói quen xuống nhà lấy sữa uống, vừa xuống đến nơi chân ông dẫm phải cái gì đó.. nhớt nhớt.. nhìn xuống.. ra là .. dầu nhớt.. mà loại này rửa sao đi.. ông tiếp tục không chịu khuất phục mở tủ lạnh thì bị 1 ca màu nước với đủ hỗn hợp màu đổ ập lên ng.. dì hắn vừa bước xuống giường vấp cái dây ngã dập mặt lên đống hồ dán giấy, vừa đứng dậy thì bị dẫm phải giấy bọc quà vấp cái bịch.. mẹ hắn đỡ hơn, bước vào nhà tắm thì phát hiện khăn mặt mình có những vết sơn, nhọ đủ kiểu.. bà và ông hắn thì bị vẽ đầy mặt.. (=.=’’ tài thật)

Ai cũng thừa biết tác phẩm nghệ thuật này của ai rồi..

Minh trí bước vào nhà đúng lúc thấy cả nhà đang tụ tập ngoài phòng khách.. cậu vẫn giữ vẻ ảm đạm rồi nhìn cả nhà hắn..

- Cả nhà đang làm gì vậy ạ.. – anh khẽ cúi.. (=.=’’)

- Cậu đi tìm Nguyệt Nga và Minh Tuấn ngay cho chúng tôi.. – bà đập xuống bàn.. thì có tờ giấy rơi ra..

‘tụi cháu lên đường đi hưởng tuần trăng mật nhá.. mong cả nhà đừng làm phiền tụi cháu, cứ chơi vui vẻ với ghánh xiếc đi nha.. p/s : sơn đó không đi đc đâu nên mọi ng cứ đợi khoảng mấy bữa nó tự đi ấy mà, tụi cháu sẽ về sớm nhưng không biết đến bao giờ đâu’..

- Chuyện là như thế.. – Minh Trí lại khẽ cười.. (^^)

- Hừ.. – bà nghiến răng..- 2 đứa cháu này.. về đây ta cho biết.. Nếu con cái làm chúng ta buồn, hãy hy vọng vào đám cháu: "Chúng sẽ trả thù cho chúng ta" (=.=’’)

Bạn đang đọc Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã của Moon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.