Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 32

Tiểu thuyết gốc · 2102 chữ

Thiên Linh Môn gồm có 5 các, 4 các ngoài sáng Tàn Kinh Các, Trận Pháp Các, Pháp Bảo Các và Nhiệm Vụ Các, 1 các trong tối Mật Thám Các, khi đám người Đại Bảo quay về Thiên Linh Môn, cũng đi liền về phía Nhiệm Vụ Các, bước vào đi về phía trung tâm của các, nơi đó có 1 dãy bàn, bên trong có 3 4 đệ tử đứng trước quầy, vừa nhình thấy đám người hân cười nói.

-A chào Đại thiếu, các ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ a.

-Đúng vậy bọn ta đã vẽ xong bản đồ rồi đây, kèm theo đó là 1 số Ma Thạch.

-Ma Thạch thì mời đi theo ta.

-Được rồi mấy nhóc đi đi, ta và Lã tỷ còn việc phải làm.

-Được rồi gặp sau nha lão đại.

Đám người cũng chào cậu và Lã Thiên Nhai 1 cái liền đi theo đệ tử kia, đi vào bên trong, nhình theo bóng lưng bọn hắn, cậu cười rồi nói với Lã Thiên Nhai.

-Được rồi chúng ta đi thôi.

Nàng không nói chỉ cười mỉm 1 cái rồi đi phía sau cậu, cả 2 tiến về nội địa Thiên Linh Môn, vừa vào đến cổng đã bắt gặp 1 tên đệ tử đứng đó, vừa thấy cả 2 liền chào 1 cái, sau đó dẫn 2 người đi vào bên trong, đi theo con đường dài 1 hồi lâu liền bắt gặp 1 căn phòng lớn, đệ tử đó gõ cửa 3 cái sau đó nói.

-Đại trưởng lão Đại thiếu và Lã tiểu thư bái phỏng.

-Vào đi.

Cửa phòng mở ra ngồi bên trong đó là Đại Trưởng Lão Thiên Tộc Thiên Linh Môn Thiên Cửu, thấy cả 2 ông cười hiền 1 cái sau đó xua tay ý bảo tên đệ tử lui ra, hắn cúi chào liền lui ra bên ngoài, Thiên Cửu phất tay mời tỏ ra ý ngồi nói.

-Ây da lần này phiền nhờ 2 vị rồi.

-Không có việc gì, bọn ta dù gì cũng ăn không nằm dề ở đây chũng có chút tĩnh mịt đi.

Đại Bảo và Lã Thiên Nhai ngồi xuống cười cười nói.

-Đại thiếu, Lã tiểu thư đây là 2 tấm thẻ Liên Đoàn cấp C của 2 người.

-Ồ, được rồi cảm phiền Đại trưởng lão.

-Ta chỉ có thể giúp 2 vị bao nhiêu đó thôi ha ha.

-Được rồi, bọn ta định rời khỏi Thiên Linh Môn.

Đại Bảo đưa 1 tấm cho Lã Thiên Nhai rồi quay sang nói với Thiên Cửu, lúc này lão chỉ cười sau đó hỏi.

-Chẳn hay Đại thiếu đi Hàn Lâm Sơn Trang?

-Đúng vậy.

-Ta đây không giúp được nhiều, chỉ có 1 tấm bản đồ quý giá về Hàn Lâm Sơn Trang thôi.

Lúc này Thiên Cửu híp mắt lại cười, gương mặt hiền hậu lúc này bị méo mó thay thế bằng 1 gương mặt gian thương vô cừng, Đại Bảo cũng dở khóc dở cười hung hăn trừng hắn 1 cái cười nói.

-Được rồi có rắm liền thả, ngươi cần ở ta cái gì?.

-Qủa nhiên người hảo sảng có khác, được rồi Đại thiếu ta chỉ cần ngươi khi Hàn Lâm Sơn Trang mở ra, có thể chiếu cố 1 chút đệ tử của Thiên Linh Môn, chỉ có vậy thôi.

-Uy ngươi đây là cho ta đi làm bảo mẫu?.

-Thêm 1 phần thông tin về Hàn Lâm Sơn Trang nữa thế nào?.

-Được có vẻ hấp dẫn.

Đại Bảo cùng Thiên Cửu 4 mắt híp lại nhình nhau bắt tay cười nói, Lã Thiên Nhai không nói nàng chỉ lẳng lặng ngồi đó uốn trà tựa như mọi việc đều không liên quan đến mình, sau khi trao đổi với Thiên Cửu thì Đại Bảo cùng Lã Thiên Nhai đi về thu xếp 1 chút đồ đạt để tiến về Hàn Lâm Sơn Trang, Hàn Lâm Sơn Trang 50 năm xuất hiện 1 lần, địa điểm khác nhau, lần này có được thông tin là nó sẽ xuất hiện tại Băng Nham Sơn, từ Thiên Linh Tông đến Băng Nham Sơn cũng phải mất tận 1 tuần đi tốc độ nhanh nhất của Yêu Thú và Linh Thú cấp 4, nên cả 2 quyết định thu xếp sẽ lên đường nhanh xem như đi lịch luyện 1 phen.

Nói đến Linh Thú thì tiêu Hắc đã lâu không thấy tĩnh lại, nó vẫn chỉ nằm im trên tay của Đại Bảo tựa như đang chờ đợi điều gì đó, cậu thấy vậy cũng mặt kệ nó, chuyện của nó liên để nó tự giải quyết, còn Kiên Cường Linh Hỏa từ 2 hôm trước cũng bắc đầu bế quan tấn cấp, nên vài ngày gần đây cậu cảm thấy có chút buồn chán.

Sau khi thu xếp đồ đạt 1 chút, Đại Bảo liền bắc đầu tập kiếm, thứ cậu bỏ bê lâu nhất là kiếm, đến hiện tại Chiến Ý của cậu đã tần 3, Sát Ý tần 2, Quyền Ý tần 5, nhưng mỗi Kiếm Ý vẫn chỉ tần 1, nên hôm nay cậu quyết định lôi kiếm ra tập luyện.

1 Kiếm Phong Hoa Tuyết Nguyệt này mặc dù cậu có thê thi triển ra được nhưng vẫn chỉ là sơ cấp, không thể dùng thực chiến được, lúc này cậu bỗng nhớ về 1 bộ kiếm mà cậu chơi game mà học được, bộ kiếm này tổng cộng có 9 thức, nếu đạt đến căn bằng có thể vô âm vô thức giết người, nếu đạt đến Nhân Kiếm Hợp Nhất có thể ngự kiếm trảm thiên địa, nều đạt đến cảnh giới tổ sư của bộ kiếm pháp này, lĩnh ngộ chung cực áo nghĩa thì không cần có kiếm, chỉ cần 1 tia kiếm ý có thể hóa thành vô vạn kiếm ảo, 1 bộ kiếm này tên gọi.... Ngự Kiếm Thuật.

Đại Bảo vẫn chưa thử vì lúc ở thế giới cũ cậu không thể thi triển được kiếm này, nhưng đây là 1 thế giới khác và cậu có Kiên Cường Linh Hỏa, cậu chỉ cần dùng 1 phần nhỏ sẽ không bị biến đổi cơ thể, đây là 1 phát hiện mới cậu chỉ cân trích 1 tia nhỏ của Linh Hỏa liền có thể dùng được, để làm được việc này cậu đã phải bỏ vô số tâm huyết cho việc này, ruốc cuộc cũng có thể thành công, cậu bây giờ có thể dùng 1 tia Linh Hỏa ngự được 1 thanh đoản kiếm, cậu có thể ngự thanh kiếm đến cách xa mình 10m là cực hạn.

Lúc này Đại Bảo tập trung vào thanh đoản kiếm, 1 tia Linh Hỏa được tách ra xác nhập vào thanh kiếm, 1 chốc sau 1 tần kiếm ý lượng lờ thanh đoản kiếm bắc đầu lung lay rồi bay lên trên đỉnh đầu của cậu, lượng lờ lưỡi kiếm chuyển sang màu đen huyền đặc điểm của Hắc Hỏa, 2 tay cậu lúc này bóp ấn, những ấn kí khó hiểu phát ra, sau đó cậu đưa 2 ngón tay chỉ lên trời, thanh kiếm bắc đầu xoay vòng rồi sau đó vút lên trên không, ngón tay cậu chỉ xuống đất, thanh kiếm từ trên không trung lao xuống, đảo vòng quanh cơ thể Đại Bảo, lúc này 2 ngón tay của chỉ về phía 1 cái cây nhỏ phía trước cách cậu 10m , thanh đoản kiếm vút lên.

Bặp.

Thanh đoản kiếm đâm vào thân cây, nhưng lực đâm còn khá yếu chỉ có thể lún được 2 tất mũi kiếm vào, Đại Bảo thở dốc, những giọt mồ hôi lăn dài trên má cậu, để điều khiển được 1 tia Hắc Hỏa mà không biến đổi cơ thể, có chút khó khăn, nhưng đây xem như là bước đầu của thành công đi, Đại Bảo ngồi xuống nghỉ ngơi 1 chút liền vỗ vỗ 2 cái má đứng dậy, bắc đầu luyện tập Ngự Kiếm Thuật.

...

Lúc này bên phòng của ngoài trang viên, Lã Thiên Nhai trên tay nàng cầm 1 cây Cổ Cầm, ánh mắt có chút tan thương mà vuốt ve lấy cây Cổ Cầm, nàng khẽ mím môi đặt nhẹ cây đàn lên gãy ra vài điệu khúc, có lẽ sẽ làm tâm tình của nàng dễ chịu hơn?, nhưng không càng gãy đàn mắt nàng càng đỏ lên rồi ước đẫm, 1 lúc sau những giọt lệ lã chã rơi trên Cổ Cầm những âm thanh như im ắn chỉ còn tiếng thúc thít nhè nhẹ.

-Mẫu thân, nhất định, hức hức, ta sẽ giết, hức hức, hắn để báo, thù cho người, hức hức.

Nàng ngỡ người nữa ngày trời nhình cây đàn, bên trong đôi mắt của nàng lúc này hiện lên 1 khưng cảnh, tuyết bay trắng xóa, trên nền tuyết những giọt máu động lại như như những đóa hoa bỉ ngạn nở rộ trên nền tuyết trắng, 1 người mỹ phụ mất hết sinh khí ôm khư khư 1 cây đàn, bên trong 1 cái thùng nhỏ có 1 cái khe, bên trong có 1 tiểu nha đầu, 1 đôi mắt đỏ ngầu đầy ấp nước mắt nhình ra khung cảnh bên ngoài, bên trong đôi mắt có tan thương, có tức giận, có sát khí, có cả sợ hãi, vô số cảm xúc rối loạn nhưng nàng chỉ cắn môi chảy cả máu, không dám thở, không dám lên tiếng, chỉ biết đứng nhình người yêu thương mình nhất, người chăm sóc lo lắng cho mình nhất bị giết chết.

Bên cạnh cái xác của mỹ phụ 1 nam tử và 1 nữ tử đứng đó, đôi môi mỉa mai khinh bỉ cười, nàng hận hắn, nàng hận cả con hồ ly kia đã quyến rũ hắn, nàng hận cả bản thân mình để cho kẻ được nàng gọi là "Phụ Thân" sát hại mẫu thân mình, nàng hận lắm......

-Này Lã tỷ, ngươi sao ngơ người đây? đệ vừa ướp 1 chút thịt này, định qua đây rủ tỷ nướng rồi ăn.

Lã Thiên Nhai giật nãy người, nàng nhình lên thấy 1 nam nhân với mái tóc đen khó hiểu, đôi mắt và gương mặt có chút đặc biệt, 2 tay cầm lấy 1 cái lò và vĩ nướng, còn 1 bên cầm lấy 1 khay có 1 lượng lớn thịt đã ướp qua, trên gương mặt hắn có 1 nụ cười thật thà đến ngu ngốc, nàng khẽ gật đầu đem đàn cất vào.

-Có chuyện gì buồn cứ nói với đệ, mặc dù ta không biết cách tán tỉnh hay làm đại mỹ nữ vui vẻ, nhưng có thể làm cho tỷ thấy thoải mái 1 chút, có lẽ vậy....

Đại Bảo vừa nói vừa chothang bật lò chăm lữa lên, tay chân luống cuống vừa cười vừa nói, hắn vừa luyện tập xong bỗng thèm thịt nước do Nhã Đình làm a, liền lục lọi 1 chút đồ nghề nhớ lại cách nàng làm mà học theo, quả nhiên thành công mỹ mãng định ăn liền nhớ đến Lã Thiên Nhai, liền vui vẻ cầm qua rủ nàng thưởng thức tay nghề, nhưng vừa qua thấy nàng đôi mắt nhình chằm chằm cây đàn, Đại Bảo không phải kẻ ngu liền gọi nàng 1 chút.

Lã Thiên Nhai nhình bóng lưng không lớn nhưng lại cảm thấy trong lòng có hút ngọt ngào, cậu như vậy là quan tâm nàng nha, cái tên xuốt ngày cuồng luyện tập, lúc trước nàng thế nhưng là yêu sắc đẹp của cậu mới đi theo hắn có chút không phục, nhưng bây giờ lại cảm thấy cậu đáng tin hơn bao giờ hết, hôm thấy cậu đánh nhau với Lãnh lão cho dù nằm ở thế bị động vẫn cố gắn kéo đối thủ đồng vu quy tận, cái đó là bật nào ý chí, nàng ngưỡng mộ nam nhân trước mặt lắm và cũng có...

-Lã tỷ à, ta nói thật bộ dáng suy tư không hợp với tỷ đâu nó giống như... a ha ha đệ đùa ấy mà đừng nóng đừng nóng.

-Hừ, làm mất cảm hứng.

-Ây da Lã tỷ ăn thử miết nhịt của bổn đại da, tỷ nhất định yêu chết tay nghề của ta nha.

-Được mỗi cái khua môi múa mép là hay.

-Aha ha tỷ cao hứng là tốt, nào giúp đệ nướng thịt.

Có lẽ thế này cũng tốt rồi, đi theo tên nam nhân này cũng không tệ lắm.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Năng Lực Gia Tại Tu Chân Giới sáng tác bởi Aiamtruckkun

Truyện Siêu Cấp Năng Lực Gia Tại Tu Chân Giới tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aiamtruckkun
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.