Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khoa thể dục quấy rối!

Phiên bản Dịch · 1067 chữ

Chương 65 Khoa thể dục quấy rối!

Phác Ánh Tuyết bị câu nói của Lâm Phôi làm cho nội tâm đại loạn, không chú ý tới hành vi “mờ ám” của Lâm Phôi cùng Ngụy Kỳ Miên, nàng hơi điều chỉnh lại tâm tính, nói: "Hai người các ngươi biểu diễn tiết mục gì? A, đúng rồi, một ca hát, một khiêu vũ, vậy vì sao các ngươi không cùng hợp tác làm một bài hát có múa phụ đạo?"

Lâm Phôi cùng Ngụy Kỳ Miên hai mắt sáng lên, Phác Ánh Tuyết cẩn thận nhìn lại, Lâm Phôi cùng Ngụy Kỳ Miên là tuấn nam mỹ nhân, tuy Lâm Phôi ở trong mắt rất nhiều người là con nhà nghèo, nhưng quần áo không cải biến được khí chất dung mạo một người, hắn thuộc về loại hình càng nhìn càng thấy đẹp mắt, vì vậy rất xứng đôi với Ngụy Kỳ Miên, trong nội tâm nàng yên lặng nghĩ : "Có lẽ hai người bọn họ hợp tác thì kết quả sẽ rất tốt."

Lâm Phôi nhìn Ngụy Kỳ Miên một cái, hỏi: "Ngươi cảm thấy như thế nào?"

Ngụy Kỳ Miên ở trong nội tâm vui mừng, ngượng ngùng, trên mặt lại lạnh nhạt nói: "Ta thế nào cũng được."

"A, thế nào cũng được, vậy quên đi ... ."

Ngụy Kỳ Miên ở trong nội tâm giận dữ, đang định nói thôi thì thôi, lại nghe Lâm Phôi nói tiếp: "Nhưng mà biểu diễn một mình quá nhàm chán, hợp tác biểu diễn với mỹ nhân vẫn sướng hơn, ngươi muốn hợp tác với ta không?"

Ngụy Kỳ Miên lại đổi giận thành vui, kiêu ngạo nói: "Vậy ta sẽ cho ngươi một cơ hội."

Phác Ánh Tuyết nói: "Vậy hai người các ngươi sẽ phải đổi một tiết mục khác, không thể dùng cái hiện tại, các ngươi đã chọn được tiết mục mới chưa?"

Ngụy Kỳ Miên cùng Lâm Phôi liếc nhau, hợp tác biểu diễn đều là vừa quyết định, sao đã kịp nghĩ ra phương án mới.

Phác Ánh Tuyết nói: "Vương Giai Nhị có một ca khúc rất nổi tiếng, hot nhất trong album vừa rồi của nàng, tên nó là 《 Bầu trời bình yên 》, các ngươi nghe bao giờ chưa?"

Ngụy Kỳ Miên hai mắt sáng lên, nói: "Nghe rồi, ta đặc biệt ưa thích bài hát này, bất quá đây là một ca khúc hợp xướng, vừa phải hát vừa phải khiêu vũ."

"Ừm, vì vậy cái này phải xem Lâm Phôi, ta biết Lâm Phôi tới từ học viện âm nhạc, ca hát khẳng định không có vấn đề, không biết có biết khiêu vũ không."

"Ta biết khiêu vũ." Lâm Phôi đáp lời, lại bổ sung: "Bất quá bài hát này ta chưa nghe bao giờ."

Phác Ánh Tuyết có chút bất mãn : "Nhạc của Vương Giai Nhị mà ngươi cũng chưa từng nghe?!"

Lâm Phôi thấy thế, cười ha hả : "Ta hiện tại thực sự muốn biết Vương Giai Nhị rốt cục là người thế nào, làm sao lại khiến các ngươi mê đắm như vậy."

Lúc này những người đăng kí tiết mục đều nhao nhao tiến vào, tất cả đều là tân sinh khoa máy tính, có lớp Lâm Phôi, cũng có các lớp sát vách khác, trong đó đại bộ phận đều là nữ sinh, nhìn thấy Lâm Phôi, tất cả đều là hai mắt sáng lên, nếu như không phải kiêng kị Ngụy Kỳ Miên đang ở ngay gần đó, đoán chừng đã có nữ sinh lớn mật chủ động quấn lấy Lâm Phôi.

Thấy mọi người đến đông đủ, Phác Ánh Tuyết đang định mang theo bọn hắn đi tập luyện, bỗng nhiên cửa phòng lại bị người từ bên ngoài đẩy ra, một đám nam sinh cao lớn vạm vỡ vọt vào, bầu không khí nói nói cười cười của sân vận động lập tức trở nên an tĩnh, Ngụy Kỳ Miên nhỏ giọng nói: "Những người này đều là khoa thể dục."

Lâm Phôi ồ một tiếng, nơi nào cũng có tung tích khoa thể dục.

"Con mẹ nó, làm gì đó, đừng quấy rầy chúng ta chơi bóng!" Một người trong đó đập đập quả bóng, vừa chỉ sang bên này nói.

Phác Ánh Tuyết là giáo viên, nàng đáp lời đầu tiên, thái độ rất hòa hoãn: "Các vị đồng học, sân vận động đã bị chúng ta trưng dụng."

"Trưng dụng?" Nam sinh cầm bóng càn rỡ cười nói: "Cô em, à không, lão sư... Tiểu lão sư xinh đẹp, ngươi nói trưng dụng là trưng dụng, chúng ta chẳng phải là rất mất mặt sao?"

Phác Ánh Tuyết nhíu mày nói: "Vậy các ngươi cảm thấy thế nào? Có cần ta gọi cho giáo viên các ngươi không?"

"Hắc hắc hắc, nàng muốn gọi cho giáo viên chúng ta kìa, các ngươi nghe thấy không?"

Đám người đằng sau đều cười hắc hắc, nam sinh cầm bóng cười nói: "Tốt, ngươi gọi a, để xem hắn nói cái gì."

Từ thái độ của bọn hắn là có thể hiểu được, bọn hắn căn bản không e ngại chủ nhiệm lớp, giáo viên với bọn hắn chỉ là trò cười.

Phác Ánh Tuyết nhướng mày: "Vậy các ngươi có thể chơi bóng trên sân bóng rổ, chúng ta tập luyện ở bên cạnh."

Phác Ánh Tuyết làm vậy đã coi như nhượng bộ, bởi vì lúc trước đã bàn giao xong với nhà trường sân vận động sẽ giành cho những sinh viên tập luyện văn nghệ.

Rất nhanh, cửa lớn sân vận động lại bị đẩy ra, chỉ thấy sinh viên khoa mỹ thuật đều đi tới, bởi vì liên hoan văn nghệ hàng năm đều là do tân sinh biểu diễn, vì vậy tới đây đều là tân sinh, những nữ sinh khoa mỹ thuật cơ bản đều là nữ, không có ai tướng mạo kém cỏi, hầu như ngang hàng với khoa âm nhạc, đi cùng còn có giáo viên khoa mỹ thuật, sau khi nhìn thấy đám sinh viên khoa thể dục, từng người một lập tức dừng bước, trong trường học, khoa thể dục là cấm kỵ, ngoại trừ kẻ có được sức lực hơn người hoặc là quan hệ rộng rãi, bất luận là ai cũng tràn đầy kiêng kị với khoa thể dục.

Bạn đang đọc Siêu Cấp Thiếu Niên Tại Đô Thị(Bản Dịch) của Lương Bất Phàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Quanmacta99
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.