Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhanh như chớp

Phiên bản Dịch · 1972 chữ

Một cuộc bắt cóc con tin quá nguy hiểm. Cảnh sát cũng dần dần rút đi. Chẳng qua có không ít quần chúng vẫn đi lại xung quanh, trong các quán nước, hàng cơm có thêm một đề tài để bàn tán. Cuộc sống vẫn còn tiếp tục.

Trong phòng hội nghị của cục Công an thành phố Hải Tân rất nhanh trở nên náo nhiệt. Chẳng qua mọi người vừa hưng phấn nhưng cũng không thiếu phần lo lắng. Nguyên nhân không bởi vì cái gì khác mà trên mặt bí thư thị ủy luôn lộ ra một tia âm trầm, lạnh lùng.

Nhìn đám người đang hưng phấn thảo luận vụ án, vẻ mặt Dương Phàm càng thêm lạnh như băng. Kết quả vừa vào trong phòng họp, tên nào tên lấy câm như hến. Chờ mười mấy lãnh đạo chủ yếu của cục Công an thành phố Hải Tân và người phụ trách đến đông đủ, vẻ mặt Dương Phàm đen xì như đít nồi.

Một cơn giông tố sắp đến. Người trong phòng họp rơi vào yên lặng, mỗi người đều ngồi ngay ngắn, thẳng lưng, sợ bị Dương Phàm nhìn chằm chằm vào mình.

- Sao không nói gì hết cả vậy? ..Dương Phàm vừa đứng lên đã lộ ra vẻ đằng đằng sát khí, ánh mắt nhìn quanh một vòng nhưng không ai dám đối mắt với hắn. Mọi người đều nhìn về phía hình vuông trước mặt.

- Các người còn có thể cười được sao. Giữa phố xảy ra vụ nổ súng, thoạt nhìn thì như sự kiện ngẫu nhiên, nhưng thực tế thì sao? Trong các người ai dám vỗ ngực mà nói mình làm tốt trong phạm vi công việc của mình?Dương Phàm nói đến đây liền ngừng lại một chút. Hắn nhìn quanh một vòng sau đó vỗ mạnh vào bàn, vỗ mạnh đến độ chén trà nhảy dựng lên và đổ.

- Các người không dám? Bởi vì các người không làm tròn chức trách. Bởi vì các người không dám gánh vác trách nhiệm.Dương Phàm hét lên đầy tức giận. Tất cả mọi người đều ngây ra. Bí thư thị ủy đập bàn tức giận ở cục Công an, đây là lần đầu tiên.

- Đội ngũ công an là quan trọng nhất trong việc một thành phố có trật tự hay không. Các người ngồi đây nếu cảm thấy mình không thể làm tròn như vậy thì mau viết đơn xin từ chức. Nếu như không ai cảm thấy mình không làm tốt thì lấy lại tinh thần cho tôi, làm ra chuyện gì đó cho toàn bộ nhân dân trong thành phố Hải Tân này xem, làm cho các du khách trong và ngoài nước xem. Tôi yêu cầu trong vòng một tháng, cục Công an thành phố phải hoàn thành cuộc chỉnh đốn lớn. Thủ tục cụ thể do đảng ủy cục Công an thành phố họp và đưa ra một phương án. Sau đó trình lên thị ủy và chính quyền thành phố phê duyệt.

Nói xong Dương Phàm một lần nữa nhìn quanh một vòng, có hai người hơi thả lỏng người một chút thấy Dương Phàm nhìn tới liền vội vàng ngồi thẳng dậy.

- Hôm nay nói đến đây thôi. Một tháng sau tôi sẽ xem kết quả chỉnh đốn của các anh, đến lúc đó ...Nói đến đây Dương Phàm lớn tiếng nói:- Đáng lên thì lên. Đáng xuống thì xuống. Đáng dừng thì dừng.

Nói xong Dương Phàm không chào hỏi bất cứ ai trực tiếp đi ra khỏi phòng họp. Tào Dĩnh Nguyên ngồi bên cạnh Dương Phàm, lúc này có thể nói lão rất phức tạp. Nói như thế nào nhỉ, cũng may Dương Phàm chỉ nhìn chằm chằm vào cục Công an. Nếu như cục nào mà Dương Phàm cũng thò tay vào, như vậy lão làm thị trưởng còn có ý nghĩa gì nữa chứ?

Chẳng qua cẩn thận suy nghĩ một chút về vụ bắt người làm con tin hôm nay, có lẽ đen đủi không chỉ có mình cục Công an thành phố Hải Tân? Khó trách Dương Phàm tức giận như vậy, lúc này mới nhận chức có mấy ngày mà không ngừng có chuyện xảy ra. Nếu mình làm bí thư thị ủy có lẽ còn nhảy cao tận mây xanh.

Chờ Dương Phàm rời đi, Tào Dĩnh Nguyên từ từ đứng lên học cách của Dương Phàm nhìn quanh một vòng. Tào Dĩnh Nguyên hừ lạnh một tiếng rồi cầm lấy các thứ của mình đi ra ngoài. Lúc này phải duy trì ủng hộ bí thư thị ủy, điểm này Tào Dĩnh Nguyên làm rất tốt.

Đi xuống dưới lầu, Dương Phàm đang đứng chờ ở bên dưới đúng như Tào Dĩnh Nguyên đoán trước.

- Bí thư Dương.Tào Dĩnh Nguyên vội vàng đi nhanh tới. Dương Phàm bắt tay rồi nói:- Lão Tào, vừa nãy tôi quá tức, có chỗ nào không phải mong bỏ qua cho.

Tào Dĩnh Nguyên cười cười ra vẻ hiểu rồi nói:- Ngài làm rất đúng. Từ lúc nhận chức đến nay không ngừng xảy ra chuyện. Điều này phản ánh thực trạng về vấn đề an ninh trật tự của thành phố Hải Tân chúng ta. Những cái này chúng ta đều thấy rõ. Nhưng những điều chúng ta không thấy còn nhiều hơn. Cho nên phải mạnh mẽ chỉnh đốn một chút, chuyện này tôi toàn lực ủng hộ ngài.

Dương Phàm gật đầu nói:- Là người phụ trách các cơ quan nhà nước, lão Tào phải vất vả một chút trong chuyện này. Nhân cơ hội chỉnh đốn tác phong của cục Công an thành phố, hung hăng tiến hành dẹp bỏ thái độ công tác tản mạn trong các cục. Làm thế nào để các ngành bên phía chính quyền thành phố tăng tường giám sát xã hội, chuyện này lão phải suy nghĩ cho kỹ, mau chóng đưa ra phương án trong hội nghị thường ủy. Tóm lại lão cứ lớn mật mà làm. Tôi ủng hộ.

Nếu như nói Dương Phàm vừa nãy vỗ bàn và đi ra là không tôn trọng đồng chí, như vậy lời nói này của Dương Phàm chính là bồi thường cho Tào Dĩnh Nguyên. Dương Phàm một lần nữa tỏ thái độ không can thiệp vào công việc của chính quyền thành phố, làm cho Tào Dĩnh Nguyên yên tâm hơn. Đương nhiên, bí thư thị ủy trẻ tuổi thể hiện ra khí thế cường đại, Tào Dĩnh Nguyên có thể dễ dàng cảm nhận được. Nắm tay mà Dương Phàm thể hiện ra làm cho Tào Dĩnh Nguyên âm thầm bội phục trong lòng. Đầy tiên là chính sách rút củi đáy nồi, đưa những tên không chịu hợp tác đến trường Đảng học. Sau đó nắm được vấn đề ở cục Công an thành phố, coi đây là một điểm để mở ra cục diện mới.

Đây là một loạt các kế hoạch rất lớn. Dương Phàm làm như vậy chính là làm cho việc triển khai công tác của chính quyền thành phố rất thuận lợi. Sau khi chỉnh đốn lại công tác sẽ đến lượt Tập đoàn Thiên Mỹ đầu tư vào thành phố Hải Tân, nắm chắc các công trình xây dựng cho người dân. Hình tượng của thị ủy và chính quyền thành phố cũng lập tức được dựng lên.

Khi về đến nhà khách thị ủy, trời đã bắt đầu nhá nhem tối. Nhìn Tiểu Hà cùng Tiểu Trương vẫn như mọi ngày. Dù nhìn như thế nào cũng không thể nhìn ra hai cô gái này lại là cao thủ trong cao thủ. Nếu trang điểm một chút, đeo đồ trang sức thì sẽ là hai cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc.

Thư ký đưa Dương Phàm đến cửa liền không quên hỏi một câu:- Bí thư Dương còn có chỉ thị gì nữa không?

Dương Phàm mệt mỏi nói với Lưu Quý:- Không có việc gì quan trọng thì đừng quấy rầy tôi.

Thấy Trương Tư Tề và Chu Dĩnh ra chào. Dương Phàm theo quán tính đưa cặp cho Trương Tư Tề. Nhưng thật ra lại bỏ qua Chu Dĩnh đang chu miệng lên đầy tức tối. Dương Phàm ngồi trên ghế sô pha thở dài một tiếng, ôm vai hai nàng ngồi bên trái và bên phải mình:- Chuyện hôm nay cũng may là có Tiểu Trương cùng Tiểu Hà. Nếu không chỉ cần có người chết, anh là bí thư thị ủy thành phố Hải Tân nhất định sẽ bị lãnh đạo tỉnh ủy phê bình. Có người đang nhân cơ hội làm khó dễ anh đây mà.

Trương Tư Tề một cái nói:- Em đã gọi điện báo cáo chuyện này với ông nội. Ông nội đã ghi công lao cho hai cô ấy, chuyện này anh không cần quan tâm. Nhưng thật ra anh phải suy nghĩ xem tiếp theo sẽ triển khai công việc như thế nào. Bây giờ xem ra anh làm cũng được đó, bắt đầu tạo dựng được uy tín của bí thư thị ủy.

Dương Phàm nghe xong sửng sốt một chút rồi nói:- Ai mau mồm mau miệng như vậy? Anh làm gì cũng nói hết với em.

Phản ứng này của Dương Phàm làm cho Trương Tư Tề có chút khó chịu, đưa tay đặt lên trán Dương Phàm rồi nói:- Cái đầu của anh có phải trời sinh ra chỉ để làm quan hay không? Chỉ nói một câu mà cái gì anh cũng có thể nghĩ ra được.

Thủ đoạn đánh lạc hướng câu chuyện của Trương Tư Tề mặc dù không cao minh, nhưng Dương Phàm không có ý tiếp tục hỏi. Dù sao cũng chẳng có mấy người tiếp xúc được với Trương Tư Tề. Dùng đầu ngón chân cũng có thể biết được là ai đến trước mặt kể lể với phu nhân của bí thư thị ủy Dương Phàm. Chuyện này muốn ngăn cũng không thể ngăn được. Huống hồ trong giọng Trương Tư Tề có ý xin xỏ, hy vọng Dương Phàm đừng so đo.

- Ha ha, anh mệt quá. Bây giờ anh đi tắm, sau đó còn phải xem công văn.

- Vâng. Để em.Chu Dĩnh đứng dậy đoạt chuyện trước đây do Trương Tư Tề làm. Nhìn Chu Dĩnh đi vào trong wc, Trương Tư Tề khẽ nói một tiếng:- Cũng nên tranh nhỉ.

Dương Phàm trầm ngâm một chút rồi nói:- Hay là bảo Chu Dĩnh ra ngoài ở?

Trương Tư Tề ngẩng đầu lên trừng mắt nhìn Dương Phàm rồi nói:- Anh thì tốt rồi, ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy. Trong lòng em không được tự nhiên. Thôi đi, nếu không hai người lại vất vả.Dương Phàm vừa định nói gì đó an ủi nàng, nhưng Trương Tư Tề đã đứng lên nói:- Đi lấy quần áo cho anh.

Trong nháy mắt Bí thư Dương vừa nãy còn được hai người đẹp vây quanh, bây giờ lại cô đơn ngồi trên sô pha. Đời người thay đổi đúng là quá ...

Hình như đã có giao ước từ trước, Trương Tư Tề và Chu Dĩnh không bao giờ ở một mình cả, Dương Phàm muốn nhân cơ hội thân thiết cũng không có. Bữa tối ăn rất bình thường. Dương Phàm ăn xong bỏ bát xuống liền vào trong phòng làm việc, mở cặp lấy tài liệu ra.

Cửa phòng làm việc nhẹ nhàng được mở ra, Trương Tư Tề vẻ mặt rất bình tĩnh nhẹ nhàng đặt cốc trà xuống rồi định quay người đi ra. Nhưng bị Dương Phàm túm lấy tay nhẹ nhàng kéo vào lòng. Trương Tư Tề ngồi lên đùi hắn.

Bạn đang đọc Sỹ Đồ Phong Lưu của Đoạn Nhận Thiên Thai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.