Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cách sử dụng sức mạnh

Phiên bản Dịch · 3576 chữ

Bằng cách nào đó mà buổi hợp lớp đã kết thúc nhờ sự giúp đỡ của Beatrice-san, tôi hiện đang nhìn Beatrice-san dạy học vào buổi sáng nay.

Tiện đây thì Al có vẻ như đang dạy lớp khác, thế nên hôm nay không có ở lớp F. Tôi muốn nhìn cô ấy với hình ảnh giáo viên quá.

Cách giảng dạy của Beatrice-san rất dễ hiểu, ngay cả đến đứa học kém như Agnos thì Beatrice-san cũng dạy được bằng những câu chuyện mà cậu ta thích, thế nên để cho học sinh tập trung học hành, tôi có thể cảm nhận được sự nỗ lực, quan tâm của cô ấy.

Hơn nữa, nói sao nhỉ…Beatrice-san giảng dạy với một thái độ rất nhiệt tình, tôi nhận thấy rằng chắc hẳn đám Agnos luôn thấy thích thú khi được học như này.

Quả nhiên học hành với một giáo viên luôn vui vẻ thì dễ tiếp thu hơn là với một người mặt mày luôn cau có nhỉ. Maa, đấy cũng có thể là do tính cách từng người cũng nên.

Và cứ như vậy, buổi học kết thúc, sau khi ăn trưa xong, từ buổi nhiều sẽ là ở đấu trường để tôi kiểm tra thực lực của học viên và cũng để dạy họ ma pháp nữa.

Khi đến nơi, may mắn thay bọn tôi không thấy một bóng ai khác. Thật tốt, xí được chỗ trước rồi.

Sau khi xác nhận xong, tôi định mở miệng nói, nhưng đột nhiên tôi nhận ra.

Quả nhiên là vậy, ánh mắt mọi người đã tràn đầy sự nản chí rồi, ngay cả với Beatrice-san cũng đang biểu lộ nỗi bất an. Ừm, sự việc là vậy à….

Phải làm gì đó thôi!

 Nào, Agnos. Hãy đọc thần chú “Fire” đi nào

 Ế, sao tự nhiên? Sao lại…chẳng phải rất khó hay sao?

 Không

 Thật vậy ư!?

 Vậy tôi sẽ hỏi lại, cậu muốn mọi chuyện khó khăn hơn sao?

 Dạ thôi ạ!

 Tốt lắm

 Nhưng mà…thật ra, căn cứ vào đâu mà…

 Không dựa vào đâu cả

 Không ư?

Chắc cậu ta chẳng tin việc nhờ kỹ năng của tôi mà cậu ấy có thể dùng được ma pháp đâu. Nên cứ thử rồi sẽ hiểu ngay.

Dù ánh mắt vẫn đầy nghi ngờ, nhưng với việc tôi thúc giục như vậy nên Agnos đã giơ một tay lên phía trước, và đọc câu thần chú như tôi đã nói “Fire” lên

Tiện đây thì Agnos chuyên ở thuộc tính lửa, thuộc tính khác không sử dụng được.

 “Fire”! thấy chưa, quả nhiên không thể———được rồi này

 !?

Trên lòng bàn tay của Agnos, có một quả cầu lửa hiện lên.

Nhìn quang cảnh đó, ngoài Saria, Rurune cùng với người không biết cảm xúc thế nào Baird ra thì mọi người ngạc nhiên khiến hai nhãn cầu như muốn bay ra ngoài. A, đây là lần đầu tiên tôi dùng kỹ năng “Hướng dẫn” trước mặt Origa-chan mà.

 Cái? Được ư

 Không không không không không, thật sao!? Thật sự người như mình có thể sử dụng ma pháp sao!?

 Đúng, Agnos có thể

 ————–Aniki, em sử dụng ma pháp như thế nào vậy?

 Ma pháp hỏa thuộc tính

 Ý không phải vậy!? Em có thể sử dụng được đến ma pháp như thế nào thế

Ma pháp có thể sử dụng đến đâu ư, thú vị đây. Thực nghiệm xem sao.

 Xem nào, đã đến mức này thì hãy sử dụng thử “Firewall” đi

 Ế ế!? Không đâu, quả nhiên là ma pháp trung cấp như “Firewall” thì hơi quá———–được rồi kìa

Agnos trong lúc nói chuyện đã nói ra “Firewall”, ngay lập tức lửa trên lòng bàn tay rơi xuống mặt đất, rồi từ đó bùng lên một bức tường lửa mở rộng lên tầm mất của Agnos.

 Cơ thể mình sao thế này!? Cái này thật sự là mình không vậy!

 ….Bình tĩnh đi, nhìn mái tóc quê mùa của cậu thì không lầm vào đâu được đâu

 Ha! Thật ư! Mà quên mùa cái đầu mi ấy!

Blued sau khi đã lấy lại bình tĩnh một chút đã chỉ ra cho Agnos và cậu ta vừa sờ vào tóc mình vừa ngạc nhiên nói.

 Mình có sức mạnh thế này ư…..mình thật tuyệtttttttttttttttttttttt!

 Thằng ngốc, chẳng phải do năng lực của Seiichi-sensei sao

 A, vâng

 Không có chuyện đó đâu. Chỉ là tạo ra chút động lực thôi.

Thật sự đúng là vậy

Tôi chỉ sử dụng năng lực vốn có trong mình của Agnos mà thôi.

 Giờ thì đã tin rồi đúng không. Vậy…mọi người thử sử dụng ma pháp đi nào?

Sau khi nói vậy, tất cả đang trong trạng thái sững sờ thì đôi mắt của họ sáng lên


Và sau đó, mọi người đều đã có thể sử dụng được ma pháp rồi.

Agnos thuộc tính hỏa, Blued là thủy và băng, Baird sử dụng thổ.

Helen thì hỏa với thổ thuộc tính, Rachel có quang thuộc tính, Irene là ám và rồi Flora có thể sử dụng phong với lôi thuộc tính.

 ….Mình, thật sự có ngày sử dụng được ma pháp sao…..

 “Seiichi-sensei tuyệt vời ghê”

 …..Vừa mạnh, lại vừa có thể giúp mọi người sử dụng ma pháp dễ dàng, quái vật phương nào đây……

 Seiichi-sensei thật là một người tài giỏi~

 Fu…fufufu….fufufufufufu. Và thế là điểm yếu của mình đã mất! Perfect! Beautiful! Một Irene Prime hoàn hảo không khiếm khuyết, mạnh mẽ đã ra đời!

 Ô Ô! Tôi có thể sử dụng 2 thuộc tính nè! Tuyệt không! Nè nè, kinh không?

Mọi người đều đang dần dần sử dụng được ma pháp tôi chỉ dạy.

Mặc dù quy mô ma pháp không bá đạo so với tôi, nhưng một vài người đã có thể dụng đến tận ma pháp cấp cao rồi.

Nhớ lại hồi được Al chỉ dạy ma pháp, nếu cùng thuộc tính với người dạy mình thì chỉ cần tôi nhớ ma pháp đó và dù khó thế nào tôi vẫn có thể sử dụng nó dễ dàng.

….Cái dày dù có thể sử dụng dễ dàng nhưng nếu bị các quốc gia nhắm tới sẽ thành một thứ rắc rối lắm. Dù sao nếu việc sử dụng ma pháp cấp cao mà đơn giản hơn mỳ ăn liền thì chẳng phải bọn họ sẽ khơi lên chiến tranh hay bổ sung thêm binh lực gì đó sao. Chủ yếu như là Đế quốc Kaiser này rồi Đế quốc Kaiser này và Đế quốc Kaiser này….ừm Đế quốc Kaiser nhỉ.

Maa, nếu bên đấy mà đụng tay vào thì chắc mình sẽ dùng toàn lực làm đối thủ của họ nhỉ?

Khi đang nở nụ cười u ám một mình thì người vẫn đang trong tâm trạng bàng hoàng, Beatrice-san lẩm bẩm

 ……Mình, đang mơ sao…………

 Ế?

 Seiichi-san…cậu có biết mình vừa làm một chuyện tuyệt vời đến mức nào không hả?

 Ê tô…Không rõ nữa

 ….Những học sinh không thể dùng được ma pháp, giờ đây đã sử dụng được rồi đó? Mặc dù tôi đã có cố gắng như thế nào đi nữa, mà lại đơn giản thế này….

Nói vậy, Beatrice-san bắt đầu chảy nước mắt. Kìa, khóc rồi!? Cái này lỗi thuộc về tôi đúng không?

Cũng đúng thôi! Việc mình không thể làm lại đơn giản đến thế! Nghĩ đến người ta chút đi, tôi ở quá khứ! Tôi ở bây giờ đang bối rối này!

Khi đang luống cuống thì Beatrice-san lau nước mắt, mỉm cười nhẹ nói

 X, xin lỗi….tôi vui quá nên………

 Ế!? Vui ư!? Không nổi giận à?

 ? Tại sao lại phải giận chứ? Từ giờ, tương lai của học sinh sẽ trở lên sáng lạng hơn rồi thì sao lại buồn với giận được cơ chứ?

Nói vậy, Beatrice-san nở nụ cười rực rỡ.

Nà ní!? Người này thật tuyệt vời! Thằng nào , ở hành lang làm trò ago-kui với Beatrice-san ấy nhỉ! Quên mất rồi, nhưng tại sao lại để thằng đó động vào một người như thế này chứ, tôi ở quá khứ kia! Thật đáng thất vọng! Đáng lẽ phải cản lại chứ! Kết cục vẫn là do tôi!

Lúc đó mà không kiềm lại và như bây giờ chắc tôi cho một đấm rồi. Tôi đã nghĩ như vậy đó

 …Seiichi-oniichan, giỏi quá….

 Đúng chứ? Seiichi là người tuyệt vời!

 Quả đúng là chủ nhân!

Ba cô gái cũng mở lời khen tôi….Chết dở, mình hạnh phúc quá

Vì không quen được khen cho lắm lên tôi có chút ngượng ngùng, nhưng ngay lập tức đã tập trung trở lại và hướng mắt tới một học sinh

 Leon

 Hí!?

Dù chỉ gọi tên thôi nhưng Leon lại trở nên run sợ, bắt đầu mở miêng nói lời tạ tội

 Xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi

Cậu ấy ôm đầu, nép mình lại, trông vậy tôi ngay lập tức tiến tới.

Beatrice-san cũng cảm thấy được Leon-kun không bình thường nên cũng bước theo

 Oi, có sao không? Dù có sợ hãi đến thế….

Chẳng lẽ lại sợ tôi ư? Tôi đã làm gì đâu? Hay là bị thương ở đâu đó? Dù có mạnh như quái vật nhưng tâm tôi yếu đuối như bong bóng xà phòng đấy.

Nghe tiếng tôi, Leon càng trở nên run rẩy hơn, nội dung lời nói càng trở nên tồi tệ

 Xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi! Tôi không dùng ma pháp nữa đâu! Không sử dụng đâu nên xin đừng dùng bạo lực với tôi! Không không không không….đau lắm————-

 !?

 Leon-kun

Nói đến đấy thì Leon đột nhiên mất ý thức

 Leon!? Tỉnh lại đi! Sao vậy! Chẳng lẽ cậu sợ tôi thế ư!? Khuôn mặt tôi tàn ác lắm sao! Mặc dù tôi đã nghĩ là cái mũ trùm đầu đã che đi rồi mà!

 Seiichi-san cũng bình tĩnh lại đi! Trước hết tôi sẽ đưa Leon-kun tới phòng y tế đã nên xin hãy trông các học sinh khác.

 Tôi hiểu rồi

Thật sự đáng lẽ ra là con trai tôi nên đưa cậu ấy đi mới phải, nhưng mà nếu khi tỉnh lại thấy tôi cậu ấy sẽ sợ nên để yên tâm hơn thì Beatrice-san đi là tốt hơn.

Vóc dáng Leon khá nhỏ, nhưng là con trai nên tôi nghĩ là khá nặng đấy tuy vậy Beatrice-san vẫn nhẹ nhàng bế cậu ấy kiểu công chúa đi… Trông Beatrice-san bế kiểu công chúa thì khá là kỳ quặc, nhưng người được bế Leon lại không thấy kỳ chút nào.

Khi đang nghĩ vậy, Saria Rurune và Origa-chan tiến tới chỗ tôi

 Seiichi, có chuyện gì vậy? Leon-kun có sao không vậy?

 AA…Có Beatrice-san đi theo nên chắc không sao đâu….

 Aniki! Tên Leon đó sao vậy kìa!

Trong lúc nói chuyện với Saria, trông Leon xỉu đi như vậy các học sinh khác cũng tiến tới

 Không, tôi cũng chẳng biết….

 Fun. Có lẽ là chấn thương tâm lý tái phát chăng

 Ế?

Khoanh tay lại, vẫn với thái độ thanh lịch đó, Blued đã nói vậy.

 Trước đó em đã nghe rồi, Leon đã nói “Không sử dụng ma pháp nữa”. Tức là, Leon từ đầu đã có thể dùng ma pháp rồi. Và sao đó có nói “Đừng sử dụng bạo lực”… Dù không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng đối với nó ma pháp chính là một tổn thương tâm lý không sai vào đâu được.

 ……………

Với sự phân tích đó của Blued, tôi ngạc nhiên. Thật sự người này rất ưu tú phải không? Hay là do tôi ngu quá? A, thắc mắc quá.

 Vậy thì Seiichi-sensei, chúng ta giờ sao đây?

 Biết sao giờ….trước hết cho tới khi Beatrice-san trở về, mọi người cứ thử dùng ma thuật tùy thích—————–

Khi vừa nói đến đấy

 Ô kìa? Nhìn này nhìn này! Chẳng phải là tập đoàn vô dụng lớp F đấy sao!

 A

Là người đàn ông liên quan đến vụ sáng nay với Beatrice-san à, hắn ta dẫn theo học sinh lớp mình tới

 Anh là!….A, ê tô…a…ừm….Ai đây nhỉ?

 Ngươi quên tên của ta rồi sao?

 Xin lỗi…tôi không có hứng…

 Không có hứng ư?

 ….fư

A, lỡ mồm rồi kìa. Không, thất bại, thất bại rồi. Đừng cười nữa Origa-chan!

Trước thái độ của tôi, trán người đó nhăn lại. Thật sự thì tên hắn là gì nhỉ? “Kí ức hoàn chỉnh”-san đâu r….Mà không, tên người này chắc không cần thiết. Mà ngay từ đầu hắn có tự giới thiệu bản thân đâu, chắc vậy

 Fu…fufufufu…Giáo viên của tập đoàn vô dụng rốt cục cũng vô năng luôn à…được thôi, để ta nói cho biết….ta là Cliff Bold! Hầu tước của đế quốc Kaiser đầy kiêu hãnh

 Haa. Vậy thì người tôi cao hơn rồi nhỉ!

(Note: ở đây Cliff dùng cụm từ kiêu hãnh mang nghĩa bóng, nghĩa đen là có cái đầu cao nên Seiichi mới đáp trả như vậy)

 …..Hự hự

Nhờ trái tiến hóa, tôi đã tiến hóa lên và có chiều cao và vóc dáng như người mẫu nên khá cao. Khá vui nhỉ. Nhưng mà điều trên không cần nói tôi vẫn hiểu, chẳng qua tôi hơi vui tính chút thôi. Và nữa, Origa-chan, bám vào vạt áo anh thì được, nhưng đừng nhẫn nhịn làm gì. Cứ bật ra đi.

 Mi…! Một tên vô dụng dám lấy ta làm trò cười……..!

 Ô ô, chẳng phải các người tự nhiên đến đây và nói người ta vô dụng hay sao.

Lúc đó, người im lặng nãy giờ Agnos đã không thể chịu được mà nói ra như vậy.

Tuy nhiên, đám học sinh dẫn theo bên kia cũng vậy, một nam sinh có vẻ giống với Blued xuất hiện.

 Vô dụng là vô dụng có gì sai? A a, đến điều đó còn không hiểu sao. Đúng thật là vô dụng

 Nói gì cơ thằng kiaa!

 Ô, ngay cả ngôn ngữ của con người cũng không hiểu được, đúng là tên mọi rợ. Hai người chủ nhiệm với phó chủ nhiệnm của lũ này cũng vô dụng như thế mà thôi

 Thằng chó….Dám lăng mạ Aniki và Beatrice-neesan à….!

 Agnos, dừng lại!

Tôi cản lại Agnos đang định xông vào.

 Cái gì! Tại sao lại cản em lại!

 Ế, bởi vì không được. Thời gian này

 Ế

 Thời gian quan trọng của chúng ta đó? Mất thời gian ngu ngốc làm gì vào việc này?

 …Seiichi-oniichan…Hãy quan tâm…thêm chút đi….fu

Dù em có nói vậy….làm sao có thể quan tâm cho được mới mấy người mang địch ý với mình.

Có điều khi ra xã hội, quan hệ người với người là rất quan trọng, nhưng với tôi, Cliff-sensei không đáng để làm thế.

Cliff-sensei sau khi nghe tôi nói thì á khẩu một lúc rồi mặt trở nên đỏ thẫm.

 Tên kia! Ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi nhỉ

 Cái gì cơ?

 Trận chiến trong khu vực trường được tổ chức sắp tới! Chống lại lớp S với vị trí của tập đoàn vô dụng…ta sẽ cho ngươi hối hận

 ………..

Làm sao đây. Tôi đã hối hận rồi đấy

Khi đang nghĩ cuộc nói chuyện này sao vẫn chưa kết thúc thì bất ngờ Cliff-sensei cười lên.

 Mà thôi. Với đặc quyền chỉ lớp S chúng ta có, ta sẽ mượn sức mạnh của các anh hùng không tham gia được trận chiến, và học sinh của ta sẽ mạnh lên được rất nhiều.

 Ế

 Tiến lên nào, các anh hùng!

Khi Cliff-sensei nói vậy, gì đây, đi đầu là Kannazuki-senpai, lần lượt xuất hiện kế tiếp là các học sinh học cùng cao trung với tôi. Trong đó có cả hình dáng của bọn Shouta nữa.

Trước cảnh đó, tôi bàng hoàng.

 Hahahahaha! Đã quá muộn để xin tha rồi! Mặc cho lũ đáng thương này ở đây! Đi thôi nào mọi người!

Nói vậy, Cliff-sensei dẫn học trò của mình và các anh hùng tiến sâu vào trong đấu trường.

Lúc đó, không hiểu sao một người học sinh có khí chất giống với Blued, nhìn tôi với anh mắt giận dữ khác với lúc ở hành lang, và rồi tại sao lại lườm cả đám Saria nữa. Ai đấy nhỉ?

Kannazuki-senpai nhìn tôi với ánh mắt lo lắng, nhưng tôi đã gửi lại một tín hiệu ổn cả thôi. Sau đó, không hiểu sao Kannazuki-senpai trông có vẻ an tâm. À rế? Cô ấy hiểu được à

Ngoài ra, Shouta nhìn chúng tôi với vẻ đáng thương, Kenji đang tức giận. Có lẽ không phải là do không biết lớp F mà là thái độ ngu ngốc của Cliff-sensei.

Sau đó là đám Aoyama từng bắt nạt tôi, chúng đang nhìn Saria với ánh mắt khó chịu… .Quả nhiên là ánh mắt đấy cả tôi mất rồi. Ừm…tôi đang đứng cùng mà…À không, có lẽ là do đứng gần thế nên chắc là mấy việc như là ghen tỵ gì đó thôi…Có chút yên tâm,.

Mà kệ chuyện đó đi, không ngờ tôi lại gặp lại tất cả anh hùng ở nơi này………

Cho dù cũng có suy nghĩ muốn tránh việc này xảy ra, nhưng kiểu gì tôi cũng phải làm gì đó để chúng không động vào bọn Shouta.

Sau đó, Agnos thì thầm với vẻ hối hận.

 Aniki…em, bị như thế này thật tức quá….

 Không vấn đề gì đâu. Mọi người đã sử dụng được ma pháp rồi, nên sẽ cho chúng phải xem xét lại.

 Không phải vậy…! Không thể tha thứ cho kẻ nào lăng mạ Aniki hay Beatrice-neesan như thế được!

 Ế

 Sáng nay, em đã nghe rồi. Aniki và Beatrice-neesan nói chuyện với gã đó. Aniki thì trông vẻ hoàn toàn không quan tâm nhưng dù vậy Beatrice-neesan nhìn trông rất buồn…!

Hóa ra có vẻ như Agnos là người đã nghe trộm cuộc nói chuyện sáng nay với Cliff-sensei. Ừm, lúc đó không để ý, tôi hoàn toàn không nhận ra….

Agnos nói đến đấy, đột nhiên quay lại với mọi người ở sau

 Nhỉ, mọi người….Không khó chịu hay sao? Chúng ta, kẻ đã từng không sử dụng được ma pháp, đã bị bỏ rơi nhưng Beatrice-neesan thì không, hôm nay cô ấy bị như thế này….! Tôi rất tức giận….

 Fun. Đã thế thì chẳng phải chúng ta sẽ cho chúng biết mặt là được rồi sao.

 ……………Hế?

Agnos hét lên với vẻ tức giận thì Blued đáp trả bằng một câu với thái độ điềm tĩnh

 Giờ chúng ta đã có thể sử dụng ma pháp. Vậy thì, chúng ta sẽ cho biết tay ở sự kiện chiến đấu tới. Ở kì thi định kì thì lớp ta sẽ độc chiến top đầu. Chẳng phải sao?

 Ô, ô!

 ….Lo lắng là ở kì kiểm tra định kì kìa…

 Muốn nói rằng tôi ngốc chứ gì!?

 Ừm chắc vậy?

 Bác bỏ ngay đê!

Hai đứa này lại đấu khẩu với nhau rồi, trong lúc đó thì Flora vừa cười chen vào

 Hahaha! Tốt thôi! Chúng ta, tất cả sẽ cho chúng biết tay! Mặc dù bài kiểm tra hơi đáng sợ!

 …Đã nói như vậy thì đừng nói câu cuối thì hơn….Mà không sao. Tôi nữa, không thể tha thứ cho những kẻ đã khiến Beatrice-sensei buồn

 Đúng vậy, không thể để cho chúng thích nói gì thì nói được~

 Không vấn đề gì. Với sức mạnh vô đối này, tôi hứa giúp đỡ mọi người hết sức! A, mình là một cô gái tốt……….!

 Mọi người….

Agnos cảm động trước từng lời nói ở trên,

Ngay lúc đó, bàn tay của Baird đặt trên vai Agnos

 “Không cần phải nói. Vì mọi người đều thích Beatrice-sensei mà.”

 AA…đúng vậy nhỉ!

Trong mắt Agnos giờ đây đã thắp lên ngọn lửa đầy ý chí chiến đấu.

 Yoshaaaaaaaaaaaaa! Tất cả mọi người, chúng ta nhất định sẽ trả đũa những tên đó……….!

 “AA”

Mọi người, trước lời nói của Agnos đều hô vang tán thành.

Trước cảnh này, tôi nghĩ Beatrice-san quả thật đáng ngưỡng mộ

Anh hùng không biết mạnh như thế nào.

Tuy nhiên, người dạy sẽ là tôi đây.

Tôi, đang tưởng tượng đối phương sẽ phản ứng thế nào trong trận chiến sắp tới, mỉm cười một cách đen tối….À rế, chẳng lẽ tôi nhiễm máu S rồi sao? Không được, không được, tôi rất là bình thường

Bỏ qua cái đó, với năng lực cheat này, bình thường ngoài chiến đấu ra thì không có nhiều cơ hội sử dụng lắm nhưng mà….

 Đây chính lúc cheat này.

Tôi nghĩ như vậy.

Bạn đang đọc Shinka no Mi của 美紅 (Miku)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.