Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự thật

Phiên bản Dịch · 4654 chữ

Sự thật

Bằng cách nào đó, Kannazuki-senpai đã khôi phục lại tinh thần, bật cười.

Fu, fufufu……….fufufufufufufufufufu

Đáng sợ quá đáng sợ quá! Kannazuki-senpai, chị cười đáng sợ lắm đấy!?

Tôi nhất thời lùi lại một bước, nhìn xem kìa, đối diện trước nụ cười nguy hiểm không cảm xúc đó, ai cũng phải sợ thôi!

Mình thật ngu ngốc. Đối với sức hấp dẫn của Seiichi-kun, mình là người hiểu rõ nhất vậy mà……Khả năng tình huống này xảy ra rất là cao rồi!

Se, senpai……..?

Kannazuki-senpai cúi đầu, miệng đang lẩm bẩm điều gì đó.

Rồi sau đó, từ từ Kannazuki-senpai ngẩng đầu lên, mỉm cười.

Nếu đã vậy, đánh phải trói chân tay lại, giam ở một nơi nào đó để không cho gặp được ai thôi nhỉ.

Ối giời binh sĩ-san ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!

Trói, giam lại ư, chết cha! Các binh sĩ ưu tú của vùng Terbert, ai cũng được hãy lôi người này đi luôn đi!

…..Sẽ chẳng có binh sĩ-san nào sẽ đến đâu. Hơn nữa, chị sẽ không để ai làm phiền chúng ta đâu? Cả cơ thể lẫn trái tim này đều thuộc về Seiichi-kun hết rồi. Thế nên, cả cơ thể và trái tim của Seiichi-kun nữa….nhé………..

Mình bị đọc suy nghĩ rồiiiiiiiiiiiiiiiiii!!! CHU MI NGA!! HELPPPPPPPPPPPP!

Chính vì chị biết hết về em đấy. Trong mắt chị chỉ có em mà thôi. Xin hãy đón nhận những suy nghĩ điên khùng này……….

Sao tôi đau đầu quá! Không, ngay cả cha tôi có đùa như vậy thì cũng không thoải mái lắm đâu!?

Không hiểu sao, Kannazuki-senpai có thể vừa nói những lời đáng sợ như vậy mà còn cười tươi được…..mặc dù mắt cô ấy đang tối đi kìa.

Khi đang run rẩy ôm mình, Al đột nhiên chen vào giữa tôi với Kannazuki-senpai.

Dù không hiểu chuyện gì cho lắm…..nhưng trước hết, xin hãy tránh xa Seiichi c….của tôi đi?

A, Al-san….Ngầu quá! Ôm anh đi! Và mình thật là thảm hại.

Trong lúc Al và Kannazuki-senpai đang lườm nhau, Beatrice-san bẽn lẽn nói chen vào.

À nô…..Chúng ta đi ăn trưa đi chứ nhỉ?

Beatrice-san. Cô là một trong số ít những người nhận thức tốt tình hình ở đây đấy.


Trong khoảng thời gian Kannazuki-senpai và Al đình chiến, chúng tôi hướng vào nhà ăn, gọi đồ, và đến ngồi những chỗ còn trống.

Saria đặc biệt trông không có vẻ gì là quan tâm tới Kannazuki-senpai, ngồi cạnh tôi và ăn ngon lành chiếc bánh Hamburger.

Tôi lơ đễnh ngắm nhìn hình dáng đó, Saria thấy vậy, ngẩng lên nhìn tôi thắc mắc

? Sao vậy?

À không……….ngắm nhìn Saria, anh có cảm giác rất thoải mái!

Ế? Thật hả~? Ahihi, xấu hổ lắm….nhưng em rất vui.

Sau khi nở một nụ cười hạnh phúc, Saria lại quay lại với bữa ăn của mình.

Ngoài ra, Origa-chan cũng không chú ý đến Kannazuki-senpai cho lắm, đang cùng tôi ăn món omurice* (cơm trứng cuộn ở Nhật).

Không cần thiết phải nói nhưng mà, Rurune một mình ba suất ăn kìa…….cô ấy gọi ”suất Hamburger”, “suất Omurice”, “suất yakizakana*” và đang ăn với đôi mắt lấp lánh………. nhưng có vẻ tầm đấy vẫn là ít. Cô nàng này thật sự vô lo nghĩ nhỉ!?

(yakizakana: cá nướng)

Trong lúc đang có những suy nghĩ ghen tỵ với Rurune thì Al đi hỏi Kannazuki-senpai với biểu hiện nghiêm túc.

Vậy? Cô thực ra là ai vậy? Cho dù đã nói là bạn thơ ấu của Seiichi………..

Trước câu hỏi đi thẳng vào vấn đề như thế, Kannazuki-senpai trả lời không hề có ý che dấu.

Như cô nói đấy, tôi là bạn thuở nhỏ của Seiichi-kun, cái gọi là “Anh hùng” đến từ thế giới khác nhỉ.

Cái gì? “Anh hùng” ư?……..ừm? đợi tý nào? Thế tức là………lẽ nào, Seiichi………

Al ngạc nhiên và hướng ánh mắt tới tôi.

Người bị cuốn vào chuyện này, Beatrice-san cũng ngạc nhiên nhìn tôi.

……Thật ra tôi cũng có ý định giấu diếm gì đâu, tôi chưa biết nên nói lúc nào thôi———-mà, sao cũng được.

Tôi thở dài và sau đó nói cho mọi người nghe.

Đúng vậy đấy. Tôi, cùng với Kannazuki-senpai đều đến từ một thế giới khác.—————Chỉ có điều không phải là một thứ gì đó to lớn như là “Anh hùng”.

Đúng, tôi tuyệt đối chẳng phải là “Anh hùng” gì cả. Bởi vì có được triệu hồi như là anh hùng đâu.

Há? Cái đó, thế là sao? Em đã nghe nói là Đế quốc Kaiser đã triệu hồi một lượng lớn “Anh hùng” nhưng…………………..

…………Maa, ở thế giới kia anh thường xuyên bị bắt nạt. Trước khi di chuyển tới đây, anh đã không được ma pháp triệu hồi đó với tư cách “Anh hùng” rồi.

Gì cơ!?

Al bàng hoàng trước lời giải thích của tôi.

Ngay lúc này cũng vậy, không biết sao lại gầy đi và phát triển như này…………nhưng ở Trái Đất, anh có một bộ dạng rất khủng khiếp và bị mọi người ghét bỏ.

Cho dù rất đau khổ khi bị bắt nạt, thế nhưng vẫn còn đó những người xem tôi là bạn, thế nên tôi vẫn cố gắng hết mình.

Trước một Al đang quá bàng hoàng mà không nói lên lời, tôi dù rất bất an nhưng vẫn phải hỏi những điều biết rằng không nên hỏi.

….đang thất vọng về anh lắm phải không?

Há?

Một ngoại hình hoàn toàn khác đó? Cái ngoại hình mà khiến người khác nhìn vào đã thấy ghét. Hiện nay nhờ vào kĩ năng nên những thứ như mùi hôi đã bị hạn chế nhưng kết cục là anh bây giờ cũng chỉ đang mang một hình dáng tạm thời thôi.

Giống như các anh hùng, việc tiết lộ xuất thân từ thế giới khác quả nhiên không có gì cần lo lắng cả.

Thế nhưng việc biết được hình dáng thật sự của tôi, mọi người sẽ nghĩ thế nào…..điều đó khiến tôi sợ.

Có điều, Al và các cô gái đều nói rằng họ thích tôi. Thế nên tôi muốn thông báo cho họ sự thật này.

Biết là như vậy, nhưng nó vấn khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt họ. Cho họ biết được ngoại hình xưa của tôi, dù một chút nhưng biết đâu vẫn có điểm hợp nhau thì sao.

Thế nên, lúc gặp mặt Kannazuki-senpai, trong lòng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng cho vấn đề này rồi.

Lục trong kí ức về mình, tôi tạo một loại ma pháp để làm hiện ra bản thân ngày xưa bé bằng cổ tay và đưa cho mọi người xem.

“FIGURE”

Sau khi đọc tên cho ma pháp mới, trong lòng bàn tay tôi xuất hiện một nhân vật giống hệt tôi ngày xưa. Lúc đó, trong đầu tôi hiện lên thông báo đã phân loại ma pháp đó vào danh sách “Ma pháp của Seiichi”, nhưng tôi ngó lơ nó.

Một cơ thể thấp và béo. Trên mặt toàn là những nốt mụn xấu xí. Dù không tái hiện lại được mùi hôi hám của cơ thể nhưng chỉ cần thế này là đã đủ để mang ác cảm với nó rồi.

Cái này là anh hồi trước. Một người vô năng thường xuyên bị bắt nạt.

Seiichi-kun…………

Kannazuki-senpai nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay tôi với vẻ mặt buồn bã.

…………..Quả nhiên không thể nào nhỉ. Cả Saria và Al, chắc hẳn nghĩ rằng đây không phải tôi, đúng hơn là hai người khác nhau.

Vậy nên————

Seiichi là Seiichi đúng chứ?

Saria vừa thắc mắc vừa nói vậy như thể là một điều hiển nhiên.

Ế?

Đã bảo là, Seiichi là Seiichi đúng chú? Ngày xưa hay ngày nay cũng vậy, không có gì thay đổi cả?

Ca, cái đó không thể nào? Nhìn kĩ nó xem, thấy ghét đúng chứ?

Tại sao? Vì lý do gì mà phải ghét Seiichi?

Lý do……..chẳng phải nhìn nó rất………..

Dù ngoại hình có khác, nhưng tính cách vẫn không đổi thay

Hế? Ma, maa, tính cách thì đúng là………..

Ưm, tính cách không đổi ha

Tại sao ngưỡi nãy giờ quan sát tôi Kannazuki-senpai cũng nói vậy

Chính vì vậy đó

Ế?

Người mà em thích là một Seiichi gặp chuyện nhỏ cũng giật mình này, thích tsukkomi lại này,…..một Seiichi lúc nào cũng ồn ào, luôn cười một cách vui vẻ!!!

……………

Người em thích là Seiichi! Trước kia, bây giờ hay kể cả từ này về sau………..sẽ luôn là như vậy! Bởi vì đó là Seiichi……và chỉ thích một mình Seiichi mà thôi!

!

Saria mỉm cười rạng rỡ nói với tôi.

Tôi sững sờ trước điệu bộ đó. Al cũng thêm vào.

Tưởng anh nói cái gì chứ…………..như vậy thì sao?

Cả Al cũng………….

Ở Terbert anh đã thấy cái gì vậy? Sao có thể ghét anh vì vấn đề ngoài hình được?————-Đừng có tự đánh giá sai lầm về mình thế.

……………

Mà không chỉ có em đâu, cả với những người ở Terbert nữa. Những người đã chấp nhận một “Tai ương” như em, tại sao lại ghét anh được chứ? Ngoại hình của anh cũng giống như em, họ chỉ coi cái “Tai ương” chỉ là một đặc tính của mỗi cá nhân thôi. Đừng có trở nên mặc cảm trước họ và với chúng em.

Trong đầu tôi hiện lên những thành viên trong Guild, những người sống thật với con tim của mình.

Đột nhiên tôi nghĩ đến việc đến thăm họ bằng ngoại hình cũ sẽ ra sao?

Nghĩ đến đó…………

Mu! Seiichi-kun! Bụng mỡ quá rồi kìa! Nào hãy cùng với tôi rèn luyện cơ bắp đê! Trước hết là khởi động nhẹ nhàng với mười nghìn cái gập bụng nhé!

Ô kìa ô kìa, cơ thể của cậu………Hẳn cậu sẽ nghĩ là rất muốn cho mọi người trong thành phố ngắm nhìn đúng không? Nào, mình cùng thoát y đi! Sau đó cậu sẽ thấy được thế nào là tự do………!

Không làm hả?

Tôi có thể tưởng tượng ra họ sẽ chấp nhận dễ dàng thôi. Cơ mà chẳng phải, chỉ thấy sẽ bị kéo vào những sở thích quái dị của họ thôi.

Khi vừa rùng mình trước cái sự thật kinh khủng đó, Al nhẹ nhàng mỉm cười, nói với tôi.

Hơn nữa………như Saria đã nói, em cũng rất thích anh mà. Người đã chấp nhận cái phần “Tai ương” trong em………….

…………………..

Những lời này hơi đường đột…. nhưng chính lúc này chính là cơ hội để nói thẳng.

Sau khi mở đầu như vậy, dù mặt đã đỏ vì xấu hổ, Al vẫn quyết định tuyên bố.

Em, sẽ không bao giờ có chuyện yêu ai khác ngoài Seiichi……..Dù cho điều này có hơi yểu điệu không hợp với tích cách của em……nhưng có thể nói Seiichi chính là người con trai định mệnh của đời em.

!

Trước đây và kể cả sau này cũng vậy, người đó chính là—–Seiichi. Chỉ một mình anh mà thôi.

Al nói vậy với vẻ thẹn thùng.

………………Tại sao, đến cả mức thế này—————–.

Seiichi-onii-chan

Origa-chan?

…….Em là một imigo*. Thế nhưng……Seiichi-oniichan không hề quan tâm đến………Em, rất hạnh phúc.

(*imigo: Đứa trẻ mang điềm gở, bị mọi người ghét bỏ)

………..

………..Seiichi-oniichan xưa và nay chẳng có gì thay đổi cả. Cái đó dù em mới cùng anh một thời gian….nhưng em vẫn hiểu.

………..

…….Những lúc khó khăn, anh đều ôm lấy em…..đều xoa đầu em……Vậy nên, lần này…..đến lượt em.

Nói vậy, Origa-chan tới gần tôi, ôm lấy tôi và nhẹ nhàng xoa đầu.

…….Ngoan lắm, ngoan lắm.

Nhận được những lời đó từ Saria, Al và rồi Origa-chan…..nước mắt tôi tuôn rơi.

Dù tôi tin bọn họ, nhưng trước việc sẽ cho xem bọ dạng thật của tôi ngày trước vẫn khiến tôi lo lắng.

Biết rằng sẽ không hề gì, nhưng không hiểu sao trái tim tôi vẫn chứa một nỗi sợ.

Vậy nên sau khi được nghe những câu nói đó…..thật sự, tôi rất hạnh phúc.

Việc họ đã chấp nhận quá khứ của tôi——————-

Tsu!

Trong khảnh khắc đó, cơ thể tôi có sự biến đổi.

À không, nói là biến đổi nhưng dùng từ này diễn đạt thì hơi sai.

Ngay lúc này, phần “cơ thể” của tôi….. vẻ như đã hợp nhất với phần “ý thức”, khiến tôi có cảm giác hoàn toàn thân quen.

Tất nhiên thì cho tới bây giờ tôi vẫn chuyển động cơ thể theo ý mình, nhưng cái cảm giác này nó khác.

Với việc Saria và mọi người đã chấp nhận quá khứ của tôi, nên giờ bản thân mình………..xưa và nay như, cả hai như đã có thể thu nhận lẫn nhau vậy.

Kết quả là, tôi————“Hiiragi Seiichi” cảm thấy cơ thể này đã là của chính mình rồi.

Với sự biến đổi đột xuất này khiến tôi có hơi bất ngờ, nhưng hoàn toàn không có gì đáng ghét cả. Và lúc đó, người vẫn đang im lặng lắng nghe Beatrice-san cất lên giọng dịu dàng.

Seiichi-san. Như mọi người đã nói, cậu vẫn luôn là cậu thôi. Mọi người, vì cậu là chính cậu nên họ mới thích. Xin hãy đừng quên điều đó.

………….Vâng

Lau đi nước mắt, vừa mới trả lời xong thì tôi bất giác để ý thấy Rurune đang nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay tôi.

Rurune? Sao vậy?

…..Chủ nhân. Cái hình nộm này, là hình dáng chủ nhân ngày trước nhỉ?

Ế? A, aa. Đúng vậy…………..

………………..juru

Nước dãi kìa!?

Hatsu!? Chết…….chủ nhân bây giờ đã tuyệt vời nhất rồi, nhưng chủ nhân ngày xưa cũng vậy, với lớp mỡ đó khá thu hút đấy chứ…………..

Này, muốn ăn cả tôi hả!?

Cả Rurune nữa, dù cũng không có ác cảm với hình dạng ngày xưa của tôi…..nhưng mà không hiểu sao cô ấy vừa nhỏ dãi, mắt long lanh nhìn chằm chằm……….Cái này, tệ rồi đây?

Trước Rurune vô lo nghĩ, tôi bất giác mỉm cười, thấy vậy, Saria cười nói.

Hơn nữa, Seiichi đã ăn “Trái tiến hóa” rồi phải không? Vì vậy hình dạng bây giờ của Seiichi không phải tình cờ mà có!

Ế?

V, vừa rồi………….em vừa nói là “Trái Tiến hóa” à?

Trước lời nói của Saria, Beatrice-san cất giọng kinh ngạc.

Ừm! “Trái tiến hóa”! Em với Seiichi……..và cả Rurune đã ăn rồi đấy.

À à, cái quả cây với vị dở tệ ấy hả! À không, giờ nghĩ lại thì phải là dở trên mức tưởng tượng ý!

Sao, sao lại…………..nó thật sự tồn tại ư…………..

Nhắc mới nhớ, cái “Trái tiến hóa” này dù có giám định thì kết quả chỉ là vật độc nhất không rõ ràng thôi nhỉ.

Nhưng mà Saria đã ở trong “Khu rừng của tình yêu và đau khổ tận cùng” nên có lẽ sẽ biết nhiều hơn về nó, tuy nhiên tôi cũng chưa nghĩ rằng sẽ hỏi cô ấy. Có điều tôi nhận thức được đây là quả cây rất tuyệt.

Và bây giờ, ngoài Saria có hiểu biết về “Trái tiến hóa” ra còn xuất hiện cả Beatrice-san nữa.

…..Cái cách mà Beatrice ngạc nhiên, có lẽ đây là một loại trái cây vượt sức tưởng tượng rồi.

Cho đến bây giờ tôi chưa có ý định biết thêm nhiều, nhưng nhân cơ hội này hỏi thử xem sao.

…Beatrice-san biết về “Trái tiến hóa” hả?

Đúng rồi, lúc Rurune biến thành người cũng thế, có vẻ như cũng từ cái “Trái tiến hóa” đó mà ra nhỉ…..

Al nhớ lại trường hợp của Rurune, sau đó Beatrice-san đã lấy lại bình tĩnh, bắt đầu nói.

Có được không? “Trái tiến hóa”—————–là hư cấu mà.

Hế? Hư, hư cấu?

Trước lời nói của Beatrice-san, tôi chỉ biết ngu ngốc thốt lên.

Vâng, nó là hư cấu. Tại sao ư, vì nó hoàn toàn không có trong tự nhiên.

Ế? Vậy, tại sao lại biết được sự tồn tại của “Trái tiến hóa”?

Nghi ngờ việc đó là điều dễ hiểu thôi. Nhưng mà đã có sách vở ghi chép lại sự tồn tại liên qua đến “Trái tiến hóa”. Rằng “Đây là loại trái cây phép màu, giá trị của nó vượt ngoài tầm của các sinh vật sống, là thực vật độc nhất mà thần linh cũng không dự trước được”………….vậy đấy

Ê tô…….thế có nghĩa là sao nhỉ?

Tức là, “Trái tiến hóa” vốn dĩ nó KHÔNG HỀ TỒN TẠI.

Há?

Đầu tôi dần dần loạn lên rồi. Không, chính vì nó tồn tại, tôi đã ăn nó nên đã có thể sống sót……………….

Nói như này chắc dễ hiểu hơn? Tất cả những hiện tượng trên thế giới này đều là những gì đã được thần linh dự tính……..Tức là, vận mệnh hay gì đó, thần linh đều biết cả.

Ma, maa, ngay cả thần linh ở Trái Đất cũng được xem là đấng toàn tri toàn năng mà. Mạng sống của chúng tôi cũng vậy, có lẽ toàn bộ đã được thần linh-sama nắm giữ.

Có điều, nếu câu chuyện của vị thần đã di chuyển chúng tôi đến đây là đúng, thì thế giới này ảnh hưởng của các thần linh đã không còn………

Vì vậy, “Trái tiến hóa” nằm ngoài dự trước của những thần linh đó…………là sự tồn tại hoàn toàn nằm ngoài vận mệnh, nằm ngoài sự tưởng tượng.

Tóm lại…..thần linh, hoàn toàn không biết gì về “Trái tiến hóa”, nó là một tồn tại chưa được biết đến?

Có thể nói là như vậy.

Ốt tồ? Chuyện lớn đây? Chỉ một người thường như tôi không biết có tiếp nhận được không đây?

Thế, thế nhưng mà chuyện này sao có thể xác thực được? Đã hỏi trực tiếp thần linh rồi à?

Vâng.

Không thể tưởng tượng nổi rồi đấy!

Đã hỏi trực tiếp thần linh rồi hả!? À không, tôi cũng đã từng có một cuộc trò chuyện theo nghĩa nào đó, nên không thể không có chuyện ấy được.

Sao mà hỏi được?

Sao nhỉ…….vì đã biết Seiichi-san từ thế giới khác đến nên không biết cũng phải thôi. Thực ra…..thế giới này đã bị thần linh bỏ mặc rồi.

Xin lỗi nhá, tôi biết thừa rồi.

Đối với thế giới này, tôi cũng từng nghe rằng những tồn tại được mệnh danh là “Thần” ở các Dungeon, nhưng nó khác…..À không, nói đúng hơn là bị bỏ rơi bởi những vị thần tồn tại ở vị thế cao hơn kìa.

Quả đúng là hình như tôi đã đánh bại một “Hắc Long Thần” mà trước đó từng là con người và được phong lên thần, nhưng “Vị Thần” mà đã dịch chuyển chúng tôi tới đây thì có lẽ tôi đã hiểu đôi chút sự khác biệt to lớn về vị thế của ngài ấy rồi.

Tuy thế nhưng xưa rất xưa nơi đây vẫn nhận được ban phước từ thần linh. Dù vậy, đến một hôm………..mâu thuẫn đã xảy ra giữa các vị thần.

Hế?

Có một vị thần vì muốn làm vua mọi thứ bao gồm đứng trên cả cả các vị thần khác, thế nên đã gây chiến, những vị thần còn lại phản khảng và rồi đại chiến đã nổ ra. Lúc đó, những người sống trên thế giới này vì ủng hộ vị thần đó nên kết cục đã bị những thần khác bỏ rơi. Mà tất nhiên là cuộc chiến đó phần thắng thuộc về phần đông các vị thần rồi.

Ê tô…..Tại sao những người ở thế giới này lại giúp đỡ một mình vị thần đó vậy?

Có giả thuyết về vấn đề này, vị thần đó…….đã nuông chiều con người chúng ta, vậy nên có tầm ảnh hưởng lớn nhất nhỉ.

…………….

Sự thật có thế thôi hả, vậy thì gọi gì bí ẩn nữa? Cái người nào đó nhìn ngoại hình thì trẻ con, nhưng bộ óc thực chất là một thám tử lừng danh còn bí ẩn hơn ấy?

Trong lúc còn đang bối rối, Beatrice-san mỉm cười cay đắng, lịch sự bảo tôi.

Seiichi-san. Cậu có nghĩ rằng thế giới này đã cực kì được chiều chuộng là đúng ko?

Cái đó………..

………….Tôi nghĩ rằng có thể tượng tượng ra ở một mức nào đó. Con người khi được thần thánh nuông chiều thì những phẩm chất cần thiết bị mất đi………rồi dần dần sẽ dẫn đến sự tiến hóa mà thôi.

…………………..

Hãy thử nghĩ mà xem. Một thế giới không thảm họa tự nhiên, không quái vật, không có chiến tranh giữa con người. Cái đó thực sự là tuyệt vời. Thế nhưng, con người khi không còn cạnh tranh với nhau, tất cả đều đã được thần linh ban cho một môi trường sống tốt nhất thì khi đó suy nghĩ về cải thiện cuộc sống của con người sẽ mất đi, việc “tiến hóa” của con người vì thế mà cũng dừng lại.

………………

Tôi hiểu điều Beatrice-san muốn nói.

Tất nhiên không chiến tranh là rất tốt, nhưng một thế giới yên bình cũng không thể có được. Tất cả chỉ là lý tưởng mà thôi.

Thế nhưng cái giá để “con người” tồn tại là điều đó cũng mất theo.

Nếu lời Beatrice-san là thật, không chỉ không có chiến tranh, mà con người đã được chuẩn bị cho một môi trường để có sống một cuộc sống thoải mái.

Chính vì vậy, đến lúc đó không cần phải hoạt động làm gì.

Nhưng lúc đó con người chỉ “sống “ mà thôi. Một thế giới chỉ như thế.

Nơi đó, chắc hẳn sự tiến hóa của sinh vật là không hề tồn tại

Thực ra không phải điều tôi muốn nói “con người” chỉ cần cạnh tranh là có thể “tiến hóa” lên. Tuy nhiên, không có chiến tranh, con người được nuông chiều đến cái việc canh tác nông nghiệp thế nào, hành động ra sao để tăng năng suất…..Khi điều đó xảy ra, những việc như tự mình suy nghĩ, tự mình làm việc đều bị bỏ đi hết rồi.

…………..

…………Xin lỗi vì đã nhiều lời nhưng cái thời đại đó là có thật. Và thế là, vị thần sau lần thất bại đó đã bị những thần khác phong ấn rồi.

Tại thế giới này ư!? Thế là…..vẫn chưa chết hả!?

Quả nhiên dù có bị đánh bại thế nào đi nữa thì vẫn là thần. Không thể bị tiêu diệt dễ dàng thế được. Thậm chí con người chúng ta còn không động vào được, vì đó là tồn tại tối cao mà. Và thế là, thời điểm những vị thần phong ấn tên thần phản nghịch, ngẫu nhiên một vật đã được sinh ra————-cái đó chính là “Trái tiến hóa”

………………

Chuyện lớn rồi đây, không đùa được đâu.

Người đã phát hiện ra “Trái tiến hóa”…..là người đã viết ra cuốn sách duy nhất về sự tồn tại của “Trái tiến hóa”, cũng là người trước đây dạy kiếm thuật cho anh hùng————-công tước Zeanos Zeford.

!?

Quý tộc hắc ám Zeanos người mà tôi đã giao chiến ở “Khu rừng của tình yêu và đau khổ tận cùng” đã viết ra sách hả!?

Trong thời đại mà thế giới lần nữa bị hoành hành bởi thiên tai, quái vật và chiến tranh do vị thần bị phong ấn, câu chuyện bi kịch về công tước Zeford cho tới bây giờ vẫn được lưu truyền lại. Người bị chính đất nước yêu quý phản bội, người thương cũng ra đi thế nên ông ấy đã biến mất. Trước khi làm điều đó…..tức là khi vẫn chưa bị đất nước phản bội , ông ấy đã phát hiện ra “Trái tiến hóa” và đã được thần linh thông báo “Trái tiến hóa” đối với các vị thần là một sự tồn tại nằm ngoài dự tưởng. Biết rằng thứ trên tay mình không thấu được nên vị công tước đã giao”Trái tiến hóa” cho các vị thần.

……………

Thế nhưng, “Trái tiến hóa” này…..dù có dùng năng lực của thần, nhưng không thể nào làm nó biến mất được. Theo sự phỏng đoán của các nhà nghiên cứu, họ cho rằng: Việc các vị thần đã sử dụng quá nhiều sức mạnh, rồi việc vị thần kia bị phong ấn xuống nơi đây chẳng phải sẽ sinh ra cái gọi là “Kết tinh của sức mạnh” hay sao?……………..những nhà nghiên cứu cho tới nay thì coi “Trái tiến hóa” như một tạo vật tưởng tượng, không hề định làm nghiên cứu một cách nghiêm túc cả, với thuyết đó thì trước hết cứ tiến hành nghiên cứu lịch sử đã.

Này….. thế lời gợi ý rằng Zeanos biết về “Trái tiến hóa” thì sao………………..

Zeanos vì không rời khỏi cái hang động đó, nên khả năng nhìn thấy nó mọc ở rừng và biết đến là rất thấp đúng ko………..Mà nếu bình thường có thể rời khỏi hang được, thì cái Dungeon đó tên chỉ được đặt như là “Khu rừng” thôi.

Hơn nữa, nếu có “Trái tiến hóa” thì người phục vụ cho Zeanos là cô nàng hầu gái Marry cũng đã chẳng phải chết rồi? Tôi nghĩ vậy nhưng nếu mà chết trước khi tìm ra nó thì cũng không thể làm gì hơn.

Nhưng mà…. việc Trái tiến hóa ở “Khu rừng của tình yêu và đau khổ tận cùng”…………..các vị thần không thể xử lý “Trái Tiến hóa” được thì sẽ không vứt bỏ nó tại khu rừng đấy đâu nhỉ? Đúng vậy chứ?

À mà những vị thần đã nhận được “Trái tiến hóa” từ công tước Zeanos truyền đạt lại rằng họ rất khó khăn khi xử lý nó, nên họ đã phong ấn nó ở một nơi chúng ta không ai biết đến giống như tên thần kia rồi.

Ếu phải phong ấn đâu, chỉ là vứt nó đi thôi!!!!

Đúng vậy đấy! Vứt đi 100% luôn.

Bởi vì những sinh vật ở đấy đã tranh giành nhau đấy!? Nếu mà phong ấn rồi thì phải cẩn mật hơn chứ!!

Nhắc mới nhớ, khi đọc “Câu chuyện về quý tộc hắc ám Zeanos”, Zeanos đã viết rằng ông ấy đã ôm thi thể của Marry đến một khu rừng và sống ở ẩn ở đấy………Nhưng mà giờ nhớ lại, việc linh dược có thể phục sinh con người dưới tác dụng của “Cỏ hồi sinh” mà nó mọc ở “Khu rừng của tình yêu và đau khổ tận cùng”, hơn nữa lại nhận nhiều ảnh hưởng từ “Trái tiến hóa” và “Thần”, biết được khu rừng này khác hẳn với những cái khác nên Zeanos đã sống ở đó chăng?

Tôi không giấu nổi ngạc nhiên khi các tình tiết câu chuyện móc nối với nhau.

Đã hiểu chưa vậy? Nếu như thật sự Seiichi-san đã ăn “Trái tiến hóa” rồi……..vậy thì sẽ gây nên một cơn địa chấn ở thế giới này đấy.

……………..Chắc cô sẽ không tin nhưng kết quả của việc ăn “Trái tiến hóa” là ngoại hình tôi thay đổi như thế này đây………….

Đúng vậy………..Nếu sách kia viết đúng thì không chỉ ngoại hình Seiichi-san thay đổi, mà kết quả còn là thứ hạng còn được nâng lên trên cả sinh vật nữa………..có thể miêu tả bằng chữ “Đầu thai”. Vậy nên, hình dạng bây giờ của Seiichi-san, không là may mắn có được mà chính là bản thân Seiichi-san thôi.

…………….

Tôi chỉ còn biết bàng hoàng.

Sau đó, Saria mỉm cười nói với tôi.

Em đã nói rồi phải ko? Seiichi vẫn là Seiichi mà thôi!

Trước nhưng lời nói đó, nước mắt tôi không còn rơi mà chỉ còn nụ cười nở trên môi.

Bạn đang đọc Shinka no Mi của 美紅 (Miku)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.