Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cảnh đấu tranh

Phiên bản Dịch · 1709 chữ

Cảnh đấu tranh

Mái tóc đen óng, dài đến tận eo cùng mới đôi mắt đen hình hạnh nhân.

Cứ ngỡ là sẽ không được nhìn thấy từ khi ở “Khu rừng của tình yêu và đau khổ bất tận”, cái đồng phục nữ sinh cao trung này.

Đôi chân dài mảnh khảnh được bao bọc bởi chiếc quần tất đen.

Tại Trái Đất là một người tôi không hề có ý định lảng tránh, một người mỗi lần gặp mặt không hề thay đổi thái độ

Hiện lên trên đôi mắt tôi giờ đây, là một người rất quen thuộc Kannazuki-senpai.

̶ ….Seiichi-kun………..phải không………?

Kannazuki-senpai sửng sốt lẩm bẩm.

————–Cơ mà, tôi cũng đang sửng sốt lắm đây này.

Tất nhiên ở học viện này cũng là nơi các anh hùng đang theo học, cho nên ngày nào đó cũng sẽ phải gặp nhau thôi, hơn thế tôi còn có thể xác nhận được tình trạng của Kannazuki-senpai và người khác nữa.

Thế nhưng mà tự nhiên xuất hiện vào lúc này khiến tâm trí tôi hoàn toàn ngừng trệ.

̶ Ê, à, ừm….ờ………….

Kết quả là những gì thốt ra được toàn những từ ngữ vô nghĩa. À không, nó còn chẳng được xem là từ ngữ nữa rồi.

Không ngờ lại gặp nhau trong hoàn cảnh này! Chết rồi, làm sao giờ! Nên nói gì đây!?

Nên nói những lời bình thường như “Đã lâu không gặp?” hoặc “Dạo này có khỏe không” không nhỉ?

Hay là nói kiểu tấn công “Này cô gái! Đi uống nước với anh không?” thì sao!?….OK, bình tĩnh lại đi tôi ơi.

Đứng trước Kannazuki-senpai, trong lòng tôi đã chuẩn bị rất nhiều điều để nói, thế nhưng cô ấy lại một lần nữa lên tiếng.

̶ ———Hừm, kiểu nói lắp bắp đó, rồi kiểu phát hoảng khi gặp việc bất ngờ xảy ra. Hơn nữa, lúc đó số lần hô hấp nhanh hơn bình thường, khoảng 0.2 giây sau mỗi lần….Không thể sai được, cậu chính là Seiichi-kun rồi.

̶ Vãi cả phán!?

Tại sao lại biết quá chi tiết về tôi như vậy!? Ngay cả chính bản thân còn không biết nhiều đến thế.

Ơ kìa!? Đây là Kannazuki-senpai mà tôi biết đây hả!?

Một người luôn tỏ ra lạnh nhạt và ai ai cũng yêu quý, một con người tuyệt vời…..đáng lẽ nhất định không giống như cái lũ biến thái kia chứ?

Trong lúc đang sửng sốt thì Kannazuki-senpai đột nhiên nhoè nước mắt, tiến đến ôm lấy tôi.

̶ Cái!?

Đằng sau lưng, tôi nghe thấy giọng Al ngạc nhiên thốt lên, thế nhưng người tôi bây giờ đang cứng lại do hành động đột ngột đó của Kannazuki-senpai

̶ Tốt quá….Thật sự tốt quá………..! Cho dù chị luôn tin rằng em sẽ ổn thôi, nhưng sự bất an không hề biến đi….! Thế nên, biết được em vẫn bình an…..chị……!

̶ ……………

………..Kannazuki-senpai thực sự lo lắng cho tôi đến vậy cơ à……..

Thật sự tôi gầy đi rõ rệt, cả chiều cao lẫn giọng nói cảm thấy đã thay đổi vậy mà vẫn nhận ra được. Cả khuôn mặt tôi cũng bị cái mũ trùm lên rồi nữa.

Kannazuki-senpai vừa ôm tôi vừa run lên.

Quả nhiên mình thật hạnh phúc. Cho dù có bị bắt nạt, nhưng mà hoá ra vẫn còn có người vẫn luôn lo lắng cho tôi.

Cơ mà nếu chối từ sự quan tâm này thì tôi không khác nào thắng khốn đúng chứ.

Trong lúc đang bối rối, vừa định ôm vào đôi vai của Kannazuki-senpai thì.

̶ ————Có mùi gái

̶ ————————-Hơ?

Tôi nghe thấy giọng của Kannazuki-senpai rất nhỏ.

Bất giác không hiểu sao người tôi không ngừng toát mồ hôi lạnh. Sao thế? Cơ thể tôi ơi. Có gì đó rất đáng sợ sắp xảy ra sao?

Sau khi đổ lượng lớn mồ hôi như thế, cơ thế tôi bắt đầu run lên thì Kannazuki-senpai lại vì gì đó ngẩng mặt lên nhìn với biểu hiện vô cảm.

̶ Có mùi gái!!?

̶ Tại sao chị lại lặp lại thế!?

Dù không hiểu lý do gì, nhưng bản năng của tôi đang báo động này.

Lập tức, Kannazuki-senpai có vẻ như đã chú ý đến sự tồn tại của các cô gái đằng sau.

̶ Hử? Bọn họ………..?

̶ A, thì là——————

Biết rằng chủ đề cuộc nói chuyện đã bị thay đổi, tôi ngay lập tức định giới thiệu mọi người.

̶ Cô gái ấy là—————

̶ ————-Tại sao vậy nhỉ. Tôi ngửi thấy mùi của cô từ Seiichi-kun? Lạ lùng thật.

̶ Mũi của Kannazuki-senpai mới là kì lạ đó!?

Cái gì vậy chứ!? Senpai! Ngay đến cả mũi cũng ưu tú luôn sao?

Kannazuki-senpai quay người huongs về phía của Saria, bắt đầu giới thiệu.

̶ Tôi là Kannazuki Karen. Đối với Seiichi-kun, tôi là người BẠN THUỞ NHỎ, đã chơi CÙNG cậu ấy từ RẤT XƯA rồi đó. Vậy, các cô là?

Không hiểu sao khi nói mà chị ấy lại nhấn mạnh vài từ đã định chứ. Hơn nữa còn có vẻ như đang đắc thắng điều gì đó vậy.

̶ Ết tồ, mình là Saria! Mình là “vợ” của Seiichi!

̶ ————–khụ

Kannazuki-senpai khẽ thổ huyết.

̶ T, tai tôi hình như có vấn đề rồi. Gì chứ cái việc “vợ của Seiichi”———–

̶ Ừm…..Nói việc này ra có hơi xấu hổm nhưng mà Saria nói không có nhầm đâu ạ

̶ ————khặc.

Lại một lần nữa, Kannazuki-senpai ho ra máu

Lập tức, khuôn mặt của Kannazuki-senpai lại trở nên vô cảm, “nhẹ nhàng” hỏi.

̶ Seiichi-kun. Vậy là………..hai người đã có quan hệ trên cả tình yêu hả?

̶ Đúng vậy đó

̶ Đã hôn chưa?

̶ Hôn ư……….

Câu chất vấn vừa rồi có phần hơi xấu hổ, tôi bất giác lảng tránh đi ánh mắt của chị ấy.

Saria cũng vậy, một lần nữa bị người khác hỏi điều khá xấu hổ, má đã nhuộm đỏ.

̶ ————Đã làm rồi hả?

̶ Ế? A, vâng. Rồi ạ.

Tôi hơi run sợ trước những câu hỏi dồn dập đến từ Kannazuki-senpai với một biểu hiện vô cảm, thế nhưng rồi đột nhiên trên mắt senpai ngấn nước.

̶ Đ, đôi môi đó đáng lẽ của mình, vậy mà đã bị cướp đi rồi……….

̶ Ka, Kannazuki-senpai………..?

Thật sự không hiểu cho lắm, nhưng senpai đang biểu hiện nỗi thất vọng.

̶ Đã hôn mất rồi, vậy tức là trinh tiết của em cũng đã…………….

̶ Tại sao câu chuyện lại đổi sang cái hướng này chứ!? Chưa đâu, em chưa hề làm cái chuyện đó!

̶ —————Thật vậy à?

Sau khi nghe lời tôi nói, Kannazuki-senpai khuôn mặt đã lấy lại vẻ tươi tỉnh và quay về phía tôi.

̶ Em không nói dối đấy chứ! Thật sự là giữa em và cô gái ấy không có chuyện gì thật chứ?

̶ Đã bảo là không có gì mà!

Tại sao tôi lại hét to cái việc xấu hổ này lên kìa?

Ngay lập tức, Kannazuki-senpai làm khuôn mặt như đã giải toả được gì đó.

̶ Thế à….nếu vậy, tốt quá…..

̶ Không đâu, em không hiểu sao Kannazuki-senpai lại quan tâm ngay cả đến chuyện đấy nữa….

̶ Fufufu. Seiichi-kun không cần để ý đâu. Chỉ cần biết nếu chị và em trao đổi lần đầu cho nhau thì chị sẽ rất hạnh phúc. Nhưng đôi môi đó thì không thể rồi……..Cơ mà mọi thứ đều là lần đầu của chị là điều bất biến đấy.

̶ Outtttttttttttttttttttttttttttt!

Quả nhiên rất lạ! Người này thật là Kannazuki-senpai mà tôi biết ư!?

Mà hơn thế nữa, lúc nãy khi nói, mắt của Kannzazuki-senpai tối sầm lại là sao thế?

Trong lúc tôi đang co người lại vì sợ cái tính cách gì đây thì chị ấy bắt đầu hướng mắt về phía đằng sau tôi.

̶ Và các cô đây cũng là người quen của Seiichi-kun hả?

̶ Ê tô….tên tôi là Altria Grem? Thế….thật ra cô là gì của Seiichi?

Al có có chút cảnh giác và tự giới thiệu.

Trước câu hỏi của Al, lại một lần nữa Kannazuki-senpai biểu hiện tư thế đắc thắng và nói ra.

̶ Trước đã nói rồi đây, tôi là BẠN THUỞ NHỎ của Seiichi-kun! Khác với các người, chúng tôi trải qua rất nhiều năm tháng cùng nhau đó!

̶ Vậy à…………..

Al cúi đầu, nhưng chốc sau, với bộ dạng như đã quyết định điều gì đó, vừa nói với khuôn mặt đỏ ửng.

̶ Tôi là……! B, BẠN GÁI…..của Seiichi!

̶ ————Cái gì

Kannazuki-senpai lại sặc máu tiếp. Có sao không nhỉ? Chị ấy mang bệnh gì đó nặng lắm à?

Trong lúc đang suy nghĩ vớ vẩn thì đến lượt Rurune bắt đầu màn tự giới thiệu của mình.

̶ Tôi là Rurune. Hiện đang là một “Kị Sỹ” dưới tư cách là “đầy tớ” của chủ nhân.

̶ ………….Origa Carmelia. Em gái…của….Seiichi-oniichan. Vậy nên là…….”Gia đình”

̶ Tôi là Beatrice Rogner. Tôi chỉ là phó chủ nhiệm đối với lớp Seiichi-san đang phụ trách. Mà hơn nữa, tại sao Seiichi-san lại quen với một nữ anh hùng vậy?

Beatrice-san, xin lỗi vì đã bị cuốn vào nhé. Và một người bình thường như cô ấy ở đây khiến tôi rất hạnh phúc.

Đấy, thông thường sẽ hỏi tại sao tôi và Kannazuki-senpai lại quen nhau, thế mà chẳng thấy ai quan tâm điều này gì hết, kì lạ quá.

Quả nhiên tôi không hề kì quặc gì đúng không? Chủ yếu là Kannazuki-senpai đấy chứ?

Ấn tượng về Kannazuki-senapai mà tôi biết…………………COMEBACKKKKKKKK!

Vừa lúc đang suy nghĩ đến, tôi quay mặt về phía Kannazuki-senpai………..

̶ ………

Kannazuki-senpai, sắc mặt đã trở nên trắng bệch

Ka, Kannazuki-senpaaaaaaaaaaaaaaaaaaai!

Thế là lần tái ngộ bất ngờ với Kannazuki-senpai này không để lại tý cảm động gì, hơn nữa lại còn một mớ rắc rối.

Và như vậy, cho đến bây giờ chúng tôi chẳng những chưa ăn trưa được mà còn tụ tập ở lối vào gây ồn ào. Và khi nhận ra điều này, chúng tôi đã bị những ánh mắt từ xung quanh nhìn vào như những sinh vật lạ vậy.

Bạn đang đọc Shinka no Mi của 美紅 (Miku)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 61

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.