Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bất ổn

Phiên bản Dịch · 5534 chữ

Bất ổn

̶ Và phần giới thiệu đã kết thúc, bây giờ tôi sẽ trả bài kiểm tra về dược học lần trước. Tôi sẽ gọi tên nên từng người sẽ lên một để lấy bài.

Sau phần giới thiệu bản thân, Beatrice-san đã nói vậy.

Tất nhiên trước khi tôi trở thành chủ nhiệm thì Beatrice sẽ đứng lớp rồi, nên việc trả bài kiểm tra cũng không có gì là lạ.

̶ Agnos-kun

̶ OU! Ma, đối với em thì bài kiểm tra chỉ————–

̶ Không điểm!

̶ Không thể nàoooooooooooooooooo!? Beatrice-neesan, việc phơi bày điểm số thế này thật là tệ quá đấy!!!

Agnos-kun kêu thảm thương khi được Beatrice-san đưa cho bài kiểm tra.

Đúng là việc công khai điểm số thế này thì thật tội nghiệp cậu ấy, nhưng có gì mà trước đó lại tự tin đến thế với cái bài điểm 0 chứ?

Vừa xoa nhẹ lên lông mày, Beatrice-san vừa nói

̶ Cái đáp án này thì sao mà cho 100 điểm cơ chứ……………….

̶ Không, cái này…….

̶ Cách chế tạo thuốc hồi phục trung cấp là?

̶ Tinh thần chiến đấu!

̶ Có bị ngu không đấy?

Đùa nhau à.

Tôi xem qua bài kiểm tra của Agnos-kun thì tất cả đáp án đều viết “Tinh thần chiến đấu” không thôi.

Thật sự thì sao có thể nghĩ rằng bài này được trăm điêm cho được!? Đúng là suy nghĩ của mấy tên não cơ bắp!

̶ Em không có sai! Chiến đấu, chiến đấu là đủ!! Trên thế giới này, chỉ cần có tinh thần chiến đấu là đuuuuuuuuuủ!!!!!!!

̶ Ra vậy.Agnos-kun à. Thế thì trở thành “thái giám” nhé!

̶ Dạ em xin lỗi vì nói linh tinh ạ!!

Nhanh quá đấy!! Chịu trách nhiệm về lời nói của mình đi chứ!! Tinh thần chiến đấu đâu rồi!?

Agnos trở về chỗ ngồi với những bước đi lảo đảo lộ rõ vẻ đau buồn…..thật đáng thương.

̶ Haa…..Tiếp, Blued-kun

̶ Fun!

Người được gọi tiếp theo, Blued-kun vừa ung dung bước đi vừa nhận bài kiểm tra.

̶ Điểm rất tốt. Hãy tiếp tục phát huy nhé

̶ Một kết quả đương nhiên rồi. Em không cần được nhắc.

̶ Tại sao hắn điểm tốt còn em thì nhận điểm thấp thế!! Không thể chấp nhận được!!!

̶ Mày bị ngu hả. Đáp án của mày chẳng phải là đáp án, điểm xấu là tất nhiên.

̶ Sai!!! Chỉ cần tinh thần chiến đấu thôi!!?

̶ Vậy thì Agnos-kun. Em hãy khoả thân rồi đột kích đến lâu đài của đất nước nào đó đi nhé.

̶ Em xin lỗi ạ.

Dù khẩu chiến rất tốt với Blued, nhưng kết cục vẫn bị hạ gục bởi một câu của Beatrice-san.

Hơn nữa…Đừng có làm thế. Đừng có đien giống như tên biến thái ở Hội mà đường đường khoả thân tấn công lâu đài đấy.

Người được gọi tiếp theo là Baird, cậu ấy lên im lặng lên nhận bài kiểm tra, rồi cùng im lặng về chỗ luôn.

Tôi liếc trộm thì thấy Baird được điểm cao lên tới 90….Điều này khiến cậu ấy càng thêm bí ẩn.

Thế nhưng, tôi đã phải mở to mắt ra trước bài kiểm tra của Leon, người được gọi tiếp theo.

̶ C, cái này…..

̶ Haa…Lại nữa à. Không sao đâu. Đây là chuyện diễn ra thường xuyên ấy mà.

̶ Thường xuyên!!?

Trước lời nói của Beatrice-san, tôi một lần nữa nhìn vào bài của Leon với vẻ ngạc nhiên cực độ.

Bởi vì, cài này…….

̶ Leon-kun. Thôi ngay đi. Trả lời cho đàng hoàng vào.

̶ Em xin lỗi, Em xin lỗi! Nnnnhưng mà, người như em mà dám xấc láo trả lời! Aa, hơn nữa, khi nhìn mấy cái chữ viết, người em lại cảm thấy xấu đi….! Thế nên em nghĩ mình phải xin lỗi! Nhưng do vậy mà làm ngứa mắt Sensei, hãy tha thứ cho em!! Ha!? Xin lỗi vì cãi lại, em xin lỗi, em xin lỗi! Em sẽ không nói gì nữa!*

Gì đây, bài kiểm tra của Leon có viết dài dòng câu “Thật khoan dung khi cho em bày tỏ ý kiến! Và cả việc xem chữ của em nữa……Xin lỗi. AA! Nhưng mà vì đây cũng là chữ mà…..Xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi xin lỗi———————–” cùng với chi chít các chữ xin lỗi.

Đáng sợ quá!! Tôi cảm thấy nó như một thằng khùng hết thuốc chữa rồi.

Cái này còn vượt qua cả ranh giới của tiêu cực rồi!!? Có thể nghĩ rằng đây là một kì tích khi mà vẫn được vào học viện này đấy

Cái tính cách đó mà cho đến bây giờ vẫn sống khoẻ re nhỉ….bình thường thì sẽ sợ hãi và có lối suy nghĩ tự sát nũa.

Tự sát thì không có đùa được đâu.

Ở Trái Đất cơ hội đó thì không ít, nhưng dù vậy tôi không muốn tự sát chút nào.

Đặc biệt là khi bị bắt nạt, xong rồi tự sát thì thật ngu xuẩn.

Tại sao mình phải chết vì những thằng khốn đi bắt nạt mình chứ. Thật quá ngu ngốc.

Dù có đau khổ thế nào, nhưng tôi chưa từng nghĩ tới việc chết cả.

Vì những người còn khốn khổ hơn cả tôi đâu có thiếu………….

Với lối suy nghĩ đó, nên tôi giờ vẫn sống khoẻ mạnh đây.

Mà chuyện của tôi thì sao cũng được.

Tôi rất lo lắng không biết Leon có cái suy nghĩ tự sát không, đồng thời cũng rất sợ hãi về vấn đề đó……Hãy mạnh mẽ lên nhé.

Sau đó đến lượt Helen với Rachel lên nhận bài, 2 người đều tầm 90 điểm nên cũng ko có vẫn đề gì. Dù Helen toát ra bầu không khí khó gần nhưng khi đứng cùng với Rachel thì cũng khá tốt ở lớp này đấy chứ….À không không!! Tôi lẫn quá rồi!! 2 người đó không phải học sinh ưu tú gì, chỉ là xung quanh toàn thứ kì lạ thôi!!? Thật hú vía! Thường thức chung của tôi đang dần dần bị biến thái hoá mất rồi…..! A, khi vừa nhận ra điều này thì tôi nhìn thấy ảo ảnh của mấy tên biến thái ở Guild đang cùng nhau cười vang kìa.

Khi đang cố gắng xua đuổi cái ảo tưởng đang hiện ra trước mắt, thì đã đến lượt của Irene.

Cô ấy với những bước đi ung dung hướng tới Beatrice-san.

̶ Đây, Irene-san. 100 điểm, không có gì để phàn nàn.

̶ Vâng, cảm ơn. Cơ mà tất nhiên là em rất hoàn hảo rồi.

Cô ấy mỉm cười điềm tĩnh nói ra như thể đấy là sự thật hiển nhiên, không có gì là tự hào.

Tôi cũng nhìn thử và đúng thật 100 điểm, Beatrice trông có vẻ rất hài lòng.

Ở Trái đất hiếm khi nào thấy được số điểm này, nhưng nhìn về phía Irene thì đây cũng chỉ là việc bình thường mà thôi…..Mà, tại sao lại học ở cái lớp như thế này thế?

Tôi không thể ngừng thắc mắc sao cô ấy lại là một nhân tố bị lưu ban được. Mà không chỉ Irene, cả Blued hay Barid cũng vậy…..

̶ Cuối cùng……Flora-san.

̶ Vâng

̶ Bình thường.

̶ Sao mà em thấy tổn thương quá!!?

Người vừa lúc trước còn bị Rurune đạp lên, Flora, đã ngay lập tức đáp trả lại lời nói Beatrice-san. Ra vậy, đối với người kì quặc như cô ấy, thì đấy chắc là lời khen rồi……

Sau khi đã xong phần trả bài, Beatrice-san nói với tôi.

̶ Và giờ, Seiichi-san. Theo lịch hôm nay…..thì sẽ tất cả các tiết sẽ là xem thử thực lực của mọi người, có được không?

̶ Mọi người….tức là các thành viên của lớp F này nhỉ?

̶ Đúng vậy. Tiết học đã bao gồm trả bài kiểm tra dược học như vừa nãy cũng đã hết. Và giờ học thực hành từ nay về sau sẽ do Seiichi-san giảng dạy, vì vậy tôi nghĩ rằng thời gian ngày hôm nay cậu sẽ thấu suốt được những đặc trưng của bọn họ

̶ Ra vậy….Nếu Beatrice-san đã nói giờ học lý thuyết ổn rồi, thế thì tôi không bận tâm gì nữa.

Bởi vì tôi cũng chả biết được họ đã học được đến đâu rồi.

Tiếp nhận lời nói của tôi, Beatrice-san gật đầu, rồi một lần nữa hướng tới mọi người.

̶ Vậy đó mọi người. Chắc mọi người cũng vừa nghe được, để mọi người gắn bó hơn với chủ nhiệm mới, Seiichi-san, toàn bộ ngày hôm nay sẽ là tiết học thực hành tại đấu trường

̶ Ấu deeeeeeeeeeeeeè! Không phải học rồi!

Trước lời nói của Beatrice-san, Agnos-kun reo hò phấn khởi. Maa, việc học bị ghét cũng là điều dễ hiểu thôi. Dù vậy khi nghĩ rằng trên thế giới có những người dù muốn học nhưng không thể, thế nên không thể tuyên bố xanh rờn như thế được.

Cơ mà, tuy có nói là gắn bó với nhau hơn, nhưng việc này lại thực hiện ở đấu trường, nghe vẻ nguy hiểm quá.

̶ Vậy thì, trước khi bắt đầu tiết thứ nhất, hãy di chuyển tới đấu trường. Vì có khả năng lớp học khác cũng đang sử dụng, thế nên nhất định đừng có gây chuyện đấy

̶ Vâng

Sau khi tất cả đồng thanh trả lời, Saria cùng với những học sinh lớp F hướng tới đấu trường.

Al cũng tiếp bước theo sau.

̶ A, Beatrice-san. Phiền cô một chút được ko?

̶ Vâng, có gì không vậy?

̶ Quả nhiên tôi rất muốn được nhận cái lịch giảng dạy kia….

̶ Vậy à…Tôi vô ý quá, dù biết hằng ngày sẽ tới, nhưng Seiichi-san vẫn chưa biết giờ dạy của mình nhỉ. Thật sự xin lỗi…..

̶ À, không, không sao đâu! Xin đừng bận tâm!

̶ Cảm ơn rất nhiều. Vậy thì chúng ta sẽ tới phòng giáo viên rồi quay lại sau nhé.

̶ Vâng!….Origa-chan thì sao? Em đến đấu trường trước nhé?

̶ ….Không. Đi cùng

̶ V, vậy à!

̶ ….Hơn nữa….

̶ ?

̶ ….Lạc.

Đúng vậy nhỉ.

Cái học viện này quá là rộng đi. Nhất định sẽ có những phòng học không dùng bao giờ cho xem!? Mà tôi cũng chẳng tự tin có thể trở về kí túc xá nam được.

Dù cho có kĩ năng “Kí ức hoàn chỉnh”, thế nhưng chưa thấy tác dụng gì cả. Không biết nó còn tồn tại nữa ko?

Trong lúc đang nghĩ vẩn vơ như vậy, chúng tôi theo sau Beatrice-san.


Những thành viên lớp F sau khi đã rời khỏi phòng học, đang bước trên hành lang tới đấu trường trước Seiichi.

̶ Mà này……..Tên Seiichi – gã lưu manh đó là tên nào không biết? Ngay cả súng của tôi mà hắn chẳng thấy sợ.

̶ Hừm. Đơn giản là đếch sợ mày thôi.

̶ Nói gì cơ!!?

̶ Đừng có lớn tiếng thế. Thật ngứa mắt.

̶ Kích nhau đấy à? Thật sự muốn kích nhau không!!?

̶ A, ano……Cãi nhau là không tốt……xin, xin lỗi, xin lỗi. Xin lỗi vì đã xấc lược nói nên ý kiến như vậy, xin lỗi!!

Với phản ứng quá khích của Agnos trước câu nói của Blued, ngoài Leon ra thì chẳng ai quan tâm và tiếp tục bước đi.

Và rồi sau khi nghe Leon, cả hai cùng lúc biểu lộ sự ngạc nhiên.

̶ Lại nữa à………..

̶ Haa….Cái tính này của ông chả có thuốc chữa nữa à? Quá là hèn kém….Chẳng ai nổi giận chỉ vì có người nào đó nói lên ý kiến đâu.

̶ Xin lỗi xin lỗi! Xin lỗi vì đã để ông quan tâm!!

̶ …..Haà………

Nếu mà dễ dàng thay đổi tính nết được thì đã chẳng phải khổ sở thế này….Blued nghĩ vậy, và lại thở dài.

̶ Chỉ là, trở về cuộc nói chuyện lúc nãy, tôi cũng chả biết gốc gác của gã giáo viên mới này. Khuôn mặt cũng chưa từng thấy, hơn nữa thực lực vẫn còn là ẩn số.

̶ Việc đó bây giờ sẽ biết được đúng không? Beatrice-neesan cũng nói rằng hôm nay sẽ dành toàn bộ tiết học hôm nay cho phần thực hành mà.

̶ Đúng nhỉ…..Này Baird, ông thấy sao về giáo viên chủ nhiệm mới?

Bất ngờ Baird được Blued bắt chuyện, rồi Baird lôi tập vở luôn mang theo bên mình ra, cho xem.

̶ “Tôi nghĩ là người tốt đó”

̶ Người tốt………à………..Ông vẫn chẳng thay đổi gì nhỉ.

Trước phản ứng như mọi khi, Blued chỉ còn biết cười khổ.

Trong khi cuộc trao đổi như thế đang diễn ra, thì Flora bắt chuyện với bọn Saria bằng vẻ khá hưng phấn

̶ Này này này! Saria-san với Rurune-san là người quen hả!!? Hai người có quan hệ như thế nào vậy, mình tò mò quá

̶ Đúng vậy đó. Không chỉ Rurune-chan mà còn Al với Origa-chan….và cả Seiichi nữa.

̶ Ế?

Flora sửng sốt trước điều Saria vừa nói trên.

Mà không chỉ có Flora, tình cờ tất cả những người vừa nghe thấy cũng đều có cùng biểu hiện như vậy…..chỉ có Baird là không thể đọc được nét mặt của cậu ấy

̶ A—…Êtto….quan hệ với Sensei như nào vậy……….?

Nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, Flora rụt rè hỏi lại

Ngay lập tức, Saria nở nụ cười.

̶ Là vợ đó!!

̶ EEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEEẾ!!?

̶ Tiện đây thì tôi là đầy tớ của chủ nhân đấy.

̶ Đầy tớớớớớớớớớớớớớớ!?

̶ Al cũng là người yêu của Seiichi nữa.

̶ Haaaaaaaaả!?

Flora ngạc nhiên hết lần này tới lần khác.

Không chỉ với lời nói là vợ của Saria với điệu cười tươi, mà sau đó còn là phát ngôn thành thật của Rurune, Al thì trước lời nói của Saria thì đỏ mặt quay sang phía khác.

Tóm lại là chẳng ai phủ nhận cả.

Sau khi đã hiểu mọi điều trên là sự thật, Flora bất chợt nhận ra, và một lần nữa rụt rè hỏi tiếp.

̶ Vậy, vậy….Bé con kia….Origa-chan nhỉ? Cô bé đó với Sensei thì…….?

̶ Origa-chan? Origa-chan là em gái của Seiichi-san!

̶ A, em gái….Đ, đúng vậy nhỉ–! Vì động tay vào cô bé đấy sẽ là phạm tội đấy!!

Mà nếu có Seiichi ở nơi này, thì hẳn cậu sẽ rất muốn đoạn trên được nói với tên Lolicon ở Hội cho xem.

Người lấy lại tinh thần sau đó một chút là Blued, lẩm bẩm

̶ …..Càng ngày những bí ẩn càng sâu thêm……

̶ …………………..đại

̶ Hả?

Đột nhiên, cạnh Blued đang bước đi thì Agnos vừa cúi đầu xuống vừa lẩm bẩm gì đó.

Khi vừa cất tiếng như định hỏi gì đó, thì đột nhiên Agnos ngẩng đầu lên, mắt sáng lấp lánh và hét lên.

̶ A, Đại ca đó!! Người đó xứng đáng gọi là đại ca rồi!! Đúng là đàn ông trong những người đàn ông!!!

̶ ……………………………Vậy hả

Với bộ dạng này của Agnos, ngay cả tân chủ nhiệm hẳn trong tâm cũng cảm thấy rất khốn khổ đây.

̶ Heeeề. Chủ nhiệm mới là một người tuyệt vời.

̶ Maa, đúng là vì có thể khiến cho phụ nữ phục vụ mình như thế này. Hơn nữa lại là ba người đẹp nữa chứ, thật ngoài sức tưởng tượng.

Trên thế giời này, để sinh ra đứa con ưu tú, những người có quyền lực hoặc có sức mạnh khiến cho đàn ông hay phụ nữ phục vụ họ cũng không có gì là lạ.

Chính vì vậy, việc một chồng nhiều vợ hay một vợ nhiều chồng được chấp nhận ở đây.

Vậy tức là, lớp F trong chốc lát đã hiểu rằng, sự tồn tại của Seiichi này có thể chắc rằng là một người rất có quyền, hoặc là một người rất có thực lưc.

Khi Rachel cùng Irene đang nói chuyện với nhau như vậy, người mà bình thường không nói chuyện với ai bao giờ, Helen hướng tới Saria

Trước hình ảnh đó, những thành viên khác lại một lần nữa kinh ngạc

Saria thấy Helen đang tới gần mình, nghiêng đầu khó hiểu

̶ Chuyện gì vậy?

̶ ………..Cô, là người yêu của chủ nhiệm mới đúng ko?

̶ Ừ, đúng vậy đấy!!

̶ …..nếu thế, hắn ta có mạnh ko?

Trước câu hỏi chẳng có gì liên qua tới câu trước, Saria ngây người một lát, rồi sau đó lại mỉm cười nói ra

̶ Cực kì mạnh đấy!!

̶ ……….Thế à

Chỉ hỏi vậy, sau đó Helen lại trở về vị trí ban đầu hơi cách xa mọi người và bắt đầu bước đi một mình.

Kết cục Saria cũng chả hiểu được ý đồ của Helen là gì, thế nên cho tới khi đến được đấu trường, cô vừa bước đi vừa bước đi vừa làm quen nhiều hơn với các thành viên trong lớp.

Sau khi tới đấu trường, họ biét rằng vì rất nhiều người đang ở đây nên đấu trường cũng đang được lớp khác sử dụng

̶ Hừ….dù rất ghét những nhóm khác….nhưng biết sao được. Cơ bản thì đấu trường được tự do sử dụng. Thế nên chịu đựng một chút vậy.

Khi Agnos mở miệng thể hiện sự thất vọng, thì những học sinh của lớp khác đã đến trước nhận ra sự tồn tại của lớp F.

Và rồi, sau khi lớp F đã đi vào, ngay lập tức những lớp khác trở nên ồn ào.

̶ ? Mọi người sao thế nhỉ?

Saria cảm thấy khó hiểu trước việc này, Irene vuốt tóc và giải thích.

̶ Cái đó thì tất nhiên rồi, họ ồn ào lên vì vẻ đẹp của mình đấy.

̶ Hee! Ra là vậy à!!

̶ Không không không! Sự thật không phải vậy!!?

Bất chợt theo sau Flora đính chính lại, và rồi nở nụ cười tự giễu mình.

̶ Maa….vì chúng ta là bọn kém cỏi mà, nên mọi người đang nhìn về đây đấy.

̶ Kém? Tại sao? Làm gì có người đó? Từng người, từng người đều khác nhau, làm sao lại phân biệt ưu khuyết chứ.

Saria vẻ thật sự nghĩ như vậy, và càng ngày càng thấy khó hiểu.

Khi câu chuyện đó đang diễn ra.

̶ Này này, sao lũ kém cỏi này lại ở đây chứ? Đừng để tao phải hít thở chung không khí với bọn mày?

Một gã con trai tóc vàng với điệu cười khó ưa, đang cùng vài đứa theo sau tiến tới.

Đối với những thành viên lớp F, vì bình thường bị xung quanh xem như lũ ngu dốt, thì những đồng chí mang rắc rối tới như thế này là đương nhiên tồn tại rồi.

Vì vậy, sẽ chẳng có yếu tố gì đáng ngạc nhiên cả, nhưng lần này thì khác.

̶ A, anh!? Đáng lẽ anh đang theo học ở học viện Rayle của Đế quốc Kaiser chứ….! Tại sao lại ở học viện này!!?

Blued, đang cố giữ bình tĩnh, cất tiếng.

Trước bộ dạng đó, người đàn ông tóc vàng càng cười lớn hơn.

————–Theobolt Terra Kaiser.

Là đệ nhất hoàng tử Đế quốc Kaiser, đối với Blued là anh em cùng cha khác mẹ.

̶ Blued à. Thật là một lớp học hợp với mi đấy.

̶ Tsu……….!

Blued cắn môi thể hiện sự cay cú. Cho đến lúc này người vẫn đang im lặng đứng nhìn, Agnos kun gay gắt nói.

̶ Này này này!! Đừng có mà thích nói gì thì nói….Có giỏi thì nhào vô!? A A!?

̶ Dừng lại đi, Agnos!!

̶ Bị đối xử như thằng ngu làm sao để yên cho được!! Tao sẽ không để yên đâu!!

̶ Fu. Không chỉ kém cỏi mà còn mọi rỡ nữa…..Hoàn toàn là một lũ rác rưởi không có cách cứu chữa rồi

̶ Gì cơ!! Nói lại coi, thằng khốn….!

Với một bầu không khí mà bất kì lúc nào có thể xông vào đánh lộn ngay toả ra từ Agnos, Blued đang hết sức để kiềm lại.

Baird cũng nghĩ rằng cứ để thế này thì không ổn, nhanh chóng giúp can ngăn Agnos lại.

Thấy vậy, Theobolt cười chế giễu.

̶ Thật khó coi. Cái việc tới một nơi mọi rợ thế này, tao cũng ghét lắm chứ……nhưng vì cha và Helo đã nói nên tao mới cùng các Anh hùng tới học viện này. Cho tới bây giờ thì tao thấy biết ơn người. Nơi này là một nơi lý tưởng để năng lực của tao được cả thế giới biết đến.

̶ Hoàn toàn chính xác, thưa Theobolt-sama.

̶ Vì tài năng của Theobolt-sama là rất tuyệt vời

Đám theo sau thì liên tục tung hô Theobolt.

Sau khi gật đầu thoả mãn với những điều đó, bất chợt ánh mắt hắn hướng tới phía của Saria.

̶ Hôô? Chẳng phải có một viên ngọc quý ở đây sao

̶ Ế?

Theobolt nở nụ cười càng khó ưa hơn, vừa nhìn Saria vừa liếm láp cái môi.

Nhận ra cái ánh nhìn đó, Rurune nhanh chóng chặn giữa tên Theobolt để bảo vệ Saria.

̶ Đừng có lại gần, tên vô lại.

̶ Ha! Lại một mĩ nhân nữa….Thật tuyệt vời. Này, tên em là gì?

̶ Tôi? Tôi là Saria!

̶ Vậy à…được. Hai ngươi, từ giờ nay về sau hãy trở thành người phụ nữ của ta. Thế nào, vui không?

Theobolt tràn đầy tự tin nói vậy với bộ dạng cứ như không thể nào họ lại từ chối được.

Thế nhưng, Saria———-.

̶ Xin lỗi! Vì tôi yêu Seiichi!!

Với nụ cười trên khuôn mặt, đã thẳng thừng khẳng định.

Cứ nghĩ rằng không thể nào sẽ bị từ chối như vậy, trong chốt lát Theobolt không thể hiểu nổi mình vừa bị nói gì, chỉ biểu lộ vẻ mặt ngạc nhiên.

̶ ……Lạ thế nhỉ. Tai mình đâu có vần đề gì đâu nhỉ? Chẳng lẽ lời mời của một người như mình bị từ chối———-

̶ Không thể! Tôi yêu Seiichi!

Một đòn truy kích vô cùng ngây thơ.

Theobolt bất giác nhăn nhó mỉm cười.

̶ Là tôi mời đó! Đẹp trai, văn võ song toàn rồi sẽ là Đế vương tiếp theo của Đế quốc Kaiser, chính là thằng này đây!!? Với một người như thế, chẳng lẽ lại không hợp——

̶ Ế? Seiichi hấp dẫn hơn anh nhiều!! Và hơn nữa còn rất mạnh!

̶ Saria-sama…bỏ qua đi. Vì hắn không biết chủ nhân đâu….Vô tri rất là đáng sợ đấy….thật đáng thương làm sao.

Niềm kiêu hãnh về sự hoàn hảo của Theobolt đã bị phá huỷ hoàn toàn.

Nếu lời nói trên là vì ghen tức hay ủng hộ chủ nhân của mình, niều kiêu hãnh của Theobolt đã không bị tổn thương.

Thế nhưng, với nụ cười hồn nhiên của Saria, cùng với ánh mắt pha trộn sự khinh bỉ và thương xót của Rurune, niềm kiêu hãnh của Theobolt đã tan thành cát bụi.

Chứng kiến chuỗi sự kiện diễn ra như vậy, Agnos phá lên cười

̶ Hahahahahahahahahahahahaha!! Tên, tên đó….! Nói ra tràn đầy tự tin, rồi bị đá sml kìa anh em!? “Từ giờ hãy trở thành người phụ nữ của ta”….cơ đấy!? Ấy vậy mà, thậm chí còn chẳng được đối tượng để ý tới….Há há há há há!! Hà, đau bụng chết mất……!

̶ Fu….a, Agnos. A, đừng…hí hí….cười…anh…..ý….hi hi…..e hèm.

̶ “Không việc gì phải bận tâm. Rồi sẽ có ngày đó”

Blued cũng đang rất cố gắng để nín cười, còn Baird thì giơ lên mấy lời động viên.

Với niềm kiêu hãnh đã tan vỡ, từ giờ Theobolt biết phải làm sau đây.

Phẫn nộ và xấu hổ, khuôn mặt của Theobolt đã từ đỏ chuyển sang đỏ tía.

Và, người vẫn đang im lặng chứng kiến, Altria cuối cùng cũng mở miệng

̶ Hôm qua nghe từ Beatrice-san, cơ bản thì giáo viên không can thiệp vào xích mích giữa các học sinh…..nhưng vì việc này can thiệp tới Saria, Rurune nên tôi không thể làm yên được.

̶ …..Ngươi là ai………..!

Dù trước tiếng hỏi quát tháo của Theobolt, thái độ của Altria không hề thay đổi

̶ Tôi hả? Tôi là giáo viên mới dạy khoá đào tạo mạo hiểm đó. Ma, rồi tôi cũng sẽ tới dạy lớp của cậu nên vui lòng giúp đỡ nhé!

̶ …..Mạo hiểm giả à….được đấy….!

̶ A?

Sau khi hướng ánh nhìn sắc lẹm về phía Altria, một lần nữa Theobolt nhìn qua toàn bộ các thành viên lớp F một lần và phun ra lời nói

̶ Một người ưu tú như tao tại đây đã bị đối xử như thằng ngốc, việc này chưa xong với tao đâu….lũ cùi bắp!! Một đám “không thể sử dụng ma pháp” như chúng mày, cả đời vẫn chỉ là đồ kém cỏi thôi.

̶ ………..

̶ Trúng tim đen rồi hả? Trúng rồi phải không? Vì lũ chúng mày bản thân đã tự giác biết sẽ mãi bị dán mác “lưu ban” thôi, đúng là tuyệt tác mà!?

̶ …………

Phóng ra liên tục những lời phỉ báng của mình, Theobolt đã bị một giọng nói vô ý cất lên làm hắn phải im miệng lại

̶ Đế vương tiếp theo của Đế quốc Kaiser khá là rảnh nhỉ

̶ Robert Iroas Wimburg….!

Người đột nhiên xem vào giữa lớp F và Theobolt là một người đàn ông tóc vàng mắt xanh lục——–Robert

̶ Không liên quan tới mày. Đừng có chen vào.

̶ Nói cái gì thế? Cậu không định vào học à? Cái kia thì tôi chẳng quan tâm đâu. Vì đối với tôi, thành tích hay gì đó của cậu tôi chẳng có quan hệ gì sất.

̶ Mày bị ngu à. Ngay cả giáo viên lớp S cũng là quý tộc của Đế quốc Kaiser đấy….Hãy xem lại thái độ của mình đê.

̶ Cậu cũng bị ngu nốt à, Theobolt. Chỉ là học sinh mà đã lạm quyền rồi, biết xấu hổ đi.

̶ Há! Thật là nhược tiểu khi ngay cả quyền lực của mình cũng không thể sử dụng. Sao, ghen à? Khó coi chưa kìa!

̶ …..Hà. Nói chuyện với cậu thật rắc rối. Mở mồm ra đã thấy ghét rồi….

̶ Gì cơ?

̶ Thôi kệ. Tôi trở lại lớp đây….Theobolt. Thể hiện thái độ cũng vừa vừa phai phải thôi.

̶ Mày nói……!!

Trước lời nói của Robert, Theobolt định nổi cơn thịnh nộ nhưng ngay sau đó Robert đã quay gót trở về, thế nên điều đó đã không thể thực hiện được.

Sau khi lườm một cách khó chịu sau lưng Robert, hắn ta lại quay lại hướng về phía lớp F

̶ Mà kệ nó…….Saria nhỉ? Món nợ này ta nhất định sẽ trả lại bằng mọi giá…..Đi thôi!

̶ A, Theobolt-sama!

Theobolt sau khi nói những điều muốn nói xong đã dẫn cái đám theo sau quay trở về.

Lúc đó, một tên trong cái đám đấy lườm Leon bằng ánh mắt sắc bén.

̶ Tsu!

̶ ……Fu

Leon trước ánh mắt đó đã co rúm người lại, kinh hoàng sợ hãi. Thấy vậy, cái tên trong đám đó cười khinh khỉnh rồi theo sau Theobolt.

Sau khi đám Theobolt đã đi khỏi, bất ngờ Blued hướng tới các thành viên lớp F, cúi đầu xuống.

̶ Xin lỗi vì một người trong gia đình mình đã gây rắc rối cho các bạn.

Trước hành động đó của Blued, toàn bộ các thành viên mở to mắt.

̶ Saria và Rurune, đã khiến cho các bạn có những kí ức khó chịu rồi. Xin thứ lỗi

̶ Mình hoàn toàn không sao cả, đừng bận tâm về nó!

̶ Tôi từ đầu đã chẳng thèm quan tâm đâu

̶ ……..Cảm ơn. Nếu bị anh trai mình làm gì, nhất định mình sẽ giúp sức.

Sau khi đón nhận những lời của Saria, Rurune, khi vừa ngẩng đầu lên thì Agnos mở miệng với tâm trạng không vui.

̶ Hừ. Mày không phải bận tâm tới điều gì cả. Tất cả là tại thằng khốn đó thôi.

̶ “Đúng vậy. Chúng tôi không sao đâu”

̶ A, A! Tôi, tôi cũng thế!

Không chỉ Agnos, mà ngay cả Barid, Leon cũng vậy

Sau đó, Rachel cùng Flora cũng cười khổ và nói thêm

̶ Đúng là chúng ta bị chế giễu, nhưng sự thật đúng là vậy. Hơn nữa, Blued không có lỗi gì cả, thật sự chẳng cần để ý đâu.

̶ Chuẩn đó~. Đúng là người khó ưa, nhưng hắn cũng chưa làm gì chúng ta cả~

Blued thấp thoáng nở nụ cười trước hai người, nhưng rồi một lần nữa lại cúi đầu trước 2 người Irene và Helen

̶ Để cho 2 người phải trông thấy những thứ khó coi rồi. Xin lỗi nhé.

̶ Mình không để ý đâu? Chỉ có một khuyến điểm thôi, mình vẫn ưu tú hơn! A, mình thật tuyệt vời quá mà!!

̶ Tôi không quan tâm. Cậu cũng vất vả rồi.

̶ …………..Thật sự cảm ơn

Mọi người, không một ai trách móc Blued cả.

Thế nhưng, lời nói của Theobolt đã vẫn tồn tại trong tâm họ.

Cho tới bây giờ bầu không khí quanh họ không chỉ gượng gạo, mà còn rất u ám nữa.

Trong khi đang mang bầu không khí u ám ấy, Seiichi và mọi người đã tới.


Tôi——Hiiragi Seiichi đã tới được đấu trường, thế nhưng sao phía bên kia trông như đang diễn ra lễ viếng thăm ai đó vậy.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó có gì xảy ra à!? Mà số người lúc tự giới thiệu vẫn đầy đủ mà nhỉ!

Khi đang khó hiểu trước cái bầu không khí lớp F kia, Beatrice-san có vẻ cũng đã nhận ra, biểu hiện thắc mắc

̶ Đã xảy ra chuyện gì vậy nhỉ?

̶ Tôi cũng không biết….Mà trước hết, đến chỗ mọi người thôi

Khi tới gần các thành viên lớp F, người đầu tiên nhận ra là Saria, cô ấy cười tươi hướng tới tôi

̶ A, Seiichi!

Trông Saria và Rurune vẫn như mọi khi khiến tôi an tâm hơn.

Lúc đó, mọi người cũng bắt đầu nhận ra chúng tôi, nên từng người bắt đầu hướng ánh mắt đến đây.

Nhưng chỉ có một cái tôi cảm thấy rất lạ

Hướng tới vị trí đó, chả hiểu sao tôi thấy mắt của Agnos đang nhìn tôi sáng lấp lánh kìa.

̶ A…Agnos-kun? Tại sao lại nhìn tôi bằng cái ánh mắt đó vậy?

̶ Đại ca! Đừng gọi em bằng cái “Agnos-kun” xa lạ thế, cự gọi thẳng từng tên ra đi!!

̶ Chuyện gì đã xảy ra vậy!?

Thế nào tôi lại được Agnos gọi là “đại ca” vậy chứ!?

Khi nhìn xung quanh, Flora chỉ cho tôi với điệu cười khổ.

̶ Ahahahhahahaha….A, chúng em, đã nghe hết về mối quan hệ của Sensei rồi ạ….chắc là vậy nhỉ?

̶ Ế?

Nghe vậy, tôi có dự cảm không hay chút nào.

Tôi rụt rè tới hỏi Rurune.

̶ Này…..Rurune-san? Cô đã trả lời cái gì đấy….?

̶ Em hả? Em bảo là đầy tớ của chủ nhân————

̶ Đúng như tôi nghĩ!!

Tại sao Rurune toàn nói những lời vòng vo dễ gây hiểu lầm vậy!? Hãy suy tính đến tôi sẽ bị ảnh hưởng thế nào đi chứ! Là kị sĩ không phải bảo vệ thân thể tôi, cả danh dự nữa đấy!

Trong lúc đang ôm đầu than thở, ai đó gõ nhẹ lên vai tôi.

Hướng mặt lại, là khuôn mặt một chú gấu dễ thương.

̶ “Không phải bận tâm. Rồi sẽ có ngày đó”

Lời động viên đấy khiến tôi đau lòng nhất đấy!

Muốn khóc to ra quá.

̶ Ano….Beatrice-san

̶ Vâng? Chuyện gì ạ?

Lúc cuộc trao đổi đó đang diễn ra, Altria bắt chuyện với Beatrice-san.

̶ Về thành tích, tôi được tự do cho điểm nhỉ?

̶ Đúng rồi. Mà giải thích chi tiết hơn thì để sau, đơn giản mà nói thì đó là kết quả kiểm tra rồi điểm ý thức….tức là được quyết định theo tỉ lệ tới lớp rồi là thái độ học tập, tất cả sẽ được tính vào thành tích của người đó.

̶ Ra vậy….Tôi hiểu rồi.

Al gật đầu vẻ đã được thông suốt, rồi sau đó khẳng định bằng nét mặt nghiêm nghị.

̶ Theobolt….điểm ý thức của cậu ấy sẽ là “0”

̶ Thật sự thì có chuyện gì đã xảy ra vậy!?

Chẳng biết là ai, nhưng theo hành động vừa rồi của Al, điểm ý thức của Theobolt-kun đã tiêu tan mất rồi.

Cô giáo ơi, cô đáng sợ thế.

Bạn đang đọc Shinka no Mi của 美紅 (Miku)
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoan123thit
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.