Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chắc ta là quỷ giả

Phiên bản Dịch · 1900 chữ

Trong phòng bao có mấy thanh niên và một đám oanh oanh yến yến đang buông lời trêu chọc lẫn nhau.

Bạch tỷ khẽ đẩy Bùi Diệp một cái, sau đó nháy mắt với cô.

"Hôm qua em cho Đỗ thiếu leo cây, hôm nay êm nên đi xin lỗi người ta, nếu không thì người ta sẽ ấn tượng về mình sẽ quá kém." Bạch tỷ ghé sát tới bên tai cô nói nhỏ: " Nhìn thấy không, mấy người kia đều là con nhà hào môn, tất cả cũng đều là bạn của Đỗ thiếu, nếu biểu hiện của em không tốt, bọn họ có thể có ấn tượng tốt với em? Đi nói xin lỗi đi, đừng bỏ lỡ cơ hội lần này."

Bùi Diệp vừa đến đã hấp dẫn ánh mắt của mấy người trẻ tuổi.

Thân thể này của Tiểu Hồng có dáng người rất tốt, nếu cẩn thận trang điểm và ăn mặc thì hoàn toàn có thể trở thành mỹ nhân mà giới giải trí cũng ít có.

Một người nháy mắt với Đỗ thiếu.

Dáng vẻ xinh đẹp như vậy, khó trách Đỗ thiếu nhất phải muốn bắt tới tay.

Đỗ thiếu nhấp một ngụm rượu, chất lỏng trượt vào cổ họng, chảy xuôi xuống bụng dưới, khiến nơi đó dần nóng lên.

"Tới đây, ngồi xuống uống hai chén, uống xong coi như xóa bỏ khúc mắc hôm qua."

Đỗ thiếu rót một chén rượu cho Bùi Diệp, rồi đưa tay vỗ vỗ vị trí bên cạnh mình ra hiệu cho cô tới đó ngồi.

Bùi Diệp liếc mắt nhìn thoáng qua chén rượu có bỏ thuốc kia.

Hôm qua Đỗ thiếu đã thất bại một lần, hôm này hạ lượng thuốc cũng không thấp.

"Không uống chính là không nể mặt anh!"

Đỗ thiếu thấy Bùi Diệp không chuyển bước, trên mặt lộ ra vẻ không vui.

Bạch tỷ thấy thế lại có chút gấp gáp, hôm nay nếu Bùi Diệp lại không chịu hợp tác, thì chị ta sẽ phải phun ra số tiền đã thu của Đỗ thiếu.

"Này, đừng thất thần nữa!"

Cuối cùng Bùi Diệp cũng động, cô xoay người cầm chén rượu lên, Đỗ thiếu lập tức lộ ra nụ cười yếu ớt như sắp đạt được mục đích.

Một giây sau, một cái chân dài đã chính xác giẫm lên xương quai xanh trước ngực của hắn, chất lỏng màu vàng trong vắt tạt thẳng vào mặt hắn.

Bùi Diệp lạnh mặt hỏi: " Uống ngon không?"

Đỗ thiếu ngây người, hắn không thấy rõ được Bùi Diệp làm như thế nào.

"Đậu xanh, con đ này cho thể diện mà không cần à!"

Đỗ thiếu nổi giận chửi ầm lên.

Bùi Diệp không phải người dễ trêu chọc, cô khẽ nhún chân đã dẫm xương quai của hắn xanh lõm vào, khiến hắn đau phải kêu gào thảm thiết.

Bạn của Đỗ thiếu vừa đin xông lên trước đã bị cô tát cho một cái ù tai, hơn một trăm sáu mươi cân thịt ngã sấp xuống ghế sô pha, hai mắt người này lập tức nổi đom đóm.

Bạch tỷ và mấy tiểu thư bồi rượu đã bị dọa sợ đều thét lên, nhưng lại xảy ra một chuyện còn đáng sợ khiến bọn họ kinh hãi hơn.

Mấy ngươi chạy ra cửa phòng bao nhưng lại hoa mắt chạy trở về trong phòng.

Một cơn gió lạnh thổi qua, sau đó là một mùi hôi thối xuất hiện, một Hồng ảnh đột ngột xuất hiện ở cửa ra vào.

Trong phòng bao vốn đang vô cùng hỗn loạn đột nhiên biến thành im lặng, ngay sau đó là tiếng thét càng chói tai hơn, giọng của Bạch tỷ là sắc nhọn nhất.

Nếu như có người tu đạo ở đây thì hắn có thể nhìn thấy trong phòng này đầy âm khí âm u, sát khí trùng thiên, nhiệt độ không khí cũng thấp đến đáng sợ.

Hồng ảnh liếc qua Bùi Diệp, nhìn thoáng qua Đỗ thiếu dưới chân cô, trên mặt quỷ mặt âm u đầy tử khí hiện lên vẻ giãy dụa.

Một lúc lâu sau, hông ảnh yên lặng nghiêng người bước hai bước, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám hồ bằng cẩu hữu của Đỗ thiếu và Bạch tỷ.

Mấy tên hồ bằng cẩu hữu của Đỗ thiếu không có nhận ra thân phận của hồng ảnh, nhưng Bạch tỷ lại hoảng sợ nghẹn ngào hô, " Tiểu, Tiểu Dĩnh. . ."

Nghe thấy Bạch tỷ gọi mình, khóe môi Hồng ảnh khẽ cong lên.

Mái tóc dài bết máu lập tức theo gió nhanh chóng dài ra, giống như là thuỷ triều cuốn chặt lấy đầu của Bạch tỷ.

Hồng ảnh dùng một mắt nhìn chằm chằm vào Bạch tỷ, một mắt khác lại chuyển chuyển sang Bùi Diệp.

Thấy Bùi Diệp không để ý tới mình, hổng ảnh lập tức dùng tóc dài kéo Bạch tỷ tới một góc, Bạch tỷ bị mái tóc đen của hồng y cuốn chặt lấy khiến chị ta khó mà thở được, chị ta không ngừng giãy dụa.

Chỉ là khi thời gian dần trôi qua, động tác của chị ta lại càng ngày càng nhỏ.

"Chờ một chút!"

Bùi Diệp buông chân ra, duỗi chân đạp Đỗ thiếu sang một bên.

Hồng ảnh thoáng do dự, trong đôi mắt tĩnh mịch dường như lại lộ ra mấy phần sợ hãi.

Cuối cùng, hồng ảnh không cam lòng phải lựa chọn thỏa hiệp.

Mặc dù không buông đầu Bạch tỷ ra, nhưng hồng ãnh vẫn để mũi chị ta tự do, để tránh chị ta không thở được mà chết.

"Cô tên là Tiểu Dĩnh? Lam Dĩnh?"

Khó trách ngay từ đầu lại cảm thấy hồng ảnh này có vẻ qun thuộc, hóa ra là nguyên chủ Tiểu Hồng có quen biết.

Lam Dĩnh có quen nguyên chủ, nhưng đã hơn hai tháng rồi mà Tiểu Hồng chưa nhìn thấy Lam Dĩnh, Bạch tỷ nói Lam Dĩnh gặp vận may, đi làm vợ bé cho người giàu có, sống những ngày tốt lành.

Chỉ là. ..

Nhìn trạng thái hiện tại của Lam Dĩnh, nói kiểu gì cũng không thể nói là tốt được.

"Cô muốn ngăn cản tôi báo thù?"

Khi nói những lời này, âm khí quan người Lam Dĩnh đột nhiên nồng đậm lên rất nhiều.

Bùi Diệp chọn một tư thế dễ chịu để ngồi xuống, nửa người lún sâu vào trong ghế sô pha, móc từ trong túi của Đỗ thiếu đang nửa chết nửa sống nằm một bên ra một điếu thuốc.

Không thấy cô cầm diêm hay bật lửa, chỉ cần vỗ tay một tiếng, điếu thuốc đã tự đốt lên.

"Mọi chuyện đều nên phân rõ phải trái, ngay cả cô chết như thế nào tôi cũng không biết, sao tôi lại ngăn cản cô báo thù chứ?"

Lam Dĩnh kiêng kỵ nhìn Bùi Diệp, "Vậy cô ngăn tôi lại làm cái gì?"

Làm cái gì?

Hoàn thành nhiệm vụ đấy.

Khi Bạch tỷ hô ra thân phận của hồng ảnh, nhiệm vụ chi nhánh thứ nhất 【 tra ra thân phận của hồng ảnh 】 đã hoàn thành.

Cô gọi Lam Dĩnh lại, tự nhiên là vì nhiệm vụ thứ hai.

" Tai nạn giao thông ở ngã tư đường Ngũ Đạo khẩu là cô làm? Hay là nói, cô biết gì đó?"

Trên gương mặt xám xịt của Lam Dĩnh đột nhiên lộ ra một nụ cười quỷ dị.

"Đúng là tôi làm, hắn đáng chết! Bọn họ đều đáng chết!"

【Tra ra mối quan hệ giữa hồng ảnh và tai nạn giao thông quan hệ (hoàn thành) 】

【 Chúc mừng người chơi thu hoạch được 50 điểm công đức, 5 điểm khí vận 】

Bùi Diệp ngậm điếu thuốc, đứng dậy nói, " Được rồi, cô cứ cứ tự nhiên, tôi đi trước đây."

Đỗ thiếu: ". . ."

Đám hồ bằng cẩu hữu của Đỗ thiếu: ". . ."

"Cô ta là quỷ mà!"

Bùi Diệp phun ra một ngụm khói, mắt trợn trắng nói, " Đúng thế thì thế nào, mắc mớ gì tới tôi?"

"Cô không hiếu kỳ. . . Tại sao tôi muốn giết bọn hắn à?"

Bùi Diệp ngay thẳng nói, " không có hứng thú."

Quỷ tìm người sống tính sổ sách, phần lớn là bởi vì khi còn sống thụ bị người sống bắt nạt, Bùi Diệp mặc kệ chuyện này.

Lam Dĩnh lẩm bẩm nói, "Bởi vì bọn hắn đều đáng chết, bọn họ hại chết tôi, cho nên bọn họ phải đền mạng."

Bùi Diệp bất đắc dĩ, "Cho nên tôi đã nói là cô cứ tự nhiên mà."

Lam Dĩnh vừa uất ức chỉ vào Bạch tỷ bị tóc che miệng, chỉ có thể nghẹn ngào đằng kia: " Chị ta chính là kẻ cầm đầu."

Bùi Diệp: ". . ."

Cô thật sự không có hứng thú biết quá trình tạo ra một con quỷ mưu trí.

Hai hàng huyết lệ của Lam Dĩnh chảy xuống, nhe răng cười nói, " Ngày hôm nay chị ta mang cô tới đây, có phải là muốn giới thiệu cho cô mấy đối tượng có tiền, chỉ cần cô làm bọn hắn vui lòng, nói không chừng có thể trở thành bạn gái của người nào đó, tiếp theo gả vào hào môn? Tôi chính là bị chị ta lừa gạt như thế, sau đó mấy tên súc sinh này thế mà. . . Thế mà. . ."

Nói rồi, huyết lệ trong đôi mắt đen nhánh của Lam Dĩnh càng chảy ra nhiều hơn.

"Em gái, loại rác rưởi này tôi đã thấy nhiều."

Bùi Diệp tỏ vẻ chẳng có gì kinh ngạc.

Liên Bang cũng không thiếu loại cặn bã này, cô cũng đã gặp không ít.

Đối với loại cặn bã này, không cần nhiều lời nói nhảm, đánh là được, tình tiết nghiêm trọng trực tiếp đánh nửa tàn phế.

Dù sao kỹ thuật chữa bệnh ở Liên Bang rất cao, gãy tay gãy chân cũng có thể khôi phục như lúc ban đầu, chớ nói chi là bị đánh mất nửa cái mạng.

Nếu như cha mẹ thấu tình đạt lý, chuyện này chỉ dừng ở đó thôi như vậy.

Nếu như cha mẹ cũng cố tình gây sự, cách làm bình thường của Bùi Diệp chính là cùng xử lý luôn cha mẹ của nhị thế tổ.

Hoành hành bá đạo nhiều năm như vậy, cô còn chưa từng đá vào tấm sắ lần nào.

Cô luôn tôn trọng chủ trương lấy bạo chế bạo đối phó rác rưởi, sao lại ngăn cản nữ quỷ?

Đối với Bùi Diệp mà nói, chỉ cần không chạm đến ranh giới cuối cùng của luật pháp liên bang, mọi thủ đoạn đều hợp pháp, bao gồm cả bạo lực.

Quan trọng hơn là ——

Nơi này không phải Liên Bang!

"Dù sao cô cũng là quỷ, người sống không làm được tra tấn người, cô là quỷ còn làm không được? Hắn chạy trốn tới chân trời góc biển cũng không bỏ được cô!"

Lam Dĩnh: ". . ."

Cô ta và Bùi Diệp, rốt cuộc thì ai mới là lệ quỷ trở về báo thù?

Chết cũng không cho người thống khoái!


Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com

*

Bạn đang đọc Sau Khi Đại Lão Về Hưu (Bản Dịch) của Du Bạo Hương Cô
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thờisênh239
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.