Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tỉnh Lại Và Trả Thù (End)

Phiên bản Dịch · 1137 chữ

Devil nằm trên giường, gối đầu lên cánh tay, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ. Cuối cùng anh cũng biết được thân phận thật sự của cô gái trên người toàn là máu đó, anh không ngờ, cô gái ấy lại là Cherry – thiên thần lương thiện trong lòng anh. Cả Wind cũng thế, anh ta cũng khá sốc trước tình huống này.

Khi tận mắt chứng kiến cảnh Cherry lạnh lùng bắn chết Minda cùng Mina, anh đã biết, người con gái lạnh lùng này mãi mãi không thuộc về anh ta.

-Cậu sao thế, còn bất ngờ về chuyện đêm qua à? -Wind tiến lại, ngồi xuống cạnh Devil.

-Ừ, thật bất ngờ.

-Thì ra con người ta có thể diễn kịch một cách hay đến vậy, một nhân vật nguy hiểm luôn bên cạnh chúng ta trong suốt gần một năm trời vậy mà không có một chút sơ hở nào. Có thể nói cô gái này quá điêu luyện hay khả năng quan sát của chúng ta quá kém. -Wind nheo mày nhìn Devil.

Devil mỉm cười: -Chúng ta thua vì Cherry có gương mặt thánh thiện, khiến người khác không nỡ làm tổn thương.

Wind cười: -Ừ, thật sự rất lương thiện.

Lương thiện đến mức độ giết người không chớp mắt, lương thiện đến mức độ chiếm luôn cái vị trí Đặng phu nhân.

o0o

-Anh làm gì thế hả? -Cherry bị JB bế từ chiếc xe lăn lên tận giường, nụ cười nguy hiểm trên môi hắn làm tim Cherry như ngừng đập.

-Em biết anh chính là Duy khi nào? -Giọng hắn có chút lạnh lùng, ánh mắt nhìn xuống ngực Cherry. Ý như muốn nói “Em có ngon không nói sự thật, xem tôi đêm nay có ăn chết em không?”

Hiện tại Cherry đang bị thương, vẫn chưa thể cử động nhiều được, nếu đêm nay bị hắn ăn thịt thì chỉ có con đường là “mệt chết”

-Từ cái ngày mà anh tiếp xúc thân mật với em. -Từ ngày đó, Cherry đã phát hiện ra người đàn ông không ngừng quấy nhiễu mình là ai. Anh mất tích bao nhiêu năm, trong sự tìm kiếm của cô. Không ngờ hai người lại có ngày gặp lại, mà lần gặp lại phải chịu biết bao nhiêu sóng gió.

Cô mặc cho anh đùa cợt mình, mặc cho anh dùng những từ thô thiển nói với mình. Cô biết trong lòng anh nhất định có cô, vì thế cô không trách anh.

JB nheo mắt: -Em cũng thật xảo quyệt.

Cherry cười thành tiếng: -Là do em có một sư phụ quá tuyệt vời mà thôi.

-Em… Được lắm…

-Mina là do chính tay em giết, nên em không cần phải lấy thân mình ra trao đổi với anh.

-Không cần phải giao dịch, dựa vào khả năng hiện giờ của em. Dù anh có ăn chết em, em cũng chỉ có thể nức nở rên rỉ mà không thốt được lời nào.

-Anh… -Cherry tức giận, đập mạnh vào đầu JB. TRên trán hắn nhanh chống xuất hiện một cục đỏ, xinh xắn.

O0o

-Cuối cùng cũng đã kết thúc -Sarly cầm điếu thuốc trên tay, mỉm cười nhìn ba người còn lại.

-Thì ra cuộc sống tự do là như thế này? -Sunny mỉm cười, ngắm khung cảnh tuyệt đẹp trên tầng cao nhất của khách sạn.

Hiện tại họ đã được hoàn toàn tự do, nên không cần phải hi sinh mạng sống của mình nữa. Tất cả đã kết thúc, màn kịch trong suốt nhiều năm qua đã vỡ. Những kẻ gây ra tội ác cũng bị trừng trị thích đáng, nhưng rất tiếc một điều. Họ không thể tìm gặp được cha mẹ mình, vì cha mẹ đã bị giết ngay từ cái ngày mà bọn họ bị bắt đến địa ngục đen tối này.

-Các cậu định làm gì? -Ren hỏi.

Jun lắc đầu -Chưa biết, chúng ta đều là những kẽ có tài. Không sợ không có công việc làm, nuôi sống bản thân mình.

-Ừ, anh nói cũng phải.

-Thôi, đi bar xả xì trét đi. -Sunny đứng lên lấy áo khoác.

Mọi người cũng giống cô đứng lên, mỉm cười: -Đi, xả ga.

Thế là mọi chuyện đã xong, cuộc đời họ sẽ được tươi sáng, không còn hận thù che lấp, không còn bị màn đêm bao phủ. Con người, ai cũng có quyền được sống, sống vì chính mình, sống vì người thân…

O0o

-Chị hai. -Cherry tiến lại phía Jody, mỉm cười gọi.

-Em đến rồi à? -Jody ngồi trước mộ cha mẹ, quay sang nói với cô.

-Vâng.

-Chân em sao rồi?

-Khỏe hẳn rồi, chị không cần lo cho em.

-Ừ. Vậy là tốt rồi.

-Thì ra chân em đã khỏe hẳn rồi, cũng tại anh quá lo lắng. -Giọng nói có chút ám muội của JB vang lên phía sau. Nghe thấy hắn nói vậy, mặt Cherry thoáng tái xanh.

-A… Vết thương của em thật ra vẫn còn đau.

Jody mỉm cười nhìn cô giở trò, kể từ cái ngày giết chết được Mina, nét mặt lạnh lùng của Cherry hoàn toàn tan biến. Cô như chuyển thành một đứa bé, chỉ biết cười vui vẻ. Cô nói, khoảng thời gian 10 năm quá dài, nó dài đến mức cô quên mất đi nụ cười của mình. Vvì thế hiện tại cô cần phải cười, cười để nhớ, nhớ đến những ngày tháng vui vẻ khi còn bé.

-Tối em… -JB ngập ngừng, thích thú nhìn Cherry.

Cherry xua tay, nắm lấy Jody:

-Anh xem, vẫn còn băng gạt đây này.

JB cười ma mị.

-Vậy để tối nay anh tháo ra giúp em.

-Hai người thôi cái trò đó đi cho tôi nhờ, đứng trước mộ cha mẹ mà nói chuyện không biết giữ miệng -Jody mỉm cười, trách yêu hai người.

-Tại anh đấy.

-Ừ. Tại anh, tại anh bị người ta cho ăn chay quá lâu nên mới thế này.

-Anh.

-Thôi… -Jody lên tiếng can.

-… – JB và Cherry lập tức im miệng.

-Hoàn-

P/s: Một cái kết đơn giản, khoảng thời gian qua quá dài rồi phải không mọi người. Hì hì. Chúc mọi người vui vẻ. Tạm biệt đây. Đón đọc truyện mới của mình nhé “Dạ khúc đêm đầu tiên.” Hehe… Truyện này 1 tuần 1 chương nên không có chuyện không ra chap nữa nhé. M.n sợ lâu thì chờ hoàn rồi hãy đọc. Quả thật truyện này của mình khiến các bạn khó chịu, nhưng tại gia đình mình có chút chuyện nên không thể viết tiếp được, nay mình đã hoàn luôn truyện này. Mong các bạn vẫn tiếp tục ủng hộ mình. Thanks mọi người nhiều lắm

Bạn đang đọc Sát Thủ Băng Giá – Nữ Hoàng Của Bóng Đêm của Băng Tuyết Cô Đơn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.