Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xin Đợi Tôn Giá

2573 chữ

Vân Phong Đảo nằm giữa phạm vi thế lực của Cổ gia và Thiên Trì Thánh Địa, Cổ gia ở phía đông Viên La hải vực, Thiên Trì Thánh Địa ở phía đông Hắc Thủy hải vực. Vân Phong đảo ở giữa hai thế lực này, thực ra cũng xem như là nằm giữa hai đại hải vực, trước nay luôn là nơi hải tặc hoành hành.

Do các hòn đảo lân cận Vân Phong đảo thiên địa linh khí khá loãng, bình dân sinh sống trên đảo này rất khó có thể sinh ra được nhân vật tài ba nào, Võ Giả bình thường nào tu vi hơi tinh thâm cũng không ở lại vùng lân cận tu luyện, hoặc là đi đến các hòn đảo thuộc khống chế của Thiên Trì Thánh Địa, hoặc là đi Cổ gia mưu sinh kiếm sống.

Ngược lại những hải tặc thường qua lại các đại hải vực, sau khi làm xong một vụ ở hải vực nào đó thường không dám xuất hiện ở các đại hải vực đó nữa, mới tạm thời ủy khuất mình, dừng chân ở các hòn đảo lân cận ẩn náu.

Một mặt để tiêu thụ chiến lợi phẩm, một mặt chờ đợi sóng gió qua đi sau đó mới nhanh chóng rời đi.

Sau khi Hạ gia rời khỏi Già La hải vực, dốc toàn lực di chuyển toàn gia, điểm dừng chân chính là Vân Phong đảo và vài hòn đảo nhỏ gần đó.

Những hòn đảo nhỏ tàn tạ trước đây chỉ có hải tặc mới đến lúc này trở thành nơi cư trú sắp chết của Hạ gia, có thể thấy cuộc sống của Hạ gia không được dễ chịu lắm.

Trước kia Hạ gia dựa vào Dương gia kiếm sống ở Già La hải vực, bởi vì thế lực mạnh mẽ của Dương gia, Hạ gia cũng theo đó đắc tội với không ít thế lực.

Dương gia suy tàn, Hạ gia tự nhiên cũng bị vạ lây theo, ở Già La hải vực bị Thiên Tà Động Thiên áp bức, thế lực lại càng bị giảm sút.

Ma nhân xâm phạm, Hạ gia tránh đầu ngọn gió đành thoát khỏi Già La hải vực, nhưng mà bất luận là Viên La hải vực hay Hắc Thủy hải vực thì vài thế lực lớn bên trong đều bất hòa với Hạ gia.

Hạ gia mạo hiểm tiến vào một bên nào sẽ có thể chọc giận đối phương ngay, trong hoàn cảnh như hiện tại Hạ gia không dám mạo hiểm, cuối cùng chọn khu vực Vân Phong đảo này.

Nhưng dù vậy, Võ Giả của Cổ gia, Đông Phương gia, Thiên Trì Thánh Địa cũng thường đến khu vực Vân Phong đảo quấy rối, châm chọc khiêu khích Hạ gia, nếu không phải có nguy cơ lớn của Ma nhân, bọn họ nhận được lệnh không cho phép làm loạn, nói không chừng sẽ thật sự động thủ với Hạ gia.

Hạ Thần Xuyên rất uất ức, khoảng thời gian gần đây đều mặt ủ mày chau, cả ngày than ngắn thở dài.

- Gia chủ, người của Cổ gia và Thiên Trì Thánh Địa lại đến rồi, lần này có cần thương lượng bàn bạc với họ không? Ngài xem, hiện giờ rụt đầu ở đây cũng không phải là biện pháp, rất nhiều người trong gia tộc d8ã bắt đầu không chịu nổi nữa, loại địa phương ngay cả hải tặc cũng không muốn ở lâu này quả thật không thích hợp tu luyện.

Trên một ngọn núi trọc, vị cung phụng Chu Vũ cảnh giới Thiên Vị của Hạ gia khom lưng, cười khổ khuyên giải.

Ngọn núi trọc này chỉ cao hai trăm mét, trên đó không có dược liệu nào có thể sử dụng, không có linh thú, thiên địa linh khí cực kỳ loãng, thật sự không thích hợp cho việc tu luyện.

Loại núi trọc như vậy quanh đây có đến mười ngọn, không thể khai thác ra vật liệu gì.

Bên trong một ít rừng rập chỗ xa hơn chỉ có một vài con thú nhỏ cấp rất thấp, dù là giết hết toàn bộ, trên mình chúng cũng không tìm được tài liệu tu luyện nào.

Người Hạ gia, hiện tại sinh hoạt trong các sơn cốc giữa các ngọn núi trọc, cùng chung sống với một vài lưu dân hoang dã trong sơn cốc.

Thân là một trong mười lăm thế lực lớn của Vô Tận hải, bây giờ lại lưu lạc đến hoàn cảnh như vậy, Hạ gia quả thật đã hết sức khốn cùng, lâm vào cực kỳ xấu hổ như thế.

Rất nhiều tộc nhân của Hạ gia, trước kia ở Già La hải vực hưởng thụ quen rồi, bỗng chốc dời đến đây, thật sự không thích ứng được, từng người nhao nhao muốn rời đi.

Bên phía Cổ gia, Thiên Trì Thánh Địa mấy ngày gần đây truyền lời, dồn dập kéo tới Hạ gia cầu thân, muốn cho Cổ Ngọc của Cổ gia và Phùng Hải của Thiên Trì Thánh Địa đến cưới Hạ Tâm Nghiên làm thông gia với Hạ gia. Chỉ cần Hạ gia đồng ý, Cổ gia và Thiên Trì Thánh Địa lập tức nhường lại vài hòn đảo có thiên địa linh khí nồng đậm cho người Hạ gia cư trú.

Ý của Cổ gia, Thiên Trì Thánh Địa nhanh chóng lan truyền khắp Vân Phong đảo, rất nhiều người Hạ gia không chịu nổi gian khổ trên Vân Phong đảo tự nhiên có suy nghĩ, lục tục đến cầu khẩn Hạ Thần Xuyên, bảo Hạ Thần Xuyên đồng ý yêu câu của hai nhà kia, trả giá bằng hạnh phúc cả đời của Hạ Tâm Nghiên đổi lấy hoàn cảnh sinh sống dễ chịu hơn. - Đám phế vật này!

Hạ Thần Xuyên hừ một tiếng, ông ta tự nhiên biết tin đồn gần đây trên đảo, biết bộ mặt đáng ghê tởm của một vài người trong gia tộc của mình

- Đừng để ý bọn họ, bây giờ tình hình của Vô Tận hải chưa rõ ràng, bất kể là Cổ gia hay Thiên Trì Thánh Địa đều nhìn chằm chằm vào lực lượng trong tay chúng ta, thông gia là giả, muốn Hạ gia chúng ta ra làm pháo hôi mới là thật." Chu Vũ gật đầu

- Chúng tôi có thể nhìn ra, nhưng trong tộc rất nhiều người lại không nhìn ra, ài, trước kia bọn họ ở Già La hải vực cuộc sống quen chiều chuộng, đột nhiên đi đến Vân Phong đảo này tự nhiên sẽ không quen, tôi thấy qua một khoảng thời gian nữa, nói không chừng bọn họ không nhịn nổi lén lút rời đi, đến lúc đó… Hạ Thần Xuyên biến sắc

- Thật sự có chuyện này?

Chu Vũ cười khổ, chầm chậm gật đầu.

Sắc mặt Hạ Thần Xuyên đột nhiên âm trầm lại, trong mắt hiện lên sát khí

- Ngươi trông chừng bọn họ, nếu thật sự bọn họ dám không nghe lệnh của ta, đến lúc đó giết một hai người để giết gà dọa khỉ, để tránh bọn chúng không biết trời cao đất dày.

Thân hình Chu Vũ chấn động, run giọng nói:

- Tộc trưởng, một khi khai đao với tộc nhân, tình hình có thể sẽ càng căng thẳng hơn đó.

- Không quản được nhiều như thế.

Khuôn mặt Hạ Thần Xuyên lạnh lùng

- Bây giờ tình hình ở Vô Tận hải quá phức tạp, bất luận là Viên La hải vực hay là Hắc Thủy hải vực đều chưa chắc đã an toàn. Một khi Ma nhân ra tay, mấy cái thứ gọi là thế lực lớn này ngay cả tự bảo vệ mình còn khó, làm gì còn tinh lực lo cho chúng ta, chỉ cần gia tộc chúng ta đi vào phạm vi thế lực của bọn chúng thì kết quả là sẽ bị dùng làm vật hy sinh, đi thăm dò rănh nanh của Ma nhân. So với bị Ma nhân giết chết, cho dù là dùng thủ đoạn mạnh mẽ cũng phải giữ lại bọn họ.

Chu Vũ trầm ngầm trong chốc lát, lặng lẽ gật đầu.

Cổ gia, Vạn Kiếm Phong

Vô số trường kiếm căm vào bốn phương tám hướng trên đỉnh núi, dưới ánh mặt trời, những trường kiếm kia lấp lánh ánh sáng, khúc xạ ra sắc cầu vồng đủ màu sắc, vô cùng rực rỡ.

Vô số trường kiếm giống hệt một biển kiếm, trong đó rất nhiều trường kiếm mơ hồ đã có linh tính, thậm chí đôi khi còn phát ra tiếng rít ong ong.

Vạn Kiếm Phong này chính là thánh địa của Cổ gia do thiên nhiên hình thành, có năng lực dưỡng kiếm rất thần kỳ, rất nhiều trường kiếm phẩm chất cao được rèn ra đều cắm lên trên Vạn Kiếm Phong, mặc kệ gió táp mưa sa, nhật nguyện tinh thần chiếu rọi.

Ngày tháng tích lũy dần dà lâu ngày những trường kiếm này thường hay có được linh tính.

Điều này rất thần kỳ, không ai biết vì sao Vạn Kiếm Phong lại có năng lực này, sau khi Cổ gia có được Vạn Kiếm Phong này liền lợi dụng từng thanh Thần Kiếm ở nơi này trở thành một trong mười lăm thế lực lớn của Vô Tận hải.

Vạn Kiếm Phong có thể nói là gốc rễ của Cổ gia.

Một lão già mặc áo xanh gương mặt tiều tuỵ lúc này đang ngồi ngay ngắn trên mũi các thanh kiếm sắc, ở giữa kiếm quang năm sắc bốn phía, sắc mặt lão già bình tĩnh, tựa như đang tập trung kiếm khí để tu luyện loại mật tịch nào đó, trên người thường xuyên có kiếm linh chợt lóe lên, cực kỳ thần bí. "Vù!"

Trên một thanh kiếm bạc dài ba xích, một Võ Giả mập mạp ngự kiếm bay tới, tiếng gió rít chói tai đột nhiên phủ xuống Vạn Kiếm Phong.

- Đại ca!

Mũi chân Cổ Cức đạp kiếm bạc, lơ lững phía sau lão già áo xanh, nhỏ giọng cung kính nói:

- Hoa Mãnh trên đường đi tới Tam Thần Giáo bị người ta bắt rồi, Tiểu Linh Lung cũng bị bắt...

Lông mày lão gia áo xanh giật giật nhưng vẫn chưa mở mắt, thản nhiên nói:

- Linh Lung đi Chiến Trường Thâm Uyên, sao lại ở đó? Còn nữa, ai dám bắt Hoa Mãnh? Chẳng lẽ, Ma nhân đã bắt đầu động thủ sao?

- Không phải, Hoa Mãnh truyền tin nói là…… nói là người Dương gia.

Cổ Cức nói.

- Người Dương gia?

Lão già áo xanh khẽ hô một tiếng, cuối cùng cũng mở to mắt, đôi mắt thâm thúy không có tia dao động bình tĩnh như nước trong giếng

- Dương gia còn người ở Vô Tận hải sao? Hoa Mãnh có cảnh giới Thiên Bị nhị trùng thiên, tên Dương gia có thể bắt giữa hắn chắc là phải có thanh danh hiển hách, là ai? - Người chưa từng thấy.

Cổ Cức lắc đầu nói:

- Nói là đến từ Chiến Trường Thâm Uyên, Hoa Mãnh truyền tin, người đó nói nếu như muốn đòi người nhất định phải là đại ca tự mình đi một chuyến.

- Bảo ta tự mình đi?

Lão gia áo xanh khẽ hừ một tiếng

- Chẳng lẽ là Dương Thanh Đế ở đó hay sao?

- Dương Thanh Đế không ở đó, nhưng Hoa Mãnh, nơi đó chắc... chắc là có cao thủ Thần cảnh tại đó.

- Cao thủ Thần cảnh?

- Ừm, hắn còn nói có thể không chỉ một người!

- Không chỉ một người?

Đôi mắt lão già áo xanh đột nhiên bùng nổ bắn ra vô số luồng kiếm mang nhỏ bé, kiếm mang lóe lên, trên đỉnh ngọn núi đối diện Vạn Kiếm Phong truyền ra tiếng nổ liên miên bất tận, rất nhiều nham thạch trên đỉnh núi đó bị dập nát, đỉnh núi cũng không ngừng run lên, tựa như sắp sụp đổ.

Cổ Cức cúi đầu không dám nói nhiều.

- Xem ra thật sự cần đi một chuyến.

Cổ Tiêu gia chủ Cổ gia trầm ngâm một lát, bỗng nhiên phi thân bay lên, rất nhiều thanh Thần Kiếm giữa kiếm hải xung quanh đều rít lên, đều chui vào biến mất trong thân thể ông ta.

Cùng lúc đó.

Thiên Trì Thánh Mẫu chủ nhân Thiên Trì Thánh Địa cũng nhận được tin tức, sau khi chấn kinh một lúc, bà ta cũng rất dứt khoát từ Thiên Trì Thánh Địa xuất phát đi thẳng đến Tuyết Long đảo.

Trước khi đi đến Tuyết Long đảo, Cổ Tiêu và Thiên Trì Thánh Mẫu đã truyền đi tin tức nhận được.

Không lâu sau, bên phía Tam Thần Giáo cũng nhận được tin tức, thế lực khắp nơi của Tam Thần giáo cũng đều nhận được biến hóa ở Tuyết Long đảo.

Rất nhanh, điều dị thường của Tuyết Long đảo đã truyền ra khắp các đại hải vực của Vô Tận hải.

... ... ... ... ... ... ... ... ...

Tuyết Long đảo.

Dưới chỉ đạo của bọn người Đế Sơn, Vũ Nhu, Trát Mãnh, Dịch Thiên Mạc, tộc nhân của Âm Mị tộc và Dực Tộc nhanh chóng hiểu rõ địa thế xung quanh gia tộc Khoa Lặc, bắt đầu thiết lập tầng tầng cấm chế vách chắn ở lân cận, biến khu vực này thành cấm khu.

Trong thời gian rất ngắn, sườn núi của Tuyết Long sơn bị đào ra rất nhiều hang động.

Tộc nhân Âm Mị tộc thiên tính âm hàn, coi những huyệt động này trở thành nơi tu luyện, lục tục chui vào trong những huyệt động khổ tu.

Dực tộc thì đốn cổ thụ, dùng cổ thụ để xây dựng phòng ốc bằng gỗ, dưới hành động của Âm Mị tộc và Dực tộc, Tuyết Long đảo bất tri bất giác đã phát sinh biến hóa. - Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Ở một chỗ bên cạnh hồ nhân tạo của gia tộc Khoa Lặc, Cổ Linh Lung hung hung ác trừng mắt nhìn Thạch Nham

- Bây giờ Ma nhân ở Già La hải vực đã rục rịch động đậy, các đại hải vực phải đối mặt với nguy cơ thật lớn, lúc này ngươi nên lập tức thả chúng ta, đồng lòng hợp lực cùng chúng ta đối phó Ma nhân! Vì sao còn muốn giam giữ chúng ta? - Đồng tâm hiệp lực với các ngươi?

Thạch Nham cười lạnh

- Nếu không phải các ngươi, sao Ma nhân có thể tiến vào Già La hải vực? Đám khốn các ngươi một mạch truy sát chúng ta đến Chiến Trường Thâm Uyên, ngươi cho rằng ta sẽ vì sự xâm lược của Ma nhân mà xem như chưa từng xảy ra việc gì sao? Cùng hợp tác với các ngươi đối phó Ma nhân? Thật đúng là trò cười! - Vậy ngươi, muốn ….. muốn làm gì?

Trong lòng Cổ Linh Lung thấy lạnh lẽo, âm thầm cảm thấy không ổn.

- Ngươi sẽ biết thôi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Thạch Nham bình tĩnh nói.

Bạn đang đọc Sát Thần của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 1053

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.