Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Có Thể Giúp Ông!

2447 chữ

Lưu Vân Phá Thiên Toa, là dị bảo thần kỳ trong truyền thuyết có thể xé rách không gian, phá bỏ bất cứ kết giới nào!

Nó không ngừng bay lượn vòng vòng bên trong bóng tối, liên tục phóng ra tia sáng sắc bén, từng tia sáng kia giống như có thể phá hủy mọi thứ, xua đuổi bóng tối, đập nát vách núi, ở bên trong lòng núi Âm thú sơn khoét ra một lỗ sâu không thấy đáy.

Bóng tối bị xua đi, cảnh tượng bên nơi đó dần hiển ra rõ.

Đập vào mắt Thạch Nham là ba sợi dây bạc nhỏ óng ánh quấn vào phần đuôi phi toa, kéo nó lại làm cho phi toa không thể bay đi.

Một đầu khác của ba sợi dây bạc giấu sâu trong hắc ám, trong lúc nhất thời thấy không rõ đầu mút của nó.

Lưu Vân Phá Thiên Toa bị ba sợi dây bạc quấn lấy, nó đã mất chủ nhân nên vốn không thể phát huy đặc tính thật sự của mình chỉ có thể bay loạn trong không trung, vẫn không thể thoát khỏi sự trói buộc của ba sợi dây bạc.

Sáu người Đế Sơn, ngay phía trước Lưu Vân Phá Thiên Toa cách nó trăm mét, lúc này họ đều có vẻ mặt trầm trọng, tập trung ngưng thần nhìn chằm vào chỗ đó, không có lập tức hành động ngay. - Thạch Nham, ngươi biết thứ này?

Vũ Nhu ở xa nghe được tiếng hô khẽ của hắn, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn hắn.

Gật gật đầu, sau đó Thạch Nham không giấu diếm, nói:

- Kia là Lưu Vân Phá Thiên Toa, chuyến này ta tiến vào Chiến Trường Thâm Uyên chính là vì nó. Nghe nói thứ này có thể xé rách hết thảy vách chắn không gian, phá bỏ mọi kết giới, bởi vì chủ nhân của nó đã sớm vẫn lạc nếu không nó cũng sẽ không bị thứ gì đó trói buộc lại.

Ánh mắt sáu người Đế Sơn sáng ngời, vẻ mặt mừng rỡ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

- Quả nhiên, tổ huấn của tổ tiên lưu lại quả nhiên không giả, vào lúc Âm thú sơn biến mất, chúng ta sẽ có thể tìm được phương pháp trở về.

Đa Long cười ha ha, chỉ vào phi toa đang không ngừng giãy dụa nói:

- Thứ này hiển nhiên là đặc biệt chuẩn bị cho chúng ta, chỉ cần lấy được thứ đó thì chúng ta thật sự có thể thoát khỏi địa phương quỷ quái này.

- Chỗ đó có Thiên Hỏa, mà lại là một loại tà ác quỷ dị nhất trong Thiên hỏa.

Thạch Nham trầm mặc một lát, buông lời nhắc nhở.

- Cái gì?

Dịch Thiên Mạc biến sắc, không nhịn được lui về phía sau mấy bước, hiển nhiên cực kỳ kiêng kị với thứ gì đó sâu trong bóng tối

- Ngươi nói, bên trong kia còn có tồn tại một loại Thiên hỏa khác?

- Làm sao ngươi biết được?

Đế Sơn trầm giọng hỏi

Bọn người Vũ Nhu cũng nghi hoặc nhìn về phía hắn, chờ lời giải thích của hắn.

- Thiên hỏa có thể cảm ứng lẫn nhau, biết được sự tồn tại của nhau.

Thạch Nham chậm rãi đi về phía trước, lặng lẽ nhìn ba người Dịch Thiên Mạc, vừa âm thầm đề phòng, vừa giải thích:

- Loại Thiên hỏa bên trong chắc là Cửu U Phệ Hồn Diễm, trong truyền thuyết nó đã tồn tại lúc thiên địa sơ khai, không thể thiêu đốt thật thể, nhưng có thể thiêu đốt linh hồn bất cứ sinh vật nào - Cửu U Phệ Hồn Diễm!

Ba gã thống lĩnh Âm Mị tộc, đồng loạt kinh hô lên một tiếng, sắc mặt đại biến, cùng nhau thối lui về phương hướng của Thạch Nham

- Phiền toái rồi... Trongmắt Đế Sơn hiện lên một tia âm trầm, từ trong bàn tay lấp tức bay ra một khối ngọc thạch màu xanh xam, phát ngọc thạch kia vừa bay ra lấp tức "Bùm" phát ra màu xanh mông lung rồi nhanh chóng khuếch tán ra, bao trùm hắn và Vũ Nhu vào trong.

Đa Long thấy Đế Sơn lấy ra ngọc thạch màu xanh lam thì hơi sửng sốt một chút, dường như đã nhớ ra điều gì, cũng lặng lẽ tới bên cạnh Đế Sơn.

Không đợi hắn tới gần, Đế Sơn đột nhiên hừ một tiếng, nhìn về phía hắn tỏ ý không thích.

Bị Đế Sơn nhìn chằm chằm, Đa Long xấu hổ cười cười, ngượng ngùng tránh ra , không thể đi vào luồng sáng màu xanh kia nữa.

- La Lam tinh thạch!

Huyền Băng Hàn Diễm đột nhiên từ bên trong chiến nhẫn truyền ra ý niệm,

- Đó là một trong có số các dị bảo có thể chống lại Cửu U Phệ Hồn Diễm, Lam tinh thạch nghe nói là tinh thạch thần bí nhất trên Lam tinh ngoài bầu trời, có thể phóng thích ra lam tinh thần quang có thể ngăn cản sự xâm nhập của các loại lực lượng linh hồn. Cho dù là Cửu U Phệ Hồn Diễm cũng không thề lập tức phá vỡ được lam tinh thần quang, nếu ngươi có thể tiến vào trong đó thì quả thật có thể chống đỡ được trong chốc lát. - Thứ này ta vốn chuẩn bị sử dụng để đối phó Âm Mị tộc các ngươi, không nghĩ tới lại phải lấy ra trước.

Đế Sơn khẽ vuốt Lam tinh thạch trân quý kia, rót mạnh lực lượng vào trong Lam tinh thạch kích phát hào quang thần kỳ bên trong, hơi chút tiếc nuối nói:

- Lam tinh thạch là vật phẩm tiêu hao, năng lượng trong đó có hạn, tiêu hao một phần thì sẽ ít đi một phần, không biết khối Lam tinh thạch này có thể chống đở được bao lâu... - Dựa vào Lam tinh thạch này, chúng ta có thể tiến vào nơi đó xem thử, cho dù là Cửu U Phệ Hồn Diễm cũng không thể nháy mắt thiêu đốt diệt linh hồn chúng ta, chỉ cần ngăn cản trong chốc lát lấy được phi toa kia ra, chúng ta liền lập tức rời đi, thế nào?

Vũ Nhu đề nghị.

Đế Sơn trầm ngâm một lát, nhẹ nhàng gật đầu, không nói thêm gì nữa, chủ động bước về hướng phi toa bay lượng chỗ sâu trong bóng tối.

Đa Long cùng ba gã thống lĩnh Âm Mị tộc đều tỏ vẻ kinh ngạc, muốn tiến lên cùng đi vào với Đế Sơn, Vũ Nhu nhưng lại lo ngại, chỉ đành tạm thời ở lại tại chỗ, sắc mặt khá phức tạp. - Ngươi cũng có thể đi vào, nếu trốn vào Lam tinh thần quang sẽ không bị phệ hồn diễm của Cửu U Phệ Hồn Diễm chạm phải, nói không chừng ngươi có thể thu được Cửu U Phệ Hồn Diễm?

Huyền Băng Hàn Diễm lại truyền tin.

- Sao?

Sắc mặt Thạch Nham chấn động,

- Có thể thu được Cửu U Phệ Hồn Diễm? Làm sao thu được?

- Ta không biết, nhưng chiếc nhẫn quỷ quái này của ngươi biết.

Huyền Băng Hàn Diễm truyền tin,

- Đều là Thiên Hỏa, ta và Địa tâm hỏa vạn năm đều ở bên trong nhẫn, ta còn bị giam cầm, không phải do giới linh buông lỏng thì ta ngay cả một tý lực lượng ta cũng không phóng ra được. Nếu chiếc nhẫn này có thể giam cầm hai chúng ta thì chắc là cũng có thể vây khốn Cửu U Phệ Hồn Diễm, chỉ cần ngươi không bị Cửu U Phệ Hồn Diễm nháy mắt diệt linh hồn, ngươi thật sự sẽ có cơ hội. - Có lý!

Tinh thần Thạch Nham phấn chấn, đột nhiên gia tốc bước đến chỗ hai người Đế Sơn, Vũ Nhu.

Đế Sơn đi đằng trước bỗng dừng lại, quay đầu nhìn Thạch Nham, sắc mặt lãnh đạm, quát:

- Ngươi tới làm gì?

- Ta có thể giúp ông!

- Sao?

- Cửu U Phệ Hồn Diễm cực kỳ lợi hại, tuy ông có thể lấy ra Lam tinh thạch thì hiển nhiên ông cũng sợ hãi phệ hồn diễm của nó, ừm, ta nghĩ ta có biện pháp đối phó Cửu U Phệ Hồn Diễm. Chỉ cần để ta đi vào, tên kia thật sự muốn hiện ra tác quái, nói không chừng ta có thể giam cầm nó lại! - Ngươi có khả năng giam cầm nó?

- Không dám cam đoan trăm phần trăm, nhưng ta quả thật có chút nắm chắc, cụ thể có được hay không, phải thử qua mới biết được.

Thạch Nham cực kỳ thẳng thắn thành khẩn, giải thích nói:

- Bây giờ trong tay ta đã có hai loại Thiên Hỏa, ta có thể giữ hai loại Thiên hỏa này trên người, tự nhiên có kinh nghiệm ứng phó với loại tồn tại này, ngươi nên tin tưởng ta... - Cái gì?!

Sáu gã dị tộc thống lĩnh, đồng thanh sợ hãi hô lên, nhìn Thạch Nham giống như nhìn quái vật.

Vũ Nhu che miệng, đôi mắt xinh đẹp đầy kinh hãi, tỏ vẻ không dám tin nói:

- Ngươi vừa mới nói, nói ngươi có hai loại Thiên gỏa? Không phải ngươi đang nói giỡn chứ?

Hô hấp của Đế Sơn có hơi chút dồn dập, hai mắt trừng to lên như mắt trâu.

Gật gật đầu, Thạch Nham bình tĩnh nói:

- Không sai, còn có một loại Thiên hỏa thuộc tính băng hàn, là Huyền Băng Hàn Diễm, các ngươi xem đi.

Trong khoảnh khắc, băng hàn khí của Huyền Băng Hàn Diễm lan khắp toàn thân, chỉ một chốc mà toàn thân Thạch Nham đã đóng băng lại, biến thành khối băng lớn, cả khối lóng lánh trogn suốt, lóe ra tia sáng óng ánh lộng lẫy, rất sáng mà cũng rất đẹp.

Sáu gã thống lĩnh dị tộc trợn mắt, há hốc mồm.

Hồi lâu, Đế Sơn mới kịp phản ứng lại, ngoắc tay với Thạch Nham:

- Ngươi, ngươi có thể đi tới đây...

Trong khi nói, Đế Sơn lại thúc dục càng nhiều lực lượng rót vào Lam tinh thạch, càng nhiều ánh sáng màu xanh mông lung từ bên trong Lam tinh thạch phóng ra, ánh sáng xanh này dường như có thể khống chế, dần dần tụ lại thành một khối, hình thành bộ dáng giống như cho thân thể con người. - Đa tạ.

Thạch Nham rất dứt khoát, thu lại lại băng hàn lực trên người, thân thể nhanh chóng khôi phục lại bình thường, lập tức chui vào bên trong ánh sáng xanh, dựa sát vào Vũ Nhu.

Áng sáng xanh lành lạnh ôn gòa, Thạch Nham đứng ở bên trong luồng ánh sáng xanh mà có cảm giác kỳ diệu như ngâm trong đại dương, thật sự có chút thoải mái. - Đi thôi.

Đế Sơn chờ Thạch Nham tiến vào, lập tức đi về phía trước, sợ lãng phí thêm một phần năng lượng trong Lam tinh thạch.

Bốn người Đa Long, Dịch Thiên Mạc, Yết Mãnh, Tạp Ba chỉ có thể trơ mắt nhìn ba người Thạch Nham tiến vào khu vực bóng tối thần bí, ánh mắt bốn người hiện ra vẻ tham lam, cũng rất hứng thú với thứ gọi là Lưu Vân Phá Thiên Toa kia, nhưng lại biết sự khủng bố của Cửu U Phệ Hồn Diễm, chỉ có thể từ từ đằng xa nhìn thôi.

Đợi khi ba người Thạch Nham chậm rãi biến mất trong bóng tối, bốn người Đa Long mới lặng lẽ tụ tập lại một chỗ, nhỏ giọng âm trầm trao đổi.

Liên tục bước đi trong bóng tối, cách với phi toa càng lúc càng gần, phía trước cũng dần hiện ra một chút ánh sáng, lúc ba người Thạch Nham thấy rõ phi toa, không gian vốn tối đen đột nhiên phát ra hào quang sáng ngời, hào quang này không biết đến từ đâu mà có thể chiếu sáng cả không gian.

Một bệ đá ngoài trời thật lớn lập tức hiện ra trước mắt ba người.

Bệ đá có hình bát giác, do một loại nham thạch đen kịt kỳ lạ tạo thành, bệ đá to bằng nửa sân bóng rổ, chính giữa có một khối thủy tinh trắng óng ánh, thủy tinh to cỡ chậu rữa mặt, trong đó có một vầng hỏa viêm màu sáng bạc lắc lư.

Phía trên bệ đá hình bát giác, thông thẳng tới bầu trời trên đỉnh Âm thú sơn, thần quang kỳ dị từ trên trời giáng xuống trút vào trên bệ đá nơi này. Thần quang bao bọc bệ đá lại, tạo thành một loại lực lượng phong ấn khối thủy tinh ở trung tâm và vầng hỏa viêm màu sáng bạc mơ hồ trong thủy tinh.

Thiên địa âm khí vô cùng nồng đậm, từ bốn phương tám hướng tập trung lại, xuyên qua thần quang chảy vào bệ đá, toàn bộ đều rót vào hỏa viêm bên trong thủy tinh.

Âm khí từ bốn phương tám hướng khắp nơi bên trong Âm thú sơn giống như tìm được lối thoát, toàn bộ vọt tới chảy vào bệ đá, rót vào hỏa viêm bên trong thủy tinh, khiến cho hỏa viêm màu sáng bạc cùng lúc càng sống động, lực lượng tu tập lại mỗi lúc một mạnh hơn...

Bốn con Tử linh thú chạy thoát khỏi biển lửa của Địa tâm hỏa vạn năm lẳng lặng núp bên cạnh bệ đá, đôi mắt tràn đầy tử khí nhìn chằm chằm vào những kẻ xâm nhập mạo muội tiến vào đây.

Phi toa dài như cánh tay lượn vòng ở phía trong bệ đá, ba sợi dây bạc phát sáng dính liền thủy tinh, bất luận phi toa giãy dụa như thế nào đều bị ba sợi dây bạc trói chặt, vẫn không thể thoát khỏi bệ đá. - Tới tốt lắm, linh hồn của các ngươi chắc có thể giúp ta thoát khỏi nơi này.

Một luồng ý niệm linh hồn quỷ dị mơ hồ, bỗng từ truyền bên trong bệ đá truyền ra, hỏa viêm màu sáng bạc bên trong thủy tinh màu trắng đột nhiên ngưng tụ ra mặt người hơi mơ hồ, được thiên địa âm khí rót vào thì khuôn mặt kia dần dần rõ hơn.

Bạn đang đọc Sát Thần của Nghịch Thương Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 787

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.