Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lấy nội y cược có được hay không

Tiểu thuyết gốc · 2031 chữ

Chương 35.3::

"Hừ!"

Phương Vân hai tay khẽ chụp, biến thành ưng trảo, gào thét hướng bên này lao đến, một cái to lớn Phi Ưng Hư Ảnh hiện ra phía sau, phảng phất thật biến thành một cái Cự Ưng, hướng bên này nhào tới.

Sắc bén móng vuốt không chút do dự nhắm ngay cái cổ yếu ớt của Bạch Kiều Băng.

Bạch Kiều Băng vẫn ngây ngốc đứng tại chỗ, không có nửa điểm động tác.

Thiên Tuyền Cung Đệ Tử trái tim lập tức nhấc đến cổ họng, chẳng lẽ đáng yêu manh manh sư muội liền muốn hương tiêu ngọc vẫn.

Trong tích tắc, Bạch Kiều Băng ánh mắt lấp lóe vẻ quỷ dị, miếng ngói trong tay đã không thấy.

"Ầm"

"Răng rắc"

Phương Vân đứng thẳng nhào tới, hiện tại nằm ngang bay ra.

Người khác luyện khí, luyện linh lực, luyện thể cái gì gì đó Bạch Kiều Băng không biết, nàng chỉ tu công pháp của hệ thống, chỉ chú trọng hai chữ: Hảo mãng!

Không cần biết ngươi khí huyết tràn đầy, nhục thể cường đại, linh lực vô song, đối mặt với sức mạnh áp đảo đều bị đè bẹp như con tép.

Một đấm không thể giải quyết liền hai đấm.

"Phốc phốc. . ."

Phương Vân từng ngụm từng ngụm thổ huyết đi ra, mặc dù Bạch Kiều Băng rất không hiểu, vì sao ném gạch vào mặt vẫn thổ huyết được a?

Nhưng mà không quan trọng, Phương Vân giật giật hai cái liền tuyên bố xong đời.

"Đinh! Diệt sát Luyện Thể kỳ kẻ địch, đạt được 1 điểm trưởng thành."

"Oa ha ha, quả nhiên cục gạch nơi tay có thể đi khắp thiên hạ nha!"

Tiểu Linh: -"Băng tỷ, làm đến xinh đẹp nha, ủng hộ! Ủng hộ!''

Băng Băng:-"Tiểu Linh, nhớ đề phòng cho tỷ tỷ nha, bằng không liền chơi xong."

Tiểu Linh: -"Không thành vấn đề a."

"Ra tay thật ác độc a, nguyên lai tu vi của ngươi cao như vậy, xuất thủ giáo huấn hắn là được rồi, vì sao còn muốn giết rơi hắn!"

Triệu Hóa Long tràn ngập oán hận nhìn lấy Bạch Kiều Băng.

"Nha~ lão đầu ngươi nhìn xem cái gì đây?"

Nói đoạn, nàng từ trong túi lấy ra sinh tử khế ước, vò thành một cục sau đó ném vào mặt Triệu Hóa Long.

Không thể không nói, mấy ngày gần đây Bạch Kiều Băng có chút nghiện ném người.

"Ngươi! !"

Triệu Hóa Long trong mắt tràn đầy ánh mắt oán độc, hắn chỉ có thể cắn chặt hàm răng, đem lửa giận nuốt mất.

"Kiều Băng, ngươi có thể xuống."

Thi Tuyết Vân nhẹ nhàng thở ra, mặc kệ vì sao lại biến thành dạng này, chỉ cần an toàn thắng cuộc liền tốt.

"Cung chủ, bảo bảo có thể hay không tiếp tục đâu?"

Không phải nàng nổi lên lòng trung thành gì gì đó, chẳng là nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành a.

Dù sao đã quyết định làm, không có khả năng bỏ ngang.

"Há, vẫn rất có khí thế, cái kia tốt! Ta thỏa mãn nguyện vọng của ngươi, để ngươi tiếp tục chọn tiếp tục đánh!"

Triệu Hóa Long híp mắt nhìn lấy Bạch Kiều Băng, trong mắt lộ ra mấy phần sát ý, lửa giận ở trong lòng sôi trào, nếu hắn tiếp tục nổi gân xanh như vậy, Bạch Kiều Băng thắc mắc hắn có nổi giận tới phun máu hay không.

Không phải chỉ ném giấy lộn vào mặt ngươi sao, nhỏ mọn như vậy a?

"Mạc Thành, trận này ngươi lên!"

"Vâng, Triệu trưởng lão!"

Không đợi Thi Tuyết Vân phản ứng, Triệu Hóa Long đã vội vàng phái người ứng chiến, bất quá càng hợp ý Bạch Kiều Băng.

Luyện Thể kỳ chỉ tương đương Phàm Hải cảnh, đến bao nhiêu nàng cũng có thể đè xuống mặt đất chà xát.

Người khác quan sát Bạch Kiều Băng chỉ thấy mơ mơ hồ hồ tu vi của nàng, nhưng mà Bạch Kiều Băng có hai cái xinh đẹp hộ vệ tại, người nào có thể đánh, người nào không thể nàng đều biết.

Cho nên mới nói, gây chuyện với Lolita đặc biệt là xấu bụng Lolita chỉ có thể ăn thiệt thòi.

"Trong vòng ba chiêu, ngươi tất thua không thể nghi ngờ."

Mạc Thành lạnh nhạt nói, đối mặt với Bạch Kiều Băng giống như đang nhìn người chết.

Mà tiểu La lỵ đáng yêu của chúng ta thì sao?

Nhẹ nàng từ đằng sau lấy thêm cục gạch, bắt đầu xuýt xoa ngắm nghía cẩn thận.

Nhìn thấy tình cảnh quen thuộc, nữ đệ tử Thiên Tuyền cung cũng đen mặt, trên trán đầy hắc tuyến.

"Đã như vậy, bảo bảo chỉ cần một chiêu, liền có thể giải quyết ngươi!"

"Phốc"

Mạc Thành hiển nhiên đã đề phòng ám khí của Bạch Kiều Băng, phác một bước chân liền né được.

Nhưng mà tiếp theo hắn phải đối diện với thứ còn đáng sợ hơn.

"Hô!"

【Cương thi quyền】 đệ nhị trọng lục cương chi lực, bất quá đầy đủ siêu độ Mạc Thành ni~

"Oanh!"

Đầu lâu Mạc Thành vỡ nát như dưa hấu, thân thể theo quán tính đập vỡ vách tường mới ngừng lại.

"Thắng? thật thắng! !"

"Cái này, ta không phải là nằm mơ a?"

Lần đầu tiên còn có thể nói xuất bất kỳ ý giết chết Phương Vân, vậy lần thứ hai liền là bạo lực diệt sát a!

Cho nên Thiên Tuyền cung đám đệ tử đều nổ!

Trái với đám người đang hoan hô, Bạch Kiều Băng hết sức phiền não, Luyện Thể kỳ chỉ có 1 điểm trưởng thành, bèo bọt quá a~

"Bảo bảo muốn hỏi còn có ai! !"

Thổi thổi nắm tay dính vài giọt máu không đáng kể, Bạch Kiều Băng tựa như gà trống kiêu ngạo đắc thắng cười hắc hắc.

"Không được cậy mạnh! Kiều Băng ngươi mau đi xuống!"

"Nàng đã đáp ứng tỷ thí, sau cùng một trận, nhất định phải tiếp tục!"

Bạch Kiều Băng vừa muốn mở miệng, dưới đài Triệu Hóa Long đã lạnh lùng nói.

Đám người thuận âm thanh nhìn lại, chỉ thấy Triệu Hóa Long song nhãn đỏ bừng, tràn ngập Sát Ý từ thể nội hướng bốn phía khuếch tán.

Lấy Phương Thần thiên phú, tương lai tuyệt đối có thể trở thành Hạch Tâm Đệ Tử, hiện tại chết! Để hắn sau khi trở về không thể bàn giao nổi.

"Triệu trưởng lão, Kiều Băng đã lên hai trận, còn lại tối hậu một trận, khiến người khác đến tỷ thí, cũng không tính phá hư quy củ đi!"

Thi Tuyết Vân mắt lạnh nhìn hắn, thân thể khí thế cường đại phảng phất hóa thành thực chất, nhất cử tách rơi Triệu Hóa Long sát khí.

"Vừa rồi nàng chính miệng nói tiếp tục tỷ thí, chúng ta đương nhiên thuận theo ý kiến của nàng!"

"Hiện tại ta thay Kiều Băng nói, trận tiếp theo tỷ thí thay người, không biết Triệu trưởng lão có ý kiến gì?"

Thi Tuyết Vân đã sớm biết Triệu Hóa Long đánh chính là ý định gì, rõ ràng là muốn báo thù.

"Nếu như tiếp tục tỷ thí , sau cùng một trận nếu như là nàng thắng, vậy ta ngoài định mức đưa tặng 2 khỏa Phá Linh đan!"

Triệu Hóa Long dựng thẳng lên hai ngón tay, trầm giọng nói.

Lời này vừa nói ra, lập tức làm cho tất cả mọi người đều xôn xao không thôi.

Phá Linh đan, tên như ý nghĩa, chỉ cần ăn vào liền vững vàng đột phá đến Luyện Linh kỳ.

Triệu Hóa Long có thể xuất ra cái này một khỏa làm làm tiền đặt cuộc, tuyệt đối là dốc hết vốn liếng.

"Phá Linh đan a, rất quý a~ ngươi thân là trưởng lão cũng không cảm thấy ngại lấy ra, ngươi tự lấy ăn đi thôi!"

Phá Linh đan, Thiên Tuyền Cung vẫn là cầm ra được, tạm không nói thứ này ít nhiều trân quý, đối với nàng mà nói Bạch Kiều Băng quan trọng hơn.

"Vậy ngươi muốn muốn điều kiện ra sao!" Triệu Hóa Long cắn chặt hàm răng nói.

"Cút! Ta nói không thể đánh liền KHÔNG! ĐƯỢC! ĐÁNH!"

Thi Tuyết Vân thấp hừ một tiếng, cơ hồ không có nửa điểm do dự.

Hai người nói qua nói lại, Bạch Kiều Băng nhàm chán đứng dựa vào thành sàn đấu ngáp ngắn ngáp dài, bất quá nghe được Thi Tuyết Vân ra mặt bảo vệ nàng, Bạch Kiều Băng cũng âm thầm giơ ngón cái.

Cảm giác được người khác bảo hộ cũng khá tốt đâu này.

"Phá Linh đan bảo bảo không cần nha, bất quá muốn tiếp tục cũng có thể, có điều lấy cái khác cược."

Bạch Kiều Băng híp mắt, giọng nói tràn đầy ý vị khiêu khích.

"Ngươi muốn cược cái gì?"

"Mạng các ngươi."

"Mạng chúng ta, khẩu vị rất lớn a! Bất quá, ngươi lấy cái gì để cược! Ngươi bỏ ra nổi sao!"

Triệu Hóa Long giận quá hóa cười, gằn giọng hỏi Bạch Kiều Băng.

Bạch Kiều Băng cũng ngẩn người, hình như lão đầu nói đúng.

Bảo bảo trên người có một cái váy hoa, giữ ấm khá tốt, bên trong có y phục bó sát cộng thêm nội y tơ tằm, ừm, lấy nội y cược có được hay không.

Tiểu Linh: -"Băng tỷ, lấy kiếm của ta cược với hắn."

Băng Băng:-"? ?"

Tiểu Linh: -"Lăng Ba Mị Kiếm a!"

Một thanh nhuyễn kiếm toàn thân màu hồng, lưỡi kiếm sắc bén cũng là màu hồng phấn, chuôi kiếm bọc vải mịn, không có hộ bối chắn ngang, đột nhiên xuất hiện trong tay Bạch Kiều Băng.

Hào quang màu hồng từ trên thân kiếm chói mù mắt đám người đang nhìn.

Thực sự là chói mù mắt, bởi vì hai mắt bọn họ đang rỉ ra từng tia máu tươi.

Bất quá chỉ kéo dài một thời gian ngắn, nhuyễn kiếm hào quang lập tức thu lại, nhưng cũng đủ để chung quanh lâm vào trong im lặng khiếp sợ.

"Tốt, rất tốt! Một lời đã định! Thi cung chủ ngươi cũng đừng nói lão phu lấy lớn hiếp nhỏ!"

"Sau cùng một trận, từ Triệu Phong lên!"

Thi Tuyết Vân trong lòng quýnh lên, vừa muốn nói gì, liền nhìn thấy Bạch Kiều Băng một lần nữa nhảy lên đài, vả lại thanh kiếm kia là của Bạch Kiều Băng, nàng cũng không tốt ý tứ đem người bắt xuống.

Mà lại chưa chắc có thể đem xuống đâu này.

"Không lưu dư lực, phế bỏ nàng! Vấn đề của ngươi, ta sẽ hỗ trợ giải quyết, chỉ cần ngươi có thể thắng xuống tới!"

"Không có vấn đề!"

Triệu Phong ánh mắt âm lãnh nhìn chằm chằm Bạch Kiều Băng, ánh mắt âm lãnh giống như rắn độc.

Sau đó Triệu Hóa Long sắc mặt âm lãnh, nội tâm tức giận không thôi: "Còn muốn Phá Linh đan? Không riêng danh ngạch là chúng ta, Phá Linh đan cũng là chúng ta, giết chúng ta người, ta sẽ để cho ngươi trả giá thật lớn!"

Triệu Phong từ phía dưới Luận Võ Đài nhảy lên thật cao, sau đó nặng nề rơi trên mặt đất, nặng nề tiếng vang đem mặt đất đều chấn động, rắn chắc thể phách để cho người ta nhao nhao ghé mắt.

Triệu Phong đưa tay đem đồ vật sau lưng rút ra, hiện ra trước mắt chúng đệ tử quan chiến chính là một thanh trường thương màu đen!

"Đông!"

Triệu Phong trên không trung vung vẩy mấy cái, sau cùng nhắm ngay mặt đất hung hăng đập xuống, một tiếng vang lớn, mặt đất cứng rắn bị nện ra cái hố nhỏ!

"Trường thương này, chí ít có sáu bảy trăm cân đi. . ."

"Đây chính là Thiên Sinh Thần Lực, Luyện Thể kỳ Thất Tầng, liền có thể nhẹ nhõm vung vẩy a?"

Bạn đang đọc Sảng Du sáng tác bởi anhlabara
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhlabara
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.