Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần khí nơi tay

Tiểu thuyết gốc · 1860 chữ

Chương 35: Thần khí nơi tay

Chương 35::

Chủ nhân: Bạch Kiều Băng

Huyết mạch: 【Tam vỹ hỏa hồ ly】

Đẳng cấp: 【Huyền Quan cảnh(1)】

Công pháp: 【Bất tử cương thi】

Thần thông: 【Thiên Lôi Biến】

Kỹ năng: 【Chưởng tâm lôi】 【Cương thi quyền】

Trưởng thành: 731

"Đinh! Chủ nhân thân phận thiết lập thành công, hiện tại là vì đệ tử Thiên Tuyền Cung."

"Đinh! Thiên Tuyền Cung thuộc Thiên Long đế quốc, xây dựng ở trên tuyết sơn, có được mấy trăm năm truyền thừa, tại toàn bộ Thiên Long đế quốc thực lực nằm ở hạ du. Thiên Tuyền Cung bên trong có gần ngàn đệ tử, trong đó đại bộ phận là Nữ đệ tử, mỗi cái đều mỹ mạo như hoa, là nơi không ít tông môn lựa chọn đạo lữ."

Vừa bị dịch chuyển tới nơi này, Bạch Kiều Băng chưa định thần lại liền nghe hệ thống thao thao bất tuyệt một tràng dài.

Ban đầu nghe hệ thống mô tả nơi này tràn ngập mỹ nữ ướt át kiều diễm, nàng hận không thể ôm hệ thống hôn một cái.

Bất quá càng nghe càng thấy không ổn, càng nghe càng cảm thấy hàn khí xộc lên đầu.

"Hệ thống! Ngươi đem bảo bảo bán đi kỹ viện! ! Bảo bảo đánh chết ngươi! !"

Tiểu La lỵ chỉ số phẫn nộ MAX, nghiến răng xắn tay áo chuẩn bị liều mạng với nào đó hệ thống, hình ảnh hết sức hài hòa như mọi ngày.

"Tiểu Băng nhi, cái gì kỹ viện?"

Không đợi Bạch Kiều Băng bù lu bù loa ăn vạ hệ thống, Bạch Tố Trinh từ một bên khẽ bắt lấy cánh tay non mịn của nàng vỗ vỗ.

Hung hăng nhe nanh múa vuốt tiểu La lỵ thoáng chốc biến thành nhu thuận mèo con, một năm một mười thuật lại lời nói của hệ thống cho Bạch Tố Trinh.

"Chỉ có như vậy?"

"Chỉ có như vậy a."

Nhìn phía trước tiểu La lỵ một bộ dạng ngốc manh "ta cái gì cũng không biết" làm cho buồn cười, Bạch Tố Trinh không còn cách nào khác đành phải dùng thân thể, khục. . . nói sai, là dùng trái tim ấm áp dỗ nàng.

Ngọc thủ khẽ vươn lên chạm vào cánh môi anh đào hồng nhạt của Bạch Kiều Băng.

"Ni~"

Đột nhiên bị khinh bạc, Bạch Kiều Băng tất nhiên là một tia kháng cự cũng không có, thậm chí còn vươn ra đầu lưỡi ẩm ướt khẽ liếm láp ngón tay của Bạch Tố Trinh.

"Ưm. . . a. . .h-aa. . . haa-a."

Bạch Kiều Băng đôi mắt mèo con trở nên ngân ngấn nước, chăm chú ngậm mút ngón tay của Bạch Tố Trinh, thỉnh thoảng lại thở dốc một hồi.

Khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng như trái táo đỏ, cực kỳ mê người.

Không cần phải nhiều lời, Bạch Tố Trinh tay trái trượt xuống bụng dưới của Bạch Kiều Băng, đầu ngón tay lành lạnh nhẹ nhàng vẽ vòng tròn.

"Ba!"

Ngón tay đột nhiên bị Bạch Tố Trinh rụt lại, tạo nên âm thanh cực kỳ thanh thúy.

"Ngô~ Bạch tỷ, bảo bảo còn muốn a. . ."

Tựa hồ vẫn còn dư vị, Bạch Kiều Băng làm nũng nói.

"Nga~ tiểu Băng nhi muốn cái gì a?"

"Ách! Ta. . ."

Không đợi Bạch Kiều Băng trả lời, bên dưới của nàng truyền tới cảm giác tê dại, sau đó toàn thân vô lực nằm trong lòng Bạch Tố Trinh.

Nhìn trong ngực tiểu La lỵ toàn thân khẽ run rẩy, khuôn mặt ửng đỏ, thần sắc mơ màng mặc người khi dễ, Bạch Tố Trinh khẳng định là không cự tuyệt.

. . .

(Thật ngại quá, phải tỉnh lược 50 ngàn chữ, bằng không sẽ bị sét đánh chết)

. . .

"Băng tỷ, có người đến."

Một đạo thanh âm nhu nhuyễn ngọt ngào vang lên trong đầu Bạch Kiều Băng, dọa nàng kém chút nữa nhảy dựng.

"Ai nha?"

"Kiều Băng tỷ, ta là Lữ Linh Khởi a, ngươi không nhận ra ta sao, nhớ năm đó . . ."

Ai ui~ nhớ thì đúng thật là bảo bảo hoàn toàn không có chút nào ni~

". . .Vì lẽ đó, ta đành phải ẩn thân ở trong cơ thể Băng tỷ hơn mười năm a, hiện tại mới có thể thức tỉnh."

"Ân không sao, hoan nghênh ngươi trở lại nha tiểu Khởi! Đến, ta giới thiệu cho ngươi một vị Xà tỷ tỷ xinh đẹp."

Vì vậy, tổ hai người Bạch-Bạch liền thêm một cái Lữ Linh Khởi ngọt ngào hiểu chuyện.

Lữ Linh Khởi là Anh Linh tộc, không bằng nói nàng sở hữu linh thân, như vậy lại dễ hiểu hơn một chút. Bình thường nàng tu luyện đều là giấu ở trong thức hải của Bạch Kiều Băng, đến khi cần liền có thể triệu hồi nàng ra ngoài.

Hiện tại Lữ Linh Khởi đang hiện ra thân ảnh cho Bạch Tố Trinh cùng Bạch Kiều Băng nhìn qua một lần.

Dáng người dong dỏng cao, thân hình mảnh mai yểu điệu, mái tóc màu nâu buộc thành hai cái đuôi ngữa rũ ra đằng sau, đặc biệt có một loại phong vận tươi mát.

Khuôn mặt trái xoan trắng mịn nõn nà, đôi mắt lung linh như sao trời, đôi môi nhỏ màu hồng nhạt lúc nào cũng mang theo vẻ cười xấu hổ.

Lại trải qua một hồi trò chuyện trên trời dưới đất, cả ba người đều trở nên thân thiết, hận không thể sớm gặp nhau một trăm năm.

"Tiểu Linh nói không sai, nơi này sắp có người đến, tiểu Băng nhi ngươi mau mặc y phục vào a, bằng không tỷ tỷ và tiểu Linh sẽ ghen a."

Bạch Tố Trinh cười cười, nhẹ nhàng vỗ tấm lưng trơn bóng của Bạch Kiều Băng, thuận tiện giúp nàng mặc quần áo ngay ngắn.

. . . .

Lúc này thời tiết đầy tuyết, đông đảo Nữ đệ tử tại luyện võ tràng giơ trường kiếm luyện võ, tiếng hô khe khẽ xuyên thấu toàn bộ Thiên Tuyền Cung, tựa như tấu lên một bản thanh xuân động lòng người âm nhạc.

Dưới tiếng hô khẩu hiệu chỉnh tề hữu lực, tựa hồ cái này Mùa đông cũng không thế nào lạnh.

Bạch Kiều Băng đổi một bộ y phục thật dày, bên trên có tiêu chí Thiên Tuyền cung.

Mặc dù vải vóc xúc cảm không tốt lắm, bất quá còn đỡ hơn chịu lạnh, dù sao hiện tại nàng cũng không phải đang làm nũng trong lòng hai người kia, an ổn hưởng thụ ấm áp.

Nhưng mà nhắc đến lại xấu hổ, hiện tại là thời điểm toàn bộ Thiên Tuyền cung luyện công, mà nàng lại trốn ở trong phòng, ban ngày hoang d. . . khục khục. . .

Khi nàng mới vừa đi ra sân nhỏ, liền nhìn thấy bốn thân ảnh nam nhân phía trước.

Bạch Kiều Băng hơi nghi hoặc, không phải Thiên Tuyền cung chỉ nhận nữ đệ tử sao?

Ni~ chẳng lẽ là cái kia đạo lữ sự tình?

Ôm sắc mặt không dễ nhìn đi lại gần, Bạch Kiều Băng có thể thề, nếu quả là như vậy, nàng tuyệt đối sẽ đập nhừ tử bọn họ.

"Chúng ta Dịch Thiên Vân thiếu chủ a, có thể hay không đem cái kia Long Huyết Thần Đan cho chúng ta phục dụng đâu? Gần nhất chúng ta còn kém một chút liền có thể đột phá, đem đan dược giao cho chúng ta đi, ngươi phục dụng đều không có hiệu quả, còn không bằng cho chúng ta."

"Đúng đấy, còn không bằng đều cho chúng ta. Cho chúng ta phục dụng, qua một thời gian ngắn chúng ta cùng một chỗ xuống núi mang ngươi đi thấy chút việc đời!"

"Không tệ, ngươi ăn vào một chút tác dụng đều không có, ăn cũng là ăn không, cho chúng ta còn tốt một chút!"

Bạch Kiều Băng đoán không sai, trước mắt ba người vừa nói chuyện đều là tuyển nhận tiến đến, nhưng thật ra là phía ngoài tông môn cưỡng ép nhét vào, căn bản không tính Thiên Tuyền Cung đệ tử.

Còn có một người được gọi thiếu chủ, không sai biệt lắm là một tồn tại đặc thù, là nhi tử của tiền nhiệm cung chủ.

Bất quá cái này không liên quan tới Bạch Kiều Băng, nàng là tới gây sự nha!

"Há, nếu như ta nói không cho đâu?"

Dịch Thiên Vân ánh mắt lạnh lẽo, vừa nói vừa quăng đan dược vào miệng, nhai đều không nhai liền nuốt xuống.

Một màn này để Bạch Kiều Băng phì cười chảy nước mắt.

"Lại đem Long Huyết Thần Đan ăn!"

Ba nam tử thần sắc phẫn nộ, nếu người khác không thấy một màn lúc nãy, còn tưởng Dịch Thiên Vân là đang ăn đồ của bọn hắn.

"Phương Thần, bên cạnh còn có người."

Lúc này, một kẻ nói với nam tử đang nổi giận, sau đó chỉ về phía của Bạch Kiều Băng đang đứng.

"Hừ! Một cái mao đầu tiểu thí hài, mau cút! Bằng không ngay cả ngươi cũng đánh!"

Ai u~ đây là đang đe dọa bảo bảo sao, bảo bảo thực sợ nga~

"Ngươi đi đi, nơi này không có chuyện của ngươi."

Dịch Thiên Vân cũng nói với Bạch Kiều Băng, hắn là không muốn liên lụy tiểu thí hài này.

"Ầm!"

Tôn chỉ của Bạch Kiều Băng là không nói nhiều, do đó các ngươi hiểu a.

"Đinh! Diệt sát kẻ địch Luyện Thể cảnh, đạt được 1 điểm trưởng thành."

Dựa vào nhục thể cường hãn, Bạch Kiều Băng tiện tay liền bẻ mất một góc trụ đá, ném mạnh vào kẻ vừa mới hung ba ba mắng nàng.

Không ngoài dự liệu, thế gian vạn pháp không bằng bảo bảo cục gạch nơi tay ni~

"Phương Thần. . . Chết rồi? Ng. . .ngươi giết Phương Thần!"

Bên cạnh Triệu Hạo kiểm tra, phát hiện Phương Thần đã chết, lập tức co quắp ngồi trên mặt đất.

"Xảy ra chuyện gì rồi?"

Phát sinh một tiếng hét thảm, lập tức đưa tới phía ngoài chú ý, có người cấp tốc lao đến, trước hết nhất xông đi vào là Thiên Tuyền Cung đệ tử, thấy rõ ràng tình huống nơi này lúc, khiếp sợ che miệng lại.

Một bên là Phương Thần nằm trên mặt đất, trên đầu nứt ra một góc, nhìn qua liền biết không sống nổi.

Tương phản, Dịch Thiên Vân nắm chặt trường thương đứng ở một bên, biểu lộ lạnh lùng, phảng phất chuyện nơi đây không có quan hệ gì với hắn.

Càng tương phản, Bạch Kiều Băng thần sắc vô tội nhìn ngó bốn phương tám hướng, một dạng người cầm cục gạch trong tay không phải nàng.

Tựa hồ nhận ra không đúng, tiểu La lỵ vội vàng bỏ cục gạch xuống đất, sau đó lạch bạch gia nhập cùng đám đệ tử xem náo nhiệt.

Bất quá ở đây không có ai là người mù, vội vàng giữ khoảng cách với Bạch Kiều Băng.

Bạn đang đọc Sảng Du sáng tác bởi anhlabara
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anhlabara
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.