Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 732 chữ

--Tại phòng Giám đốc. tập đoàn Vương thị --

- Thước Duệ à, cậu phải giúp mình, cứ giới thiệu đại cho mình một ông già cũng được, bụng bự,đầu hói, sắp xuống lỗ cũng được... miễn tiền cưới cao thì ba mẹ mình đều đồng ý… . Nghiên thị sắp phá sản rồi, em trai mình bên Mĩ cũng sắp bị đuổi học vì chưa đóng học phí, thằng bé là tất cả niềm hy vọng của ba mẹ mình- Nghiên Ái Văn gần như sắp gục ngã khi nói những lời này. Em là người chỉ cần xấu một chút đã không dám ra ngoài gặp ai mà nay đến cả y phục thì nhăn nhúm, son cũng chả thèm đánh.

- cậu đến tìm mình gấp như vậy chỉ để nói những lời này?- Vương Thước Duệ vẫn chăm chú làm việc. cô không phải không muốn nhìn em mà quá đau lòng đến nỗi không dám nhìn- Nghiên Trung Vũ, nó là em cậu, mình cũng xem nó như là em ruột nhưng thằng bé lớn rồi, nó có tay chân tự làm việc được, đến cả của hồi môn cũng chuẩn bị cho cậu ít như vậy có cá còn là đồ giả nhưng chú dì lại muốn đem hết tiền cưới của cậu để nuôi thằng bé? Cậu đâu phải là món hàng để họ bán lấy tiền

- Duệ Duệ… dù sao họ cũng là ba mẹ của mình. Cậu đừng trách họ. cậu phải giúp mình nhé…, mình về đây, không phiền cậu làm việc nữa- Nghiên Ái Văn nhìn Thước Duệ không hiểu vì sao tim em như có gì đó đang đâm vào, đột nhiên em lại muốn Thước Duệ níu mình lại.

- ngày mai, Tịnh Lam sẽ gửi tin nhắn cho cậu. nhớ đến đúng hẹn. sự việc cũng dây dưa hơn một tháng rồi. Mong là cậu sẽ không hối hận. về cẩn thận.

Từ đầu đến cuối Thước Duệ chỉ dám lén nhìn Văn Văn , khẽ thở dài cô thầm nghĩ mối tình đơn phương này nên chấm dứt thật rồi…

Ông trời tại sao lại thích trêu người đến vậy, tại sao lại cho cô gặp được người cô muốn chăm sóc cả đời khi cô chưa đủ năng lực?

----------------------------------

· * Phòng số 2609 chung cư X *

ting thư ký Tịnh:” Nghiên tiểu thư, Vương tổng nhắn cô 9h sáng mai đến quán café gần trường cấp ba G”

Đọc tin nhắn xong đột nhiên Nghiên Ái Văn có chút vui vẻ, không ngờ Thước Duệ lại nhớ quán café này.

------------------------------

quán café gần trường G

Hôm nay Ái Văn quyết định ăn mặc cũng như trang điểm thật đẹp để đi gặp Thước Duệ nhưng đến đó em chỉ gặp được một người đàn ông mặc vest, rất lạ mặt và bảo do Vương tổng giới thiệu đến. không đợi Ái Văn gọi đồ uống, anh ta đã nói:

- Chào em, anh tên là Huân Vỹ. con trai độc tôn của Mạc gia. Nghe bảo Nghiên thị đang cần gấp vốn để xoay sở ? anh vào thẳng vấn đề nhé. Năm nay anh 33 tuổi rồi, muốn kết hôn…

Những lời sau đó Ái Văn dường như nghe không còn lọt tai nữa. chính em cả tháng nay van nài Thước Duệ làm mai cho mình, cứu lấy Nghiên thị nhưng đến khi người đàn ông tên Huân Vỹ ngồi trước mặt em thì em dường như không thể tin vào mắt mình, cảm gíac hụt hẫng xuất hiện. buổi xem mắt ngày hôm đó chỉ kéo dài 30 phút, em vạn lần không muốn đồng ý nhưng Nghiên thị hiện tại ngoài cách này không còn cách nào khác để vực dậy, Duệ Duệ cũng chỉ thành lập công ti gần 3 năm, số tiền có thể giúp được, Duệ Duệ đều đã giúp rồi… Huân Vỹ sau khi chờ em ký xác nhận vào “Bản hợp đồng hôn nhân” thì ngay lập tức rời đi. Em vẫn ngồi đó thẫn thờ một lúc lâu với hàng ngàn câu hỏi trong đầu, rốt cục em muốn gì? Tại sao em lại không vui khi Nghiên thị được cứu? tại sao em lại cảm thấy ghê tởm người đàn ông tên Huân Vỹ? tại sao..? tại sao..? tại sao ngay lúc này em nhớ người họ Vương đó đến vậy?

Bạn đang đọc Sai Lầm (bách hợp) (GEI) (GXG) sáng tác bởi catmandoanco
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi catmandoanco
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 137

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.