Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 00

Phiên bản Dịch · 527 chữ

MỞ ĐẦU

ĐẢO NANTUCKET

MASSACHUSETTS

MÙA THU 1972

Hồ trải dài ra phía đông của đảo, khuất sau những bãi lầy bao quanh đám man việt quất. Trời quang đãng. Sau mấy ngày rét, tiết trời êm dịu đã trở lại và mặt nước phản chiếu lấp lánh những sắc màu rực rỡ của ngày thu muộn.

- Này, lại mà xem!

Cậu bé bước đến bên bờ hồ nhìn theo hướng tay cô bạn chỉ. Một con chim lớn đang bơi lội giữa khóm lá. Bộ lông trắng muốt, cái mỏ đen như hạt huyền và cái cổ vươn dài tạo cho con vật một dáng vẻ duyên dáng, kiêu sa.

Một con thiên nga.

Khi chỉ còn cách bọn trẻ vài mét, con chim vục sâu cổ xuống làn nước. Rồi nó ngẩng lên, kêu một tiếng dài dịu dàng êm tai, khác hẳn với tiếng kêu khàn khàn của loài thiên nga mỏ vàng thường được nuôi làm cảnh trong các công viên.

- Mình phải vuốt ve nó mới được!

Cô bé tiến đến sát bờ hồ rồi vươn tay ra. Hoảng hốt, con chim dang rộng cánh đột ngột đến nỗi làm cho cô bé chới với. Cô bé rơi tõm xuống nước, chim thiên nga đã bay lên trong tiếng đập cánh trầm trầm.

Lập tức, cô bé cảm thấy lạnh cóng đến ngạt thở, như thể có một cái ê tô đang kẹp chặt lấy lồng ngực. Ở tuổi của mình, cô bé quả là một tay bơi khá. Ngoài biển, có khi cô còn bơi sải được vài trăm mét. Nhưng nước hồ buốt giá mà cô vẫn còn cách bờ một quãng xa. Cô bé vẫy vùng kịch liệt rồi hoảng hốt khi hiểu rằng mình không thể bơi vào bờ. Cô thấy mình nhỏ xíu, cả người bị nhấn chìm dưới khối nước mênh mông này.

Thấy bạn mình gặp nạn, cậu bé không do dự: cậu cởi giầy và vẫn mặc nguyên quần áo nhảy xuống nước.

- Bám lấy tnày, đừng sợ.

Cô bé túm chặt lấy cậu, cả hai loay hoay một hồi rồi cũng vào được tới bờ. Đầu vẫn ngụp dưới nước, cậu dùng hết sức bình sinh nâng bổng bạn mình lên, nhờ sự giúp đỡ ấy, cô bé vừa kịp leo lên bờ.

Đúng lúc đến lượt mình định leo, cậu cảm thấy đuối sức kinh khủng như thể có hai cánh tay lực lưỡng đang cố sức lôi tuột cậu xuống đáy hồ. Cậu nghẹt thở, tim đập loạn xạ, óc như đang chịu một sức ép khủng khiếp.

Cậu giãy giụa cho đến khi cảm thấy phổi đã đầy ứ nước. Thế rồi, không thể chống chọi thêm, cậu buông xuôi và chìm xuống. Hai màng nhĩ nổ tung và xung quanh cậu trở nên tối đen. Bị vây bọc trong cảnh tối tăm đó, cậu lờ mờ hiểu ra rằng không còn nghi ngờ gì nữa, thế là hết.

Bởi lẽ không còn gì nữa. Không gì ngoài bóng tối lạnh lẽo và đáng sợ này.

Bóng tối.

Bóng tối.

Rồi bỗng nhiên...

Một tia sáng. 

Bạn đang đọc Rồi Sau Đó… của Guillaume Musso
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.