Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao chiến

Tiểu thuyết gốc · 2263 chữ

Gầm gừ qua cổ họng bằng thanh âm sắc lạnh trầm trầm, tên đệ tử hay nói đúng hơn con tà kia rít lên ghê gợn:

- Bọn nhãi kia. Các ngươi có tài cán gì mà đòi thu phục ta. Nếu đã tới đây thì ngoan ngoãn chịu chết đi. Ha ha ha.

Tiếng cười của hắn như vang vọng cả căn nhà. Đồng thời cả căn nhà cũng rung lên bật bật. Bẻ tay, bẻ người, cả thân thể tên đệ tử kia lúc này hệt như một con rối. Tuy không có máu me nhưng những âm thanh rắc rắc của xương khớp vang lên bên tai nghe thật kỳ quái và kinh dị.

Cùng lúc đó, đám đệ tử còn lại đã vô cùng hoảng sợ. Hóa ra bài kinh từ sớm giờ của bọn họ không hề trấn áp được đám quỷ trong nhà này. Hơn thế nữa, con tà thành tinh kia còn ám luôn cả đại sư huynh của họ rồi. Ngoài ra, ngay lúc con tà kia nhập xác thì cả căn nhà cũng trở thành vùng vô vi luôn. Đám ma đói, cô hồn, dạ quỷ cũng lập tức hiện lên ngay trước mặt họ. Có vài người nhanh chân chạy ra mở cửa nhưng tất cả cửa nẻo đều bị đám ma quỷ kia khóa chặt lại hết rồi.

Sự sợ hãi bao trùm khắp không gian bao quanh ngôi nhà. Bất chợt đâu đó vang lên tiếng thét dài khủng khiếp. Một vị pháp sư ngã người xuống nền gạch, giãy giãy người, miệng sùi bọt mép, mắt trợn ngược, chân tay co quắp lại.

Như một căn bệnh truyền nhiễm, rất nhiều người cũng ngã xuống, biểu tình hệt như vị pháp sư kia. Một vài người nhanh trí liền lấy phù chú trong người ra, cầm ở tay trái, tay còn lại cầm thất tinh kiếm hướng về phía bọn ma quỷ ghê gợn ấy.

Trong lúc này, đứng trước mặt Vương và lão pháp sư, con tà kia nghiến răng cười lên man rợ. Hai vợ chồng kia thấy cảnh tượng như thế này cũng đã ngất đi từ lúc nào rồi. Dĩ nhiên, sự thật mà không phải ai cũng tin xuất hiện trước mắt mình như vậy thì sao não có thể chịu đựng nổi.

Con tà nhìn hai người đó với vẻ thèm thuồng. Bất chợt Vương đứng thu kiếm, khí thế trên người cậu ta đại tăng hệt như một vị tiên thánh. Bình thản nhìn con tà kia, hắn cất tiếng:

- Có oan tình gì mà ngươi lại trở thành như vậy. Nếu ngươi theo ta, ta có thể giúp ngươi được đi theo Mẹ học đạo rồi cứu an bá tánh tạo dựng công đức. Nếu không thì đừng trách sao ta đánh ngươi hồn phi phách tán.

Con tà cười phá lên, âm thanh ghê gợn vang động không gian. Nó nhìn hắn, đôi mắt đỏ ngầu chảy dài hai hàng máu.

- Oan tình, ngươi cứ thử là người bị hại trong chính căn nhà của mình. Bị giết rồi bị giấu xác để hòng chiếm ngôi nhà thì ngươi có thể không trả thù sao. Ta muốn giết, giết hết tất cả mọi người còn sống. Ta hận, ta hận…

Âm thanh của con tà vang vọng lúc xa lúc gần tạo thành một mớ âm thanh hỗn tạp. Tiếng cười cuồng dại, tiếng rú sôi trào, hàng tá âm thanh vang vọng bên tai như muốn đâm thủng cả màn nhĩ.

Khẽ nheo mắt, hắn bình tĩnh đáp trả:

- Trả thù… ngươi gây nghiệt quá nặng. Nếu gây nghiệt thêm thì ngươi sẽ không thể siêu sinh, thậm chí không thể để ngươi tồn tại được. Quay đầu là bờ.

- Quay đầu là bờ, buồn cười. Ngươi nghĩ ngươi là ai mà có thể nói với ta như thế. Toàn bộ người trong ngôi nhà này sẽ không sống quá hôm nay. Nhất là ngươi, ngươi phải chết…

Vừa dứt câu, nó đã thét vào mặt hắn một âm thanh thật lớn, thật kinh tởm. Đồng loạt một đám cô hồn dã quỷ cũng lao tới hắn với tốc độ khó tin. Tiếng rít gào hỗn tạp vang lên khủng bố.

Lão pháp sư liền quay qua hắn thét lên:

- Cậu trai trẻ, cẩn thận!!!

Không có thời gian trả lời lão, hắn lập tức vận bộ pháp tránh thoát đám cô hồn dạ quỷ kia. Hừ lạnh, hắn nói khẽ:

- Bọn này đông thật. Không đánh bọn chúng thì bọn chúng không chịu phục mà.

Ngay tức khắc, hắn vung tay lên. Thanh kiếm của hắn vung lên bay bổng trong không khí. Mắt lóe sáng, hắn múa may với thanh kiếm kia. Lúc này thanh kiếm hệt như một vật sống, nó xuyên qua, xuyên lại đám cô hồn dạ quỷ. Mỗi lần thanh kiếm như ánh chớt lóe lên là một con ma rú lên rồi biến mất. Vừa vung tay điều khiển thanh kiếm, hắn vừa bước bộ pháp lui về phía sau. Nhìn hắn lúc này hệt như đang múa một bài quyền vô cùng đẹp vậy.

Mắt thấy thanh kiếm không thể làm lui bước được bọn chúng nữa, hắn đưa tay phải lên bắt ấn đặt trước miệng. Thổi phù một cái, một màn lữa nóng bức lao ra từ miệng hắn đốt cháy một mảng lớn đám cô hồn kia.

Mắt thấy đám thuộc hạ bị đánh chết lên chết xuống, con tà gầm lên một tiếng dữ dội. Nó điều khiển thân thể tên đệ tử trẻ kia lao đến hắn. Thế nhưng nó lập tức bị lão pháp sư chặn lại. Nhìn nó, lão pháp sư lắc đầu nói:

- Mau mau xuất hồn ra khỏi xác đệ tử ta.

Vừa nói, ông vừa vung tay lên. Một đám bùa vàng rực lao ra bao quanh lấy nó. Rống lên một tiếng, vương tay, đám bùa của ông lập tức bị cháy thành tro.

Lui về sau nhanh chóng, ông cầm một lá bùa khác vuốt lên thanh thất tinh kiếm trong tay. Một ngọn lửa đỏ thẳm ngay lập tức bao lấy thanh kiếm kia. Nắm chặt lấy nó, lao tới, thanh kiếm trong tay ông rít lên âm thanh bén nhọn.

Gào lên một tiếng khủng bố, nó dậm chân một cái khiến cho mặt đá hoa cương dưới chân vỡ nát. Tay phải của nó vung lên đấm thẳng về phía ông. Thanh kiếm vừa chạm tới nắm đấm kia lập tức bị vỡ nát. Đồng thời cả thân thể ông cũng bị chấn văng ra sau phun ra một ngụm máu lớn.

Ở trận chiến bên này, hắn tuy đang bù đầu với đám cô hồn dạ quỷ đông đúc ấy vẫn có thể quan sát được trận chiến của lão pháp sư và con tà kia. Vừa thấy lão pháp sư bị con tà đánh bay, hắn hừ lạnh một cái thét lên:

- Cửu thần biến.

Ngay sau câu nói của hắn, người hắn phân ra làm chín phân thân. Mỗi phân thân đều cầm một món pháp bảo riêng, không có pháp bảo thì tay bắt ấn chú. Tất cả liền lao tới đám cô hồn dạ quỷ kia chiến đấu điên cuồng.

Trong đó có một phân thân, hay nói đúng hơn là chân thân gốc lao đến con tà thanh tinh kia với tốc độ thật nhanh. Lúc này hắn không còn mặc đồ thường nữa mà trên thân hắn hiện giờ là một bộ giáp trắng bạc cùng với thanh kiếm trắng tinh kia.

Cùng lúc đó, con tà kia đang bước chầm chậm lại trước mặt lão pháp sư. Cười lên nụ cười ghê rợn, nó vươn tay lên, đôi mắt sát khí lóe lên ánh chớp đỏ rực.

Thế nhưng ngay lúc tay nó cách đỉnh đầu lão pháp sư chỉ ba phân thì một thanh kiếm trắng tinh đã chặn đứng đòn tấn công ấy. Quay người qua, đôi mắt nó hằn lên tia dữ tợn.

Hắn vẫn giữ gương mặt vô cùng bình tĩnh nhìn nó cất tiếng:

- Quay đầu là bờ.

Gào lên điên cuồng, nó lao thẳng về phía hắn. Miệng tên pháp sư bây giờ đã bị kéo đến mang tai luôn rồi. Lui về sau một bước hắn lập tức chập hai tay lại, hai ngón trỏ giương ra như một thanh kiếm. Dậm chân, đôi tay hắn lao tới ngay giữa đầu con tà, hắn thét lớn:

- Xuất.

Ngay khoảnh khắc ấy, một luồng khí trắng từ người hắn cường hoành khủng bố như một cơn lũ trào qua hai ngón trỏ kia. Con tà lập tức rú lên điên cuồng. Thế nhưng nó vẫn bị luồng khí trắng kia bức ra khỏi người tên đệ tử. Thân thể tên đệ tử lập tức ngã xuống bất động.

Ngay lúc hiện nguyên hình, con tà rú lên một tràng dài. Nhoẻn miệng cười, một phân thân của hắn nhanh chóng nhập thể lại. Vung tay, một quả cầu tròn trong vắt lơ lửng trên tay hắn.

Chỉ vào quả cầu kia, luồng khí mạnh mẽ khủng bố từ quả cầu ấy vung ra bao trùm lấy con tà kia. Lần này dù cho nó giãy giụa cùng gào rú như thế nào thì nó cũng không thể thoát khỏi được luồng khí đang bao trùm lấy nó.

Vung tay ra hai bên, hắn thép lên:

- Giam.

Vừa dứt tiếng, hai tay hắn ngay lập tức chập vào nhau. Luồng khí cường hoành kia cũng theo tay hắn mà thu nhỏ lại, thu luôn cả con tà vào bên trong.

- Ảo hóa tam muội chân hỏa.

Luồng khí bao trùm lấy con tà lập tức hóa thành một mảng lửa đỏ rực rỡ. Tiếng con tà gào rú thê lương nhưng cũng không sao thoát khỏi được màn giam bằng lửa tam muội kia. Trong ít phút, nó bị ngọn lửa thiêu đốt hoàn toàn không còn sót lại gì cả.

Vừa lúc con tà bị thiêu rụi, đám cô hồn dạ quỷ cũng ngưng chiến đấu mà sợ hãi nhìn hắn. Đưa mắt qua liếc bọn chúng, hắn cất lời:

- Nếu các ngươi muốn quy hàng thì theo ta.

Hắn vừa nói xong, hầu như tất cả đám cô hồn dạ quỷ ấy đều quỳ mọp xuống đất. So với đám đông lúc đầu thì hiện giờ bọn chúng chắc chỉ còn khoảng một phần ba. Khẽ gật đầu, toàn bộ phân thân của hắn nhanh chóng trở về nguyên gốc. Đưa tay lên, quả cầu trong tay hắn xoay vòng trong không trung. Đám cô hồn dạ quỷ ấy cũng nhanh chóng bị quả cầu kia thu lại toàn bộ.

Ngay khi đám ma cỏ ấy biến mất, căn nhà cũng trở lại bình thường, những vị pháp sư nằm trên mặt đất cũng không còn gào rú nữa. Chậm rãi xoay đầu nhìn xung quanh, hắn thở phào một hơi rồi ngã người xuống đất. Trận chiến vừa rồi gần như đã rút cạn toàn bộ điển khí trong người hắn. Giờ hắn cần phải nghĩ ngơi để hồi phục công lực.

Ngồi xếp bằng lại, một tay bắt ấn đặt trên đầu gối, một tay vung ra bên ngoài, không khí xung quanh hắn xao động lên thật nhẹ. Dường như tay hắn đang hút khí từ xung quanh để bổ xung điển khí trong người hắn.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, khoảng nữa ngày sau thì những người có mặt trong nhà cũng đã tỉnh lại. Mỉm cười nhìn hai vợ chồng, hắn nói:

- Ừm… trong nhà này có một bộ hài cốt của một người bị sát hại. Hai vị có thể cho người đào móng nhà lên để tìm. Con tà thành tinh kia có lẽ do bị giết, oan khuất quá nên mới tạo nghiệt nặng như vậy. Hy vọng hai người có thể tìm được đám hài cốt kia mà giúp nó một tay. Dù nó đã bị đốt hồn phi phách tán nhưng tôi tin trong hài cốt ấy vẫn còn phần hồn lương thiện của nó.

Hai vợ chồng lúc này gật đầu như gà mổ thóc:

- Vâng vâng, chúng tôi xin vâng lời pháp sư.

Lập tức xua tay, hắn cười khổ:

- Không không, đừng gọi tôi là pháp sư. Tôi chỉ là một kẻ có khả năng đặc biệt mà thôi.

- Vâng, vâng ạ.

Lúc này từ phía sau, lão pháp sư kia cũng mỉm cười trìu mến nhìn hắn:

- Cậu yên tâm, chuyện tìm hài cốt thì chúng tôi sẽ hỗ trợ gia chủ đây hết sức.

- Ôi thế thì may quá. Mong các ngài giúp nó có thể đi tu để tạo công đức chuộc lại lỗi lầm. 

Mỉm cười, hắn đáp trả lão pháp sư. Ông cũng thân thiện vỗ vỗ vai hắn:

- Đó là điều nhất định.

Cùng lúc đó, tên đệ tử lúc trước chọc ngoáy hắn cũng bước lên cười khổ:

- Xin lỗi anh, tôi…

- Không sao, không sao. Cùng là người học đạo, không cần phải khách sáo.

- Cảm ơn.

Tên kia ngại ngùng cảm ơn. Tiếng cười vui vẻ chợt vang lên vang cả tòa nhà.

Trời chiều buông dần tấm màn đỏ au xuống mặt đất. Lê chân trở về nhà, mở cửa phòng trọ, hắn nằm vật ra chiếc giường của mình. Thở dài, hắn nhắm mắt lại. Ngay lúc đó, một tòa thành rộng lớn hiện ra trước mắt hắn.

Bạn đang đọc Ranh Giới Mong Manh sáng tác bởi SoulWind
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SoulWind
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.