Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cô còn màng tr*nh không

Phiên bản Dịch · 1360 chữ

CHƯƠNG 1:Cô còn màng không?

Mặt trời chiều ngả về tây, ầm ĩ thành thị dần bị màn đêm bao phủ, đèn đường bật lên chiếu sáng thành thị từng cái đường phố, bên cạnh phố buôn bán người đến, người đi, cảnh tượng vội vàng, người qua đường kết thúc một ngày làm việc, bước chân vội vã về nhà, bên trong một nhà ấm áp quán cà phê nhỏ, ở vị trí dựa cửa sổ ngồi một đôi rất đẹp nam nữ

Chàng trai không cao lớn, nhưng tuyệt đối đẹp trai, góc cạnh rõ ràng khuôn mặt, tinh xảo ngăm đen mày kiếm, một đôi mắt đào hoa quyến rũ giống như mọi lúc mọi mơi đều ở phóng điện, bên dưới chiếu mũi cao thẳng là một đối môi mỏng nói không nên lời gợi cảm, màu xam hợp thể tây trang phụ trợ thon chắc thân hình, cho người ta cảm giác có điểm bất cần đời, còn có loại đối nữ nhân mà nói xấu xa trí mạng lực hấp dẫn.

Cô gái cũng thật xinh đẹp, thoạt nhìn nhiều nhất chỉ hơn kém hai mươi lăm, kiểu tóc uốn cuộn sóng phụ trợ cho khuôn mặt trái xoan thon gọn, con ngươi ngập nước, khi chớp mắt có một loại câu hồn nhiếp phách cảm giác, đôi môi nhỏ nhắn điểm xuyến một màu hồng nhạt ướt át, bất cứ người đàn ông nào nhìn thấy đến muốn nhào lên hung hăng gặm một cái, lại xem dáng người của cô ấy, mặc dù là ngồi cũng có thể nhìn ra trước đột sau kiều, kia vòng eo như là một bàn tay là có thể nắm chặt, thân hình như rắn nước, đôi chân trắng nõn thon dài, trần trụi câu dẫn đàn ông nhất nguyên thủy dục vọng.

Chàng trai kêu Diệp Chu, sau tốt nghiệp đại học ở một công ty nhỏ làm quản lý, bởi vì nào đó nguyên nhân, đều sắp ba mươi tuổi còn chưa kết hôn, ngay cả bạn gái đều không có, cho nên, bị người bắt đi xem mắt, nhìn đối diện cô gái, dù là Diệp Chu cũng chỉ có thể nghĩ đến gợi cảm vưu vật bốn chữ, nhưng mà , mắt đào hoa dưới đáy lại nổi lên nhè nhẹ vô lực, đừng nói hắn không thích phụ nữ, liền tính thích, loại này phụ nữ cũng không thích hợp cưới về nhà

“Dì Ngải nói anh là quản lý công ty, lương một năm bao nhiêu? Ở thành phố này có nhà có xe sao? Sau khi chúng ta kết hôn, tôi hy vọng anh có thể đem tiền lương giao cho tôi giữ, nhà xe cũng muốn thêm tên của tôi, tôi sẽ không sinh con, cha mẹ anh cũng không thể sống cùng chúng ta , tôi……”

Sau khi cà phê được bưng lên, cô gái rốt cuộc mở miệng, có chút thất thần Diệp Chu giật mình, lời nói của cô gái làm Diệp Chu có một loại mình bị treo lên bán, đang bàn luận giá cả vớ vẩn ảo giác, bên môi chậm rãi giơ lên một nụ cười xấu xa: “Tất cả đều có thể được, tôi chỉ có một vấn đề, cô có màng sao?”

“Anh……”

Cô ta thẹn quá hóa giận, ngay lập tức cầm lên trước mặt ly nước hất qua đi, Diệp Chu bị hất trúng, lập tức trở thành trong truyền thuyết gà rớt vào nồi canh.

Nhìn cô gái đi xa bóng dáng, Diệp Chu bất đắc dĩ thở dài, cô ta yêu cầu lương cao, còn phải có nhà có xe, không sinh con, cũng không chăm sóc cha mẹ chồng , hắn yêu cầu một cái màng trinh cũng không quá đáng đi? Nói tốt đàn ông bình đẳng, phụ nữ có thể chống nửa bầu trời đâu?

Chờ đến thời điểm chàng trai từ quán cà phê đi ra ngoài, đã là hơn mười phút sau, màn đêm đã hoàn toàn bao phủ thành phố này, nhiễm ướt đầu tóc dính ở trên trán, gió đêm một thổi, có chút hơi hơi lạnh lẽo, Diệp Chu kéo xuống cà vạt, cởi bỏ áo sơmi mặt trên hai viên cúc áo, một cái khớp xương hình dáng vòng cổ treo ở gợi cảm xương quai xanh phía dưới, đó là Diệp gia tổ truyền đồ vật, nghe nói là trong truyền thuyết ‘ xá lợi ’, nói trắng ra là chính là cao tăng sau khi chết một đoạn ngón tay xương cốt, tất nhiên, có phải là sự thật hay không liền không ai biết, dù sao Diệp Chu đeo từ nhỏ tới lớn, cái gọi là ‘ xá lợi ’ cũng không phù hộ cho hắn cái gì.

“phù!”

Lấy thuốc lá ra khỏi túi áo tây trang, bật lửa, Diệp Chu cợt nhả ngậm thuốc lá, đôi tay đút ở trong túi chậm rãi đi trên đường phố, trong đầu lung tung rối loạn hiện lên rất nhiều hình ảnh, trong đó nhất phiền lòng chính là lão mẹ trong điện thoại một phen nước mắt một phen nước mũi khóc lóc kể lể hắn sắp 30 rồi cũng không cưới vợ, muốn nói vợ sao, hắn cũng không phải không nghĩ cưới, vấn đề là, hắn đối phụ nữ không có hứng thú a.

Đúng, hắn là đồng tính luyến ái, từ rất lâu trước kia hắn đã biết, đây cũng là sao, sau khi tốt nghiệp đại học chàng ở lại thành phố này, không trở về nguyên nhân căn bản, hắn không phải người tốt, cũng không phải là người xấu, rõ ràng không thích, thiệt tình không có biện pháp cưới cái nữ nhân trở về tai họa người ta, đáng tiếc, này đó hắn cũng không có biện pháp nói với lão mẹ , mặc kệ xã hội tiến bộ như thế nào, mọi người đối với đồng tính luyến ái tiếp thu độ vẫn là rất thấp, đặc biệt là nhà hắn truyền thống lão cha lão mẹ, hắn nếu thật dám cùng bọn họ nói hắn là đồng tính luyến ái, nhà hắn lão cha tuyệt đối sẽ ngàn dặm xa xôi bay qua tới đánh gãy hắn chân chó!

“Oa oa…… Ba ba…… Ba ba……”

Diệp Chu suy nghĩ đột nhiên bị một tiếng non nớt trẻ con tiếng khóc đánh gãy, ngẩng đầu nháy mắt, lại thấy một đứa bé bụ bẫm thoạt nhìn nhiều nhất bốn năm tuổi đang đứng ở lề đường, mà đường cái đối diện, hai tay đều cầm đồ vật trung niên nam nhân mặt không có biểu tình nhìn đứa trẻ , mắt thấy đèn đỏ đã sáng, rõ ràng là đang cùng phụ thân giận dỗi đứa trẻ liền phải bước chân ngắn nhỏ đi lên vạch kẻ đường.

“F**k……”

Thấy thế, Diệp Chu không hề nghĩ ngợi lập tức phun ra ngậm ở trong miệng đầu mẩu thuốc lá, như một trận gió xoáy lao về phía đứa bé.

“Rầm……”

“A…… Đâm người…… Xe thể thao đâm người……”

“Con……”

''Hu hu…… Ba ba……”

“Nhanh lên mau gọi 115……”

Ngay khoảnh khắc hắn giữ chặt đứa bé, một chiếc xe thể thao vọt lại đây, Diệp Chu chỉ kịp ném hài tử ra, giây tiếp theo, thon dài thân thể toàn bộ bị đâm bay đi ra ngoài, Diệp Chu chỉ cảm thấy một đạo bén nhọn đau đớn nháy mắt lan đến toàn thân, trong đầu duy nhất ý tưởng chính là, mẹ nó, lão tử khó được làm một lần người tốt, chuyện tốt, ông trời đến nỗi như thế xem hắn không vừa mắt sao?

Hiện trường loạn thành một đoàn, Diệp Chu cả người đều là huyết ngã vào vũng máu, ai cũng không có chú ý tới, treo ở ngực hắn ‘ xá lợi ’ thế nhưng đang chậm rãi hút máu tươi của hắn, hồng quang hơi hơi chớp, không bao lâu, ‘ xá lợi ’ biến mất, chỉ lưu lại trên cổ Diệp Chu một cái lẻ loi tơ hồng

Bạn đang đọc Quyền Thiếu Sủng Thê của Nhan Nhược Ưu Nhã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kỷgia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.