Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vật cưới thay cho vương gia tàn tật (10)

Phiên bản Dịch · 1100 chữ

-

CHƯƠNG 13: Vật để cưới thay cho vương gia tàn tật (10)

Sau khi nhận thấy có gì đó không đúng ở đây, hắn vẫn muốn sờ lần nữa, nhưng mà tay của hắn đã bị Nghiêm Tranh túm lại rồi.

“Vương gia” Nghiêm Tranh thật sự không nhịn nỗi nữa, y trừng mắt lớn đôi mắt trong veo nhìn thẳng vào Nam Cẩn Ly. Đây là lần thứ 2 bọn họ tiếp xúc thân mật ở khoảng cách gần. Xém tí nữa thì Nam Cẩn Ly đã đè lên cơ thể của y rồi. 2 người đều ở trên giường, nhìn qua liền cho người khác có cảm giác muốn làm chuyện xấu.

“Ngươi tỉnh rồi à” Nam Cẩn Ly nhướn lông mày, nhìn bàn tay bị Nghiêm Tranh túm lại, “Buông bổn vương ra”.

“Vương gia, người muốn làm gì”

“Ngươi là người của bổn vương, nằm trên giường của bổn vương, ngươi nói xem bổn vương muốn làm gì với ngươi?” Nam Cẩn Ly hỏi ngược lại Nghiêm Tranh.

Nghiêm Tranh nín thở. Y sợ hô hấp loạn nhịp sẽ để lộ tâm trạng của mình.

Không được, không được đi đến bước đường đó. Không thể để lộ thân phận con trai của y!

Tuy Nam Cẩn Ly là gay, nhưng nếu hắn biết y nam giả nữ để cưới thay, trách tội y, cái đầu của y rất có thể khó mà giữ được.

“Ngươi đang sợ sao ?” Nam Cẩn Ly nhìn Nghiêm Tranh ở dưới thân mình, trong đôi mắt phượng long lanh sáng ngời.

“Nghe danh vương gia cao thủ tình trường, nghiêm khắc quả quyết, rất nhiều mĩ nhân đều mất mạng ở trong tay vương gia” Nghiêm Tranh lạnh đạm nói: “Thần thiếp sao lại không sợ chứ”

Nam Cẩn Ly lạnh lùng trả lời: “Sợ chết? Đâu phải vậy. Bổn vương chưa thấy ai sợ chết mà lại dám nhảy xuống hồ nước.”

Vừa nãy cảnh Nghiêm Tranh nhảy xuống hồ Nam Cẩn Ly đã tận mắt nhìn rõ mồn một. Sự can đảm không màng sống chết đó không phải ai cũng có thể luyện tập thành công được.

Hắn cũng không biết Nghiêm Tranh lấy đâu ra can đảm, dám làm chuyện bốc đồng như vậy.

Nghiêm Tranh im lặng, chỉ lặng lẽ quay mặt đi.

Ngón tay của Nam Cẩn Ly đưa qua đưa lại trên cánh môi mềm mại của Nghiêm Tranh. Hắn lại nhớ đến ngày đó 2 người lần đầu gặp nhau. Mùi vị của nữ nhân này, quả thật rất ngon, “Nói.”

Đôi mắt Nghiêm Tranh sa sầm xuống, “Không nhảy xuống hồ chỉ có con đường chết. Nhảy hồ, không chừng còn có cơ hội sống sót.”

“Không nhảy chỉ có con đường chết, ngươi chắc chắn vậy sao?”

“Lúc trắc phi nương nương rơi xuống hồ, thần thiếp đang ở ngay bên cạnh cô ta. Vừa ngay trước đó thần thiếp và nương nương cũng có lời qua tiếng lại. Vương gia sủng ái trắc phi nương nương, mọi người đều biết, đến lúc đó, cho dù nương nương nói gì với vương gia, vương gia cũng đều tin hết. Còn thần thiếp, khó mà giải bày được oan ức.” Nghiêm Tranh tiếp tục nói: “Cho nên chi bằng rơi xuống hồ cùng với trắc phi, để trong lòng vương gia có sự công bằng.”

(*công bằng: nguyên văn là cân bằng, ở đây ý nói là cả 2 đều rơi xuống hồ, huề nhau, ngang nhau)

Mũi Nam Cẩn Ly và mũi của Nghiêm Tranh chạm nhau, 4 mắt nhìn nhau, phóng ra những tia điện, “Ngươi đang ghen với trắc phi sao?”

“Thần thiếp nào có tư cách để ghen”

Nhìn dáng vẻ rõ là không vui nhưng lại ăn nói ngang ngạnh của Nghiêm Tranh, Nam Cẩn Ly lại cảm thấy khá dễ thương.

Bổn vương... điên rồi sao?

Lại một lần nữa bị nữ nhân đáng chết này hấp dẫn nữa.

Không, không thể cứ như vậy được.

Nam Cẩn Ly nhếch miệng, “Đúng vậy ngươi không có tư cách này”

Nghe được câu này, không biết tại sao trái tim Nghiêm Tranh chợt đau nhói.

Sự hững hờ và lãnh khốc của Nam Cẩn Ly, y hệt như Thẩm Thần của kiếp trước.

Nghiêm Tranh nói: “Được. Vậy xin vương gia hãy quên những lời của thần thiếp nói”

“Đừng tưởng rằng bổn vương cứu ngươi thì ngươi có thể tự cho mình là nhân vật lớn”

“Biết rồi”

Nghiêm Tranh hít một hơi thật sâu, đẩy Nam Cẩn Ly ra, chạy đi như chạy trốn.

Cái tên nắng mưa thất thường. Mới nãy còn dịu dàng như vậy, chớp mắt lại nói ra những lời sắc lạnh làm tổn thương người khác.

Nghiêm Tranh nhếch nhác mà chạy về phòng nghỉ của mình, quần áo của y vẫn còn ướt nhèm nhẹp.

Hứ... Nam Cẩn Ly, đi mà tìm Lâm trắc phi của ngươi đi.

Đồ móng heo, đàn ông đều là đồ móng heo.

Càng nghĩ trong lòng Nghiêm Tranh càng khó chịu.

Sau khi về đến phòng của mình, phát hiện Xuân Đào không có ở đó, Nghiêm Tranh liền tự mình đi đến phong củi nấu nước rồi tắm.

Y ở trong thùng gỗ ngâm nước nóng, nước rải đầy cánh hoa, cảm giác chỉ trong nháy mắt, hết thảy những mệt nhọc của thể xác lẫn tình thần đều được giải tỏa hết

Trong lúc ngâm mình, y không nhịn được mà sờ mó cơ thể mình. Cái cơ thể này, da dẻ mịn màng mềm mại, vô cùng xinh đẹp, nhưng mỗi cái là quá yếu đuối.

May mà lúc nãy khi Nam Cẩn Ly sắp sờ vào ngực Nghiêm Tranh y đã kịp ngăn chặn, nếu không, quần áo mà cởi ra, chuyện giới tính liền bị lộ ngay.

Đúng vào lúc Nghiêm Tranh nhắm mắt nghỉ ngơi, đột nhiên phía trần nhà có tiếng động va đập.

Nghiêm Tranh ngước đầu, định xem có chuyện gì, nhưng ngoại dự liệu--

“Ầm, ầm !!”

Một người, một người đàn ông sống sờ sờ, lại từ trên trời rơi xuống, rơi ngay vào trong thùng tắm của Nghiêm Tranh. Nước văng tứ tung, nhìn thấy mà phát hoảng.

“Tiểu Tranh, đúng thật là ngươi! Cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi…”

-------------hết chương 13-----------

edit: Full HD

beta: Bột lão sư

bản việt hóa bởi Hắc Bạch Vô Thường Team

-------------------------

Haha, tên đàn ông kia là ai đây kk, liệu có phải tình địch của vương gia không?

Bạn đang đọc Quy tắc phục thù của Công Tử Tô Nghiễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacbachvothuong123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.