Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kí tên đi, đừng phí thời gian

Phiên bản Dịch · 1338 chữ

CHƯƠNG 1: Kí tên đi, đừng lãng phí thời gian

Phản chiếu trên ô cửa sổ là hình ảnh hai nam nhân mặt mày tuấn mỹ, bên dưới sàn nhà quần áo được vứt tuỳ ý, hỗn độn. Nghiêm Tranh cúi đầu nhìn những vết hằn đỏ ửng mà Thẩm Thần để lại trên cánh tay và lồng ngực, y không kìm được mà nở nụ cười.

Thẩm Thần ôm chặt y từ phía sau, hướng mắt ra thành phố hoa lệ này Nghiêm Tranh chợt có cảm giác như bản thân là người hạnh phúc nhất trên thế giới.

Kiếp này có hắn, không cần gì hơn...

Nghiêm Tranh nhìn Thẩm Thần, trong mắt ngập tràn tình ý dịu dàng nói: “Hôm nay là kỉ niệm 1 năm ngày cưới của chúng ta,em muốn nói cho anh nghe một tin tốt”.

Nghiêm Tranh chưa từng nghĩ đến mình sẽ có ngày hôm nay.

Y vốn là con riêng của Nghiêm gia nổi danh tại thành phố Thanh. Tuy nhiên vừa mới chào đời đã lại bị bỏ rơi.

Y được nhận nuôi rồi tiếp tục lưu lạc, cuối cùng rơi vào nhà của một cựu lính đánh thuê. Từ nhỏ Nghiêm Tranh đã phải trải qua hàng loạt bài huấn luyện khắc nghiệt, năm 14 tuổi y đã trở khách quen nhẵn mặt trên những chiến trường mịt mờ khói đạn như Afghanistan, Syria, v.v..v.

Vài năm trước ở rừng mưa Amazon, Nghiêm Tranh bị người bản địa truy sát, thiếu chút nữa là mất luôn cái mạng. May mắn y lại gặp được Thẩm Thần- một nhân vật máu mặt trong cả 2 giới hắc bạch. Thẩm Thần chính là người đã cứu y, chuộc thân cho y, hơn nữa còn giữ luôn y bên cạnh..

Đến bây giờ, 2 người đã bước vào lễ đường kết hôn rồi.

Vì Thẩm Thần, y đã từ bỏ rất nhiều thứ, nhưng tất cả y đều cam tâm tình nguyện.

Thẩm Thần nhếch môi cười nhẹ, “Thật trùng hợp, anh cũng có một chuyện muốn nói với em đây”.

Tay Nghiêm Tranh nhẹ nhàng xoa xoa bụng mình, thầm nghĩ không lẽ Thẩm Thần đã biết trước rồi sao, nói: “Vậy, anh nói trước đi. Anh nói xong em mới nói”.

Thẩm Thần buông Nghiêm Tranh ra, trong nháy mắt đã xoay người đi, vẻ mặt phút chốc đã trở nên vô cùng lãnh đạm. Hắn đi đến trước chiếc tủ đầu giường, cầm chìa khoá mở ngăn tủ thứ nhất, lấy ra một tệp hồ sơ.

Thẩm Thần kêu một tiếng: “Qua đây”.

“Làm màu.” Nghiêm Tranh nói nhỏ một câu rồi sau đó bước đến bên cạnh Thẩm Thần, chỉ thấy tập tài liệu giấy trắng mực đen kia nằm trên tủ đầu giường.

Vài phút trước, người đàn ông còn cùng y mây mưa bạt mạng, giờ lại lạnh nhạt ngồi ở một bên giường, ngón tay thon dài chỉ vào xấp tài tài liệu kia, “Kí tên đi”.

Nghiêm Tranh ngờ vực lật xấp tài liệu ra, ba chữ “Đơn li hôn” lạnh lùng nằm trên đó nhưng lại khiến đầu Nghiêm Tranh vỡ tung.

Tâm trạng như xe đi đường đèo, xe đạp đứt phanh lao dốc, trong khoảng một khoảnh khắc mà y như từ thiên đàng rơi xuống địa ngục. Hóa ra giữa hạnh phúc và tuyệt vọng chỉ cách nhau có một khoảnh khắc.

"Thần, anh đang nói đùa phải không?"

Ly hôn, sao họ lại có thể ly hôn. Chính tại đây, vừa nãy họ còn cùng nhau ở trước ô cửa kính anh anh em em, chỉ mới qua vài phút ngắn ngủi sao lại biến thành thế này?

Nghiêm Tranh nghĩ, nếu như không phải Thẩm Thần nói đùa thì nhất định là y đã nhìn nhầm rồi.

Nghiêm Tranh dụi dụi mắt mình.

Thẩm Thần lấy một điếu thuốc từ trong hộp thuốc ra châm ,chỉ một lát căn phòng đã ngập trong khói thuốc.

Trong màn khói mờ ảo hắn không còn mang nụ cười dịu dàng lúc trước nữa, ngược lại, vẻ mặt ấy lạnh lùng xa cách, hắn nói: “Sao em lại ngày càng trở nên ngu xuẩn vậy, đã đến bước đường này rồi em còn không hiểu sao”.

Không hiểu. Nghiêm Tranh thật sự không hiểu.

Chuyện xảy ra quá đột ngột y còn tưởng rằng đây chỉ là giấc mơ.

Nghiêm Tranh hoang mang, y lấy tay chống lên tủ đầu giường, “Thần, anh rốt cuộc là có ý gì, em đã làm sai việc gì mà khiến anh muốn li hôn ?”

“Em chỉ sai ở một chỗ, em là con trai của Nghiêm Minh Hoa”. Thẩm Thần gạt gạt tàn thuốc nói: “Xem ra em không hề quan tâm đến tin tức mới nhất. Nghiêm thị đã tuyên bố phá sản, bị ép rút khỏi thị trường chứng khoán, hơn triệu đô mỹ cũng tiêu tan trong một đêm, cuối cùng đã bị Thẩm thị chiếm lấy”.

“Thẩm thị đã thành công thu mua lại Nghiêm thị rồi sao?” Nghiêm Tranh biết, những năm nay Thẩm Thần luôn có một nguyện vọng, đó là chiếm lấy Nghiêm thị, trở thành người đứng đầu trong giới thương nghiệp, duy nhất và lớn mạnh nhất ở thành phố Thanh. Y yêu Thẩm Thần, vì vậy đã thay Thẩm Thần làm rất nhiều việc. Y giúp hắn xử lí những người cản đường, giúp hắn giải quyết rất nhiều vụ tranh chấp thương nghiệp, không ngại cùng với Nghiêm Minh Hoa cha ruột của mình đối địch nhau.

Nếu như không có Nghiêm Tranh, Thẩm Thần tuyệt đối không có khả năng hoàn thành kế hoạch lớn của hắn nhanh chóng đến như vậy.

“Đúng vậy. Phó giám đốc vừa mới PR xong ở Mỹ, công ty con S&Y của Thẩm thị cũng theo đó mà lên sàn”. Thẩm Thần hút thêm hơi thuốc, tư thế nhả khói ra của hắn vừa thành thạo lại vừa đẹp. Bởi vì hút thuốc nhiều năm nên ngón trỏ và ngón giữa của hắn có hơi ửng vàng.

“S&Y là tâm huyết của chúng ta.” Nghiêm Tranh cắn môi.

“Hớ, em thật sự cho rằng ban đầu tôi lấy cái tên S&Y nghĩa là Thẩm (Shen) và Nghiêm (Yan) sao? Yan là Trần Mộ Yên đấy em biết chưa.” Thẩm Thần cười lên trông như một con yêu nghiệt hung hăng và bất chấp. Lúc nào hắn cũng đầy tự tin như vậy, ngày đó y bị thu hút cũng bởi phong thái này.“Người mà tôi yêu mãi mãi chỉ có một người. Chỉ có người đó mới xứng cùng với Thẩm Thần tôi sở hữu cơ nghiệp này. Còn em, chỉ là con cờ của tôi thôi. Tôi và Nghiêm gia không đội trời chung, hiện tại Nghiêm Minh Hoa rớt đài, Nghiêm thị phá sản, tiếp theo tới lượt em rồi”.

Nghiêm Tranh hoang mang tột độ.

Nghiêm Tranh đã hiểu ra những điều này quá muộn rồi.

Hoá ra, cuộc gặp gỡ của y và Thẩm Thần không phải là duyên phận, mà là màn kịch do một tay Thẩm Thần tạo nên.

Y từng bước từng bước mà rơi vào cái bẫy của Thẩm Thần, dốc hết tất cả mọi thứ liều mình giúp đỡ Thẩm Thần, đến cuối cùng, lại gặp phải kết cục qua cầu rút ván.

Nghiêm Tranh……mày thật ngu ngốc mà.

Người giống như Thẩm Thần sao lại có thể yêu thật lòng một đứa con riêng có xuất thân thấp hèn như hắn chứ.

“Cho nên, em, chính là sự báo thù cuối cùng của anh đối với Nghiêm gia phải không?”

Thẩm Thần lạnh lùng nói: “Kí tên đi, đừng phí thời gian”.

---------------hết chương 1–----------

edit: Full HD

beta: Kiều Dung

bản việt hóa được thực hiên bởi Hắc Bạch Vô Thường team

-----------

Lấy tinh thần dịch sát nghĩa 90%, truyện được kiểm duyệt chặt chẽ, đảm bảo chất lượng, kính thưởng thức!

Bạn đang đọc Quy tắc phục thù của Công Tử Tô Nghiễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hacbachvothuong123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.